Danh sách truyện mới cập nhật

Quán Cà Phê Của Vợ Cũ Điều tuyệt vọng nhất mà bạn từng trải qua là gì? Ba năm trước, tôi bị chồng cũ và người bạn thân nhất của mình liên thủ đưa vào tù. Trên tòa, người chồng mà tôi từng yêu sâu đậm, Chương Trình, lại “đại nghĩa diệt thân”, đứng ra làm chứng chống lại tôi về một tội danh mà tôi chưa từng phạm phải. Còn cô bạn thân nhất của tôi, Trần Linh Linh, nước mắt lưng tròng, “đau lòng” tố cáo tôi với những tội danh không hề có thật. Cấp trên trực tiếp của tôi thì chọn cách giữ mình trong sạch, phủi sạch trách nhiệm, rũ bỏ tôi hoàn toàn. Tôi từ không hiểu, đến phẫn nộ, rồi tuyệt vọng. Hóa ra, tôi đã từng bước từng bước một, rơi vào cái bẫy mà Chương Trình và Trần Linh Linh đã giăng sẵn. Chuỗi bằng chứng vô cùng chặt chẽ. Dù rằng tài liệu dùng làm chứng cứ là do Trần Linh Linh đưa cho tôi, nhưng không ai có thể chứng minh điều đó. Dù rằng số tiền công quỹ bị biển thủ đã dùng để mua túi Hermès, một món quà mà Chương Trình tặng tôi, nhưng cũng chẳng ai có thể chứng minh. Tất cả bằng chứng đều hướng về tôi. “Tòa tuyên án: Bị cáo Thẩm Tiểu Ngọc phạm tội tham ô công quỹ… phạt tù có thời hạn, ba năm tám tháng…” Tôi siết chặt móng tay vào da thịt, gần như nghiến răng nghiến lợi mà hét lên: “Tôi không phục! Tôi muốn kháng cáo!”

Tôi theo đuổi thái tử gia của giới kinh thành, cả ký túc xá đều nhiệt tình trở thành quân sư quạt mo cho tôi.Thái tử gia đăng ảnh khoe cơ bụng trên vòng bạn bè.Tôi bình luận ngay: “Mặc áo vào đi, cậu còn nhỏ, tôi không động vào cậu đâu.”Thái tử gia trả lời: “Đợi chị tan học.”Tôi đáp: “Cậu không có chân à? Nhất định phải chờ người khác đi cùng sao?”…Bạn thân tôi nhìn thấy đoạn hội thoại này liền hét lên như sắp nổ tung:“Tống Thư Ý, cậu điên rồi à?!”“Nếu cậu mà tán đổ được anh ta, tôi viết hết luận văn cho cả khoa luôn!!!”Tôi cúi đầu nhìn xuống dưới bàn, nơi tay tôi và tay Thái tử gia đang nắm chặt lấy nhau, rơi vào trầm tư.Vừa định rút tay ra, thì Hứa Ứng Châu lại siết chặt hơn.Anh ta nhìn tôi với ánh mắt tủi thân, khuôn mặt đẹp đến mức người thần đều căm phẫn, ấm ức nói:“Bảo bối, tôi khó coi đến thế sao?”

Hội Chứng Thèm Khát Người Yêu Bạn cùng phòng của bạn trai tôi bị tai nạn giao thông, sau đó mắc chứng rối loạn nhận thức danh tính. Cậu ta cả ngày nhìn vào gương, tự gọi mình là “Tống Chỉ”. Nhưng đó rõ ràng là tên của bạn trai tôi. Không chỉ vậy, cậu ta còn nhầm tôi thành bạn gái mình, liên tục gửi những tin nhắn vượt quá giới hạn. Tôi lúng túng đưa bạn trai xem bức ảnh cơ bụng mà cậu ta gửi tới. Thế mà anh ấy lại bảo tôi nhịn thêm chút nữa: “Trì Bạch Hạc gặp tai nạn là do anh. Anh không có tiền bồi thường, em cứ coi như giúp anh dỗ cậu ấy đi.” Về sau, chỉ cách nhau một cánh cửa. Tôi thật sự không thể chịu nổi nữa. Tiếng khóc của tôi bị Trì Bạch Hạc nghiền nát.

Chiêu Chiêu Như Nguyện Tết này tôi đến nhà kẻ thù không đội trời chung chúc Tết, nhưng từ chối lời mời ở lại ăn cơm. Hắn cười cười, giọng điệu mỉa mai: “Tôi biết mà, cô ghét tôi, coi thường tôi, nên lúc nào cũng vội vã rời đi, chẳng bao giờ chịu ở lại ăn cơm.” Tôi im lặng hai giây, rồi chậm rãi hỏi: “Anh có muốn biết lý do thật sự không?” Đối thủ một mất một ngơ ngác: “Ý cô là gì?” Tôi chỉ về phía bếp, biểu cảm có chút khó tả: “Là vì lần trước tôi đến đây, tôi tận mắt thấy con chó nhà anh ỉa thẳng vào chảo.”

Hàn Hà Cơn đau nhức ở thân dưới đột nhiên biến mất, bên tai vang lên tiếng vó ngựa quen thuộc nhưng xa xăm.Ta vậy mà lại trở về chuồng ngựa nơi kiếp trước từng làm việc.Nhìn quanh bốn phía, ta chợt thấy một cảnh tượng mà kiếp trước mình chưa từng để ý.Một nữ tử dung mạo thanh tú, đôi mắt ngập tràn lệ nhưng gương mặt vẫn mang theo vẻ quật cường, mạnh mẽ cắm sâu cây trâm trong tay vào bụng ngựa. Động tác tàn nhẫn, dứt khoát đến mức ta không kịp thốt ra một lời ngăn cản.Con ngựa bị thương đau đớn, hai chân trước chồm lên cao, hí vang một tiếng, hoảng sợ tránh xa nữ tử kia.Các công tử, tiểu thư xung quanh đều kinh hoảng chạy tán loạn.Chỉ có một nam nhân ngược lại, vội vàng xô đẩy đám đông, lao đến bên nàng:“Thanh Hàm! Thanh Hàm đừng sợ! Ta đến cứu nàng đây!”Kiếp trước, cũng chính vì cứu hắn mà ta trở thành một kẻ tàn phế, từ đó chẳng thể bước đi bình thường nữa.Sau này, bà mối mang theo một đội ngũ đến cửa cầu thân.Lúc ấy ta mới biết, thì ra hắn chính là Tân khoa Thám hoa vừa được thánh thượng sắc phong, Tôn Gia Ngọc. Để tỏ lòng biết ơn, hắn chuộc lại khế ước bán thân của ta từ chuồng ngựa, còn thỉnh cầu Hoàng thượng ban hôn, muốn lấy ta làm thê.Hôm đến cầu thân, hắn quỳ một gối trước mặt ta, nghiêm túc nói:“Hàn Hà, nàng đã cứu mạng ta, sau này ta nhất định sẽ kính trọng, bảo hộ nàng, cho nàng một đời vinh hoa bình an để báo đáp.”Kinh thành ai nấy đều tán dương hắn là người trọng nghĩa khí, ngợi ca hắn phẩm hạnh cao thượng.Nhưng chỉ có ta mới biết, sau khi thành thân, hắn vung tiền mua trâm cài đá lựu chỉ để đổi lấy một nụ cười của nữ tử trong lòng hắn.Ta dốc lòng học cách làm món mật phù tô nại hoa, hắn ăn xong vô cùng yêu thích.Thế nên ngày nào ta cũng dậy từ khi trời chưa sáng, kiên nhẫn đun đường mía cùng mật ong, nắn từng đóa hoa nhài xinh xắn.Cả ngày bận rộn, bụng không một hạt cơm.Kết quả, hắn xách hộp thức ăn, quay lưng đi gõ cửa phủ Tể tướng.Ta lặng lẽ chịu đựng.Ta biết, hắn lấy ta chỉ vì ân tình.Vậy nên chưa bao giờ dám mơ tưởng đến tình yêu.Chỉ mong có thể kính trọng nhau như khách.Cho đến ngày ta lâm bồn.Tôn Gia Ngọc bóp chặt cằm ta, ép ta uống cạn chén thuốc khiến toàn thân mềm nhũn:“Nếu không phải vì ngươi, ta đã có thể cứu Thanh Hàm, nàng ấy sẽ không bị hủy dung nhan, cũng chẳng phải u sầu cả ngày.“Lẽ ra, ta và nàng có thể bên nhau trọn đời…”“Tất cả đều do ngươi nhiều chuyện, xông ra cứu ta!”Lúc đó ta mới biết, hắn lại hận ta đến mức này.Ông trời có mắt, để ta được làm lại từ đầu.

Tôi Là Mặt Trời Kiêu Hãnh Ai cũng biết Giang Dịch sẽ cưới tôi. Nhưng ai cũng biết rằng, anh ta không cam tâm chỉ cưới mình tôi. Tôi chỉ là một cô nhi. Dựa vào đâu mà có thể chiếm trọn tình yêu của một thiếu gia nhà giàu? Vậy nên khi cô gái rực rỡ kia ngấm ngầm tuyên chiến với tôi. Tôi không chút do dự mà đăng ký nhập ngũ. Tôi vốn dĩ là ánh mặt trời rực rỡ. Hà cớ gì phải phụ thuộc vào ai khác?

Truy Thê Hỏa Táng Tràng Phi Điển Hình Tôi đã đóng vai một người vợ hoàn hảo suốt bảy năm, nhưng giờ không thể tiếp tục nữa. Tôi từng nghĩ rằng mình có thể cảm hóa chồng, khiến anh ấy yêu tôi. Nhưng thực tế chứng minh – không có cửa. Thế nên, tôi quyết định ly hôn. Ngay trong ngày kỷ niệm năm năm kết hôn. Sau khi ly thân, tôi hoàn toàn thả lỏng bản thân, tận hưởng cuộc sống tự do. Nhưng chưa kịp vui vẻ được bao lâu, tôi đã bị chồng bắt về. Tôi không ngờ… người buông thả hơn lại chính là anh ta. Tôi co rúm người trong góc, run cầm cập. Anh kéo lỏng cà vạt, cúi người, khẽ cười: “Ơ? Hóa ra em cũng biết sợ à?”

Còn một tháng nữa là đến Tết, tôi vốn định nằm yên tận hưởng kỳ nghỉ, nhưng đột nhiên nhận được thông báo phải tăng ca trong dịp Tết.Tôi cắn răng, cố nặn ra nụ cười hỏi sếp:“Tại sao lại là tôi ở lại? Tôi là người ngoại tỉnh, về nhà một chuyến đâu có dễ dàng gì.”Sếp đáp:“Hết cách rồi, những người khác không đáp ứng đủ yêu cầu.”Mà yêu cầu của anh ấy là: nữ, độc thân, không có con, trẻ tuổi, xinh đẹp, và làm ở bộ phận kế hoạch.

Mệnh phượng giả, đế vương thật Bảy người tỷ tỷ là công cụ giúp phụ thân ta thăng quan phát tài.Còn ta, lại là mệnh phượng mà lão Quốc sư từng đoán định.Ta không cần giống các tỷ tỷ khác, học những chuyện phòng the.Khi phụ thân còn đang ôm giấc mộng trở thành Quốc trượng,Ta đã sai người trói ông ta lại, chôn sống.

Chia tay đi, càng sớm càng tốt! Vị hôn phu ngoại tình, tôi muốn hủy hôn.Nhưng mẹ tôi lại ra sức ngăn cản, chỉ vì nhà anh ta đã đưa sính lễ 8 vạn 8.Bà nói rằng em trai tôi sắp kết hôn, cần số tiền sính lễ này để cưới vợ.Bà bảo tôi vì tương lai của em trai, hãy nhẫn nhịn một chút.Để ép tôi nghe theo, bà còn dọa nếu tôi dám hủy hôn, bà sẽ cắt đứt quan hệ mẹ con với tôi.Tôi dứt khoát đồng ý.Về sau, khi bà già yếu bệnh tật, em trai tôi không chịu chăm sóc, bà mới nhớ ra mình còn có một đứa con gái, muốn tôi quay về chăm bà.Tôi bật cười: “Không đi, bảo bà ấy nhịn một chút đi.”