Danh sách truyện mới cập nhật
Hoa Hồng Dại Nở Rộ Năm thứ năm sau khi kết hôn, tôi bắt gặp Tần Thao đè thư ký lên bàn mà hôn. Anh ta không chút bận tâm, thản nhiên nới lỏng cà vạt: “Em đang mang thai, nên dù sao anh cũng phải tự tìm chút niềm vui chứ.” Tôi chạm lên bụng phẳng lì của mình, thản nhiên chấp nhận. Sau đó, Tần Thao phát hiện tôi đang ôm anh trai của anh ta, môi đến khó bỏ khó phân. Anh ta nhìn vào cái bụng phẳng lì của tôi, mắt đỏ lên mà chất vấn: “Chẳng phải em nói là mang thai sao?” Tôi chậm rãi quệt vết son trên cổ áo của Tần Thác, cười nhàn nhạt: “Trước đây đúng là lừa anh, nhưng bây giờ, tôi thực sự đã có rồi.”
Thời Nghi Đúng vào nhiều năm sau, lúc Kiều U mang khuôn mặt có ba phần giống tôi xuất hiện bên cạnh chồng tôi. Tôi đã biết. Đứa con gái của con giáp thứ mười ba năm đó, định dùng thủ đoạn khi ấy của mẹ ả, đối phó với tôi. Nhưng sao tôi có thể để ả như ý cho được. Cùng ngày hôm ấy, tôi bỏ lại cho Thẩm Lương Châu một tờ giấy ly hôn, yêu cầu phân nửa tài sản, rời sân trước hạn. Không chơi nữa.
Tiếng Động Lạ Trên Gác Mái ==>Click để xem toàn bộ Series Truyện<== Gia đình tôi có một con quái vật bị nhốt trong gác xép. Con quái vật đó là anh trai ruột của tôi, chính cha mẹ tôi đã tự tay nhốt anh ấy lại suốt hai mươi bốn năm trời. Cha mẹ nói với tôi rằng, anh trai bị bệnh tâm thần, còn có khuynh hướng bạo lực nghiêm trọng, nên chỉ có thể nhốt lại để ngăn anh ấy gây tổn hại cho người khác. Nhưng có một lần, tôi tình cờ vào phòng đó, anh trai liền bịt miệng tôi lại, với vẻ mặt hoảng sợ, anh thì thầm bảo tôi rằng, hai người kia không phải cha mẹ ruột của tôi.
Chạm Nhầm Nơi Cấm Kỵ Tôi nuôi một con rắn làm thú cưng. Mỗi lần tôi chạm vào nó, nó đều trốn đi. Tôi rất ngạc nhiên, hỏi hàng xóm bên cạnh, hắn khẽ ho một tiếng: “Đó là biểu hiện của sự xấu hổ, cứ chạm vào nó nhiều lần là được.” Ai ngờ có một lần, tôi chạm nhầm chỗ, con rắn bỏ chạy. Đến ngày thứ ba vẫn không có tin tức gì, em trai tôi đến giúp tôi tìm. Gần nửa đêm, con rắn quay về, còn mang theo một gói đồ lớn. Nhìn thấy tôi và em trai, nó rơi nước mắt lộp bộp: “Trong lúc tôi chuẩn bị sính lễ, mà em đã có người đàn ông khác rồi?” Không phải chứ, rắn sao lại biết nói!?
Đóng Cọc Sống Vào những năm 2000, chú của tôi tiếp quản một công trình dang dở, xảy ra vài chuyện rắc rối, gây ra khá nhiều ồn ào, thậm chí còn lên cả tin tức. Lúc đầu có người đồn rằng mấy công nhân đã chết trước đây quay trở lại và vẫn tiếp tục làm việc. Còn có người nói mỗi đêm khuya, khi không gian yên tĩnh, có thể nghe thấy tiếng người đóng cọc trên công trường. Chuyện này càng ngày càng ly kỳ, thậm chí có người bảo rằng nhìn thấy mấy công nhân đã chết, mặt đầy máu, nằm bò trên cửa sổ gõ kính, hỏi vì sao họ không đi làm.
Ngày Yên Tháng Lặng, Một Đời Bình An Sau khi thành công công lược hoàng đế bạc tình bạc nghĩa, ta vì hắn mà ở lại. Nào ngờ hắn bị thương, mất trí nhớ quên đi ta. Hắn yêu cô nương khác, mũ phượng khăn quàng, thú nàng ta làm thê. Còn ta ở bên cạnh hắn thành quý phi không được sủng ái. Chỉ vì làm bẩn giày của người hắn yêu mà ta bị hắn phế hai tay rồi ném vào lãnh cung. Đôi tay này từng cầm trường thương, cùng hắn vào sinh ra tử. Đôi tay này đã từng đan chặt mười ngón với hắn, cả đêm không nỡ tách ra. Ta quyết định từ bỏ. Hệ thống khuyên ta: [Đợi thêm mấy ngày nữa đi, bệnh của hắn sắp khỏi rồi.] Nhưng ta mệt rồi, ta không muốn chờ hắn nữa.
Kế Hoạch Ly Hôn Giả Em dâu mang thai đôi, cả hai đều là con trai. Bố mẹ chồng mừng phát điên lên. Gọi vợ chồng tôi về nói: “Hai đứa là anh chị cả, phải gánh vác trách nhiệm gia đình, sau này tiền trả góp nhà, tiền sinh hoạt của chúng nó, hai đứa phải giúp đỡ cho nhiều vào!” Tôi định nói, nhìn tôi giống loại người ăn không ngồi rồi đi đưa hết tiền cho người khác lắm hả?? Tôi vất vả làm việc là để cho các người hút máu sao?! Nhưng chưa kịp mở miệng, chồng tôi đột nhiên hét lên một tiếng “Á”! Chỉ vào tôi, kích động nói: “Em nhéo anh làm gì? Em không đồng ý à? Em là đứa bất hiếu! Anh nói cho em biết, anh chắc chắn phải giúp em trai anh, không thì ly hôn, anh sẽ ra đi tay trắng! Sau này có phải ăn xin, anh cũng phải lau đít cho em trai anh!” “…” Mịa nó, tôi còn chưa đụng đến anh…
Cố Tiểu Tiểu Một ngày trước khi tôi được đón từ trại trẻ mồ côi, cô gái bắt nạt tôi đã lấy đi giấy tờ tùy thân và thay thế thân phận của tôi. Trở thành thiên kim hào môn lưu lạc bên ngoài 15 năm. Còn tôi nằm trên căn gác mái cũ nát, cười và nói lời tạm biệt với kẻ bắt nạt tôi: “Chúc cô thượng lộ bình an, hiến thận suôn sẻ.”
Thế Thân Của Thái Tử Tôi và bạch nguyệt quang của Thái tử gia trong giới kinh đô trông giống nhau đến tám phần. Mọi người đều bảo tôi đi làm thế thân kiếm tiền, nhưng tôi nhất quyết không làm, cứ dựa vào gương mặt này mà làm chuyện xấu khắp nơi. Quả nhiên, Thái tử gia không thể chịu được, mỗi lần đều ném cho tôi năm trăm vạn: “Tôi không cho phép cô dùng gương mặt của cô ấy để livestream, thật thô tục.” “Đừng dùng gương mặt của cô ấy để gọi người mẫu nam!” “Ai cho phép cô dùng gương mặt của cô ấy để quyến rũ tôi—” Sau đó, Thái tử gia trở thành kẻ theo đuôi tôi, tôi đi đâu hắn đi đó, ngay cả tắm rửa hay ngủ cũng phải cùng nhau. Rồi một ngày, bạch nguyệt quang trở về nước, ở sân bay cố tình giả vờ ngã. Thái tử gia lại lạnh lùng cười: “Đừng giả bộ nữa, phụ nữ có gương mặt này không thể nào yếu đuối như thế được! Đồ trà xanh!”
Hải Sa Và Học Viện Nữ Đức Ngày đầu nhập học, huấn luyện viên nam bảo tôi cởi quần trước mặt mọi người. “Giả bộ trong sáng cái gì, gái ngoan sẽ bị gửi đến đây sao?” Ông ta nói đúng, tôi chẳng phải loại tốt đẹp gì. Thế nên tối đó tôi vặn gãy cổ ông ta.
Mệnh Hồ Điệp Tôi chịu đựng áp lực để đưa người chồng nuôi từ nhỏ đi học đại học, nhưng sau khi tốt nghiệp, anh ta lại leo lên được với thiên kim của hiệu trưởng, khiến tôi trở thành trò cười cho cả làng. Dưới sức ép của những lời đàm tiếu, gia đình vội vã gả tôi cho một người đàn ông ốm yếu. Vốn dĩ không hề tình nguyện, sau khi kết hôn, tôi luôn lạnh nhạt với chồng. Nhưng anh ấy lại không tính toán với tôi, suốt cả đời đều nhường nhịn tôi. Vào tuổi hoa giáp*, tôi mắc bệnh nặng, người đàn ông cả đời thanh liêm ấy lại cúi mình vì tiền, khiến mọi người trên mạng chửi mắng anh là đã làm mất đi cốt cách của một người trí thức. *60 tuổi. Thế nhưng anh lại nói: “Nếu cô ấy ra đi, tôi còn cần cốt cách này làm gì?” Sau khi sống lại, tôi đuổi người chồng nuôi từ nhỏ ra khỏi nhà, thúc giục gia đình nhanh chóng tìm vợ cho anh ta. Đời này, từ cái nhìn đầu tiên, tôi sẽ bắt đầu yêu anh ấy.
Manh Manh Năm bạn trai nghèo nhất, tôi đã chia tay với hắn. Về sau hắn công thành danh toại, dùng đủ mọi thủ đoạn để cưới tôi. Tất cả mọi người đều nói, tôi là ánh trăng sáng của hắn, là người vợ hắn yêu thương nhất. Cho đến sau này, đêm nào hắn cũng mang theo người phụ nữ khác về nhà làm tôi tổn thương, biến tôi thành trò cười trong giới. Nhưng tôi không khóc cũng không làm ồn, an tĩnh ở trong phòng sách, chưa từng quấy rầy chuyện tốt của hắn. Hắn giận muốn điên, mạnh mẽ hôn lên môi tôi, thấp giọng chất vấn tôi: “Em không ghen sao?” Hắn không biết rằng tôi bị bệnh. Mỗi một ngày hắn điên cuồng trả thù tôi đều yên lặng đếm ngược xem mình có thể sống được bao nhiêu ngày.