Danh sách truyện mới cập nhật

Nữ Phụ Bị Ép Phải Độc Ác Tôi bất cẩn bắt cóc kẻ ác thì phải làm sao bây giờ? Trong khoảnh khắc sinh tử, tôi lặng lẽ đặt câu hỏi trên diễn đàn. Cư dân mạng: “Hôn đi, trước khi chết cũng phải nhục mạ anh ta chút.” Sau khi hôn xong tôi đã chết, … Kẻ ác giết người không chớp mắt lại lên án: “Cô thật biết chơi, ban nãy chính là nụ hôn đầu của tôi.”

Lần thứ 100 tỏ tình với ảnh đế thất bại, trong phòng livestream tôi bị mọi người chế giễu.Hệ thống không chịu nổi nữa, đã đổi đối tượng cho tôi.Tôi mang bữa sáng chuẩn bị cho ảnh đế, đưa cho đối thủ của anh ta.Trước mặt tôi, thiếu gia của giới giải trí Bắc Kinh đỏ mặt nhận lấy: “Chị, thật sự là dành cho em à? Đưa cho em rồi thì không thể cho người khác nữa đâu.”Ảnh đế: “Em chắc là không đưa nhầm người chứ?”Tôi: “Hừ, chắc chắn mọi người muốn nhìn thấy tôi tán tỉnh cún con rồi.”Bình luận: 【Cún con trung thành! Tôi chọn cún con trung thành!】【Cuối cùng đến lượt chúng ta, đội cún con được ăn rồi à?】

Chị gái tôi có bạn trai là học bá.Để có thể thi đỗ vào trường 985 , tôi đã giúp chị gái yêu đương với anh ấy một năm.Sau khi kỳ thi đại học kết thúc, tôi và chị đã đổi lại danh tính.Ngày nhập học, tôi gặp lại anh ấy ở Bắc Đại.Tôi giả vờ không quen biết nhỏ giọng chào: “Anh rể!”Anh chàng trước mặt nheo mắt:“Gọi chồng là anh rể, đây cũng là sở thích của em sao?”

Tôi bị mắc chứng mù mặt.Trong một chương trình truyền hình thực tế, khi tôi gọi điện cho người chồng bí mật của mình, điện thoại của nam diễn viên hạng A ngồi bên cạnh tôi lại đổ chuông.Tôi sợ đến mức ném luôn điện thoại, chỉ vào anh ta mà không dám tin:“Anh là chồng tôi?”Anh ấy nhướng mày trêu chọc:“Ngạc nhiên chưa? Vợ tôi không nhận ra chồng mình, tôi cũng bất ngờ lắm đấy.”

Cùng lúc làm công việc “thế thân” cho ba vị Kim chủ, tôi hết lòng yêu mến, cẩn thận chu đáo và đầy đủ, là một “thế thân” có đạo đức và kính nghiệp nhất hiện nay.Kim chủ số 1 nói:“Người cũ đã quay lại rồi, chúng ta chia tay đi.”.Tôi buồn bã nhìn anh ấy, ánh mắt tràn đầy cảm xúc đau lòng. Anh ấy mềm lòng, liền viết thêm cho tôi một tấm séc.Kim chủ số 2 nói tìm được một người thay thế giống người trong lòng của mình hơn nên muốn chia tay.Tôi im lặng cúi đầu, thần sắc đầy tủi thân, đặt chiếc bánh kem tự làm lên bàn của anh ấy. Anh ấy bảo trợ lý ghi tên tôi vào hợp đồng căn hộ sang trọng ở trung tâm thành phố.Cho đến khi Kim chủ số 3, Cố Thanh Hoài, cũng lạnh lùng nói “Chia tay” mà không giải thích lý do, tôi có chút bực bội, không kìm được hỏi: “Anh cũng muốn chia tay tôi sao?”Anh ấy nhướn mày, nhìn tôi bằng ánh mắt lạnh lùng:“…Cũng?”Xong rồi, bể kèo rồi!

Diễm Dao Bất Phàm Giang Lạc Dao là đích nữ của phủ Nhạc Xương Hầu, từ nhỏ đã được yêu chiều vô hạn. Một ngày, một thầy bói đến cửa, nói rằng nàng mang mệnh có tai ương, chỉ khi tìm được một người mang sát khí bên mình mới có thể hóa nguy thành an. Cha nàng nghe xong, hoảng hốt vỗ đùi, lập tức đưa nàng đến phủ Nhiếp Chính Vương. Nhiếp Chính Vương là kẻ nổi danh hung ác tàn nhẫn nhất thiên hạ, lại còn nợ Giang gia một ân tình. Không ngờ Giang gia lại thừa cơ đem con gái gán cho hắn. Nhiếp Chính Vương không ngẩng đầu, cầm bút viết thư trả lời: “Bản vương không cần con gái ngươi.” Đúng lúc hắn vừa đặt bút, bên ngoài, một thiếu nữ dung nhan tuyệt sắc khoác áo choàng trắng như tuyết bước vào, giọng nói khẽ khàng: “Lạnh.” Nhiếp Chính Vương nhíu mày: “Lạnh? Lạnh thì đừng đi lung tung.”

Yêu Sai Người Ngày đi công tác, tôi phát hiện ra bí mật của bạn trai. Anh ta có một tài khoản Weibo đã mở từ lâu, bên trong viết đầy những lời yêu thương dành cho một cô gái khác. Anh sẵn sàng yêu cô ta từ khoảng cách hơn một nghìn km nhưng lại không muốn yêu xa với tôi dù chỉ cách một trăm km. Anh nói mình không thích đi xa nhưng lại tích cóp tới hai trăm mười ba vé tàu hỏa đường dài vì cô ta. Trên đời này có muôn vàn người, nhưng anh chỉ yêu nhất Nguyệt Nguyệt, còn tôi là Triều Triều.

Phận Nữ Nhi Ngày cha ta dẫn ta về nhà, ta cố ý làm vỡ chiếc vòng ngọc mà mẹ kế tặng. Chưa đợi phụ thân mở miệng chỉ trích, bà đã vội vàng nắm lấy bàn tay bị thương của ta, như một người mẹ hiền bảo vệ rồi cầm máu cho ta. “Châu Châu, thổi thổi một chút là hết đau thôi.” Một lần bảo vệ ấy kéo dài mười năm. Sau này, An Viễn Hầu phủ sụp đổ, cha ta lập tức muốn vứt bỏ mẹ kế. Ta quay đầu đồng ý lời cầu hôn của nhiếp chính Vương. “Mẫu thân, lần này đến lượt Châu Châu che chở người rồi!”

Tướng Quân Trở Về Ta biết được sau khi mình thủ tiết ba năm, vị tướng quân xuất chinh không những sống lại mà còn mang về một chân ái, muốn bỏ ta. Ta rơi vào trầm tư. Hắn có thể tìm được một tiểu Bạch hoa yếu đuối đáng thương, ta cũng có thể tìm được thư sinh tuấn tú cơ bắp cuồn cuộn. Ta còn muốn dọn sạch Hầu phủ! Ba năm sau, quả nhiên tướng quân gửi về một phong thư bỏ vợ. Ta chuẩn bị dẫn theo thư sinh và hài tử một tuổi của ta về Hầu phủ, tức chết hắn. Nhưng, thư sinh nhìn xem bảng hiệu, lại nhìn ta, cũng đắm chìm trong suy tư…

Bí Mật Hào Môn Tôi là thiên kim thật. Trói định với hệ thống ăn dưa. Ngày đầu tiên trở về hào môn, cả nhà đều đọc được suy nghĩ của tôi. [Mẹ bảo dưỡng tốt thật, chẳng trách sau khi ly hôn với ba vẫn có thể làm streamer hở hang.] Mẹ ruột vốn định lập quy củ với tôi sắc mặt trắng bệch. Tôi liếc nhìn thiên kim giả đang khóc lóc. [Ồ, có thai rồi, là của anh cả hay anh hai nhỉ?] Hai anh em liếc nhìn nhau, biểu cảm kỳ quái. Ba ruột khoan thai đến muộn. Tôi “Chậc.” một tiếng. [Thì ra là của ba.] …

Khương Mộng Sau khi hoàn thành nhiệm vụ của hệ thống, ta chỉ cần chết đi là có thể rời khỏi thế giới này. Thế nhưng, khi ta treo mình trên dải lụa trắng, Tiêu Tự – kẻ luôn chán ghét ta – lại như phát điên ôm ta xuống. Hắn gầm lên, giọng khàn đặc: “Khương Mộng, nàng nhất định phải tận mắt chứng kiến trẫm và Vân Nhi thành thân, nàng không được chết!” Ta ngước đôi mắt trống rỗng lên, trước mắt chỉ là một mảnh mơ hồ. Lúc đỡ đao cho Tiêu Tự, ta trúng phải kịch độc, đôi mắt đã hoàn toàn mù lòa. “Sao ta có thể tận mắt nhìn chàng thành thân được chứ?”

Tâm Ngữ Của Nữ Phụ Xuyên thành cô bạn gái cũ thực dụng của nam chính trong tiểu thuyết vả mặt. Nhiệm vụ của tôi là tìm đủ mọi cách sỉ nhục nam chính đang nghèo rớt mồng tơi, rồi sau đó đá anh một cách đau đớn. Tôi dốc hết sức mình hoàn thành tốt vai diễn, nhưng không hề biết nam chính đã sớm thức tỉnh khả năng đọc tâm trí. Bề ngoài tôi lạnh lùng nói: “Ngày nào cũng cắm đầu làm mấy việc lặt vặt đó thì kiếm được bao nhiêu tiền chứ? Nuôi nổi tôi không? Đúng là đồ vô dụng!” Nhưng trong lòng lại gào thét: [Cơ bụng! Cơ bụng! Cơ bụng tám múi! Mình muốn sờ thử, muốn sờ thử một chút! Sờ một chút thôi mà!!] Tai nam chính đỏ bừng, một tay kéo phăng áo sơ mi: “Đã sờ anh rồi thì không được sờ người khác.”