Trang chủ Truyện mới

Danh sách truyện mới cập nhật

Cái Giá Cho Kẻ Bội Bạc

Cái Giá Cho Kẻ Bội Bạc Sau khi thủ tiết hai mươi năm, phu quân của ta đã trở về. Người trước mắt hoàn toàn khác biệt với thiếu niên từng ôm ta khóc ở đầu làng, không nỡ rời xa năm nào. Hắn giờ cao cao tại thượng, nhìn ta với ánh mắt vừa thương hại vừa khó chịu, duy chỉ thiếu sự quan tâm. “Thi đậu công danh năm thứ hai, ta đã ngã xuống vách núi và mất trí nhớ.” “May mắn được Thuần Ý cứu giúp.” Thấy ta chỉ mải cho gà ăn mà không nói gì, hắn vòng qua trước mặt ta. “Nay ta đã khôi phục ký ức, Thuần Ý cảm thấy rất áy náy với nàng, lệnh cho ta đón nàng cùng hài tử lên kinh thành hưởng phúc.” Bàn tay đang rải thóc của ta khựng lại. Mặc cho bầy gà con kêu chít chít vì đói, ta mím môi từ chối. “Nay ngươi đã có kiều thê ở bên, lại còn quan to lộc hậu, chúng ta sống ở nông thôn đã quen, không muốn lên kinh thành làm trò cười cho thiên hạ.” Lời vừa dứt, sắc mặt phu quân thoáng chốc biến đổi, vẻ tự tin trên gương mặt bỗng xuất hiện một vết rạn. “Nàng không muốn lên kinh?” Hừ, hắn thật sự nghĩ ta ở quê thì chẳng hay biết gì sao? Cố Cẩn Trạch đang cạnh tranh chức vị tể tướng đến thời khắc mấu chốt nhất, lại bị đối thủ một mất một còn moi ra việc hắn đã bỏ rơi thê tử tào khang. Nếu không, sao hắn lại “tốt bụng” đến đón chúng ta như vậy!

Lương Duyên Trời Định

Lương Duyên Trời Định Khi tôi đang định tỏ tình với Lục Kỳ Niên, tôi chợt nhận ra hắn là nam chính của một cuốn tiểu thuyết, và tôi không phải nữ chính. Tôi lập tức suy sụp, mặt mày méo mó giật lại bức thư tình đã đưa cho hắn. “Một đứa mọt sách như tôi sao dám động vào người phong lưu như anh chứ?” “Tạm biệt.” Lục Kỳ Niên: ? Về sau, tôi bị Lục Kỳ Niên ôm chặt vào lòng mà hôn điên cuồng. Giữa những hơi thở gấp gáp, hắn cười lạnh: “Tốn bao công sức để quyến rũ em, em bảo anh phong lưu?” “Em thật có số đấy.”  

Khương Thời

Khương Thời  Lúc tôi gặp tai nạn xe cộ nằm viện, con gái riêng Chu Mẫn của chồng kéo tay mẹ con bé đứng trên đầu giường tôi. “Bà phù thủy, sau khi bà chết đi, tôi sẽ để cha mẹ tôi kết hôn lại, ở nhà của bà, đánh con bà.” Dưới sự kích thích của con bé, một hơi của tôi không lên được, nghẹn chết. Lúc mở mắt ra một lần nữa, tôi lại quay về lúc vừa kết hôn với cha con bé. Chu Thanh Nhạc kéo Chu Mẫn rụt rè chỉ vào người tôi nói: “Đây là mẹ mới của con, mau gọi mẹ đi.” Tôi nhanh chóng ngăn cản: “Đừng đừng đừng, vẫn là gọi dì đi, mẹ cũng không thể tùy tiện gọi bậy.”  

Mây Mù Giăng Lối

Mây Mù Giăng Lối Trước lúc đính hôn, tôi nhận được món quà từ cô bạn thanh mai trúc mã của bạn trai. Một chiếc roi da màu đen. Cùng một đoạn video. Trong video, người bạn trai vốn luôn dịu dàng nhã nhặn của tôi trói tứ chi cô ta lại, từng roi quất xuống không chút thương tiếc, rồi dùng giày da giẫm lên đầu cô ta, lạnh lùng nói: “Sướng không?” Trong sự bàng hoàng của tôi, cô ta cười thỏa mãn. “Cô tưởng anh ấy yêu cô sao? Mấy năm nay, tuần nào tuần nấy anh ấy cũng đến hành hạ tôi một lần.” “Đây đã là chiếc roi thứ mười ba anh ấy dùng trên người tôi rồi.”

Ta Nhìn Thấy “Nhãn Hiệu” Của Cả Hậu Cung

Ta Nhìn Thấy “Nhãn Hiệu” Của Cả Hậu Cung Ta có thể thấy được nhãn hiệu trên đầu của mỗi người trong cung. Hoàng thượng là “Vì nước làm “vịt””. Hoàng hậu là “Nữ chính người nhạt như cúc”. Quý phi là “Không từ thủ đoạn trèo lên trên”. Để giấu kín bí mật này, ngày ngày ta vắt óc suy nghĩ, khó nhọc lắm mới chờ đến ngày trước khi cung nữ xuất cung. Nào ngờ một đạo thánh chỉ đến, chỉ hôn ta cho ngự tiền thị vệ là Tống Tu. Gả thì gả thôi, miễn là rời xa tranh chấp trong cung là tốt rồi. Nhưng khi khăn voan được vén lên, ta sợ đến mức ngã lăn ra đất— Trên trán Tống Tu đội một hàng chữ dài: “Ánh trăng sáng của Hoàng hậu + mối tình đầu của Quý phi + đối tượng tin đồn của Đức phi”. Vị huynh đệ này làm sao sống sót trong cung được vậy? *Câu trên mang ý châm biếm, ám chỉ rằng Hoàng thượng dù ở vị trí cao quý nhưng vẫn bị “ép buộc” phải gánh vác trách nhiệm, giống như một chàng rể ở rể mà không có nhiều quyền lực hay tiếng nói, đồng thời thể hiện hoàn cảnh bất đắc dĩ của Hoàng thượng một cách hài hước.

Thiên Kim Giả Ngả Bài Rồi!

Thiên Kim Giả Ngả Bài Rồi! Tôi là thiên kim giả, năm 13 tuổi, bảo mẫu đột nhiên nói tôi là con gái bà ta, là một thiên kim giả, bảo tôi lấy tiền để giúp đỡ bà ta và anh trai ruột của tôi. Tôi nhìn bà ta một cái, rồi lập tức quay đầu báo cáo bà ta.

Thẩm Niệm

Thẩm Niệm Chị gái tôi đã làm cho mèo cưng của Thái tử gia thế giới ngầm, Tề Yểm, bị thương. Vị hôn phu của tôi bắt tôi mặc một chiếc váy ngắn gợi cảm, trói tay bịt mắt tôi rồi đưa đến giường Thái tử gia để tạ tội. Trước khi bị cưỡng chế đưa đi, tôi quỳ xuống cầu xin anh ta đừng đối xử với tôi như vậy. Thế mà anh ta dịu dàng dỗ chị gái tôi ngủ, rồi quay sang nói với tôi bằng giọng lạnh lùng: “Em và Niệm Niệm trông giống hệt nhau, em không thay cho cô ấy, chẳng lẽ lại để cô ấy đi chết sao?” Nhưng chỉ hai ngày sau, anh ta đã thấy hối hận, bèn đến đòi người. Tề Yểm ôm tôi vào lòng, cười nói: “Em yêu à, bảo tên hôn phu của em cút ra xa đi.”  

Gió Nhẹ Nhàng Ôm Lấy Em

Gió Nhẹ Nhàng Ôm Lấy Em Lúc yêu nhau nhất, Hứa Thuật Bạch nói với các anh em của mình rằng, nếu như cô dâu tương lai của hắn không phải tôi, vậy thì bọn họ đừng tham gia hôn lễ của hắn. Về sau Hứa Thuật Bạch kết hôn, cô dâu không phải tôi. Quả nhiên các anh em của hắn không tham gia hôn lễ của Hứa Thuật Bạch. Hôn lễ kết thúc, Hứa Thuật Bạch chất vấn bọn họ. Người luôn chướng mắt tôi lại đấm thẳng vào mặt Hứa Thuật Bạch, hai mắt đỏ bừng. “Hứa Thuật Bạch, người phụ lòng người khác là người đáng chết nhất.” “Nhưng tại sao người chết lại là Nam Ương?”

Giọt Nắng Trong Tim

Giọt Nắng Trong Tim Tôi là một con ma chuyên đè người ngủ. Khác với những đồng nghiệp ma khác của mình. Bọn họ đè bất kỳ ai. Còn tôi kén chọn, chỉ đè những người đẹp thôi. Khi chúng tôi đè người ngủ, có thể hút sinh khí của người sống. Mỗi lần đè lên người nào, chúng tôi sẽ tạo ra một cơn ác mộng dựa theo tiềm thức của họ. Thông thường, người ta sẽ hoảng sợ khi rơi vào ác mộng. Người bị ma đè càng chống cự mạnh, chúng tôi càng hút được nhiều sinh khí. Cô gái tôi gặp hôm qua khá ổn đấy. Da trắng, mắt to, trông có vẻ hiền lành. Không ngờ cô ấy lại máu lửa đến thế.

Cuộc Chiến Với Cặp Vợ Chồng 1501

Cuộc Chiến Với Cặp Vợ Chồng 1501 Trong nhóm chat cư dân, một người hàng xóm đang mang thaikhông biết xấu hổ, yêu cầu mỗi hộ gia đình đưa cho côta 50.000 tệ. “Chỉ cần 50.000, chồng tôi có thể giúp các cô mang thai đấy.” “Chồng tôi siêu đỉnh, chắc chắn giúp các cô sinh con trai. Một đêm bảy lần, thời gian có hạn, nhanh tay lên nào!” “Đến lúc đó, con cái cả tòa nhà đều là anh em ruột, chuyện tốt biết bao.” Các cư dân khác bị quấy rầy đến mức oán hận đầy mình. Tôi vừa mới mua nhà ở đây, liền gửi một bức ảnh chàng trai cơ bắp đầy e thẹn. “Anh trai mạnh mẽ quá, em thích lắm, anh thấy em có được không? Không cần sinh con trai đâu, người đến là được rồi, thời buổi này muốn tìm một ‘top’ không dễ đâu.”

Mười Năm Và Một Đời

Mười Năm Và Một Đời Tôi và Phó Thanh Hứa là kết quả của một cuộc hôn nhân gia tộc. Anh ta có một “bạch nguyệt quang” trong lòng, sau khi kết hôn, chúng tôi nhìn nhau mà cảm thấy chán ghét. Mười năm sau ngày cưới, anh ta qua đời vì ung thư dạ dày. Tôi, ở tuổi trung niên mất chồng và kế thừa khối tài sản khổng lồ của anh ta, thật là sướng chết đi được! Sau khi “sướng” chết rồi, tôi lại trọng sinh…  

Dù Là Nữ Phụ Cũng Toả Sáng

Dù Là Nữ Phụ Cũng Toả Sáng Xuyên thành nữ phụ đá kê chân nặng chín mươi cân trong tiểu thuyết, ngay từ đầu tôi đã rơi vào cái bẫy tự chứng minh. “Ví tiền của tôi ban đầu có một nghìn tệ, bây giờ chỉ còn sáu trăm, bốn trăm bị mất đi chắc chắn là do cô lấy!” Đối phương thề thốt chắc nịch, vẻ mặt đầy ác ý. Nữ chính chạy đến bên tôi, giả vờ lo lắng nhưng vừa mở miệng đã bảo tôi trả lại bốn trăm tệ không có thật đó cho người khác. Nam chính mà tôi thầm thương trộm nhớ đứng một bên, cau mày, không nói một lời. Ánh mắt nhìn tôi đầy trách móc. Tôi cười lạnh một tiếng, trong ánh mắt chỉ trích và hóng hớt của mọi người, tôi hất tay nữ chính ra, xin lỗi người trước mặt: “Ồ, xin lỗi, có lẽ chiếc ví này không phải của cậu.”