Trang chủ Truyện mới

Danh sách truyện mới cập nhật

Phần 1 - Khương Phù Và Hà Thần

Phần 1 – Khương Phù Và Hà Thần Váy của bạn cùng phòng phơi trên ban công chưa được lấy vào. Tôi nói với cô ấy: “Hôm nay là Tết Trung Nguyên, tối không được phơi quần áo.” Cô bạn cùng phòng không quan tâm, còn mắng tôi là có bệnh. Hôm sau, cô ấy mặc chiếc váy đó đi hẹn hò với bạn trai. Khi trở về, trên người cô ấy có thêm một bóng dáng.

Nam Phụ Bệnh Không Hề Nhẹ

Nam Phụ Bệnh Không Hề Nhẹ Gia đình tôi phá sản, Lục Từ nói sẽ giúp tôi. Tôi vội chạy đi tìm anh ta. Nhưng tôi lại nghe thấy anh ta đang cười nhạo cùng bạn bè bên ngoài phòng bao: “Giúp cô ấy á? Làm sao có thể, gọi cô ấy đến chỉ để trêu chọc thôi.” “Cô ấy theo đuổi tôi bao nhiêu năm nay, chán chết đi được. Có cơ hội này, sao có thể bỏ qua chứ?” “Hình ảnh một cô gái ngoan ngoãn bị bắt nạt đến phát khóc, chỉ nghĩ thôi đã thấy thú vị rồi.” Tôi hoàn toàn tuyệt vọng về Lục Từ, quay đầu gọi điện cho kẻ thù của anh ta. Sau đó, Lục Từ bất chấp nguy hiểm, lái xe vượt tốc độ để chặn chiếc xe của Tề Hàn, nhưng lại thấy tôi ngồi trên đùi và hôn Tề Hàn say sưa. Tề Hàn cười vui vẻ: “Cảnh còn lại có lẽ không thích hợp để Tổng giám đốc Lục xem.”

Chàng Thư Sinh Của Ta

Chàng Thư Sinh Của Ta Thế tử gia Bùi gia người đã đính hôn với ta, lại bỏ ta trong sào huyệt thổ phỉ, quay lưng đi cứu nha hoàn xinh đẹp đang khóc lóc thảm thiết của ta. Hắn nhẹ nhàng ôm lấy Thiếu Vũ vào lòng, dùng áo choàng che lại, những ngón tay thon dài giữ chặt một mảnh ngọc bội vỡ từ trên người nàng rơi xuống. Thiếu Vũ rên khẽ một tiếng, thân hình mềm mại run rẩy dán sát vào người Bùi Cảnh. Bùi Cảnh khóe môi khẽ nhếch, ôm lấy Thiếu Vũ, chỉ trong vài hơi thở đã biến mất trong màn đêm, không thèm liếc mắt nhìn ta thêm một lần. Ta đẩy vai một thư sinh da trắng bên cạnh, người đang đứng xem náo nhiệt. “Thấy không, vừa rồi đó. Thân pháp lợi hại chứ! Ha ha, mẹ kiếp, hắn là vị hôn phu của ta đấy!”

Phần 2 – Khương Phù Và Phá Đài Hí

Phần 2 – Khương Phù Và Phá Đài Hí Tôi cùng bạn bè đi cắm trại, gặp một đoàn kịch đang diễn ngoài trời. Bạn tôi tò mò muốn qua xem, nhưng tôi kéo lại. “Đừng đi, đó là vở phá đài*, không phải diễn cho người sống xem.” (Phá đài hí: là nghệ thuật sân khấu truyền thống của Trung Quốc, thường được biểu diễn vào những dịp đặc biệt hoặc lễ hội, cúng tế)

Tham Thì Thâm

Tham Thì Thâm Nhà tôi mở một siêu thị thực phẩm tươi sống, khẩu hiệu là “Không bán rau qua đêm”. Mỗi tối đều có chương trình giảm giá, cứ nửa giờ lại giảm thêm, đến 11 giờ tối thì còn 10%. Đến sớm thì thực phẩm tươi ngon, đến muộn thì được hưởng ưu đãi. Nhưng lại bị vài ông bà già tham tiện nghi để mắt tới, ngày nào cũng đến lúc 7 giờ rưỡi tối, chọn xong đồ cũng không chịu thanh toán, cứ ngồi lì đó đến tận 11 giờ. Ba cân thịt bò nạm chỉ còn mười đồng, xương sườn chất lượng cũng chỉ còn năm đồng. Cả tôm hùm hải sản cũng không thoát khỏi tay họ. “Cậu trai kia! Cửa hàng của các người quy định là 11 giờ giảm còn 10%, bọn tôi vừa chọn xong. Đến trước thì hưởng trước, nếu cậu tính tiền sai, cẩn thận tôi tố cáo để cửa hàng này phải đóng cửa!” Tôi: ??  

Xuyên Thành Mẹ của Phản Diện

Xuyên Thành Mẹ của Phản Diện Xuyên thành mẹ kế độc ác của phản diện, hệ thống yêu cầu tôi không được phá vỡ thiết lập nhân vật. Tôi nhìn đứa trẻ năm tuổi bên chân mình, hung dữ đổi cốc sữa trong tay thằng bé thành nước ép khổ qua. Cũng từ đó, không cho phép nó được kén ăn. Nuôi thú cưng cũng phải tự xúc phân. Sau này khi điền nguyện vọng đại học, tôi còn lén sửa nguyện vọng của nó. Nhiều năm sau, phản diện thành công vang dội. Tôi tưởng mình sắp gặp họa lớn. Không ngờ nó lại đứng trước mặt giới truyền thông nói: “Người tôi biết ơn nhất chính là mẹ tôi, tình yêu của bà ấy đã đồng hành cùng tôi lớn lên, là bà ấy đã chỉ cho tôi phương hướng cuộc đời.” Khoan đã, có phải có chỗ nào không đúng không?

Kẻ Cắp Điểm Số

Kẻ Cắp Điểm Số Người đứng đầu lớp là crush của tôi. Tôi đã theo đuổi cậu ta suốt hai năm, mới biết rằng cậu ta trói buộc với hệ thống “vạn người mê”. Tôi càng theo đuổi cậu ta, điểm thi đại học của cậu ta càng cao. Cậu ta vừa mập mờ với các học bá lớp khác, vừa mập mờ với tôi. Khi tôi muốn từ bỏ, cậu ta lại cho tôi một chút dịu dàng. “Thực ra cậu rất đáng yêu, con trai đều thích kiểu con gái hiền lành như cậu.” “Nếu tôi không lạnh lùng với cậu một chút, tôi sẽ bị rối loạn ‘tâm đạo’ mất.” Tôi giống như một con cá lớn đã cắn câu, bị cậu ta kéo qua kéo lại, hết lần này đến lần khác. Cho đến một lần trước kỳ thi thử, tôi nghe thấy âm thanh phát ra từ người cậu ta: [Chúc mừng ký chủ đã khiến Hạ Lan Hương bỏ lỡ bài thi của mình để mua đồ dùng học tập cho cậu, giá trị quyến rũ tăng 13. Trong kỳ thi thử lần này, ký chủ sẽ đạt điểm cao hơn lần trước 13 điểm!] Kết quả thi công bố, cậu ta quả thật đạt 698 điểm, cao hơn 13 điểm so với lần trước là 685 điểm. Mọi người đều tôn thờ cậu ta, chỉ có tôi là cảm thấy rùng mình.  

Vũ Liên Thiên Tôn

Vũ Liên Thiên Tôn Tôi là đạo trưởng chuẩn bị kế nhiệm Bạch Vân Quán đời thứ 333, vừa bị bắt! Cảnh sát nói tôi không đeo khẩu trang trong thời gian nhạy cảm, lại còn làm mấy chuyện mê tín dị đoan. Nhưng tôi chỉ đang xem tướng số thôi mà! Anh cảnh sát nói: “Lần này sẽ chủ yếu là giáo dục, không xử phạt. Cô gọi ai đến ký tên rồi đưa cô về nhé.” Tôi bấm một số điện thoại, đúng lúc ấy, điện thoại của phó đội trưởng bỗng đổ chuông.

Đường Đường Vẫn Chưa Muộn

Đường Đường Vẫn Chưa Muộn  Sau khi phát hiện ra tôi thi đại học trượt, bạn trai tôi đã công khai đề nghị chia tay: “Con trai Thanh Hoa và con gái cao đẳng mãi mãi không có kết quả, lớp trưởng, cậu nói có đúng không?” Cậu thanh niên ngồi ở vị trí chủ trì không đáp lại, chỉ lặng lẽ kéo tôi vào góc tường khi không ai chú ý, đôi mắt đỏ hoe uất ức nói: “Chị à, ngày xưa chị đã bỏ rơi tôi chỉ vì thứ phế vật này.” Sau đó, tôi nhận được giấy báo trúng tuyển của Đại học Thanh Hoa. Bạn trai tôi gọi điện thoại: “Lớp trưởng, tôi đã hiểu lầm Đường Đường rồi, cậu có biết cô ấy đang ở đâu không?” Cậu thanh niên rời khỏi môi tôi, thở hổn hển, giọng khàn đặc: “Ở trên đùi tôi…”

Nguyên Phối

Nguyên Phối Mẫu thân ta là người chính thê rộng lượng nhất, bà ấy đón con riêng của phụ thân ta về nuôi dạy tử tế, coi như con ruột. Còn ta, nữ nhi ruột của bà ấy, lại bị bỏ mặc, không đoái hoài tới. Cả Kinh Thành đều nói bà ấy không yêu thương ta, nói bà ấy vì muốn lấy lòng phụ thân ta mà không tiếc lạnh nhạt nữ nhi mình. Nhưng chỉ có ta biết, bà ấy làm vậy là để giành cho ta một con đường sống. Không ai yêu thương ta hơn mẫu thân ta.

Tiểu Nguyệt của Hứa Tú Lan

Tiểu Nguyệt của Hứa Tú Lan Tôi là chú chó mà Hứa Tú Lan đã bỏ ra bốn đồng để cứu về. Bà ấy kéo tôi ra khỏi tiệm thịt chó với dáng vẻ hung dữ. “Đợi đến khi cháu gái ngoan của ta, Tiểu Nguyệt quay về, ta sẽ giết ngươi, nấu thành canh cho nó bồi bổ cơ thể.” Sau này, Tiểu Nguyệt cuối cùng đã trở về. Hứa Tú Lan nắm một tay kéo Tiểu Nguyệt, tay còn lại ôm tôi chụp ảnh gia đình, khuôn mặt nở nụ cười hạnh phúc. “Từ nay trở đi, chúng ta ba người một nhà sẽ sống vui vẻ với nhau!” Nhưng tôi biết Tiểu Nguyệt đó là giả. Khi kẻ mạo danh cháu gái cuỗm hết tiền dưỡng già của Hứa Tú Lan và định cao chạy xa bay. Tôi đã cắn chặt lấy chân ả ta. Hứa Tú Lan đã cho tôi một mái nhà, tôi cũng phải trả lại cho bà ấy một gia đình!

Ngôi Nhà Thứ Hai

Ngôi Nhà Thứ Hai Tết đến, tôi không về nhà mình mà đi thẳng đến nhà bác cả sát bên. Tôi tặng quà cho từng người trong gia đình bác cả. Tôi đưa chìa khóa xe cho bác cả, chỉ vào chiếc xe trước cửa nói: “Bác cả, đây là quà tặng bác.” Em trai ruột nổi giận, mắng tôi bất hiếu. Tôi nhún vai: “Không phải chính do họ nói sao? Sau này không trông cậy tôi nuôi dưỡng.”