Trang chủ Truyện mới

Danh sách truyện mới cập nhật

Đắm Say Không Lối Thoát

Đắm Say Không Lối Thoát Năm thứ năm vướng vào mối quan hệ phức tạp với thiếu gia nhà họ Phó, Phó Thời An. Anh ta đính hôn với người bạn thanh mai trúc mã, thờ ơ nói với tôi: “Chỉ là hôn nhân do gia đình sắp đặt thôi mà.” Chút tình cảm cuối cùng trong tôi cũng cạn kiệt, không ồn ào không náo loạn mà đề nghị chia tay. Anh ta chắc chắn rằng đây chỉ là thủ đoạn của tôi để thu hút sự chú ý. Và không hề cố gắng níu kéo. Sau đó, tại một bữa tiệc thương mại, anh ta chặn tôi lại, tự tin nói: “Hứa Từ Ý, ngoan ngoãn một chút, ngoài chuyện kết hôn, tôi có thể cho em bất cứ thứ gì.” Tôi giơ bàn tay có đeo chiếc nhẫn lên cười: “Cháu trai lớn à, tôi đã kết hôn rồi, bây giờ anh phải gọi tôi là thím nhỏ~”

CHINH PHỤC NHẦM ĐỐI TƯỢNG

Lúc hệ thống thông báo tôi đã chinh phục nhầm người, tôi đang được đối tượng chinh phục cầu hôn.Tôi lập tức trợn mắt, giả vờ ngất xỉu.Khi mở mắt ra, tôi lại giả vờ mất trí nhớ. Sau đó, không ngần ngại đổi sang công lược một người đàn ông khác. Thế là tôi bắt đầu hành trình “truy phu” đầy gian truân.

Đế Vương Si Tình

Đế Vương Si Tình Ta đã ở bên phế Thái tử suốt bảy năm, thử thuốc, đỡ tên thay chàng, cửu tử nhất sinh. Nhưng sau khi đăng cơ, chàng lại phong cho thanh mai trúc mã thành hoàng hậu, còn ta vẫn chỉ là một cung nữ hèn mọn. Ai cũng biết chàng ghét ta. Nhưng khi ta đến tuổi, chuẩn bị rời cung, chàng lại nắm chặt lấy cổ tay ta, chất vấn: “Rốt cuộc ngươi có tâm hay không?!”

Ăn Cháo Đá Bát

Ăn Cháo Đá Bát Đoạn Gia Hi là người chồng tôi tự mình chọn ở trại trẻ mồ côi. Hai mươi năm sau, hắn trở thành sói mắt trắng đ âm sau lưng ba mẹ tôi, mơ tưởng đến tài sản nhà tôi. Cuối cùng lấy tài sản nhà tôi làm sính lễ, cầu hôn với bạch nguyệt quang, người từng ở cùng trại trẻ mồ côi với hắn. Tôi ôm hận mà chet, lại trở về ngày cùng ba mẹ bước vào cô nhi viện.

Dục Nhiên

Dục Nhiên Ta là một thứ nữ vô dụng trong phủ huyện lệnh, ngày ngày chỉ biết ăn no chờ chếc. Không ngờ lại bị công tử của Hầu phủ nhìn trúng, ép ta vào phủ. Ai ngờ được, vị công tử kia không chỉ tham lam đồ ăn của ta mà còn muốn… cả người ta.

ANH ẤY CHỈ CÓ THỂ LÀ CỦA TÔI

Thanh mai trúc mã của tôi bị khiếm thính.Mỗi lần tôi đều mắng anh ấy là đồ điên, bảo anh đừng chạm vào tôi.Nhưng anh chẳng thèm đọc khẩu hình của tôi, cho đến khi kiệt sức, anh mới tháo máy trợ thính ra: “Bây giờ anh có thể nghe rồi, em cứ nói đi.”Tôi cắn mạnh lên vai anh một cái: “Anh chẳng hề thích em, vậy tại sao lại muốn kết hôn với em?”Đôi mắt đào hoa lạnh lùng của anh hơi ửng đỏ: “Ai nói anh không thích em?”“Ngược lại là em, ở trường chẳng bao giờ thừa nhận mối quan hệ của chúng ta, có phải anh làm em thấy xấu hổ không?”

ANH EM SONG SINH HỌ ĐIÊN ĐẢO VÌ TÔI

Tôi mê mẩn gương mặt đẹp trai của Kỷ Diệu, theo đuổi anh ấy suốt bảy năm mà vẫn không có kết quả.Sau đó, tôi biết được anh ấy có một người em trai sinh đôi.Dù sao thì trông cũng giống hệt nhau, hẹn hò với ai mà chẳng được.Thế là tôi quyết định chuyển mục tiêu ngay lập tức.Nhưng Kỷ Diệu thì như phát điên lên, anh ấy đẩy tôi ép sát vào cửa và nói:“Tôi cao 183.5, cậu ta chỉ cao 183.”“Cơ bụng tôi có tám múi, cậu ta chỉ có sáu múi.”“Sao mắt em lại kém vậy? Lại nghĩ rằng cậu ta có thể thay thế tôi sao?”

Thứ Nữ Đạp Phượng

Thứ Nữ Đạp Phượng Đích tỷ của ta thích nhất là tỏ vẻ thanh cao. Hoàng đế hạ lệnh sắc phong nàng ta làm Thái tử phi, nàng ta lại quỳ dưới mưa năm canh giờ, xin Hoàng đế thu hồi mệnh lệnh đã ban ra: “Huyền Minh ca ca vẫn luôn coi nô tỳ là huynh đệ, nô tỳ sao có thể làm chậm trễ hôn sự của ngài được?” Thái tử bị vả thẳng mặt, trong cơn giận dữ cưới ta làm thê. Sau khi đích tỷ biết chuyện, nàng ta đấu tranh hết mình được vị trí làm thiếp liền quay ra chỉ trích ta: “Loại thứ nữ thấp hèn như ngươi quả nhiên là chỉ biết dùng thủ đoạn hèn hạ quyến rũ người khác.” Sau khi Thái tử kế vị, đích tỷ đứng ngoài cung Cảnh Nhân với ánh mắt tràn trề hy vọng: “Ta chỉ mong chiếm được trái tim chàng, được ở bên chàng mãi mãi. Vốn từ đầu ta đã không hề quan tâm đến ngôi vị Hoàng hậu.” Sau này, thứ nữ như ta mặc phượng bào bước vào trung cung. Trưởng tỷ mặt tái mét, ngu ngốc kéo cổ áo Hoàng đế hỏi: “Huyền Minh ca ca, năm đó ta quỳ trước Dưỡng Tâm điện, vì chàng quỳ dưới mưa năm canh giờ, chàng đã nói sẽ không bao giờ phụ ta, chẳng lẽ chàng quên rồi sao?” “Ả ta là thứ nữ! Sao có thể xứng đôi với chàng bằng một đích nữ như ta được?”

Âm Thai

Âm Thai Mẹ nuôi nhận nuôi tôi, là để mượn vận may cho cả nhà. Nhưng vận may của nhà họ ngày càng kém hơn. Họ đâu có biết, tôi đã chết lâu rồi. Thứ họ mượn là vận số của người chết. Mượn vận của người chết, phải lấy mạng ra đền.

Âm Thai

Chương 3
Hiện đại
Gặp Phải Cô Nàng Ngây Thơ Trong Chương Trình

Gặp Phải Cô Nàng Ngây Thơ Trong Chương Trình  Ngày đầu tiên của chương trình du lịch hẹn hò, cô nàng tiểu hoa đán đình đám đã làm mất sạch tiền, rồi ngồi bệt xuống vệ đường vừa khóc vừa than thở: “Cái đầu ngốc nghếch này, đến cái ví cũng giữ không xong.” Cả đoàn hết sạch tiền, chỉ còn cách cùng cô nàng đi rửa bát kiếm tiền. Nào ngờ cô nàng lại vô cớ ngã sấp mặt, làm vỡ hết cả đống đĩa: “Hu hu, chị ghét Thiến Thiến, cố tình bắt nạt Thiến Thiến, nhưng Thiến Thiến không trách chị đâu. Tại Thiến Thiến ngốc quá, ngay cả đi đường cũng không xong. Chị thông minh thế này chắc chắn sẽ giải quyết được hết mọi rắc rối!” Tôi cười nhạt: “Mười tuổi thế này thì dễ thương, ba mươi tuổi mà thế này thì không phải ngây thơ nữa mà là thiểu năng rồi.” Có lẽ cô ta không biết biệt danh của tôi là “Một nhát dao”, mỗi câu nói đều như dao đâm vào tim người khác. …

Lập Xuân

Lập Xuân Năm chín tuổi, ta bị bán vào Phương gia. Tiểu thư ốm yếu đặt cho ta cái tên Lập Xuân. Nàng nói: Mong rằng xuân đến, vạn vật hồi sinh. Để đem chút sinh khí đến viện tử đầy tử khí của nàng. Nhưng về sau, nàng lại chết vào mùa đông lạnh giá. Ta dùng một sợi dây thừng, kết thúc sinh mệnh của nàng.

LỠ XEM TRỘM NHẬT KÝ CỦA SẾP

Tôi tình cờ nhìn thấy cuốn nhật ký màu hồng của Tổng Giám đốc, tôi không nhịn được mà bật cười ra tiếng:“Đàn ông có nhiều loại, hôm nay tôi là loại si tình.”“Trước kỳ nghỉ Tết Dương lịch, hai nữ nhân viên móc ngoéo nhau đi ăn đồ Nhật. Tôi mãi không hiểu nổi, móc ngoéo thì tại sao phải treo cổ…”Phía sau vang lên một giọng nam trầm thấp:“Ba giờ chiều, trợ lý của tôi lén đọc nhật ký của tôi, thật vô văn hóa.”