Danh sách truyện mới cập nhật
Con Gái Bảo Mẫu Con gái của bảo mẫu trong kỳ nghỉ hè đã đến nhà tôi ở nhờ. Bố mẹ tôi vì nể mặt bảo mẫu nên rất quan tâm chăm sóc cô ta. Cô ta dần dần hòa nhập vào gia đình tôi, chăm chỉ, hiểu chuyện, nói năng ngọt ngào và vui vẻ. Cô ta thường nhờ tài xế nhà tôi chở đi gặp bạn bè, bố mẹ tôi đều vui vẻ đồng ý. Cho đến một ngày, tôi tan làm sớm và vô tình nghe thấy cô ta ngọt ngào nũng nịu với mẹ tôi: “Dì ơi, dù gì chị Băng Băng cũng không có ý định sinh con sau này mà.” “Hay là dì nhận con làm con gái nuôi, con kết hôn với cháu trai của dì, đứa bé chúng con sinh ra đều là người nhà mình, ta kết thông gia thân thiết, để dì hưởng niềm vui gia đình trọn vẹn.”
Tình Yêu Trìu Mến Của Đại Thiếu Gia Mẹ tôi khó sinh khi sinh tôi ra, để lại tôi một mình chịu khổ sở trong gia đình có mẹ kế. Nhưng mẹ có một người bạn thân giàu có, nghe nói giàu nứt đá đổ vách. Khi đoàn xe đến đón tôi, tôi đang cầm một cái túi đi nhặt ve chai. Một người phụ nữ ăn mặc sang trọng ôm chầm lấy tôi: “Con yêu của dì, cuối cùng dì cũng tìm thấy con rồi.” Bà ấy chỉ vào anh chàng đẹp trai cao 1m85 bên cạnh: “Đó là con trai dì, đẹp trai chứ? Lấy nó đi! Dì sẽ làm mẹ con.”
Đời Này Không Tiếc Khi bọn cướp núi kéo đến, mẫu thân đã đẩy ta xuống xe ngựa để bảo toàn cho tỷ tỷ. Ta may mắn thoát chết trở về phủ, nhưng thứ chờ đợi ta là ba thước lụa trắng. Ta thề, chắc chắn phải khiến cho bọn họ phải trả giá.
Người Đàn Bà Tham Lam Khi quay phim, nữ chính cố ý làm vỡ hoa tai ngọc bích mà tôi luôn mang bên mình. Mặt tôi tái nhợt, hít một hơi lạnh. Nhưng bạn trai Ảnh đế lại khuyên tôi nên rộng lượng một chút. Không ai biết rằng, “Người Đàn Bà Tham Lam” đã bị phong ấn 5 năm đang thì thầm bên tai tôi: “Chúng ta sẽ lấy tài vận của ai trước đây?”
Người Chồng Hai Mặt Chàng thiếu gia danh giá bậc nhất thủ đô có hai nhân cách. Đêm khuya, anh ta leo lên giường tôi, anh ta quấn quít đòi tôi yêu chiều. “Thích cục cưng đến mức muốn làm cún của cục cưng cả đời.” Nhưng đến ban ngày, anh ta lại cực kỳ lạnh nhạt với tôi. “Chúng ta chỉ là hôn nhân thương mại, cô nên tự biết thân biết phận, đừng vượt quá giới hạn.” Tôi chưa từng nghi ngờ về điều đó. Cho đến khi anh ta một lần nữa quỳ xuống và điên cuồng hôn lấy tôi. Ngoài cửa vang lên tiếng đập cửa dữ dội. “Mở cửa ra, Tạ Kinh Từ! Cô ấy là chị dâu của mày đấy!” Tôi giật mình. Người đàn ông trước mặt chẳng những không hề hoảng sợ, ngược lại anh ta còn cười một cách điên cuồng và bệnh hoạn. “Bị phát hiện rồi.” “Cục cưng à, em nghĩ nếu chúng ta làm trước mặt anh trai thì… có kích thích hơn không?”
Đứa Con “Thần Đồng” Con trai tôi là một “thiên tài”. Còn chồng tôi, một học giả tài ba, rất đắc ý, luôn khoe khoang rằng con trai được thừa hưởng gen của mình. Một ngày nọ, trong bữa ăn, con trai bất ngờ nói chuyện với chồng tôi bằng một số từ tiếng Đức vừa mới học. Con trai nói: “Mom ist zu dumm, ich hasse sie.” (Mẹ quá ng/u ng//ốc, con gh//ét mẹ.) Chồng tôi thản nhiên đáp: “Ihre einzige Funktion ist es, uns zu dienen, Zum Glück hast du minderwertigen Gene geerbt.” (Chức năng duy nhất của mẹ con là phục vụ chúng ta, may mà con không thừa hưởng gen kém chất lượng của bà ấy.) Tôi đặt bát đũa xuống, nhìn hai cha con trước mặt đang lén nhìn nhau và cười mỉm. Khoảnh khắc đó, tôi chợt cảm thấy trống rỗng.
Phán Quan Giám Thi Bởi vì diễn xuất quá kém, giọng hát quá tệ, tôi sắp bị quản lý bỏ rơi. Quản lý với ý định tận dụng rác rưởi, đã gửi tôi đến một chương trình giải trí pháp chế để làm một khách mời giám định pháp y, mong rằng cuối cùng có thể kiếm chút hoa hồng. Nhưng cô ta không biết rằng tổ tiên của tôi toàn làm những việc liên quan đến thi thể. Dao của đao phủ, mắt của ngỗ tác (người khám nghiệm tử thi), tay của thợ làm hàng mã (làm đồ giấy), kim chỉ của người khâu xác (người trang điểm & khâm liệm tử thi), tôi biết tất cả những thứ đó.
Từ Nhân Viên Thành Kim Chủ Một ngày trước khi phát thưởng cuối năm, tổng giám đốc gọi tôi đến nói chuyện. Ông ta bảo lương tôi quá cao, đồng nghiệp có ý kiến, không có lợi cho sự đoàn kết. Ông ta muốn tôi tự mình giảm lương, thưởng cuối năm của tôi sẽ chia cho người mới vào. Tôi vui vẻ đồng ý, trực tiếp nghỉ việc. Ngày hôm sau, bên A hoãn thanh toán, toàn công ty không phát được một xu thưởng cuối năm nào. Tổng giám đốc vội vàng cầu xin tôi giúp đòi tiền về, tôi trực tiếp trả lời ông ta: “Tôi một mình gánh vác quá nhiều tiền về, không có lợi cho sự đoàn kết, hay là chia cho mọi người đi.”
Công Chúa Hành Phong: Quang Minh Thiên Hạ Mẹ ta mất khi ta mới bảy tuổi, mười tuổi thì mất cha, chỉ biết sống dựa vào tổ mẫu. Tổ mẫu kiếm sống bằng cách may vá và giặt giũ cho người ta, cũng chẳng dễ dàng gì. Mùa hè thì làm ruộng, mùa đông thì lên núi, cuộc sống cũng tạm đủ để tiếp tục. Năm ta mười bốn tuổi, ta mơ thấy một giấc mơ. Trong giấc mơ, ta trở thành công chúa, được đưa vào cung điện, đối đầu sinh tử với một công chúa giả. Cuối cùng, cả hai chúng ta đều bị một người xuyên không giet chet, trở thành bước đệm để nàng ta thăng tiến.
Không Quan Trọng Sau khi chọn xong khu mộ phù hợp, lúc thanh toán, tôi đã gọi ngay cho Chu Cảnh Nghiễn. “Khi nào thì tiền mới vào tài khoản? Tôi đang cần gấp.” “Ly hôn khi nào thì tiền vào khi đó.” Chúng tôi kết hôn đã bảy năm, riêng hai chữ “ly hôn” này tôi đã nghe gần ba năm rồi. “Tiền vào tài khoản rồi.” Tôi hít một hơi thật sâu, cố gắng bình tĩnh nói: “Thì tôi sẽ ký vào đơn ly hôn.”
Nhặt Được Phu Quân Ngốc “Ta sẽ thành toàn cho các ngươi.” Ta đứng trước mặt Trường Công chúa, thảm thiết thốt lên câu ấy. Trong lòng lại vô cùng phấn khởi, cơ hội phú quý cuối cùng cũng tới rồi! “Nương tử muốn thành toàn cho ai?” Chưa kịp mừng được hai giây, từ sau bình phong bỗng vọng ra giọng nói quen thuộc.
Khói Lửa Điện Phượng Vũ Ta là kế thất của Ung Vương, làm Ung Vương phi suốt mười sáu năm. Ung Vương đăng cơ làm hoàng đế, nhưng chỉ phong ta làm Hoàng Quý phi. “Mộ Sơ là thê tử kết tóc của trẫm, là sinh mẫu của Thái tử. Nếu nàng ấy còn sống, thì làm gì đến phiên ngươi.” “Cả đời này, trẫm chỉ có một Hoàng hậu là nàng ấy. Ngươi hãy lấy vị trí Hoàng Quý phi mà trợ giúp quản lý lục cung đi.” Thái tử mà ta tự tay nuôi lớn cũng nói: “Đúng vậy, mẫu thân của ta là đích nữ của Tướng phủ, có tri thức hiểu lễ nghĩa, còn di mẫu ngươi là thứ nữ, chỉ biết quản lý những chuyện vặt vãnh trong nội trạch. Vị trí Hoàng Quý phi đã là nể tình ngươi vất vả nhiều năm qua rồi.” Trưởng công chúa Tạ Chi Dĩnh, còn ác ý mắng nhiếc: “Nếu không phải tại ngươi ép bổn cung gả cho Tề Ngọc, bổn cung sao lại thành quả phụ. Không được làm Hoàng hậu là do ngươi đáng tội!” Ta không cãi, cũng không gây náo loạn. Chỉ cầm ngọc điệp và kim ấn của Hoàng Quý phi trở về Phượng Vũ điện, ngồi một mình đến bình minh. Sau đó, ta dùng dao găm cắt từng miếng thịt trên người Thái tử. “Năm đó, khi ta nuôi ngươi, ngươi chưa đến bốn mươi cân. Bây giờ thì đã một trăm mười cân rồi.” “Ngươi không nhận ta là mẫu thân, nói ta không có công sinh thành. Vậy thì ân dưỡng dục ngươi cũng phải trả lại cho ta.” “Cứ cắt tám mươi cân thịt của ngươi ra, để trả ơn những năm tháng ta nuôi ngươi đi.”