Danh sách truyện mới cập nhật

Xuyên Sách Làm Nữ Phụ Ác Độc Hệ thống ngủ say tám năm đột nhiên lên tiếng. Nó bảo tôi cầm nhầm kịch bản, tôi không phải nữ chính của tiểu thuyết. Mà là nữ phụ độc ác, tôi không chỉ ngủ với đàn ông của nữ chính, mà còn kết hôn với anh! Sau khi nữ chính thật sự xuất hiện, tôi sẽ vì ghen tị mà điên cuồng tìm đường chết, cuối cùng bị chính chồng mình tự tay giết chết! Tôi thu dọn hành lý suốt đêm rồi ném lại tờ đơn ly hôn rồi vội vàng bỏ chạy. Nhưng không ngờ tất cả các chuyến bay đều bị chặn lại, Phó Thâm Thời mang theo vệ sĩ, chặn tôi ở sân bay! Anh nắm chặt tờ đơn ly hôn, cười lạnh lẽo: “Vợ à, trò đùa này không vui đâu.”

Bà Nội Siêu Phàm Đã Đến, Mau Tránh Ra! Trong nhóm cư dân, đột nhiên xuất hiện một thông báo xin xài ké mạng: 【Nhà tôi không đóng phí internet, vì không muốn để con nhỏ bị nghiện mạng, nhưng thỉnh thoảng cần dùng mạng để làm việc và giải trí. Vì vậy, mong các hàng xóm chia sẻ. 】 【Thời gian nhà tôi dùng mạng là từ 9 giờ đến 11 giờ tối. Trong khoảng thời gian này, đề nghị các hàng xóm chia sẻ không sử dụng mạng để tránh tốc độ bị chậm. 】 【Tôi sẽ kết bạn với các hàng xóm ở cùng tầng, mong mọi người nhanh chóng chấp nhận và gửi mật khẩu wifi cho tôi.】 Đây là do hộ 901 đăng lên. Còn nhà tôi là 903. Quả nhiên, anh ta đã gửi yêu cầu kết bạn với tôi. Tôi từ chối ngay và đáp lại:【Khi Nữ Oa nặn ra anh, có phải đã cho thêm một lớp da mặt không? Dày thật đấy.】

Sau khi dùng quyền lực để ép buộc một học bá nghèo khó đồng ý yêu mình, tôi nhanh chóng mất hứng. Với sự kiêu ngạo của kẻ đứng trên, tôi ném tiền trước mặt anh ta và buông một câu đầy lạnh lùng:“Đi đi, đừng xuất hiện trước mặt tôi nữa.”“Tiểu thư đây chỉ chơi đùa với anh thôi, anh lại coi là thật sao?“Anh nghĩ tôi sẽ từ bỏ một cuộc hôn nhân môn đăng hộ đối để cưới một kẻ nghèo hèn như anh sao?“Đừng làm ra vẻ thanh cao nữa, cầm tiền và biến đi. Loại đàn ông dựa vào sắc đẹp để sống, tôi gặp không ít rồi.”Sau khi bị tôi sỉ nhục, mắt anh đỏ hoe, nắm chặt tay như muốn bóp chết tôi ngay lập tức.Cuối cùng, anh lạnh lùng gạt đống tiền xuống, chỉ để lại một bóng lưng kiêu ngạo quyết tuyệt mà rời đi.Sau này, anh trở thành người giàu có trong ngành công nghệ, còn tôi bị phát hiện là tiểu thư giả”, bị đuổi khỏi gia đình.Lúc đường cùng, tôi gặp lại anh.Anh lười biếng tựa vào ghế sofa, khóe môi nhếch lên một nụ cười lạnh nhạt. tay cầm cây gậy bi-a tháo từng chiếc cúc áo của tôi.“Tiểu thư, dùng sắc đẹp để kiếm sống mà cũng cần người khác dạy sao?”

Chúc Niên Tuế Tuế Ta là Thỏ Ngọc, nhưng lại lạc vào vòng tay lạnh lẽo của Đế Quân trên đỉnh Chung Sơn. Khi ta vừa hóa thành người, hắn lạnh lùng bảo ta biến về nguyên hình thỏ. Về sau khi ta định biến thành thỏ, hắn lại khẽ dỗ dành ta hóa thành người.

Dưới Một Người, Trên Vạn Người Ngày vào cung, mẫu thân ân cần dặn dò: “Nếu đã làm thì phải làm người dưới một người, trên vạn người.” Ta cẩn thận tuân theo lời mẫu thân dạy, nhiều năm làm việc chăm chỉ. Cuối cùng cũng trở thành người dưới một người, trên vạn người… Thái giám.

Khi tôi gật đầu đồng ý ly hôn, Lương Đình Sinh đang dỗ dành người tình trên điện thoại.Nghe vậy, anh ngẩng đầu lên: “Là tôi có lỗi với em. Sau này, chỉ cần em mở lời, tôi sẽ giúp nếu có thể.”Ai cũng ngưỡng mộ tôi, cảm thán tôi số tốt. Bởi vì tôi và Lương Đình Sinh yêu nhau từ năm 18 tuổi, rồi tôi được gả vào gia đình giàu có, trở thành phu nhân quyền quý.Nhưng không ai nhớ rằng, tôi đã từ bỏ tất cả để một mình xuống phía Nam, đến Hồng Kông. Khi cưới tôi, vì để mẹ anh đồng ý mà anh đã quỳ suốt một ngày một đêm cầu xin bà.Nhưng Lương Đình Sinh không biết, chúng tôi đã không còn “sau này” nữa.Tôi cúi đầu, nhìn vào màn hình điện thoại đang liên tục nhảy tin nhắn mới:“Khi nào em về Bắc Kinh, tôi sẽ đến đón.”“Đường Oanh, lời tôi nói năm 17 tuổi, cả đời này vẫn tính.”

Ngày nữ chính xuất hiện, cô ấy đã vượt tôi chỉ với một điểm chênh lệch, cướp lấy danh hiệu nhất khối mà tôi giữ bấy lâu nay.Với vẻ kiêu ngạo và quyến rũ, cô ấy ngày càng gần gũi với thanh mai trúc mã của tôi, Thẩm Hoài Tự.Cô ấy nói với tôi:“Từ giờ trở đi, tôi sẽ luôn đứng trên cô, cướp hết mọi thứ của cô. Hãy chấp nhận số phận đi.”Thẩm Hoài Tự khẽ nhếch môi cười, như ý cô ấy mong muốn, đối xử với cô ấy dịu dàng hết mực.Nhưng—Nụ cười đó của Thẩm Hoài Tự chỉ xuất hiện khi cậu ấy đang kéo kẻ dám giẫm lên đầu tôi xuống và đẩy họ xuống địa ngục.

Cô Bạn Thân Trà Xanh Bạn thân tôi là một trà xanh chính hiệu, không ngờ có ngày cô ta lại làm việc đó tôi, tôi vừa chia tay bạn trai xong, cô ta đã nhắn tin ngay: [Tớ với bạn trai cũ của cậu không sao chứ?] [?] [Ôi, yên tâm, cậu với anh ta chỉ chơi bời thôi, tớ hiểu mà.] Tôi cười. [Chơi đi, hai người hợp nhau lắm.] [Thật không?] Tôi không trả lời, trực tiếp chặn cô ta. Thật trớ trêu, chị em tốt với bạn trai tốt của tôi lại cùng nhau hợp sức cắm cho tôi một cái sừng xanh lét.

Nhi Tử Đã Chết Sống Lại Rồi Phu quân chiến tử sa trường, ta một mình chèo chống Uy Viễn Hầu phủ. Mời đại nho dạy nhi tử đọc sách, vì hắn cầu hôn thiên kim nhà danh giá làm thê. Nhi tử lại nói đã yêu nữ tử chốn thanh lâu, nhất định phải hòa ly với con dâu, nạp nữ tử thanh lâu vào cửa. Ta lấy cái chết ép buộc, nhi tử lại không tiếc giả chết, cũng muốn cùng nữ tử đó ở bên nhau. Đêm khuya thanh vắng, hắn phóng hỏa thiêu cháy Uy Viễn Hầu phủ, bỏ đi không ngoảnh lại. Toàn gia đều bỏ mạng trong biển lửa, còn có cả tôn nhi đáng thương của ta, chỉ còn một tháng nữa là ra đời. Khi mở mắt ra lần nữa, ta trở về đêm hắn phóng hỏa. Ta cười. Lần này, ta bảo tất cả mọi người cứ mặc hắn giả chết rời đi. Về sau, hắn lại quỳ dưới chân ta khóc lóc cầu xin: “Nương, con thật sự là nhi tử ruột của người mà!”

Khi 17 tuổi, tôi đang chuẩn bị tỏ tình với chú.Bỗng nhiên tôi lại nghe thấy tiếng cười chế giễu của anh ấy.“Em ấy chỉ là một đứa nhóc, tôi làm sao có thể động lòng được?”Ba năm sau, tôi và anh ấy say rượu, trải qua một đêm điên cuồng.Khi tỉnh dậy, tôi cố tỏ ra bình tĩnh và nói với anh ấy:“Chỉ là một tai nạn thôi, tôi chỉ coi chú như những người lớn khác.”Anh ấy cười nhạo, rồi lại đẩy tôi xuống giường.Nhìn tôi từ trên cao, “Em còn không bằng xem tôi như thú vật.”Anh ấy vỗ vỗ mặt tôi, nói với giọng lười biếng: “Nhóc con, tối qua tôi không uống một giọt rượu nào.”

Vương Phi Hắc Ám Nàng – Tà Y là người thế kỷ hai mươi mốt, làm mưa làm gió trong cả hai giới hắc bạch đạo, lạnh lùng vô tình không có tâm, nhưng là một nữ nhân tuyệt mỹ. Hắn là Chiến Thần của Phong Mâu đế quốc, tung hoành sa trường – Nhiếp Chính Vương, cùng lạnh lùng thị huyết giống nhau, là một nam nhân tuấn mỹ. Nàng là thần y cũng độc y, một thanh ngân đao đi dọc thiên hạ, độc y song tuyệt, tài năng kinh thế. Nghe đồn, nàng cứu người chỉ xem tâm tình, không làm theo lẽ thường, làm cho người ta vừa yêu lại vừa hận. Nghe đồn, trên đời này, chỉ có người nàng không muốn cứu, không có người nàng cứu không được . Nghe đồn, hắc bạch đạo đối với nàng tôn kính như thần, e ngại như ma. Hắn là chiến thần cũng là ma chủ, một phen tà ma ngạo nghễ quần hùng, quyền khuynh thiên hạ, tà mị vô song. Nghe đồn, hắn là Ma chủ Ma Vực, là Thần Long quanh năm thấy đầu không thấy đuôi. Nghe đồn, hắn không gần nữ sắc, nữ nhân nào gần hắn ba thước tất phải chết. Nghe đồn, hắn độc sủng Vương phi, ba ngàn giọt nước chỉ chọn lấy duy nhất một giọt. Đoạn ngắn nhất: “Phụng thiên thừa vận, hoàng đế chiếu viết: “Nữ nhi Trấn quốc Tướng quân U Tà, dịu dàng hiền thục, trí tuệ hơn người, quả thật là tiểu thư khuê các nổi bật, đặc biệt ban thưởng là ‘Lan U công chúa’, ngày hôm đó phải đến Phong Mâu quốc hòa thân với Nhiếp Chính Vương Liệt Hỏa Kình Thương, khâm thử!” “Thần, tạ chủ long ân “ “Quản gia, lập tức phái người tiến đến Diệp Thành đưa đại tiểu thư hồi phủ!” “Ân, tướng quân!” Đoạn ngắn nhị: Ngày đại hôn, Nhiếp Chính Vương Phong Mâu quốc Liệt Hỏa Kình Thương đã đi biên cảnh bình định chiến loạn. Bốn chữ cứng cáp hữu lực “Nhiếp Chính Vương phủ” ở dưới nắng vàng càng thêm rạng rỡ, “Vương phi đi đường ngày đêm chắc đã mệt mỏi, Vương Gia nhà ta đã đi đến biên cảnh bình định chiến loạn, không tiếp đón Vương Phi được, xin Vương Phi thứ lỗi!” Hồn Thiên, Hồn Ảnh hai người vừa nói xong, bốn phía một mảnh yên tĩnh, sau đó một đạo thanh âm trong trẻo nhưng lạnh lùng từ trong hỉ kiệu truyền ra “Không ngại” . “Nghe nói không, Phong Mâu quốc Chiến Thần Nhiếp Chính Vương trước mặt tứ quốc tuyên bố cuộc đời này chỉ thú một người này làm Phi” “Còn có a, nghe nói thiên hạ đệ nhất mỹ nhân Hoa Lộng Ảnh trước kia nhục mạ Nhiếp Chính Vương Phi, liền bị Nhiếp Chính Vương móc hai mắt!” “Cái này cũng không tính cái gì, các ngươi biết không, Nhiếp Chính Vương Phi là chủ nhân phía sau của Lưu Ly trai a!” Đoạn ngắn tam: Rèm lụa tung bay, một mỗ nam tuấn mỹ đến cực điểm đang ủy khuất nhìn người bên cạnh trong trẻo nhưng lạnh lùng . “Tà Nhi, thời gian ba tháng đã qua, có thể chứ?” Dứt lời, nữ nhân nhăn mày liễu nói “Ta thượng ngươi hạ”, sau đó không để cho nam nhân này từ chối đã xoay người mà lên. Đoạn ngắn tứ: Một cái nam nhân tuấn mỹ đến vô cùng đang đứng khoanh tay ở ngoài cửa phòng, khớp xương bàn tay giờ phút này gắt gao nắm chặt, đó là biểu hiện của việc hắn đang lo âu cùng bất an. “Mẫu thân, nghe nói thiếu trang chủ Long Tứ Thiên của Ngự Long sơn trang là nam nhân tuyệt đỉnh yêu nghiệt nha “ “Đúng vậy mẫu thân, còn có Vụ Ảnh Khuynh Thành lạnh lùng như băng kia cũng là nam nhân hiếm có trong thiên hạ ” hai tiểu nam hài phấn điêu ngọc trác vây quanh mỹ nữ đang dựa ở trên xích đu lải nhải. Đột nhiên, một cái thân ảnh cao lớn lửa giận ngập trời xuất hiện ở phía sau bọn họ, mà hai tiểu nam hài kia vẫn không hề phát hiện, vẫn cao hứng như trước nói, trong giây lát, lại phát hiện chính mình không đứng trên mặt đất , sợ hãi quay đầu nhìn lại, đến khi nhìn rõ người đằng sau là ai lại lập tức nịnh nọt nói: “Phụ thân, ngươi đến đây lúc nào a”, “Chết tiệt, hai thằng nhóc này, dám đục khoét chân tường của lão tử!” Vừa dứt lời hai thân ảnh nhỏ lập tức bay ra ngoài cửa.

Kiếp Trước Chẳng Mong, Kiếp Sau Chẳng Chờ Bạch Chỉ yêu Mộ Đồ Tô, yêu đến mức hèn mọn, cam lòng làm tiểu thiếp của hắn, nhưng vẫn không đổi lại được dù chỉ một tia quyến luyến trong lòng hắn. Trong tim Mộ Đồ Tô chỉ có bóng hình người thương, trong mắt hắn, thiên hạ rộng lớn cũng không chứa nổi bất kỳ nữ tử nào khác. Vì thế, Bạch Chỉ tuyệt vọng lựa chọn tự vẫn. Nào ngờ, trời cao thương xót, để nàng được sống lại, trở về khoảng thời gian tươi đẹp năm năm trước. Nàng âm thầm thề rằng, kiếp này sẽ không bao giờ yêu Mộ Đồ Tô thêm một lần nào nữa! Sau này… Mộ Đồ Tô tức giận: “Bạch Chỉ, yêu ta một chút nàng sẽ chết sao?” Bạch Chỉ nghiêm túc gật đầu: “Đúng vậy.” Mộ Đồ Tô: …