Danh sách truyện mới cập nhật

Nợ Duyên Không Trả Anh bế tôi đến cạnh chiếc tủ rồi đặt tôi ngồi xuống, đôi mắt sâu thẳm nhìn chằm chằm vào mắt tôi. “Vừa rồi em nói tôi đã từ chối em bao nhiêu lần nhỉ?” Anh hỏi. “Một trăm hai mươi tám lần.” Tôi cụp mắt xuống, trái tim trong lồng ngực đập loạn nhịp. “Vậy thì tôi sẽ hôn em một trăm hai mươi tám lần để bù lại, em thấy thế nào?” Anh vòng tay ôm lấy eo tôi, chưa nói hết câu đã bắt đầu hôn lên cổ, lên vành tai, rồi lên khuôn mặt tôi, từng cái một: 1, 2, 3, 4, 5, 6… Lúc đầu, cô một mực theo đuổi anh. Khi anh cuối cùng cũng quay đầu lại, cô đã không còn ở đó nữa. Thật may mắn, đó không phải là kết thúc.

Buổi sáng ngày thứ hai sau buổi họp lớp, khi tôi còn chưa mở mắt, đã chạm phải một cái chân đầy lông. Tò mò không kiềm được, tôi lại sờ sờ mấy lần…Ngay giây tiếp theo, “Rầm!” – cửa mở ra, một đám người ập vào phòng.Tôi hoảng hốt rụt tay lại, mở mắt ôm chặt cái chăn.“Lục thần, trưởng khoa gọi anh…”Mấy người đàn ông vừa vào phòng hình như bị cảnh tượng làm cho sợ hãi, há hốc miệng kinh ngạc.Tôi: ???Lục thần nào cơ?Theo ánh mắt của họ, tôi liếc sang bên cạnh – một người đàn ông nằm ngay bên cạnh tôi.Đôi chân thẳng tắp, dài, lông chân rậm rạp, đầy vẻ nam tính… Nhìn lên chút nữa…Tôi như muốn mù luôn.

Vết Bớt Trên Mặt Chị Tôi Trên mặt chị tôi có một vết bớt hình cá Koi. Sau khi nhận sự chúc phúc của chị ấy, bố tôi trúng 5 triệu tệ, mẹ tôi thì có được dáng người thon thả. Chỉ mình tôi là không cần gì cả. Bởi tôi biết vết bớt trên mặt chị tôi chính là cá Koi đen. Lấy gì của chị ấy thì sẽ phải trả lại gấp đôi.

Để theo đuổi Giang Bạch, tôi một tiểu thư với tiền tiêu vặt hàng tháng vài trăm triệu đã giả nghèo suốt ba năm trời, chỉ để ăn ké và uống ké của anh ấy.Nhưng giờ đây, ánh trăng sáng của anh ấy bỗng nhiên quay lại và còn mỉa mai tôi là đứa nghèo nàn.Được thôi! So tiền đúng không?Tôi không giả vờ nữa!

Anh trai tôi mang về nhà một cô gái.Anh ta nói tôi là đứa con gái giả, bị bảo mẫu tráo đổi.Cô gái đó mới chính là em gái ruột của anh ta, là tiểu thư thực sự của nhà họ Cố.Nhìn khuôn mặt cô ta có nhiều nét giống anh ta.Tôi bật cười thành tiếng.Có bao giờ anh ta nghĩ đến khả năng…Tiểu thư thật là tôi, còn hàng giả mới chính là anh ta ?

Trở Lại Không Phải Để Làm Thiên Kim Sau mười bốn năm mất tích, cuối cùng tôi cũng được ba mẹ ruột đưa về nhà. Trong bữa tiệc trở về, bạn bè danh viện của em gái cười nhạo tôi lớn lên trong khe núi. Nói tôi chưa từng trải qua việc đời. Cho dù bay lên đầu cành cũng vẫn là gà rừng. Nhưng cô ta không biết. Tôi chưa bao giờ cần bay vào hào môn để làm thiên kim. Viên ngọc lam giá trị liên thành bên hông kia, đã đủ biểu lộ thân phận của tôi.

Đích Nữ Phản Công Ta và Thôi An sắp thành hôn, hắn lại cùng thứ muội thân mật bị bắt ngay tại trận. Triệu Vận Tri cả người đầy dấu vết mập mờ, ả khóc lóc dập đầu với ta: “Đích tỷ, Thôi lang chỉ tưởng nhầm muội là tỷ, Vận nhi nguyện ý làm nô làm tỳ, chỉ cầu xin tỷ tỷ sau khi thành thân hãy cho muội hầu hạ bên cạnh.” Thôi An nghe xong cực kì đau lòng, hai mắt đỏ bừng, quỳ ở từ đường bảy ngày bảy đêm, chỉ vì muốn nâng nàng ta làm bình thê. “Khanh Như, tỷ muội các ngươi cùng hầu chung một chồng, chẳng lẽ không tốt sao?” Ta lấy chân dung hai người thân mật dán khắp thành, rồi không chút do dự từ hôn. Sau đó, hắn nhìn ta và Thái tử qua lại với nhau, hốc mắt lại đỏ lên hỏi: “Khanh Như, nếu ta nói ta hối hận, nàng có thể trở lại bên cạnh ta không?” Ta vừa định mở miệng, lại bị Thái tử ở bên cạnh đang đeo chuông vào cổ chân ta ôm lấy. “Khanh khanh, đêm qua không phải nàng nói, có một mình ta là đủ rồi sao?”

Song Hỉ Lâm Môn: Chồng Mất, Tiền Đến Cố Tri Nhàn chết đúng vào ngày kỷ niệm bảy năm kết hôn. Di vật hắn để lại, đâu đâu cũng là tình cảm chân thành với ánh trăng sáng trong lòng. Còn tôi, người vợ được hắn cưới hỏi đàng hoàng. Ôm mười tỷ thừa kế, mừng rơi nước mắt. Vừa chết chồng, vừa thăng quan phát tài, song hỉ lâm môn đến cùng một lúc!

Tôi là nàng tiên cá và đã phải lòng một tổng tài lạnh lùng trên đất liền.Dùng mọi cách từ làm nũng, ỉ ôi, dằn vặt để rồi cuối cùng cũng chinh phục được anh ấy và có một cái kết viên mãn.Nhưng một năm sau, bạch nguyệt quang của anh ấy trở về nước.Tổng tài tổ chức một buổi tiệc hoành tráng trên du thuyền để chào đón cô ta.Tôi nổi giận bơi liền mười cây số trong biển, dùng răng nghiến nát động cơ của du thuyền.Không ngờ đúng không, bà đây thực chất là một con cá mập.

Kết hôn với “kẻ thù truyền kiếp” nhiều năm, rồi bỗng dưng quay trở về thời trung học.Vừa bước ra khỏi phòng ngủ, tôi đã va phải anh ấy ở tuổi 18.Tôi dụi mắt, mặc váy ngủ và nũng nịu nói:“Chồng ơi, em mệt quá, ngủ thêm tí nữa với em đi mà.”Nhưng “kẻ thù truyền kiếp” của tôi chỉ nhìn chằm chằm vào vết đỏ trên cổ tôi, mặt lạnh tanh và giọng nói mỉa mai:“Lại gọi nhầm người à?Bạn trai lần này của cậu tệ quá đấy, chẳng khác gì con chó cắn bậy.”Tôi: ???Không phải chứ, anh ơi, rõ ràng là anh làm mà!

Nửa đêm khi tôi đi bar về, vừa vào nhà thì bị anh bắt gặp ngay tại trận, tôi còn không may làm rơi ra một cái hộp nhỏ trong túi. Tôi hoảng hốt giải thích: “Kẹo cao su thôi mà.”Anh cau mày, mặt đen lại anh mắt nhìn tôi như muốn giết người:“Kẹo cao su nào mà cỡ XL hả?”Tôi lúng túng đáp trả, cố gắng cãi lại anh:“Ăn kẹo lớn thì có gì sai đâu? Anh không cần quản em! Em đã trưởng thành rồi!”Tôi vừa dứt câu, anh ghìm tôi xuống, dùng ánh mắt đầy nguy hiểm nhìn tôi:“Trưởng thành rồi hả? Từ giờ trở đi nếu ban ngày em cãi nhau với anh, tối anh sẽ tính sổ với em gấp đôi.”

Khi tôi đang chơi bùn ở quê thì bất ngờ được một chiếc xe sang trọng đến đón và nói rằng tôi mới là con gái ruột bị trao nhầm.Sau khi được đón về bạn bè, họ hàng bắt đầu cười thầm nhìn vào bao tải “đặc sản quê nhà” tôi mang theo: “Mọi người xem kìa, cô ta mang gì thế này? Mấy viên đá tầm thường cũng dám gọi là đặc sản, xanh lè đến độ giả quá đi, không biết là mua từ chợ nào nhỉ?”Tôi ngại ngùng cúi đầu, nghĩ thầm rằng chắc bố nuôi gạt tôi rồi.Không ngờ giờ người ta giàu ngốc đến mức ngọc lục bảo loại cao cấp cũng không nhận ra.