Trang chủ Truyện mới

Danh sách truyện mới cập nhật

Vi Dã

Vi Dã Khi bọn bắt cóc buộc Thẩm Hành Xuyên phải chọn một trong hai, anh ta đã từ bỏ thanh mai trúc mã của mình và chọn tôi. Nhưng tôi không đi cùng anh ta. Bởi vì tôi biết, anh ta sẽ hối hận. Kiếp trước cũng như vậy, sau khi tôi được cứu, thanh mai trúc mã của Thẩm Hành Xuyên bị bọn bắt cóc chụp lại ảnh nhạy cảm. Tối hôm về nhà, cô ấy đã cắt cổ tay t//ự t//ử. Thẩm Hành Xuyên giả vờ như không để tâm, vẫn tổ chức hôn lễ với tôi như kế hoạch, nhưng sau khi kết hôn, anh ta đã khiến tôi phải chịu đủ mọi đau khổ. Bảy năm sau, cuối cùng tôi cũng buộc anh ta đồng ý ly hôn. Thế nhưng, trên đường đi làm thủ tục ly hôn, anh ta mất kiểm soát cảm xúc và lái xe lao xuống vách núi. Ngay cả trước lúc chet, anh ta vẫn trách móc tôi: “Vốn dĩ chúng ta đã nợ Tiểu Tiểu. Kiếp này phải chuộc tội vì cô ấy, em dựa vào đâu mà được an ổn một góc như vậy…” Vì vậy, khi được làm lại từ đầu, tôi không muốn sống như thế nữa.

Vi Dã

Chương 5
Hiện đại
Tình Yêu Sụp Đổ

Tình Yêu Sụp Đổ Bạn trai cũ trở thành người nổi tiếng hàng đầu rồi hợp tác với công ty để đóng băng tôi, tôi lại quay lại nằm trên giường của thái tử gia để xin tài nguyên. Thái tử gia mặt lạnh lùng: “Cởi bỏ móng tay đi, tối qua cào tôi bao nhiêu lần rồi? Còn dám yêu cầu gì nữa?” Tôi tức giận, nhuộm xanh con chó yêu quý của anh, rồi cùng bạn trai cũ Hình Triều ghi hình chương trình giải trí. Tối đó, thái tử gia đột ngột đến phim trường, đá ngã máy quay: “Ngực không lớn, tính khí lại không nhỏ, lại còn dám bảo tôi hôn một cái.”

Hoàng Hậu Thay Đầu

Hoàng Hậu Thay Đầu Đầu của Hoàng hậu rơi xuống. Nàng đang để đầu mình trong tay ta, miệng mở ra đóng vào: “Lần này, hãy thay bằng đầu của Phương Tài nhân kia đi.” “Vâng, thưa nương nương.”

Dưới Ánh Đèn Mờ

Dưới Ánh Đèn Mờ Tôi xuyên vào một cuốn truyện ngôn tình thô kệch, trở thành hàng xóm câm của nữ chính. Nữ chính dẫn theo một người đàn ông lạ mặt bị thương tới gõ cửa, cầu xin tôi chữa trị cho anh. Người đàn ông nhìn tôi đầy ẩn ý: “Không nói được? Tốt, đỡ phiền phức.” Sau đó, anh đè tôi xuống, từng nụ hôn rơi xuống cổ tôi: “Ngoan nào, thử xem lần này em có kêu thành tiếng không.”

Sau Khi Người Cá Bị Khinh Thường Đã Vứt Chồng Bỏ Con

Sau Khi Người Cá Bị Khinh Thường Đã Vứt Chồng Bỏ Con Tôi mang thai đứa con của phản diện, nhưng tôi là một người cá. Tôi sinh cho anh ta ba đứa con, không ai thừa hưởng đuôi cá của tôi. Phản diện coi tôi như đồ chơi, còn bọn trẻ thì nói tôi là dị loại. Nhưng khi tôi trở lại biển cả mai danh ẩn tích, bọn họ lại phát điên.

Không Là Vai Phụ

Không Là Vai Phụ Tôi và cô bạn thân đều là những người được trọng sinh. Cô ấy là thanh mai trúc mã của một “trùm trường” không học vấn, không nghề nghiệp, còn tôi là bạn cùng bàn của một ” học bá” học giỏi, hạnh kiểm tốt. Chúng tôi là cặp đôi thanh mai trúc mã, ngang tài ngang sức, được cả trường ngầm ngưỡng mộ và yêu thích. Cho đến khi một nữ sinh chuyển trường xinh đẹp và đáng yêu xuất hiện. “Trùm trường” vì cô ấy mà đánh nhau và bị đuổi học, “học bá” vì cô ấy mà bỏ trống bài thi. Mọi người chợt nhận ra, tôi và cô bạn thân chỉ là những nữ phụ yêu mà không được đáp lại.

Con Gái Tôi Là Thủ Khoa Đại Học

Con Gái Tôi Là Thủ Khoa Đại Học Khi đài truyền hình đến phỏng vấn người đứng đầu kì thi tuyển sinh đại học, tôi đang nằm tắm nắng trên bãi biển. “Cái gì? Phỏng vấn ư! Nhưng tôi đang ở nhà máy, nghỉ làm sẽ bị trừ tiền. “Nhà tôi nói anh họ mới là giống nòi thủ khoa, không giống tôi da dày thịt chắc hợp đi làm công nhân.” “Tôi không thể về, nhà tôi để hết tiền cho anh họ đi học đại học rồi, tôi còn phải kiếm tiền nuôi gia đình.“ Bản tin vừa phát sóng, bố mẹ tôi đã bị mắng lên hot search. Tôi mặt ngây thơ vô tội và đưa ra bộ ba câu hỏi chất vấn ngây thơ: “Không phải các người dạy con làm người phải trung thực sao? “Bố mẹ nói, con chỉ là con gái, già rồi phải nhờ anh họ nuôi, như vậy không đúng sao?” “Bố mẹ đưa hết tiền cho bác cả, cả làng không phải đều khen nhà chúng ta “Anh em hòa thuận” sao?” Vậy thì, sai ở đâu? Bố mẹ tôi mặt nhăn như khổ qua: “Sai hết cả rồi.“

Tư Biến

Tư Biến Chú Hai nói với tôi rằng, nhà chúng tôi đời đời làm nghề vớt xác, chỉ biết làm mỗi việc đó. Cha tôi cũng đã chết vì nghề này. Ông còn nói, Tây Hải nhất định phải có người chết đuối, nếu không chúng tôi sống bằng gì? Ngày hôm sau khi chú Hai nói xong câu đó, Tây Hải – nơi đã lâu không có ai chết – cuối cùng cũng xảy ra một vụ chết đuối. Và đó chỉ mới là người đầu tiên…

Tư Biến

Chương 4
Hiện đại
Kỹ nữ Trường Lạc Phường

Kỹ nữ Trường Lạc Phường Ta là hoa khôi nổi danh nhất thành Kim Lăng, nhưng lại một lòng si mê tân khoa Trạng Nguyên Mạnh Du Bạch, vì cứu hắn, thậm chí còn ủy thân cho người khác. Kết quả hắn lại vì cứu người trong lòng mà đưa ta đến doanh trại quân phản loạn: “Vân Nô, A Cẩm là nữ tử, nếu bị mất đi sự trong sạch, ngươi bảo nàng ấy làm sao mà sống?” Sau này, trong cơn hỗn loạn, ta nhảy xuống vực thẳm, thi cốt không còn. Hắn lại một đêm bạc đầu, lên trời xuống đất tìm ta. Khi lần nữa gặp lại là tại thọ yến của Hoàng đế Thẩm Khắc. Lúc đó, ta là sủng phi khuynh quốc khuynh thành, còn hắn đã trở thành nghĩa tử của Thẩm Khắc. Hắn mắt đỏ hoe, hỏi ta: “Vân Nô, ta biết nàng còn sống mà, đúng không?” Ta mang ý cười trào phúng đáp lại: “Vương gia bị động kinh à? Giờ ngài phải gọi ta một tiếng mẫu phi.”

Khương Mộng

Khương Mộng Sau khi hoàn thành nhiệm vụ của hệ thống, ta chỉ cần chết đi là có thể rời khỏi thế giới này. Thế nhưng, khi ta treo mình trên dải lụa trắng, Tiêu Tự – kẻ luôn chán ghét ta – lại như phát điên ôm ta xuống. Hắn gầm lên, giọng khàn đặc: “Khương Mộng, nàng nhất định phải tận mắt chứng kiến trẫm và Vân Nhi thành thân, nàng không được chết!” Ta ngước đôi mắt trống rỗng lên, trước mắt chỉ là một mảnh mơ hồ. Lúc đỡ đao cho Tiêu Tự, ta trúng phải kịch độc, đôi mắt đã hoàn toàn mù lòa. “Sao ta có thể tận mắt nhìn chàng thành thân được chứ?”

Duyên Định Ba Sinh

Duyên Định Ba Sinh Ta mang thai đã sáu tháng, nhưng vẫn quyết tâm gõ lên chiếc trống Đăng Văn. Một vị thị vệ nhíu mày nhắc nhở: “Phàm làai gõ trống Đăng Văn, theo luật trước tiên phải chịu năm mươi đại bản.” “Không sợ, dù bị đánh, ta cũng phải tố cáo.” Ta kiên định trả lời. Phu quân lo lắng chạy từ triều đình đến: “Phu nhân, nàng làm vậy là vì sao? Vi phu chưa từng nghĩ đến việc cưới người khác, cũng chưa bao giờ làm điều có lỗi với nàng.” Ta đưa tay lau đi giọt lệ ủy khuất trên mặt chàng, dịu dàng nói: “Yên tâm,người ta tố cáo không phải là chàng.”

Ly Miêu Hoán Thái Tử

Ly Miêu Hoán Thái Tử Phu quân ta, nhân lúc ta ngủ mê sau sinh, đã để biểu muội của hắn tráo đổi con gái ta. Nhưng nhân lúc nàng ta đắc ý ngủ quên, ta đã tráo đổi lại, đem con ta về. Biểu muội ngày ngày hành hạ chính con gái ruột của mình, trong khi dồn hết tình yêu thương cho con gái của ta. Ta vừa nhìn vừa lau nước mắt, quả thật là bi kịch nhân gian. Đáng đời.