Danh sách truyện mới cập nhật
Tâm Ngữ Của Nữ Phụ Xuyên thành cô bạn gái cũ thực dụng của nam chính trong tiểu thuyết vả mặt. Nhiệm vụ của tôi là tìm đủ mọi cách sỉ nhục nam chính đang nghèo rớt mồng tơi, rồi sau đó đá anh một cách đau đớn. Tôi dốc hết sức mình hoàn thành tốt vai diễn, nhưng không hề biết nam chính đã sớm thức tỉnh khả năng đọc tâm trí. Bề ngoài tôi lạnh lùng nói: “Ngày nào cũng cắm đầu làm mấy việc lặt vặt đó thì kiếm được bao nhiêu tiền chứ? Nuôi nổi tôi không? Đúng là đồ vô dụng!” Nhưng trong lòng lại gào thét: [Cơ bụng! Cơ bụng! Cơ bụng tám múi! Mình muốn sờ thử, muốn sờ thử một chút! Sờ một chút thôi mà!!] Tai nam chính đỏ bừng, một tay kéo phăng áo sơ mi: “Đã sờ anh rồi thì không được sờ người khác.”
Người Được Chọn Thay Thế Anh trai tôi mua được một món đồ cổ bằng đồng thanh ở chợ đen. Khi đổ đầy nước vào, món đồ này có thể trò chuyện với người từ thời cổ đại. Anh dùng lời ngon tiếng ngọt, để dụ dỗ một tiểu thư thế gia xuyên không đến đây. Cô gái ấy không chỉ dịu dàng hiền thục mà còn vô cùng hào phóng, khéo léo. Anh trai tôi cảm thấy rất hài lòng, khoe khoang khắp nơi rằng anh không cần sính lễ mà vẫn có thể lấy được vợ. Sau đó, anh lại muốn giở trò cũ, học theo người xưa để cưới thêm ba vợ bốn nàng hầu. Tôi khuyên anh nên cẩn thận khi sử dụng món đồ đồng này. Nhưng anh cho rằng tôi nhỏ mọn, đố kỵ vì anh sở hữu bảo vật. Thậm chí, anh sợ tôi phá hỏng chuyện tốt và tiết lộ bí mật, nên đã hợp sức với mẹ đẩy tôi ngã từ cửa sổ xuống. Khi tôi mở mắt ra lần nữa, tôi đã được trọng sinh.
Nhầm Phu Công chúa yêu phu quân của ta, trùng hợp thay, ta lại vừa ý phò mã. Liếc nhau, chúng ta cùng cười một tiếng, ăn ý nắm tay, vậy thì đổi đi. Công chúa vội ghé sát tai ta, nói nhỏ: “Ngày mai.” Ta xoa xoa tay, ánh mắt liếc qua phò mã, tà mị cười một tiếng: “Đêm nay.”
Mạn Mạn Lúc phát hiện ra mình là nữ phụ độc ác, tôi đang đứng ở góc tường nghe lén. Bên trong phòng, nữ chính đang đau khổ vật vã bày tỏ tình cảm với vị hôn phu của tôi: “Chú út à! Lúc trước, nếu không phải vì muốn dập tắt tâm ý của con thì chú cũng sẽ không vội vàng đính hôn như vậy.” “Bây giờ, con đã trưởng thành rồi, nếu chú không muốn con thì ngày mai con sẽ đi tìm người khác để trao thân.” Ngay giây tiếp theo, vị hôn phu của tôi tức giận hôn lấy cô ấy. Tôi sợ hãi lùi lại, không ngờ lại đụng phải một bức tường người. Anh áp sát tai tôi, thì thầm: “Chú đã không còn trong trắng, vậy thì đổi đối tượng kết hôn đi, có thể suy xét tôi không? Thím, út~”
Tranh Tâm Khúc Ý Công lược thất bại, hệ thống chỉ với một cú nhấp tay đã xóa ta khỏi thế gian. Khi mở mắt lần nữa, ta nghe tin chính thê của Thủ phụ Lương Diệp đã mất tích suốt ba tháng, còn trong kinh thành, thanh lâu vừa nghênh đón một hoa khôi dung nhan tuyệt sắc, khuynh đảo chúng sinh. Nhìn y phục trên người mỏng manh lại khêu gợi, rồi lại ngước lên đối diện với gương mặt lãnh đạm, âm trầm của phản diện Tam vương gia, ta chỉ biết cắn răng tự nhủ: Giữ mạng là trên hết!
Trả Thù Bạn Trai Cặn Bã Mẹ chuyển khoản cho tôi ba mươi vạn làm quà sinh nhật. Tôi để mắt đến hai mẫu túi hiệu nổi tiếng mười vạn, hỏi ý kiến bạn trai. Bạn trai phấn khích nói: “Đừng mua túi nữa, xin mẹ thêm hai mươi vạn nữa, mua cho anh chiếc Audi A8.“ Anh ta nhìn tôi, nói thêm: “Chúng ta đi chơi sẽ tiện hơn.” Tôi ừ một tiếng, quyết định mua túi, đổi bạn trai đi Audi A8.
Đào Thuỷ Thôn Năm ta mười tuổi, tổ mẫu dẫn ta đến phủ Quốc Công để “đón gió thu” (ý nói xin sự giúp đỡ). Ai ngờ, một lần đi tùy tiện như vậy lại giúp ta kiếm được một phu quân vừa tuấn tú vừa giàu có. Là phận nữ nhi thôn quê bán bánh mè, ta cứ ngỡ đây đã là đỉnh cao cuộc đời mình rồi. Nhưng không ngờ, vào ngày thành thân, ngay cả Thái Thượng Hoàng cũng đến dự.
Tiểu Quỷ Tặng Tài Nửa đêm tỉnh dậy muốn đi vệ sinh, không ngờ lại nhìn thấy hai con quỷ đang trò chuyện bên cửa sổ. Một bé gái nói: “Ai cũng ngủ hết rồi, chán quá.” Một người phụ nữ trung niên đáp: “Ai bảo thế? Chẳng phải có người vừa tỉnh giấc sao?”
Hơi Ấm Gia Đình Hồi nhỏ, cả gia đình nhà tôi tự lái xe đi du lịch. Bố mẹ dẫn chị gái, em trai đi tham quan danh lam thắng cảnh, còn tôi bị bỏ quên trong xe bốn tiếng đồng hồ, suýt chết ngạt. “Ôi, chúng tôi quên mất con bé, cứ để con bé ở trong xe đợi chúng tôi là được.” Khi cảnh sát liên lạc với bố mẹ tôi, họ đã nói như vậy. Hai mươi năm sau, xảy ra động đất. Chị gái bế cháu trai, em trai dắt con chó của mình, bố tôi cầm sổ tiết kiệm với giấy tờ tùy thân. Cả nhà vội vã chạy trốn nhưng không ai nhớ đến mẹ tôi đang cảm lạnh ngất xỉu. Sau đó, mẹ tôi khóc gọi điện cho tôi. “Ôi, họ quên mất mẹ sao?” “Ngoan ngoãn ở nguyên chỗ đợi người khác đến tìm mẹ… hóa ra là không được sao?”
Nữ Phụ Bị Ép Phải Độc Ác Tôi bất cẩn bắt cóc kẻ ác thì phải làm sao bây giờ? Trong khoảnh khắc sinh tử, tôi lặng lẽ đặt câu hỏi trên diễn đàn. Cư dân mạng: “Hôn đi, trước khi chết cũng phải nhục mạ anh ta chút.” Sau khi hôn xong tôi đã chết, … Kẻ ác giết người không chớp mắt lại lên án: “Cô thật biết chơi, ban nãy chính là nụ hôn đầu của tôi.”
Mẹ ta bị con ngựa của một vị quý nhân đến từ kinh thành đá chết. Người trong thôn đều khuyên nhủ ta: “Quý nhân thấy ngươi ngốc nên mới giữ lại mạng sống cho ngươi. Ngàn vạn lần đừng nghĩ đến chuyện báo thù.” Sau khi chôn cất mẹ, ta lên kinh thành tìm đến kỹ viện lớn nhất để nương tựa dì. Dì ôm lấy ta, nói: “Ngoan nào, chúng ta chơi chết hắn, đòi mạng lại cho mẹ ngươi.” “Con trai đích tôn của Kinh Triệu Doãn ư? Để ta nghĩ xem nên để hắn chết như thế nào mới tốt đây.”
Đã Lâu Không Gặp Khi trò chơi kinh dị chỉ còn lại tôi và anh trai tôi, hệ thống lại báo rằng kẻ sát nhân biến thái vẫn còn sống. Nhìn vào đôi mắt ngây thơ vô tội của anh trai mình, tôi nuốt nước bọt, ngập ngừng nói: “Anh… đừng giả vờ nữa.” Nghe vậy, anh trai tôi nghiêng đầu cười. Khoảnh khắc tiếp theo, anh ấy thật sự không giả vờ nữa. Anh rút ra một sợi xích lớn từ sau lưng, nở nụ cười để lộ răng nanh sắc nhọn. “Đến lượt em rồi, cưng à.” Trên màn hình, hàng loạt bình luận hiện lên: “Anh trai gọi em là cưng, ôi anh ấy yêu quá đi!” “Cưng ơi, em khóc nhìn y như chiếc bánh kem nhỏ xinh đáng yêu vậy á!” “Muốn sợi xích của anh trai luồn lách khắp cơ thể em bé, sau đó nghiền nát tiếng khóc của ẻm quá đi!” ??? Tôi không phải con người à!???