Danh sách truyện mới cập nhật

Tôi là một nữ sinh viên nghèo, nhưng lại trở thành người bên gối của đại gia Bắc Kinh, Thẩm Ngôn Nhượng.Ai cũng ngưỡng mộ tôi, nhưng không ai biết, thực ra cách tôi và Thẩm Ngôn Nhượng đối xử với nhau rất đơn giản—“Khách sạn 2101.”“Đến ngay.”“Nhà tôi.”“Đến ngay.”…Ngoài ra, chẳng còn gì khác.Tối nay, sau một trận cuồng nhiệt, anh ấy bỗng hỏi tôi: “Có biết Ứng Khê không?”“Bạn cùng lớp của tôi, sao vậy?”“Đưa WeChat của cô ấy cho tôi,” Thẩm Ngôn Nhượng ngậm điếu thuốc, giọng hờ hững, “Tôi muốn theo đuổi cô ấy.”

Để tiết kiệm tiền, tôi thuê một ngôi nhà rẻ ngoài trường để ôn thi.Khi đang gặm đầu bút, không làm nổi bài, thì bỗng nghe một giọng nói đầy bất lực:“Câu này chọn A.”Sau khi cố gắng làm xong cả bài thi trong sự run rẩy, giọng nói lạnh nhạt đánh giá:“Bỏ đi, cậu không có năng khiếu.”Tôi thút thít ôm cái “đùi vàng” vô hình:“Học thần, xin cứu giúp đứa gà mờ này!”

Có Mắt Không Tròng Kiếp trước, chị gái nhốt tôi trong nhà vệ sinh, cướp đi cơ hội được cặp vợ chồng nhà giàu nhất nhận nuôi. Kiếp này, chị gái não yêu đương vì muốn ở cùng một chỗ với tên côn đồ, chủ động đẩy tôi tới trước mặt người giàu nhất: “Ngài nhận nuôi em gái cháu đi, con bé so với cháu còn ngoan, và nghe lời hơn.” Sau khi biết tôi được vợ chồng giàu nhất nhận nuôi, chị gái trốn sau cửa cười ra tiếng. “Đám biến thái máu lạnh Phó gia sớm muộn gì cũng tra tấn chet mày.” Nhưng chị ấy không biết rằng tôi cũng đã được tái sinh. Sau đó, chị ấy được người nghèo nhận nuôi, như ý nguyện cùng tên côn đồ mà chị thích trở thành hàng xóm thanh mai trúc mã. Điều duy nhất không theo ý chị ấy chính là, tôi không những không bị đám biến thái Phó gia kia tra tấn chet, ngược lại còn được bọn họ cưng chiều lên tận trời.

Hành Trình Nghịch Tập Xuyên Nhanh Sau khi tử vong ngoài ý muốn, Bách Hợp chiếm được cơ hội sinh tồn, vì muốn giữ vững hiện trạng, cô phải xuyên qua nhiều câu chuyện khác nhau để hoàn thành nhiệm vụ.

Tôi và chị gái giống nhau đến tám phần.Chị ấy thích thú trong việc chọc ghẹo đàn ông nhưng lại không muốn chịu trách nhiệm.Còn tôi thì khác, vừa tham tiền vừa ham vui.Vì vậy, hai chị em tôi hợp tác rất ăn ý.Chị ấy ra nước ngoài làm “ánh trăng sáng”, còn tôi thì làm “thế thân”, chia lợi nhuận theo tỷ lệ ba bảy.Rồi một ngày, chị ấy gấp gáp gọi cho tôi:“Anh chàng nước ngoài này ngày nào cũng đeo bám chị, vừa giàu vừa đẹp, đến nhanh!”Tôi xem ảnh, thấy khá ổn.Vừa định nói lời tạm biệt với “kim chủ” hiện tại thì bị anh ấy ném lên giường.Anh ấy cười lạnh: “Hai chị em nhà em chơi trò lừa người rồi muốn chạy sao? Nghĩ anh chết rồi chắc?”Cứu tôi với, lần này chơi hơi quá tay rồi!

Lời Thề Của Chưởng Môn Ly Ưu Năm bảy tuổi, phụ mẫu đã cứu một tên ăn mày, còn cho hắn đồ ăn và quần áo. Tên ăn mày kia lại nhớ thương tiền tài nhà ta, tàn nhẫn s át h ại hơn mười người Tống gia ta. Ta bởi vì ham chơi về trễ, mới tránh được một kiếp. Sau đó được sư phụ cứu, bái nhập tiên môn, từ đó nghiên cứu tiên thuật. Ngày học thành tài, ta cầm trường k iếm trong tay t àn s át cả nhà kẻ thù. Đại thù được báo, sư phụ tự mình chủ trì hôn sự của ta và đại sư huynh, cũng dự định vào ngày đó đem vị trí chưởng môn truyền cho hắn. Nhưng ngày thành thân, đại sư huynh lại tự tay bóp nát nguyên thần của ta. “Cho dù ngươi có thâm thù đại hận gì, cũng không thể liên luỵ đến con cái hắn. Ngươi rốt cục là có tâm địa á c đ ộc như thế nào, mới có thể đi s át h ại một nữ tử vô tội?” Sống lại một đời, con gái kẻ thù đang quỳ gối trước mặt ta đau khổ cầu xin. Ta vẫn không chút do dự lập tức giet nàng ta. Nhưng lúc này đây – – Mạng đại sư huynh, ta muốn! Vị trí chưởng môn, ta cũng muốn!

Báo Thù Kiểu Gái Ngoan Đàn em rút trúng đại mạo hiểm, chủ động hôn bạn trai Đoạn Tiêu của tôi. Tôi chia tay anh ta trước mặt mọi người, anh ta lại chỉ xem rằng tôi đang giận dỗi. “Đừng như vậy, chỉ là trò chơi thôi mà.” “Đổi lại là em vì trò chơi mà hôn người khác anh cũng không để ý đâu.” Đoạn Tiêu nhận định gái ngoan như tôi sẽ không làm chuyện như vậy. Tiếp đó, bạn của anh ta, hotboy khoa tài chính Phó Tư Châu cũng rút được đại mạo hiểm. [Qua đêm với một nữ sinh.] Anh chậm rãi đưa tay về phía tôi, nâng môi cười một tiếng: “Đêm nay có muốn thử với tôi không?” Cuối cùng tôi đặt tay mình vào bàn tay anh, đồng ý. Đêm đó Đoạn Tiêu gọi cho tôi muốn cháy máy.

Vì tôi đã tặng quà sinh nhật cho anh trai của Chu Tuấn.Nên anh ta đột ngột chia tay với tôi, không nói một lời mà rời sang nước ngoài.Hai năm sau, cuối cùng anh ta cũng nguôi giận.Giữa đêm khuya vừa đáp máy bay xuống, anh ta cao ngạo hỏi tôi: “Em biết mình sai chưa?”Nhưng lúc ấy, tôi đang mệt rã rời vì bị anh trai của anh ta hôn đến không đứng vững.Anh trai của anh ta khẽ an ủi tôi: “Anh biết mình sai rồi, tối nay để anh về phòng ngủ nhé.”

Thiếu gia nhà họ Giang nổi tiếng là ngông cuồng, nhưng chỉ có mỗi mình tôi là anh ấy yêu sâu đậm. Anh từng vì tôi mà dùng tay không chắn dao.Thế nhưng khi tôi sốt cao không dứt, video anh cầu hôn Bạch Nguyệt Quang lại leo thẳng lên top tìm kiếm.Có người không biết chuyện đã hỏi: “Thế Hứa Hà thì sao?”Anh đáp trước máy quay: “Ai cơ? Không quen biết.”Tôi bệnh đến mức hôn mê, khi tỉnh lại thì lòng đã nguội lạnh như tro tàn.Tôi đáp trên mạng xã hội: “Đúng là không quen thật.”Sau đó, mọi người đều nói rằng, vì câu nói đó mà thiếu gia họ Giang đã suýt chết vào đêm hôm ấy.

Trước khi về nước, bạn trai cũ đăng một bài lên trang cá nhân:“Pháp vào mùa đông rồi, Paris có tuyết rơi. Anh rất nhớ em.”Lúc đó tôi đang ở quê cho lợn ăn, hất hàm cười khẩy rồi bình luận ngay:“Anh thì sang chảnh thật đấy, mỗi ngày đều ăn diện bảnh bao, để tôi ở nhà với ba đứa con còn phải cho lợn ăn.”Tối hôm ấy, Phí Khiêm Nam bắt chuyến bay, rồi lại đi tàu hỏa, bắt thêm ba chuyến xe khách, cuối cùng còn ngồi xe ôm về làng tôi.Đúng lúc ấy, anh bắt gặp tôi đang chồm lên tường, trộm ngó anh hàng xóm cơ bắp đang tắm.

Tôi đã thích Giang Từ nhiều năm, luôn giữ vị trí là bạn thân của anh ấy.Thậm chí chưa từng có cơ hội tỏ tình.Năm bố mẹ anh ấy qua đời vì tai nạn xe hơi, tôi bỏ học, đi tàu suốt đêm để về nhà, ở bên anh ấy lo liệu tang sự.Giang Từ ôm chặt tôi, đầu tựa vào vai tôi, giọng khàn khàn nói: “Tớ chỉ còn mình cậu thôi.”Tôi không giỏi ăn nói, không biết cách an ủi, chỉ có thể vụng về và thẳng thắn hứa rằng, sẽ ở bên anh ấy cả đời.Khi mọi chuyện được lo liệu xong, tôi định nói ra tình cảm đã chôn giấu suốt tuổi thanh xuân, nhưng anh ấy lại đỏ mắt cầu xin tôi đừng nói ra.Lúc đó tôi không hiểu tại sao, cũng không dám hỏi nhiều.

Cậu bạn thanh mai trúc mã của tôi, Phí Tư Hành, dường như rất đặc biệt với cô học muội mới tới.Tất cả mọi người đều nói rằng, chàng trai lạnh lùng ấy cuối cùng cũng động lòng.Hôm đó, tôi và đàn em cùng bị kẹt trong đám cháy, cậu ấy không chút do dự, bế đàn em rời đi.Bảy năm thầm thương của tôi cuối cùng cũng chấm dứt.Nhưng sau này, khi có chàng trai khác tỏ tình với tôi, cậu ta lại giữ chặt cổ tay tôi, giọng nói đầy kìm nén.“Vũ Chiêu, đừng nói với tớ là cậu định nhận lời cậu ta.”“Cậu thay lòng nhanh đến vậy sao? Cái gọi là thích tớ của cậu nói buông là buông, đúng không?”