Trang chủ Truyện mới

Danh sách truyện mới cập nhật

VAY TIỀN NGƯỜI YÊU CŨ

Trong chương trình truyền hình thực tế, tôi được yêu cầu tham gia thử thách: đi vay tiền người yêu cũ.Tôi ngượng ngùng nói:“Liên lạc của anh ta tôi xóa hết rồi.”Nam diễn viên chính đang ngồi bên cạnh tôi cười nhạt và nói:“Xóa liên lạc chứ có phải anh ta chết rồi đâu, trực tiếp mượn đi chứ.”

NĂM THÁNG THANH XUÂN

Trong những năm tháng tuổi trẻ mà tôi nghĩ chẳng có gì đặc biệt, lại có người đã cẩn thận và vụng về bảo vệ tôi hết năm này qua năm khác.Trang cuối của cuốn sổ tay là dòng chữ anh ấy viết bằng nét chữ nhỏ, chỉnh chu từng nét:“Tiểu Cà Lăm, cậu có muốn ở bên tớ không?”“Ngày 15, tớ sẽ đợi cậu ở ngã tư Thiên Diệp.”1Ngày trước khi lên Bắc Kinh báo danh, tôi tình cờ lướt thấy một bài đăng trên mạng.“Điều hối tiếc nhất trong thời trung học của bạn là gì?”Nhìn thấy câu hỏi đó, trong đầu tôi lập tức hiện lên khuôn mặt thanh tú và rạng ngời của một người.“Có lẽ điều hối tiếc lớn nhất là chẳng đủ can đảm để tạm biệt người mình thích khi mười bảy tuổi.”

Chị Đây Không Cần, Xin Anh Tránh Ra

Chị Đây Không Cần, Xin Anh Tránh Ra Tiểu Thanh Mai bị chẩn đoán ung thư, Cố Thành vì cô ta mà bỏ rơi tôi ngay tại lễ đường. Mọi người đều khuyên tôi nên rộng lượng: “Cô ấy sắp chết rồi, cô đừng chấp nhặt với cô ấy nữa.” Sau này, tiểu Thanh Mai mang thai. Cố Thành muốn tôi nhận con của họ: “Đây là di nguyện của cô ấy, chẳng lẽ em không thể chấp nhận một đứa trẻ chưa chào đời sao?” Tôi cười lạnh: “Vậy cô ta còn muốn được sống chết bên anh, sao anh không đi chết cùng cô ta luôn đi?” Sau khi tôi và Cố Thành hủy hôn, kẻ thù không đội trời chung của anh ta đã công khai theo đuổi tôi. Cố Thành như muốn phát điên. Nhưng liên quan gì đến tôi, Cố Thành hay kẻ thù của anh ta, tốt nhất đừng dính dáng đến tôi nữa.

NHIỆM VỤ CUỐI CÙNG

Tôi là phản diện trong một cuốn sách, nhưng lại đem lòng yêu nhân vật chính đầy chính nghĩa.Vậy nên khi anh ta dần dần tiêu diệt thế lực của tôi, cuối cùng tự mình cầm súng ép vào đầu tôi buộc tôi đầu hàng, tôi chỉ ngẩng đầu cười và hỏi anh ta:“Đội trưởng Bạch, anh có thích phần thưởng hạng nhất mà tôi tặng không?”Kèm theo tiếng súng vang lên, tôi chết dưới tay anh ta.Nhưng vài ngày sau, tôi sống lại, trở thành một nhân vật bình thường nhất trong cuốn sách.

Cha, Xin Đừng Tạo Phản!

Cha, Xin Đừng Tạo Phản! Cha ta ở biên cương vụng trộm nuôi sáu vạn quân Thiết Kỵ, bị Hoàng đế phát hiện. Cẩm Y Vệ từ kinh thành đến truyền thánh chỉ, bắt cha ta giao binh quyền. Cha ta vứt thánh chỉ xuống đất, quát lớn một câu: “Vô lý, cẩu Hoàng đế, lại hoài nghi đến trên đầu trẫm!” Cẩm Y Vệ lập tức sa sầm mặt. Ta sợ đến mức nhảy dựng lên ba thước. Cha, con thay chín tộc chúng ta cảm ơn cha.

Vong Tình Chú

Vong Tình Chú Khi thành hôn, ta đã tự hạ vong tình chú cho chính mình. Nếu phu quân thay lòng đổi dạ, ta sẽ dần quên hết mọi chuyện về chàng. Khi chàng chọn đi tìm pháp khí cho sư muội, ta quên mất chúng ta đã cùng nhau chống lại hung thú, trấn giữ một phương. Khi chàng chọn xuất quan, chăm sóc sư muội đang bệnh, ta quên mất chúng ta từng thức trắng đêm uống rượu tâm tình. Khi chàng chọn bênh vực sư muội, trách móc ta, chàng đã trở thành người hoàn toàn xa lạ trong mắt ta.

GIA SƯ MIỄN PHÍ

Khi học lớp 12, tôi giả làm gái xinh và yêu online với một học bá trường Thanh Hoa.Tôi tận dụng anh ấy làm gia sư miễn phí cho tôi suốt cả năm.Sau kỳ thi đại học, tụi tôi hẹn gặp ngoài đời.Nhưng rồi, anh lại bị chị họ của tôi, người đạt 680 điểm, cướp mất.“Anh ấy đứng đầu ngành Vật lý của Thanh Hoa, còn mày chỉ là học sinh khối Xã hội thì làm sao mà xứng?”Tôi không vào Thanh Hoa mà học Bắc Đại.Khai giảng xong, tham gia buổi gặp mặt giữa sinh viên Thanh Hoa và Bắc Đại.Khi được hỏi về tình sử, anh ấy điềm tĩnh đáp: “Từng bị một đứa khốn nạn chơi xỏ.”“Trải nghiệm đó không dễ chịu chút nào.”Nói xong, anh nhìn tôi: “Em cũng nghĩ vậy đúng không, đàn em?”

Bóng Hình Mờ Nhạt

Bóng Hình Mờ Nhạt Năm thứ ba trong mối quan hệ bí mật với Chu Thừa Lâm, anh vẫn không muốn công khai. Trong một buổi tụ họp, có người đùa giỡn hỏi: “Anh Lâm, Tĩnh Chi xinh đẹp như thế, mấy năm nay anh thật sự không hề rung động sao?” Nhìn anh ấy cụng ly cùng mọi người, trong lòng tôi bỗng dâng lên một chút hy vọng mơ hồ. Anh dựa lưng vào ghế, chỉ thờ ơ đáp: “Đừng đùa, tôi và Tĩnh Chi chỉ là bạn bè thuần khiết thôi mà.” Tôi sững người một lúc, rồi bật cười nhạt, “Đúng vậy, chúng tôi chỉ là bạn bè bình thường thôi.”

BẠCH NGUYỆT QUANG CỦA ẢNH ĐẾ

Bạn chơi game của tôi là một minh tinh hàng đầu, nhưng tôi không hề hay biết.Vì quyết tâm tập trung ôn thi, tôi đăng trạng thái: “Tôi sắp chết rồi, sẽ nghỉ game, mọi người đừng nhớ nhung.”Vài ngày sau, tôi nghe nói ảnh đế đau buồn tột độ vì bạch nguyệt quang của mình đã chết.Sau đó, vô tình tôi bước chân vào giới giải trí, một cô diễn viên trà xanh  vì để giành tài nguyên đã cố ý làm trò trong chương trình phát sóng trực tiếp, khiến tôi phạm lỗi với bạch nguyệt quang đã qua đời kia của ảnh đế.Nhưng chờ chút, tôi có cảm giác, hình như bạch nguyệt quang đó… chính là mình. Nếu đúng là vậy thì, tôi vẫn còn sống sờ sờ đây mà, làm sao bây giờ…

MỸ NỮ MUỐN TRỞ THÀNH PHÚ BÀ

Tôi là “chim hoàng yến” mà Chu Thâm Phi nuôi, trên giường thì quyến rũ lẳng lơ, đầy mê hoặc.Dưới giường, tôi luôn coi mình là chính thất, không có việc gì thì đấu đá với bạch nguyệt quang mà vị “đại gia” này yêu nhưng không thể có được.Trong mắt người ngoài, tôi là một kẻ điên cuồng yêu Chu Thâm Phi, sớm muộn cũng sẽ bị anh bỏ rơi, chỉ là người thay thế.Nhưng thực ra, tôi đâu có yêu anh ta, tôi chỉ yêu tiền của anh ta thôi.Dựa vào danh tiếng của anh, công việc kinh doanh của tôi càng lúc càng phát đạt, sắp sửa trở thành một “quý bà mới” trong giới thương mại.Tôi quyết định sẽ đá anh ta trước và còn giả vờ đau khổ: “Chu Thâm Phi, em đã cố suốt năm năm mà vẫn không làm anh yêu em được… Em mệt rồi, chia tay đi.”Mồ hôi của Chu Thâm Phi nhỏ giọt lên người tôi, anh nở nụ cười nửa miệng, nhìn tôi chế giễu:“Đúng là phụ nữ có tiền là thay lòng đổi dạ ngay. Vậy thì tôi sẽ làm em phá sản, giúp em ‘tìm lại bản tâm’ của mình.”

Quá Khứ Xin Dừng Lại

Quá Khứ Xin Dừng Lại Lục Đông Thần lại quay lại với Kiều Nhiễm và bỏ rơi tôi. Rốt cuộc tôi cảm thấy tình yêu này không còn ý nghĩa gì nữa. Lúc rời đi, hắn nói: “Mộc Mộc, đi tìm bạn trai đi, anh sẽ không tìm em nữa.” Tôi cười gật đầu đáp: “Được.” Hắn cho rằng chỉ cần hắn quay đầu lại, tôi vĩnh viễn sẽ ở tại đây chờ hắn. Nhưng sau đó, hắn và Kiều Nhiễm lại một lần nữa cãi nhau rồi đến tìm tôi. Lại đúng lúc bắt gặp tôi cùng bạn trai ở dưới lầu hôn nhau say đắm. Bóng đêm dày đặc, Lục Đông Thần nhìn thấy cô gái ngày xưa chỉ biết dịu dàng nói với hắn, bây giờ lại dịu dàng dỗ dành một người đàn ông khác. “Từ Ký Nam, anh đừng ghen lung tung có được không, em đã không còn thích hắn nữa…”

TỎ TÌNH VỚI ANH HÀNG XÓM

Năm mười tám tuổi, tôi đã tỏ tình với anh trai hàng xóm.Anh ấy cười khẩy: “Em biết tình yêu là gì không?”Sau đó, tôi trượt kỳ thi đại học, không thể đến thành phố nơi anh ấy sống. Cảm thấy tình cảm đơn phương không có kết quả, tôi lặng lẽ từ bỏ.Trong buổi phỏng vấn thực tập, tôi lại gặp anh ấy.Anh ấy là người phỏng vấn, ngồi trên ghế chính, mặc vest chỉn chu. Anh bực bội nới lỏng cà vạt, lạnh lùng hỏi: “Muốn ở lại đây làm không?”Tôi cẩn thận gật đầu.Anh ấy khẽ cười, ánh mắt như muốn xuyên thấu: “Nói vài lời hay ho nghe xem.”