Trang chủ Truyện mới

Danh sách truyện mới cập nhật

Sau Khi Bạn Trai Giả Vờ Mất Trí Nhớ

Sau Khi Bạn Trai Giả Vờ Mất Trí Nhớ Bạn trai mất trí nhớ, coi em khóa dưới đang theo đuổi anh ta thành tôi, muốn kết hôn với cô ta. Tôi trả nhẫn lại cho anh ta, lại bất cẩn phát hiện anh ta đang giả vờ mà thôi. Anh ta đuổi tôi đi, còn tôi thì bảo anh ta đừng có hối hận. Nhưng ngày tôi đính hôn, anh ta khóc thảm thương lắm.

Tạm Biệt Cô Gái Nhỏ Của Anh

Tạm Biệt Cô Gái Nhỏ Của Anh Tôi đã chết được bốn năm rồi. Tôi là một con ma, thành thật mà nói, việc trở thành một con ma cùng với những gì tôi tưởng tượng không giống nhau lắm. Sau khi chết, con người có thể lựa chọn đầu thai làm người hoặc làm ma ở âm phủ. Mà âm phủ chính là một bản sao hoàn chỉnh của thế giới loài người. Có ngân hàng, đồn cảnh sát, trung tâm thương mại, chợ bán thức ăn, thậm chí có cả trường học. Khác biệt duy nhất là —— cư dân của âm phủ đều là ma.

Người Mẹ Trần Thanh Thuỷ Của Tôi

Người Mẹ Trần Thanh Thuỷ Của Tôi Mẹ tôi tên Trần Thủy Thanh. Ngày mẹ nhảy lầu, tôi mới bàng hoàng nhận ra rằng bà vốn không phải tàn tật bẩm sinh. Lỗ tai của mẹ là do bà ngoại cắn đứt. Nhưng cho đến lúc mẹ chết, bà ngoại vẫn không hề hối hận, thậm chí còn vô cùng đắc ý nói: “Năm đó mẹ mày thi đậu phi công, tao sợ nó đủ kiểm tra sức khỏe đủ điều kiện, nên còn băm nát ngón út của nó nữa cơ!” “Nếu nó đi thành phố lớn, thì ai phụ tao chăm sóc cậu mày?” Mở mắt ra lần nữa, tôi trở về năm mẹ mười tám tuổi. — mẹ ơi, lần này con sẽ làm đôi cánh để đưa mẹ bay lên bầu trời xanh nhé.

Chị Đại Hậu Cung

Chị Đại Hậu Cung Nữ nhân công lược hậu cung, nữ nhân xuyên không, nữ nhân trọng sinh. Hoàng hậu là nữ nhân trọng sinh, Quý phi là nữ nhân xuyên không. Còn tôi là nữ nhân công lược. Tôi giận dỗi lật bàn: “Vì sao chỉ có tôi phải làm chó vẫy đuôi* vậy chứ?” *Chó liếm, chó vẫy đuôi: Chỉ những người theo đuổi người khác không ngừng nghỉ dù bị đối xử tệ bạc

Ánh Trăng Sáng Của Tôi Phải Lòng Tên Lưu Manh

Ánh Trăng Sáng Của Tôi Phải Lòng Tên Lưu Manh Thanh mai vì muốn trốn đi với lưu manh, mà trộm đi thẻ ngân hàng có mười bảy tỷ trong đó. Tôi thông báo cho nhà cô ta kịp thời báo mất tài sản, tên lưu manh vì vậy mà bị bọn đòi nợ nghiền nát một chân. Thanh mai khóc lóc nhận sai, nói cô ta bị tẩy não, vài năm sau, chúng tôi nắm tay nhau bước vào cung điện hôn nhân. Đêm tân hôn, cô ta chuốc say tôi, rồi đẩy tôi xuống từ lầu ba biệt thự. Ta té ngã bị gãy xương cổ, liệt nửa người trên. Ngày ly hôn, cô ta đắc ý nói với tôi, bây giờ anh đã hiểu cảm giác đau đớn vì tàn tật chưa? Mở mắt ra lần nữa, màn hình điện thoại hiện lên tin nhắn của cô ta vừa gửi đến: “Anh Hải Nguyên, em định bỏ trốn với Chu Số.”

Kiệu Tịch Nhan

Kiệu Tịch Nhan Mẫu thân ta tướng tá thô kệch, còn phụ thân thì mặt mày như ngọc. Người đời đều nói hầu gia rất tình cảm. Cho đến khi nạp thiếp, ông lại nhẫn tâm đòi mẫu thân ta “kiệu Tịch Nhan”. “Nàng ấy nói không có kiệu Tịch Nhan thì không chịu nhập phủ. “Chỉ là một cái kiệu thôi mà, đừng có keo kiệt thế.” Nhưng mọi người đều biết, đó không chỉ là một cái kiệu. Mắt mẫu thân đỏ hoe, nhưng khóe miệng vẫn nở nụ cười: “Nhan Nhi nhớ lấy, không giữ được trái tim đàn ông thì hãy nắm lấy mạng của hắn.”

Người Vợ Nghèo Hèn Của Phò Mã Gia

Người Vợ Nghèo Hèn Của Phò Mã Gia Ta đã làm việc vất vả để phu quân có thể đi học trong mười năm, nhưng sau khi hắn đỗ đạt, chuyện đầu tiên làm là bỏ rơi ta. Ta khóc lóc, van xin, lại bị làm nhục ngay giữa phố, nhi tử kêu khóc, thì lại bị tra tấn đến chết. Sau đó, ta bị lăn trên giường đinh, giẫm lên than nóng, bị đánh bằng roi, đánh trống vang trời ở trước hoàng cung. Nhưng những người đến lại truy sát ta, “Phò mã gia bây giờ phong quang vô hạn, há có thể để ngươi vu khống lung tung được.” Vách núi sâu hàng nghìn mét, hắn cho rằng ta chắc chắn đã chết. Nhưng ta mạng lớn, Diêm Vương không chịu nhận, chỉ vài ngày sau, ta đã từ Địa Phủ bò trở về.

Công Chúa Thiên Thiên Tuế

Công Chúa Thiên Thiên Tuế Ở chợ đêm, công chúa kéo tay nương ta, tự xưng là con gái của bà, từ đó tránh được truy sát. Nhưng cha nương ta lại vì thế mà chết oan. Đại bá đại nương nhận của nàng ta một trăm lượng bạc, bắt ta giả mạo nàng dẫn dụ sát thủ rời đi, còn nói: “Ngươi chỉ là một nha đầu nhà quê, có thể chết thay công chúa chính là phúc của ngươi.” Nhưng bọn họ không ngờ rằng, ta không những không chết, còn được đón về cung một cách huy hoàng. Sau này công chúa tố cáo ta là kẻ mạo danh, ta xoa chuỗi hạt trong tay, từ trên cao nhìn xuống nàng: “Nha đầu nhà quê từ đâu tới cũng dám mạo danh bổn cung?”

Kỹ Nữ Báo Thù

Kỹ Nữ Báo Thù Ta là đầu bài của thanh lâu, nhưng lại độc chiếm ân sủng của thế tử phủ hầu nhiều năm. Khi các thiên kim thế gia nhục nhã ta, hắn đã che chở ta sau lưng. Khi mẫu thân hắn muốn đuổi ta về thanh lâu, hắn cũng vi phạm mệnh lệnh, bảo vệ ta chu toàn. Ngày hầu phủ bị xét nhà, hắn bị phán lăng trì xử tử. Ta lại cười sảng khoái trong đám người đến xem hành hình.

Cùng Bạn Trai Đánh Rơi Mặt Mũi

Cùng Bạn Trai Đánh Rơi Mặt Mũi Sau khi chia tay, tôi phát hiện mình mang thai. Trong nhà sắp xếp buổi xem mắt với một gia đình giàu sang quyền thế. Không còn cách nào khác, tôi chỉ có thể chấp nhận đi gặp đối tượng xem mắt. Muốn hỏi anh ta có thể vui vẻ làm ba của con tôi hay không. Vừa vào cửa, tôi ngây ngẩn cả người. Bạn trai cũ mặt đen như than ngồi ở chỗ ngồi, thấy tôi xuất hiện, thần sắc kinh ngạc. Mẹ tôi nhiệt tình giới thiệu: “Y Y, đây là người thừa kế của Cố thị.” Không phải bây giờ anh nên chuyển gạch ở công trường sao? Bạn trai cũ đứng dậy, cười như không cười nhìn tôi: “Hôm nay em không đi nhà hàng làm phục vụ à?”

Chó Dữ Và Thư Tình

Chó Dữ Và Thư Tình Năm mười tám tuổi, tôi vô tình nhặt được một tên côn đồ bị mọi người ruồng bỏ. Tôi cố gắng rất lâu, nhưng vẫn không thể cảm hóa được anh. Sau đó, bạn thuở nhỏ của anh xuất hiện. Lúc đó tôi mới biết, anh thực ra còn có một mặt dịu dàng đến như thế, chỉ là không phải dành cho tôi. Ngày chia tay, tôi đã nói dối, bảo rằng mình đi một lát rồi quay lại. Nhưng rồi tôi không bao giờ trở lại nữa. Bảy năm sau, chúng tôi gặp lại nhau trên phim trường, anh giờ đã trở thành một nam diễn viên nổi tiếng và giữ tôi lại: “Đi một lát rồi quay lại à?” “Rốt cuộc em đã đi đâu vậy?!”

Mất Mát Tuổi Thanh Xuân

Mất Mát Tuổi Thanh Xuân Lần đầu tiên đến tháng năm mười lăm tuổi, tôi đã làm bẩn ghế sau xe BMW của mẹ. Bà túm tóc tôi lôi xuống xe, tiện tay cầm chiếc túi xách giá vài vạn tệ đập vào bụng tôi. Khi cái tát của bà rơi xuống khiến tôi choáng váng, thì những bạn nam cùng lớp đang chơi bóng đi tới. Họ nhận ra tôi, ánh mắt dừng lại ở chiếc quần đã nhuộm đỏ của tôi. Một khắc này, mẹ tôi đẩy tôi ra. “Bọn họ quen biết mày đúng không?” “Đến đây, đến đây! Dứt khoát mất mặt luôn đi!” Nhìn lan can cầu chỉ cao tới thắt lưng mình. Tôi rất muốn nhảy xuống.