Danh sách truyện mới cập nhật

Trả Anh Ta Về Cho Bạch Nguyệt Quang Ngày rời trung tâm ở cữ, Tiền Tư Thần đến đón tôi. Anh ta mang theo chiếc bánh hạt dẻ tôi thích nhất, và một tờ đơn ly hôn. Gương mặt anh ta chẳng hề có chút áy náy nào: “Giai Giai sắp từ nước ngoài về rồi, cho nên…” Tôi nhìn những dòng chữ in trên giấy ly hôn: công ty thuộc về bên nam, mọi tài sản khác đều thuộc về mẹ con tôi. Tốt, rất hợp ý tôi. Nhưng tôi vẫn khẽ nhíu mày, làm bộ không vui: “Tư Thần, công ty là tâm huyết bao năm qua chúng ta cùng nhau gây dựng, anh nôn nóng đá tôi ra ngoài thế này sao?” Tiền Tư Thần đưa bút cho tôi: “Em cũng biết mà, lúc lập công ty là để hiện thực hóa giấc mơ của Giai Giai. Nên ngoài công ty ra, tất cả những thứ khác anh đều để lại cho em.” Tôi nhanh chóng cầm lấy cây bút trong tay anh ta, ký tên không chút do dự, sợ anh ta đổi ý. Thấy tôi không khóc không nháo, Tiền Tư Thần có chút kinh ngạc: “Bốn năm tình cảm, em lại chẳng có chút luyến tiếc nào à?” Tôi liếc nhìn đứa con trong lòng, rồi mỉm cười với anh ta: “Chúc anh và cô Hứa trăm năm hạnh phúc.”

Tôi đến bệnh viện nhổ răng khôn, bác sĩ là một anh chàng đẹp trai, nhìn còn thấy quen quen.“Đau không?”Thuốc tê vừa tiêm vào, tôi cố nhịn: “Không đau.”Anh liếc tôi một cái, giọng thờ ơ: “Với bạn trai cũ thì mạnh miệng được, chứ với bác sĩ thì không cần thiết phải thế đâu.”

Bánh Bao Máu Kiếp trước tôi vì mang thai long phụng mà bị cô hàng xóm hiếm muộn căm ghét. Cô ta cho thu/ốc d/iệt c/ỏ vào món thịt kho, đ/ầu đ/ộc tôi đến ch/ế/t, một x/á/c ba mạ/ng. Trước khi chế/t, tôi thấy cô ta điên cuồng đạp mạnh vào bụng bầu của tôi, miệng cười man dại: “Ha ha, để xem cô còn dám khoe nữa không!” “Có bầu thì ngon lắm hả? Mang thai long phụng thì sao? Tôi cho cô không sinh nổi con luôn!” Khi mở mắt ra lần nữa, tôi đã quay về ngày mình vừa phát hiện mang thai. Trong thang máy, chồng tôi – Cố Minh – đang cẩn thận đỡ tôi: “Giờ cơ thể em yếu lắm, phải chú ý đấy.” Tôi ngoảnh lại, thấy ngay sau lưng mình là Hà Thúy Phương – và trong tay cô ta là một hộp bưu phẩm đã bị bóc ra, bên trong rõ ràng là một chai thuốc trừ sâu. Cô ta đang nhìn tôi chằm chằm bằng ánh mắt âm u rợn người.

Cẩm Nang Tiêu Tiền Của Nữ Phụ Độc Ác Bị thanh mai trúc mã đưa thẳng lên giường của người chú tàn tật, tôi đang định trèo cửa sổ bỏ trốn… Thì trước mắt bỗng hiện ra một loạt dòng bình luận bay ngang: 【Cảnh báo! Nữ phụ độc ác sắp gãy chân, nữ chính thế thân mở màn tuyến ngọt sủng!】 【Chú nhỏ tuy cổ hủ nhưng cực kỳ hào phóng nha! Mỗi tháng cho vợ năm trăm vạn tiền tiêu vặt đấy!】 【Còn có tình tiết ngồi xe lăn mà nữ chính phải tự mình “động” khiến người xem đỏ mặt tim đập. Sau đó đại lão hồi phục chân lại còn càng thêm bạo lực nữa. Kiểu cưới trước yêu sau này đúng là đã thật sự!】 Năm trăm vạn! Tôi lặng lẽ rút chân đang thò ra ngoài cửa sổ về. Tiền nong không quan trọng… chủ yếu là tôi thích… tự mình động.

Bao Nhiêu Là Đủ Phòng khám hôm nay có một cô gái bị vỡ hoàng thể đến. (Hoàng thể là phần còn lại của trứng sau khi rụng. Vỡ khi có tác động mạnh, trong truyện là vì qu/an hệ quá thô bạo và nhiều lần.) Cô ta nhìn tôi, ánh mắt d/â/m d/ục đầy vẻ khiêu khích, bàn tay trắng nõn cố tình kéo thấp cổ áo, để lộ dấu hôn chi chít trên ngực. “Bác sĩ Thẩm, chị với chồng bao lâu làm một lần vậy?”

Người Thay Thế *Pháo hôi: Đá lót đường, bia đỡ đạn cho nhân vật chính. Lúc phát hiện ra mình chỉ là người thay thế, tôi vừa mới bước xuống từ giường của Thẩm Thính Tứ. Trong không khí bỗng nhiên xuất hiện từng hàng từng hàng bình luận bay lơ lửng: “Tên pháo hôi* độc ác này cuối cùng cũng sắp bị ngược chết rồi, một chữ thôi: Sướng.” “Chỉ muốn xem cảnh bạch nguyệt quang và công gương vỡ lại lành, xin hãy tua nhanh, muốn xem cảnh lần nữa tái hợp của hai người họ!” “Nếu năm đó không phải cậu ta tự biên tự diễn cứu công, khiến công áy náy mà ở bên cậu ta, thì kiểu người con cưng của trời thế này sao có thể để mắt đến một đứa câm như vậy?” Phải rồi, một đứa câm không nơi nương tựa như tôi thế mà cũng có thể bị xem là pháo hôi độc ác. Tôi không để tâm. Nhưng hôm sau, Thẩm Thính Tứ – người lẽ ra phải đi công tác xa, lại đột nhiên xuất hiện ở sân bay.

Bác sĩ Tống, Trời Tối Xin Nhắm Mắt Bạn thân trà xanh đăng trong vòng bạn bè, khoe bảng lương của bạn trai cũ tôi. Lương tháng 10 vạn (350tr), còn đặt chế độ chỉ mình tôi được xem? Tôi lập tức chụp màn hình, phơi bày toàn bộ, đưa cô ta thẳng lên hot search. Gã đàn ông rác rưởi thì mất việc, trà xanh hóa đá. Còn tôi, thì vui vẻ nhặt được nam thần bạch nguyệt quang của cô em trà xanh.

Thằng Đàn Ông Khốn Nạn Khi tôi đang ở những tháng cuối thai kỳ, tôi bị người ta lôi vào một con hẻm nhỏ. Khi được cứu ra, tử cung đã vỡ, đứa bé đã thành hình cũng chết trong bụng. Chồng tôi tức giận, đem mấy tên đó tống hết vào tù. Em gái nuôi của chồng, cũng là bác sĩ sản khoa, đỏ mắt, tự tay phẫu thuật cắt bỏ tử cung cho tôi. Trong cơn mê man, tôi nghe thấy tiếng em gái nuôi nghẹn ngào. “Anh à, tuy đại sư nói đứa bé trong bụng chị Tranh Tranh sẽ khắc chết con trai chúng ta, nhưng có rất nhiều cách để khiến chị ấy sảy thai mà, làm vậy có phải quá tàn nhẫn rồi không? Em thấy rất hối hận, lẽ ra em nên khuyên can anh.” Chồng tôi nghiến răng: “Tôi chỉ bảo tên kia làm cho cô ta sảy thai, ai ngờ hắn dám làm nhục Tranh Tranh!” “Chỉ tại chị ấy tâm tư không tốt, lúc nào cũng muốn dựa vào con cái để trèo cao, lần này coi như cho chị ấy một bài học.” “Mất đi sự trong sạch cũng không sao, có danh phận phu nhân nhà họ Cận bảo vệ, chẳng ai dám xem thường cô ta. Sau này chỉ cần cô ta ngoan ngoãn, tôi sẽ bù đắp cho cô ta thật tốt.” Nước mắt lặng lẽ trào ra. Thì ra mối nhân duyên mà tôi vẫn ngỡ là ông trời ban cho, chỉ là một màn lừa gạt được sắp đặt kỹ lưỡng. Ngay từ đầu đến cuối, tôi chỉ là tấm bình phong che giấu mối quan hệ mờ ám giữa hai anh em bọn họ. Lau khô nước mắt, tôi gọi cho đối thủ của Cận Lâm Thừa: “Cậu Tần, có một vụ giao dịch lớn, cậu có muốn làm không?”

Cùng Học Trưởng Lạnh Lùng Tu Tiên Kiểu Mới Bạn học khóa dưới đứng trước điện thờ tình duyên, công khai ước nguyện được mãi mãi bên bạn trai tôi, mà bạn trai tôi cũng chẳng phản bác lấy một câu. Tôi lạnh lòng, chúc cô ta thành công. Thế mà bạn trai tôi lại yêu cầu tôi phải xin lỗi giữa đám đông: “Đừng có nói móc nói xiên. Anh với Tiết Gia lớn lên cùng nhau, mặc chung một cái quần còn được. Nếu có gì, đến lượt em xen vào chắc?” Tôi dứt khoát đề nghị chia tay ngay tại chỗ. Đám bạn bè của anh ta vội vàng giảng hòa: “Chỗ này cầu nguyện linh lắm đó chị dâu! Mau mau cầu lấy được anh ấy đi, tranh thủ chốt kèo trước!” Bạn trai tôi cũng mặt lạnh nhạt: “Em chịu cúi đầu xin lỗi, anh sẽ cân nhắc thực hiện điều ước của em.” Tôi chẳng buồn bước xuống cái bậc thang anh ta vứt cho, tiện tay buột miệng ước đại: 【Tôi muốn thành tiên.】 Trong tiếng cười nhạo của đám người, một học trưởng nhà thế gia, lạnh lùng thần bí, bước vào giữa ánh hào quang Phật pháp. Sau đó, anh ấy đưa tay về phía tôi, nhẹ nhàng hỏi: “Giờ người ta chuộng tu tiên bằng khoa học đấy, em có muốn cùng tôi tu luyện không?”

Bị Bạn Trai Chê Bai, Tôi Và Anh Em Của Anh Ta Đã HE Bạn trai tôi chê ngực tôi quá lớn. Anh ta đưa cho tôi năm mươi vạn yêu cầu tôi đi phẫu thuật thu nhỏ ngực. Lúc đó, một người bí ẩn đột nhiên chuyển khoản cho tôi năm trăm vạn. Còn ghi chú là “Đừng nghe lời anh ta”. Tôi nắm chặt điện thoại, lén gửi tin nhắn cho anh em tốt của bạn trai: “Muốn tôi nghe lời anh, chỉ chuyển tiền thôi không đủ đâu.” Đối phương trả lời với tốc độ ánh sáng: “Cô đang nói gì vậy, tôi nghe không hiểu.” Tôi: “Vậy thôi, tôi đi bệnh viện đây.” Anh ấy quả nhiên đã hốt hoảng: “Cô còn muốn gì nữa?” “Anh đã 18 chưa?” “Tôi 24.” “Chỉ nói miệng không đủ, cho tôi xem.” Sau đó, anh ấy đã dùng hành động thực tế khiến tôi mãn nhãn.

Chim Hoàng Yến Trong Tim Kim Chủ Kim chủ dẫn tôi tham gia một buổi tiệc, tôi và ánh trăng sáng của anh ta đánh nhau một trận ra trò. Anh ta kéo tôi ra khỏi đám hỗn chiến. Tôi vén mái tóc rối bù nhìn anh ta bằng ánh mắt lạnh lùng: “Anh thiên vị à?” Anh ta im lặng không đáp. Tôi tháo xuống chiếc nhẫn ném thẳng vào mặt anh ta: “Là tôi chia tay anh.”

Xin đừng phụ Tinh Nguyệt Tôi đã ch .t được 5 năm rồi, vậy mà em trai tôi lỡ tay gửi ảnh selfie của tôi cho Chu Nhất Dã. Chu Nhất Dã: “Đừng lấy hình cô ta ra để làm tôi buồn nôn.” “Thiếu tiền thì kêu chị cậu đi tìm đàn ông đi! Không phải cô ta giỏi nhất chuyện đó à?” “Nếu cô ta chịu cầu xin tôi, tôi còn cho cô ta một cơ hội.” Em trai tôi nghiến răng mắng hắn: “Cầu xin? Ha ha ha! Chị tôi ch .t lâu rồi! Đồ rác rưởi! Tốt nhất đừng để tôi gặp lại mày! Thấy mày lần nào, tao đập lần đó!”