Trang chủ Truyện mới

Danh sách truyện mới cập nhật

Trèo Cành Cao

Trèo Cành Cao Ta đã bỏ ra năm văn tiền để mua một thiếu niên sa cơ lỡ vận. Ta dỗ ngọt hắn, sai bảo làm việc như trâu ngựa để hầu hạ mình. Một ngày nọ, ta vô tình nghe được cuộc trò chuyện giữa hắn và một ám vệ: “Điện hạ, vài ngày nữa chúng ta sẽ trở về Sở Quốc.” “Nữ tử này… Điện hạ định xử lý thế nào?” Nguyên Hành khẽ cười, giọng điệu nhẹ nhàng nhưng lạnh lùng: “Oanh Oanh chỉ là một nữ tử thấp hèn, lại mồ côi phụ mẫu. Nếu nàng ta biết thân phận thật của bổn vương, chắc chắn sẽ tìm mọi cách để trèo cành cao, bám riết không buông.” “Thôi được rồi, ai bảo nàng ta có dung mạo khuynh thành cơ chứ? Đến lúc đó, bổn vương sẽ đặc ân cho nàng ta làm thị thiếp thông phòng. Nàng ta hẳn sẽ mang ơn đội nghĩa.” Hóa ra, hắn chính là Ngũ hoàng tử của Sở Quốc. Lần này giả nghèo khó, chẳng qua chỉ để đùa vui với ta mà thôi. Ta khẽ thở phào nhẹ nhõm. Thật ra, ta cũng đang đóng kịch. Ta là tiểu thư được nuôi dưỡng ở trang viên của phủ Quốc Công. Bảy ngày nữa, ta sẽ thay tỷ tỷ chính thất để sang Sở Quốc hòa thân. Người ta phải cưới chính là vị Thái tử hoàng huynh của Nguyên Hành kia.

Nguyễn Tương Tương

Nguyễn Tương Tương Gả thay đã ba năm, ta cuối cùng cũng nhận được phần ngân lượng còn lại từ kim chủ. Lập tức, ta quyết định giả chết cao chạy xa bay! Cái Hầu phủ chết dẫm này, lão nương thực sự chịu đủ rồi! Trước khi “bỏ mạng”, ta muốn khuấy đảo cả Hầu phủ một phen. Bà mẹ chồng lấy cớ dạy quy củ, không cho ta ăn cơm. Ta liền hất tung cả bàn ăn, gào lớn: “Con mụ già kia, để xem ai ch .t đói trước!” Thiếp thất giở trò, vu cáo ta đẩy nàng ta. Ta trước mặt bao người thẳng tay đẩy nàng xuống hồ, cười ha hả: “Đúng đấy, là lão nương đẩy ngươi đấy!” Tên tiểu thúc âm hiểm đe dọa ta, bảo sẽ loan tin ta trêu ghẹo hắn. Ta tặng hắn một cái bạt tai vang dội, cười tươi rói: “Đi đi, nói với cái vị ca ca bệnh hoạn của ngươi ấy, ta chẳng những muốn trêu ghẹo ngươi, còn muốn xé rách xiêm y của ngươi, bắt ngươi quỳ xuống cầu xin tha mạng kia!”

Nuông Chiều

Nuông Chiều Trà xanh muốn leo lên giường sếp. Mà người cô ta ghét nhất, chính là tôi. “Liễu Xuyến, đợi tôi trở thành bà chủ công ty rồi, người đầu tiên tôi sa thải chính là cô!” Buồn cười thật. Chắc cô ta không biết, sếp là anh trai cùng cha khác mẹ với tôi nhỉ? Tối đó, tôi ngồi lên đùi anh, nũng nịu giả giọng mềm mại: “Anh à, có người dọa sa thải em kìa!”

Bức Thư Gửi Người Ở Lại

Bức Thư Gửi Người Ở Lại Trời lạnh, tôi lén lút lục thùng đồ cũ trong trường. Không ngờ lại bị bắt gặp bởi người giàu nhất lớp, đại tiểu thư Trương Phùng Di. Trong cơn xấu hổ và tự ti đến tột cùng, cô ấy lại đưa tôi một túi nilon màu đen. “Nhà tớ nhiều lắm, không dùng thì hết hạn mất.” Tôi cúi đầu. Kỳ kinh nguyệt đến mà tôi chỉ có thể lót bằng mấy tờ giấy vệ sinh. Bên trong túi là một xấp băng vệ sinh mới nguyên, hạn sử dụng còn lâu mới hết. Cũng là thứ níu giữ chút tự trọng cuối cùng của tôi.

Ngày Yêu Trở Lại

Ngày Yêu Trở Lại Sau bảy năm ly hôn, tôi và Giang Yển gặp lại nhau trong bệnh viện tâm thần. Tôi là cảnh sát chìm giả dạng bệnh nhân tâm thần. Anh là một thương nhân giàu có mắc chứng gắt gỏng. “Bảy năm không gặp, em sống thành ra thế này à? Lâm Thanh Thanh, anh đã nói rồi, sẽ có một ngày em sẽ hối hận vì đã phụ bạc anh!” “Hối hận cái gì chứ? Đồ điên…” Sau đó, nhân lúc không có ai, anh nghiêng đầu, lén hôn tôi. “Không sao. Em có bị bệnh thì anh vẫn yêu em.”

Sếp Tổng Mê Tôi Như Điếu Đổ

Sếp Tổng Mê Tôi Như Điếu Đổ Lần đầu đi công tác cùng sếp… tôi đã ngủ với anh ta. Sau đó, tôi hoảng hồn đến mức chỉ muốn cắt đứt mọi liên quan: “Cái đó… anh cứ coi như chưa có chuyện gì xảy ra, tôi không để bụng đâu.” Ai ngờ người đàn ông lúc nào cũng lạnh lùng kiêu ngạo ấy, lại tỏ ra có chút… ủy khuất? Anh nắm lấy cổ tay tôi, giọng trầm khàn: “Ngủ với anh rồi, em còn muốn phủi tay không chịu trách nhiệm à?”

CHƠI GAME THÂU ĐÊM VỚI ĐẠI CA HỌC ĐƯỜNG

Tôi đã chơi game suốt một đêm với đại ca học đường, tôi lên được rất nhiều sao, còn cậu ấy thì “lên” luôn cả lòng.Khi bị đàn em của cậu ta đăng lên tường tỏ tình, tôi hoàn toàn ngơ ngác.Đàn em cậu ta còn bảo: “Cho bạn một cơ hội theo đuổi đại ca bọn tôi.”Thực ra… cái cơ hội này tôi không cần lắm đâu…Nhưng rõ ràng, đại ca thì không định buông tha tôi.

Ly Hôn Là Tự Do

Ly Hôn Là Tự Do Ngày con gái giành được thủ khoa toàn tỉnh, Lữ Văn Bân với tư cách là giảng viên ngôi sao của một trung tâm luyện thi, được mời phỏng vấn. Anh ta nói: “Việc học của con gái tôi là do một tay tôi phụ trách, con học xong lúc mấy giờ thì tôi mới đi ngủ, tôi luôn đồng hành cùng con bé.” Nhưng anh ta không nói rằng, chính áp lực học hành quá mức từ anh ta đã khiến con bé mất ngủ triền miên, suýt mắc b/ệ/nh tâm lý. Anh ta còn nói: “Vợ tôi chỉ là bà nội trợ, chẳng quản gì, cũng không kiếm tiền, cả nhà đều do tôi nuôi.” Chắc anh ta quên mất rằng, trừ tiền học và sinh hoạt phí cho con gái, tôi đã lâu lắm rồi không ngửa tay xin anh ta một đồng. Phóng viên hỏi, dự định tổ chức ăn mừng thế nào cho con gái. Anh ta lập tức xua tay: “Trẻ con mà, ăn mừng gì chứ. Tôi đã chuẩn bị sẵn giáo trình đại học cho nó rồi. Không đi từng bước thì sao đến được ngàn dặm. Con đường tương lai của con bé, tôi phải chuẩn bị từ bây giờ.” Anh ta tự nhận mình là người nhìn xa trông rộng, tính trước mười bước. Nhưng đâu biết rằng, sáng nay khi anh ta lên đường đi phỏng vấn, tôi và con gái đã lên máy bay sang Singapore. Đi xem concert của Taylor Swift, thần tượng bao lâu nay trong lòng con bé. Còn lại ở nhà, chỉ là một tờ đơn ly hôn đã ký sẵn đặt ngay trên bàn.

Không Chờ Anh Nữa

Không Chờ Anh Nữa Khi tôi phát hiện ra mình là nữ phụ độc ác trong một cuốn tiểu thuyết tổng tài bá đạo, thì… Tôi đang ngồi trong lòng tổng tài ấy làm nũng. Trong truyện, tôi là cô em gái nuôi độc ác của nam chính, vì yêu nam phụ mà không có được, nên nhiều lần hãm hại nữ chính. Cuối cùng bị anh trai nuôi của tôi – nam chính thuê người thay nhau làm nhục, dẫn đến điên loạn, cô độc sống hết đời còn lại trong trại tâm thần. Nhưng mà— Người anh trai nuôi từng chỉ yêu mỗi nữ chính bé nhỏ thuần khiết ấy, giờ đang siết chặt eo tôi, Kìm chế hôn lên môi tôi, hôn đến mức chân tôi mềm nhũn, đẩy cũng không đẩy ra được.  

Về Bên Anh

Về Bên Anh Con trai tôi lái chiếc xe đồ chơi chạy loạn khắp nơi, không may làm trầy xước một chiếc Maybach. Từ trên xe bước xuống một người – không ngờ lại là bạn trai cũ của tôi. “Cái thói hễ có chuyện là lái xe xả giận này, y hệt em hồi trước.” “Anh còn dám nói em à? Lái xe tệ như vậy, rõ ràng là cùng khuôn đúc với anh!” Vừa dứt lời, nét mặt lạnh lùng của anh lập tức biến mất. Còn tôi thì chết sững tại chỗ. Giờ mà rút lại lời, liệu có kịp không?

Người Về Cùng Mùa Gió Lạnh

Người Về Cùng Mùa Gió Lạnh Tôi là con ruột bị thất lạc. Nhưng đến khi được tìm thấy, tôi đã sớm kết hôn và có con rồi. Lúc ấy, thiên kim giả lại chế giễu tôi: “Thật đáng thương làm sao, bị bắt cóc mà còn không chịu học hành đàng hoàng, lại còn đi sinh con cho người khác.” Sau đó, thái tử gia trong giới hào môn bị chụp ảnh khi đang dẫn con đi chơi ở công viên giải trí, tình cờ cô ta lại thấy được và lập tức đăng lên mạng: [Đàn ông dẫn con đi chơi đúng là cực phẩm, cảm ơn ông xã.] Rồi weibo của thiên kim giả lập tức bị fan tràn vào bàn tàn, ai nấy đều ngưỡng mộ cô ta vì tưởng được gả vào hào môn. Thái tử gia nghe vậy liền quay sang liếc nhìn con trai cả, rồi quay lại hỏi tôi: “Vợ à, ai là ông xã của cô ta vậy? Em coi vậy mà chịu được à?” Con trai cũng vội nói thêm: “Mẹ ơi, mau cho ba một danh phận đi.”

HỢP ĐỒNG BA THÁNG , YÊU CẢ ĐỜI

Sau khi nam thần mà tôi thầm yêu tuyên bố công khai tình cảm, tôi bị chẩn đoán mắc bệnh nan y.Tuyệt vọng và chán nản, tôi gọi một trai bao hạng nhất.Anh ta đúng là hàng chất lượng cao, mỗi tội cái tính thì thối không chịu nổi.Vậy mà còn dám bóp cổ tôi – khách hàng của anh ta, cúi người xuống đe dọa: “Ngày mai mà em dám lật lọng, thì xong đời em đấy.”Một đêm cuồng nhiệt.Tôi để lại hai trăm tiền tip rồi chuồn mất dạng.Không ngờ lại bị cái ông tổ nổi tiếng trong giới Thượng Hải tóm cổ quay về.Anh ta kẹp hai tờ tiền đỏ trong tay, khóe môi cong lên như cười như không:“Chúng ta, tính sổ nhé?”