Danh sách truyện mới cập nhật
Hữu Nương Ta bị treo ở trên cổng thành, tên thủ lĩnh cầm đầu đám phản quân đầy hứng thú nhìn về phía vị hôn phu của ta mà hét lớn: “Thế tử điện hạ, giữa tình cũ cùng với muội muội của ngươi, chọn lấy một người đi!”
Làm Ơn Mắc Oán Sau khi dưa hấu trong làng chín, tôi bận rộn tới lui tìm đường tiêu thụ, không ngờ lại bị dân làng nói tôi lừa tiền của họ. “Giá anh ta thỏa thuận với thương lái cao hơn giá báo cho bà con ba hào.” “Mỗi cân dưa hấu, Lý Phong Thu đều kiếm thêm ba hào, cả làng có bao nhiêu đất? Trồng bao nhiêu dưa? Một năm, chỉ tính riêng tiền bất chính này, Lý Phong Thu đã lấy đi mấy chục vạn.” “Các người vẫn xem anh ta là ân nhân, vẫn xem anh ta là niềm hy vọng của cả làng, các người đều bị lừa!” “Đã là người làng Vương Ốc, tôi có trách nhiệm vì bà con, phát hiện hành vi kiếm tiền bất chính này, tôi phải vạch trần, phải phản đối, tôi phải bảo vệ lợi ích của bà con, không thể để mọi người bị Lý Phong Thu chiếm hời.” Nhìn những người dân làng đầy ghen ghét, tôi chỉ biết cười. Tôi đúng là nên vì các người mà chạy tới chạy lui, còn không được kiếm một xu nào. Dưa này tôi không bán nữa, tôi xem ai có thể bán được!
Cầm Sắt Thất Điệu Mộ của ta bị đào lên. Là một cậu trai trẻ, hắn lục lọi trong ngôi mộ tối tăm hồi lâu, vô tình làm vỡ ngọn Trường Minh đăng. Ta cuối cùng cũng được tự do. Chàng trai sợ hãi lùi bước liên tiếp, ta lướt đến bên hắn, định nhờ khí dương của hắn để rời đi. Nhưng sau khi nhìn rõ dung mạo của ta, hắn lại nhảy lên, vui mừng khôn xiết: “Cụ tổ, là người sao? Con không sợ nữa, trước giờ chỉ thấy người trong tranh, không ngờ ngoài đời người còn đẹp hơn…” Tạ Hĩ hoặc ngắt lời: “Ta ch*t lúc mười tám tuổi, sao lại là cụ tổ nhà ngươi được?”
Lời Nói Dối Chân Thành Tôi nghĩ mình đang dính vào một mối quan hệ loạn luân, nhưng hóa ra anh không phải anh trai ruột của tôi. Khi tiểu thư thật sự mang theo kết quả xét nghiệm ADN đến, tôi lập tức chuồn ngay. Trước khi đi, tôi gọi điện cho Giang Duật Hành: “Em gái ruột của anh đã về rồi, lần này anh có thể làm bạn trai của em được chưa?” “Thiên Ninh, anh đã có người yêu rồi.” Năm năm liên tục bị từ chối, lòng tự trọng của tôi hoàn toàn bị tổn thương. Đau khổ tột cùng, tôi đến thẳng quán bar và gọi 18 người mẫu nam. Trong lúc vui vẻ, tôi buột miệng: “Em trai vẫn là tốt nhất, chân dài eo thon.” Có người không ngồi yên được nữa, lập tức bay về nước bằng máy bay riêng. Đêm đó, anh đè tôi xuống giường, hung hăng hỏi: “Ninh Ninh, em cảm nhận được chưa? Anh không chỉ có chân dài đâu.”
Nhất Thể Nhị Hồn Mặt chị tôi có một vết bớt đen to bằng bàn tay. Một thầy phong thủy am hiểu bảo rằng đó là nơi lệ quỷ ký sinh, một thân hai hồn. Năm chị tôi mười tám tuổi, chị bị một nhóm côn đồ kéo vào ruộng ngô. Mẹ tôi nói: “Phụ nữ mất đi trinh tiết không xứng đáng được sống.”
Hào Môn Tranh Đấu Kỷ niệm tám năm ngày cưới, tôi tự tay chuẩn bị một bàn đầy thức ăn, từ lúc trời vừa sáng đợi đến khi màn đêm buông xuống, rồi từ đêm đợi đến sáng. Ngôn Nghiêm vẫn không quay về. Tôi gọi điện chất vấn, anh còn chưa kịp trả lời, con trai đã giành lời nói trước. “Ba ơi, canh của dì đã nấu xong rồi, ba mau qua đây đi.” “Má con ở đâu cũng không bằng dì, ba mau ly hôn với má đi, để dì làm má của con nhé.” Ngôn Nghiêm không nói gì, anh ngầm chấp thuận. Tôi thành toàn cho các người.
Chia Tay Gã Bạn Trai Keo Kiệt Thời tiết bão tuyết, trên đường cao tốc về nhà ăn Tết, xe bị kẹt cứng. Bạn trai nói: “Sau này xe nhà em dùng làm của hồi môn không được dưới 50 vạn, dưới 50 vạn anh không lái.” Tôi không biểu lộ cảm xúc gì, hỏi lại: “Vậy nhà anh định đưa bao nhiêu tiền sính lễ?” Anh ta nói: “Ở chỗ bọn anh, cao lắm cũng chỉ đưa 3 vạn, cùng lắm là 5 vạn.” Anh ta bảo tôi phải hiểu chuyện, thông cảm cho bố mẹ anh kiếm tiền không dễ dàng gì. Tôi gật đầu đồng ý: “Vậy được, chúng ta cưới chay đi, em không cần sính lễ cũng không mang theo của hồi môn.” Anh ta tức giận, bỏ tôi lại một mình trên đường cao tốc, chặn số và dùng chiến tranh lạnh để ép tôi. Sau Tết, anh ta quay lại tìm tôi: “Em nghĩ kỹ chưa? Xin lỗi đi, đám cưới này vẫn còn cơ hội.” Tôi cười ha hả trả lời: “Xin lỗi Lữ tiên sinh, tôi đã kết hôn rồi.”
Nhật Ký Cưa Vợ Của Cún Con Tâm Cơ Gia đình chủ thuê của tôi có một cậu ấm rất ghét tôi. Thậm chí còn ghét cả chú cún mà tôi nuôi. Cậu luôn nhìn chú cún bằng ánh mắt lạnh lùng và mắng: “Đồ súc sinh đáng ghét.” Cho đến khi chú cún bị cậu bắt vào trong nhà. Qua khe cửa, tôi thấy cậu hung hăng chọc vào đầu chú cún: “Mày xấu như vậy, dựa vào gì mày được làm cún của cô ấy.” “Không được nhảy vào lòng cô ấy, để cô ấy ôm mày.” “Không được lên giường cô ấy, đó là chỗ của tao sau này.” “Lại gần cô ấy nữa, tao cạo trọc đầu mày.” Tôi: ?
Trời Sinh Âm Quan Năm xui xẻo nhất của tôi, có một đạo sĩ vân du đến nhà. Ông ta hiến kế cho cha tôi, bảo hãy bái một vị thần hộ gia để trấn áp vận rủi, may ra tôi có thể sống qua mười tuổi. Cha tôi là một người thô kệch, giữa thời loạn thế nhờ vào cây súng mà phát đạt. Ông gọi phó quan đến, tính toán một hồi, rồi nói: “Một vị thần hộ gia sống được mười tuổi, hai vị sống hai mươi tuổi, hai mươi vị chắc sống được hai trăm tuổi, đúng không?” Phó quan đếm ngón tay rồi gật đầu: “Đại soái, ngài tính rất chuẩn.” Cha tôi cắn răng quyết tâm, thu gom hết lợn, bò, dê trong mười dặm quanh làng làm lễ vật. “Con gái ông đây phải sống được mười ngàn tuổi!” Năm ấy, cha tôi cưỡi heo, dẫn tôi vào rừng già, bái lạy mười một vị thần hộ gia. Ông tức tối quát: “Chết tiệt! Ngay cả 12 con giáp cũng còn thiếu một vị!” Sau đó, không biết ông từ đâu mang về một tiểu đạo đồng, lấp đủ vị thứ mười hai.
Mẹ Chồng Cực Phẩm Sau khi kết hôn, mẹ chồng cho rằng có thể bắt nạt được tôi. Bà ta bảo tôi trả lại tiền sính lễ cho nhà bà ta. Theo lời bà ta thì, bây giờ kết hôn không phải như trước đây là bán con gái, sính lễ chỉ là một hình thức, làm cho có thủ tục là được. Người trẻ không được dựa dẫm vào người già nên tôi trực tiếp trả lại con trai bà ta cho bà ta.
Dứt Tình Trong yến thọ của ta, nữ nhi được nuông chiều từ bé lại dẫn theo một thư sinh nghèo khổ đến cầu ta tác thành. Trước mặt bao người, nàng lệ rơi đầy mặt, vừa khóc vừa nói: “Mẫu thân thân là Trưởng Công chúa, nhưng lại không hiểu thế nào là chân tình. Ngay cả phụ thân cũng thà ở cùng ngoại thất kia mà chẳng muốn quay về…” Thân phận tôn quý như ta, phút chốc trở thành trò cười của cả kinh thành. Cũng chính lúc này, ta mới hay, phò mã Chu Viễn Châu – người từng thề non hẹn biển với ta lại vụng trộm nuôi ngoại thất sau lưng ta. Đã vậy, nếu bọn họ đều khao khát nhân gian chân tình, vậy ta sẽ thành toàn cho họ! Ta lập tức viết một tờ hưu thư, đuổi phò mã ra khỏi phủ Công chúa, sau đó quay đầu nâng tân nhân nhập phủ. Chu Viễn Châu cùng thư sinh nghèo vọng tưởng dựa vào quyền quý kia lập tức hoảng loạn. Bọn họ còn muốn dùng sự trong sạch của nữ nhi để ép ta thỏa hiệp. Ta đặt tay lên bụng mình, nơi thai nhi còn chưa thành hình, cười nhạt mà nói: “Khâm Thiên Giám đã tính qua, đời này bản cung sẽ con đàn cháu đống, một nữ nhi không mang họ hoàng gia, không có cũng chẳng sao!”
Thế Giới Rộng Lớn Hơn Cả Thảo Nguyên Hoắc Tầm là bạn trai mà tôi lừa được. Anh không nghe được người khác nói gì. Tôi thích nhất là tháo máy trợ thính của anh xuống, nói những lời lẳng lơ bên tai anh. Cho đến khi tôi phát hiện anh là thái tử gia Hoắc gia. Cho nên đêm chia tay, chúng tôi cãi nhau rất lớn. Hoắc Tầm đỏ mắt bảo tôi cút đi. Tôi thực sự rời đi. Cho đến ba năm sau, truyền đến tin tức anh đính hôn, tôi mới dám mò về thành phố. Hoắc Tầm trong trẻo nhưng lạnh lùng, quay đầu dùng dây lưng trói tôi lại: “Lần này còn muốn trốn đi đâu?” “Vị hôn thê của anh.”