Danh sách truyện mới cập nhật
Trói Buộc Người Rắn Năm thứ ba ở bên nhau, Bạch Nguyệt Quang của Giang Cẩn Niên về nước rồi. Sợ tôi bám chặt không buông, dung túng cho cô ta vứt tôi vào chợ đen. Người rắn sắp chết quấn lấy eo của tôi, hung dữ nói: “Mau cắn tôi.” Nhị Thế Tổ của giới thượng lưu cười lớn: “Biết ngay Giang thiếu gia sao có thể thích một người què, chắc chỉ là đang giận dỗi đại tiểu thư Bạch gia thôi.” Không một chút do dự, tôi cắn lên tuyến nọc độc của người rắn, dùng miệng hút một lượng lớn máu tươi. Không để cho Giang Cẩn Niên một chút cơ hội hối hận. Máu của người thú là tình cổ. Tôi bắt đầu quên Giang Cẩn Niên, cũng quên từng vì anh ta mà gãy một chân. Nhưng khi tôi hoàn toàn quên đi anh ta, Giang Cẩn Niên lại đỏ mắt cầu xin tôi: “Du Du, anh hối hận rồi!” Thiếu gia kiêu ngạo nhất Đế Đô, bả vai khóc lóc run rẩy không ngừng. Nhưng tôi nhìn ánh mắt của anh ta chỉ thấy vô cùng xa lạ, vô cùng nghi ngờ hỏi: “Anh là ai vậy?”
Đến Chết Cũng Không Thể Chia Lìa Trên đường về nhà, tôi nhận được cuộc điện thoại từ vợ mình. Cô ấy nói với tôi rằng, cô ấy đã chuẩn bị xong bữa tối, đang chờ tôi trở về. Sau khi cúp điện thoại, phía sau lưng của tôi đã ướt đẫm mồ hôi lạnh. Bởi vì ba tiếng trước, chính tay tôi mới vừa bóp cổ cô ấy đến chết.
Nữ Phụ Độc Ác Tôi chính là nữ phụ độc ác nhưng tôi mặc kệ. Bởi vì tôi bị mù mặt. Trong một gia đình có năm người, một nam chính, một phản diện, một nam phụ, một nữ chính, một nữ phụ. Cốt truyện yêu cầu tôi phải ưu ái nữ phụ, chèn ép nữ chính, ngược đãi nhân vật phản diện, nuông chiều nam chính và tốt hơn nữa là không để ý đến nam phụ. Tôi im lặng nhìn chằm chằm vào năm nhóc con trông giống hệt nhau, trầm ngâm suy nghĩ. [Cô là một nữ phụ độc ác có tác động cực kỳ lớn đến cốt truyện, nếu không tuân theo cốt truyện, thế giới sẽ sụp đổ.] Tôi nhìn cuốn “Bách khoa toàn thư” trước mặt, thứ có thể giải đáp mọi thắc mắc của mình, sau khi suy đi nghĩ lại, tôi quyết định thôi thì cố gắng hết sức vậy. “Nam chính là ai?” [Người dễ thương nhất, có đôi mắt to nhất và cái miệng đỏ nhất.] “Tên gì?” [Không biết.] “Nữ chính là ai?” [Người đẹp nhất, tuổi còn nhỏ nhưng đã có nét đẹp của một mỹ nhân tương lai với khuôn mặt trái xoan và đôi mắt hạnh nhân.] “Tên gì?” [Không biết.] Sau nhiều lần tra hỏi, tôi vẫn không biết gì ngoài những mô tả về ngoại hình có chút mơ hồ kia. Tôi hơi hoang mang nói: “Được rồi, vậy cùng nhau hủy diệt đi.” Bắt đầu.
Phù Sinh Niệm Người trong lòng của ta muốn xuất gia. Hoàng huynh nói với hắn, một là cưới ta, hoặc là cả đời không lập gia đình. Tướng quân cốt cách sắt thép, ngày hôm sau liền lên chùa Linh Chiêu. Về sau, ta khoác lên mình giá y, tiến về phương Bắc hòa thân, mà hắn lại phun ra máu tươi, Phật châu đứt đoạn.
Gen Ẩn Chồng tôi mỗi lần ân ái, đều thích dùng dây trói mắt và tay tôi lại. Anh ấy nói đây là sở thích của anh ấy. Bởi vì nghề nghiệp của ảnh chính là huấn luyện viên thú trong rạp xiếc. Cho nên đã quen với việc huấn luyện động vật là như thế nào. Tôi cũng không nghĩ sở thích này có gì quá đáng, thậm chí đôi khi nghĩ đến cũng thấy có chút thú vị, nên không phản đối. Nhớ lại lần mang thai con trai, anh ấy hỏi tôi cảm thấy thế nào, tôi đùa rằng: “Cảm giác thật đặc biệt, em còn tưởng là đang chơi trò chơi với hai người đàn ông luôn ý!” Khuôn mặt chồng tôi bỗng thoáng qua một tia hoảng hốt.
Hướng Về Ánh Dương Mẹ tôi qua đời chưa lâu bố tôi đã cưới vợ mới. Điều kiện đầu tiên của bà ta chính là không thể giữ tôi. Tôi là con trai, bố tôi có hơi do dự. Nhưng vợ mới của bố nói bà ta sẽ sinh cho bố mấy đứa con trai, sau đó dứt khoát đổ cho tôi lấy trộm nhẫn vàng của bà ta. Tôi bị bố đánh gần chết rồi ném vào đống tuyết. Ông trời đã giữ lại cho tôi nửa cái mạng, ngày hôm sau, tôi chạy.
Trước Khi Cái Chết Đến Tôi là Bạch Nguyệt Quang chết sớm trong truyện ngược. [Điểm cốt truyện hiện tại: Bạch Nguyệt Quang về nước dự tiệc!] [Đếm ngược đến lúc ký chủ tử vong: 30 ngày!] Ha ha, đây không phải tiệc mừng trở về, rõ ràng là bữa tiệc cuối cùng của tôi. Tôi sắp chết rồi. Trước khi cái chết đến, tôi vẫn còn kịp tìm một anh đẹp trai: “Trước khi chết gặp được anh người yêu như này thì sướng phải biết!” Anh đẹp trai nửa cười nửa không: “Được rồi, chị gái hẹn hò với tôi xong nhớ chết nhé.” Wtf??? Anh là tử thần thật đấy à?!
Trưởng Tỷ Vạn An Ta là một nữ nhân cay độc. Trong kinh thành ai cũng nói vậy. Nói ta vì muốn kết thân với quyền quý, ép muội muội đã có người thương phải nhập cung. Nói ta muốn chiếm lấy gia tài, ép thư viện đuổi học đệ đệ, bắt nó lăn lộn sa trường. Sau đó, chúng nó đều công thành danh toại, còn ta chết trong cô độc. Sống lại một đời, ta quyết định khoanh tay đứng nhìn. Yêu thư sinh nghèo thì cứ yêu, sống không có lý tưởng thì cứ sống. Cái gì mà chấn hưng gia tộc, cái gì mà trưởng tỷ như mẹ, ta mặc kệ!
Tình Yêu Đếm Ngược Đêm ngày chia tay, anh gặp tai nạn xe trên đường tới đến gặp tôi. Sáu năm sau, tôi bị người ta chuốc say, tỉnh lại trong phòng anh. Anh thản nhiên liếc mắt nhìn tôi, lấy bút ghi âm ra: “Đêm qua vô tình ghi âm được lời độc thoại của cô. Cô Đường, có muốn nghe thử những tâm tư xấu xa của cô không?” Tôi run lẩy bẩy, như rơi xuống hầm băng: “Phó Trinh, anh có thể thả tôi ra không?” Bàn tay to lớn xoa gáy tôi, nóng hầm hập: “Cô còn có quyền lựa chọn sao?”
Chiêu Chiêu Hạ Hạ Kiếp trước, tôi và Giang Hạ Hạ được nhận nuôi vào cùng một thời điểm. Giang Hạ Hạ rạng rỡ như ánh mặt trời được một gia đình lạnh nhạt nghiêm khắc nhận nuôi, kế tiếp bị ép đến mức trầm cảm, sau cùng cậu ấy đã chọn cách dại dột nhất. Còn kẻ âm u tang thương như tôi, lại bị một gia đình hòa ái yêu thương nhau trả về. Sau khi bị trả về, tôi gặp phải cảnh cô lập nghiêm trọng, dần dần đi theo vết xe đổ của Giang Hạ Hạ. Trở lại kiếp này, Giang Hạ Hạ hỏi: “Nếu không chúng ta…” Tôi không chút do dự đáp: “Đổi.”
Thay Đổi Vận Mệnh Kiếp trước, di nương đem ta cùng thứ muội tráo đổi khi còn trong tã lót. Nàng là đích, ta thành thứ. Nàng gả vào quốc công phủ, ta bị hứa cho thư sinh nghèo . Về sau quân địch xâm phạm, đồ sát Hoàng tộc, nàng thân là nữ nhi của trưởng công chúa nên đã chết dưới đao của loạn quân. Mà phu quân ta lại lắc mình biến hoá, trở thành thủ lĩnh quân địch, đăng cơ làm hoàng đế, lập ta làm hoàng hậu. Lần nữa mở mắt ra, trở về ngày mà bà mối tới cửa cầu hôn. Thứ muội không chút do dự vạch trần thân phận của mình trước mặt đám đông. Nàng nói, Nàng muốn gả cho thư sinh nghèo.
Tuyết Thời Tôi là nhà hoàn hầu hạ bên người tiểu hầu gia. Có một lần tiểu hầu gia say rượu, nhận nhầm tôi thành công chúa Chiêu Nguyên, nên đã cưỡng ép tôi. Sau đó tôi bỏ trốn, nhưng không ngờ lại có thai. Nhiều năm sau, người trong cung tới tìm, lại bảo tôi là Thất công chúa lưu lạc bên ngoài, chính là em gái ruột của công chúa Chiêu Nguyên. Tôi được nghênh vào cung. Trên con đường vào cung dài dằng dặc, tiểu hầu gia đầy khí phách năm đó đã trở nên trưởng thành chín chắn, nhìn chằm chằm tôi với đôi mắt sắc bén như mắt âu. Tôi nhìn thẳng không chớp mắt, sống lưng thì lại run rẩy. Bé con bên người bắt lấy ống tay áo tôi: “Mẫu thân ơi, ông ấy như muốn ăn thịt người kìa.” Tôi quay đầu trừng nó: “Ngậm miệng.” Đột nhiên tiểu hầu gia chặn xa giá của tôi lại, giọng đầy nặng nề: “Thất công chúa, sao tôi thấy nhóc con bên cạnh người trông giống con trai tôi thế?”