Trang chủ Truyện mới

Danh sách truyện mới cập nhật

Thiên Kim Hắc Ám

Thiên Kim Hắc Ám Bọn bắt cóc bắt tôi và thiên kim thật. Anh trai và bạn trai đến cứu, bọn bắt cóc yêu cầu chỉ có thể chọn cứu một người. Họ đều lựa chọn thiên kim thật. Sau đó tôi chết. Sau khi trọng sinh, tôi muốn bắt đầu cuộc sống mới, nhưng lại có hai người đàn ông tới tìm tôi. Anh trai kéo tôi vào góc tường, khóc lóc nói xin lỗi với tôi. Mắt bạn trai tôi đỏ hoe và cầu xin tôi tha thứ: “Vãn Vãn, anh sẽ không bao giờ bỏ lại em, cho anh thêm một cơ hội nữa, được không?” Nhưng tôi, tâm đã chết, cũng không muốn cần ai nữa.

Sau Khi Tìm Thấy Lỗi Hệ Thống, Tôi Bắt Đầu Phát Điên

Sau Khi Tìm Thấy Lỗi Hệ Thống, Tôi Bắt Đầu Phát Điên Tôi bị trói buộc với hệ thống “Không nỗ lực sẽ chết”. Mỗi ngày đều thức dậy sớm hơn gà, ngủ muộn hơn chó, sống còn khổ sở hơn cả 996*. *996 đề cập đến hệ thống làm việc bắt đầu lúc 9 giờ sáng hàng ngày và tan làm lúc 9 giờ tối, sáu ngày một tuần. Nhưng không bao giờ theo kịp đứa em gái không làm mà cũng có ăn. Tôi phát hiện, thành quả nỗ lực của tôi đều bị em gái cướp đi. Sau đó, tôi tìm thấy lỗi hệ thống, bắt đầu phát điên. Nó muốn múa cổ điển, tôi liền học nhảy sexydance. Nó muốn nâng cao diễn xuất, tôi sẽ tập bò trong bóng tối. Nó định đi theo con đường tri thức, tôi đọc thuộc lòng những lời thô tục suốt đêm, đẩy hết kiến thức trong đầu ra ngoài. Ai dô, đứa em gái cá koi may mắn cuối cùng cũng sắp lật xe rồi.

Hàng năm đều có Tuế Tuế

Hàng năm đều có Tuế Tuế Hồi đại học khi đang làm công việc bán thời gian, tôi quen Trần Kinh Liêm có tiền có thế ở Bắc Kinh. Hắn dùng hết tâm trí và sức lực để theo đuổi tôi. Thậm chí nhiều năm như vậy, tôi là người duy nhất hắn từng cho danh phận “bạn gái”. Nhưng chỉ được một năm hắn đã mất đi hứng thú với tôi. Lần cuối cùng gặp mặt, hắn ngay cả xe cũng không xuống, chỉ hạ cửa sổ xe xuống nói. “Tuế tuế, tỉnh táo một chút đi, trò chơi đã kết thúc rồi.” Rất lâu sau khi tôi đi, Trần Kinh Liêm cũng không để chuyện này trong lòng. Cho đến một hôm hắn say rượu, hắn bất ngờ ôm bạn gái và nói: “Tuế Tuế, còn biết đường về nhà sao.” Sau đó, hắn ngàn dặm xa xôi đi đến thành phố nhỏ, tham dự hôn lễ của tôi. Toàn bộ quá trình hôn lễ, hắn ôn nhuận lễ độ, trò chuyện vui vẻ. Cho đến khi chú rể hôn cô dâu. Trần Kinh Liêm ngồi ở dưới sân khấu bóp nát cái ly trong tay.

Nhặt Được Tiểu Zombie

Nhặt Được Tiểu Zombie Tôi trừng mắt nhìn tiểu Zombie đang cắn cổ mình, bất lực ấn trán. Bảo bối, hình như em chưa có răng. Nhưng phải làm sao đây, hình như nó bám lấy tôi rồi, đôi tay mũm mĩm cứ ôm chặt lấy tôi không chịu buông. Tình hình khẩn cấp, tôi chỉ có thể mang nó theo để bắt đầu hành trình tìm mẹ cho tiểu Zombie. Ai ngờ, tìm mãi không thấy mẹ nó, thế mà lại tìm thấy bố nó – Zombie vương. Hơn nữa, Zombie vương này lại chính là bạn trai cũ đã chia tay tôi hai năm trước – Tống Dục! Hóa ra anh ta đã nhanh chóng chuyển sang người khác, còn tôi vẫn còn lưu luyến anh ta! Sự thật khiến tôi đau lòng, tôi tức đến nỗi bốc khói! “Cả nhà Zombie các người tránh ra cho tôi, tránh ra! Tránh ra!”

Ca Nhược

Ca Nhược Ngày ta gả vào Hầu phủ, công công qua đời, bà mẫu đổ bệnh. Tiệc vui biến thành lễ tang, ta nhận nhiệm vụ lúc nguy cấp, tiếp nhận quyền quản gia, bình tĩnh xử lý xong tang lễ. Phu quân rối rít cảm ơn ta đã giữ gìn thể diện cho Hầu phủ nhưng lại chưa từng bước vào phòng ta nửa bước. Sau này, hắn thê thiếp thành đàn, có một đống thứ tử, thứ nữ. Ta tận tâm dạy dỗ, suy nghĩ cho tương lai của bọn họ. Lại nghe thấy phu quân dạy dỗ con cái sau lưng ta: “Ta chưa từng gặp qua người nào máu lạnh, vô tình như mẫu thân của các con. Tổ phụ của các con qua đời, nàng ta không rơi một giọt nước mắt. Tuy các con gọi nàng ta là mẫu thân nhưng không được phép học cách làm người của nàng ta. Nàng ta không xứng.” Sau đó qua miệng đại phu, ta biết được rằng mình không còn sống bao lâu nữa. Thứ tử, thứ nữ không một ai đến thăm, càng không có nổi một chén thuốc phụng dưỡng, mặc ta sống chet. Lúc sắp chet, ta phụ thân m một mồi l ửa đ ốt sạch Hầu phủ, th iêu rụi chốn lạnh lẽo vô tình này. Mở mắt ra lần nữa, ta đã sống lại. Hầu phủ đến cầu hôn, nhìn khuôn mặt anh tuấn của hắn, chúng ta đồng thời nói ra một câu: “Ta không đồng ý.” Hóa ra không chỉ có một mình ta sống lại.

Chủ Mẫu Trọng Sinh

Chủ Mẫu Trọng Sinh Ta chặn một mũi tên cho phu quân nên tổn thương bên trong, phải đến phía nam thôn trang dưỡng bệnh bốn năm. Lúc trở về kinh thành thì trong nhà có thêm một nữ tử. Con trai ỷ lại vào nàng, con gái thích nàng, mẹ chồng xem trọng nàng. Phu quân ta vô tình gọi tên nàng khi đang ngủ cùng ta. Ta không thể chịu nổi nữa và bắt đầu gây sự. Bọn họ phối hợp đẩy ta vào chỗ chết, tháo gỡ chướng ngại, gia đình hạnh phúc. Sau hai mươi năm làm quỷ, ta đã nhìn thấy số phận của bọn họ và trọng sinh vào thời điểm ta đang trên đường hồi phủ. Ta lại trở về rồi. “Trước khi hồi phủ, ta muốn vào cung thăm Thái hậu nương nương.” Ta nói.

Trùng Cản Tai

Trùng Cản Tai Tôi vừa mập vừa xấu, còn vị hôn phu thanh mai trúc mã của tôi lại là con cưng của trời. Hắn ghét tôi đến tận xương tủy, đến năm mười tám tuổi liền đề nghị hủy bỏ hôn ước. Hắn nói, hắn đã tìm được chân ái của đời mình. Dù bị bà nội nhốt trong nhà, hắn vẫn tìm đủ mọi cách để trộm đi vật đính ước của tôi và hắn. Tôi cố đè nén khóe miệng đang cong lên, theo ý hắn, hủy đi vật đính ước, chấm dứt hôn ước đã kéo dài mười năm. Trúc mã đắc ý lắm nhưng hắn không biết, hắn xong đời rồi. Tôi là con búp bê trừ tà mà bà nội hắn chọn cho hắn, không có tôi, hắn sắp trở nên vừa xấu vừa mập, tai họa liên miên. Còn tôi, sẽ được tái sinh.

Quên Lãng

Quên Lãng Năm thứ ba theo đuổi Phó Ngôn Hình, tôi kiểm tra ra chứng mất trí nhớ. Hắn nói, “Đúng lúc thật, mau quên tôi đi, tôi cũng mệt rồi.” Tôi bắt đầu quên đi mọi thứ, mà cũng bắt đầu từ người tôi yêu nhất. Sau đó, ngay cả đường về nhà mà tôi cũng không nhớ. Khi tôi ngồi ở đầu đường, Có người đàn ông lạ châm chọc khiêu khích tôi, rồi lại khoác thêm áo khoác cho tôi. “Chịu về rồi à? Em quả nhiên vẫn không thể rời khỏi tôi mà.” Tôi lễ phép mỉm cười, giơ tấm thẻ thông tin lên. “Cảm ơn người tốt bụng nhé! Có thể giúp đưa tôi về nhà được không?” “Chồng tôi vẫn còn đang ở nhà đợi tôi.”

Hoa Hồng Và Tôi

Hoa Hồng Và Tôi Khi chồng tôi đi du học trở về, anh ta mang theo một người phụ nữ, nói rằng đó là người anh ta yêu nhất trên đời. “Tôi muốn ly hôn.” Anh ta lạnh lùng nhìn tôi: “Tôi không chấp nhận hôn nhân do xã hội cũ sắp đặt, vì cô đã chăm sóc cha mẹ già và con cái, tôi sẽ cho cô chút thể diện cuối cùng, không bỏ vợ, chỉ ly hôn.” Sau đó, tại buổi tiệc tối quốc tế. Tôi với danh hiệu là Tổng giám đốc Ngân hàng Hương Cảng, mặc một chiếc váy dạ hội, khiến cả khán phòng kinh ngạc. Lúc này, anh ta gạt bỏ lòng tự trọng, khổ sở cầu xin: “Vũ Vi, anh sai rồi…”  

Bạn Gái Tôi Bị Bắt Làm Sính Lễ

Bạn Gái Tôi Bị Bắt Làm Sính Lễ Tôi đưa bạn gái về vùng núi quê nhà để dự đám cưới của em họ. Em họ nói rằng thiếu phù dâu, nên nhờ bạn gái tôi tham gia cho đủ số lượng. Ngày cưới, em họ dẫn bạn gái tôi đi đón dâu xong, nhưng không quay lại. Khi tôi cuống cuồng chạy đến nhà cô dâu, thì phát hiện bạn gái mình quần áo xộc xệch, đã bị em trai của cô dâu – người bị bệnh bại liệt – xâm hại. Gia đình cô dâu còn ngang nhiên nói: “Dù sao con gái cũng đã không còn trinh trắng rồi, ở lại làng đừng quay về nữa, gả cho con trai tôi, vừa hay thân lại càng thêm thân.” Tôi lúc đó mới biết, để kết hôn em họ đã thỏa thuận với gia đình cô dâu để đổi dâu. Họ đã coi bạn gái tôi như một phần của sính lễ! Tôi giận dữ tột cùng, lập tức muốn báo cảnh sát. Nhưng bị bố mẹ cô dâu cùng dân làng hợp sức đánh chết, vứt xác nơi hoang dã, bị chó hoang ăn thịt. Bạn gái tôi bị nhốt trong làng, chịu đủ mọi tra tấn, trở thành công cụ sinh sản. Khi mở mắt ra lần nữa, tôi sống lại vào ngày vừa trở về làng quê. Em họ đang nhìn tôi với vẻ mặt nịnh bợ: “Anh, cho em mượn chị dâu làm phù dâu được không?”

Luôn Rung Động Vì Anh

Luôn Rung Động Vì Anh Trốn học ra ngoài đi chơi, tôi gửi nhầm ảnh cho đàn anh trợ giảng môn học, tôi trong đó còn đang lộ eo nhỏ. Đối phương lập tức gửi một dấu chấm hỏi lại. Tôi hóa đá ngay tại chỗ, đại não không ngừng chuyển động, hỏi lại anh: [Hình của anh đâu?] Nam thần trợ giảng gửi cho tôi danh sách điểm danh, tôi trốn học hai lần, sắp trượt môn. Tôi gửi voice chat xin anh bỏ qua cho mình. “Đừng, xin anh, anh trai, anh chờ chút!” Voice chat này bị anh không cẩn thận bấm mở, cả lớp bùng nổ.

Uyển Nương

Uyển Nương