Trang chủ Truyện mới

Danh sách truyện mới cập nhật

Thành Toàn Cho Phượng Hoàng Nam

Thành Toàn Cho Phượng Hoàng Nam Trước khi trút hơi thở cuối cùng, chồng tôi đứng bên giường bệnh, thẳng thừng thú nhận anh và mối tình đầu – Bạch Nguyệt Quang của anh có một đứa con riêng bên ngoài. “Nếu không phải vì em, Phương Tĩnh Nghi cũng sẽ không què mất một chân. Chúng ta nợ cô ấy một đứa con. Nhưng em yên tâm, ngoài đứa con đó ra, anh chưa từng vượt qua giới hạn nào cả.” Ngay cả con trai tôi cũng lên tiếng: “Mẹ, vì mẹ mà dì Phương và ba đã bỏ lỡ cả đời. Chuyện nhỏ này, mẹ cũng không thể tha thứ cho ba sao?” Bọn họ đứng trước giường bệnh của tôi, ánh mắt như đang nhìn một kẻ ngoài cuộc. Tức đến mức tôi lên cơn đau tim, cấp cứu không kịp. Lúc mở mắt ra, tôi không ngờ mình đã quay về ba mươi năm trước. Người đàn ông trẻ tuổi tên Trương Vệ Đông nhìn tôi chăm chú: “Hứa Lệ Nhiên, tuy em không xinh đẹp, cũng chẳng có học thức, nhưng anh vẫn muốn cưới em.” Lần này, tôi đẩy tay anh ta ra, thản nhiên nói: “Tôi không muốn.”

PHẢI LÒNG SOÁI CA Ở CĂNG TIN

Tôi nghi ngờ nghiêm trọng rằng anh chàng múc đồ ăn ở căng-tin trường mình đang thầm thích tôi.Bằng chứng là… mỗi lần anh ấy múc đồ ăn cho tôi, tay chưa bao giờ run, mà suất nào cũng nhiều đến mức tràn ra ngoài.Vì chuyện này, mấy đứa bạn cùng phòng cứ hay kêu trời kêu đất, còn nghi ngờ gu thẩm mỹ của anh ấy—Họ đồng loạt cho rằng tôi không xứng với anh chàng cao ráo, chân dài, ngũ quan thanh tú kia chút nào.Theo như tôi tìm hiểu, anh ấy cũng là sinh viên của trường, hình như còn là đàn anh trên tôi một khóa, đi làm thêm ở căng-tin để kiếm thêm thu nhập.Sau gần một tháng bị bạn bè xúi giục không ngừng, tôi cuối cùng cũng gom đủ dũng khí đi tỏ tình với anh.Gần nước gần lửa thì ấm trước, gần trai đẹp thì phải hành động sớm chứ, người ta “bật đèn xanh” rõ ràng vậy rồi, tôi còn ngại ngùng gì nữa?

Đổi Mạng Vợ Lấy Tiền

Đổi Mạng Vợ Lấy Tiền Chồng tôi rất thích lấy tôi ra để cầu nguyện. “Dùng mười năm tuổi thọ của vợ tôi, đổi lấy tôi trúng số.” Tôi hỏi anh ta có ý gì, anh ta nói tôi chuyện bé xé ra to. Quay đầu lại thì cùng mẹ ruột âm thầm bàn tính chuyện: “Thăng quan phát tài, vợ ch.t sớm.” Vậy nên, tôi cũng cầu một điều: “Dùng toàn bộ tuổi thọ của chồng tôi, đổi lấy tôi trúng năm mươi triệu.” Anh ta mắng tôi độc ác. Giây tiếp theo, tôi trúng năm mươi triệu thật. Anh ta bỗng hoảng hốt.

TRỐN BỐ MẸ YÊU ĐƯƠNG VỚI KẺ THÙ KHÔNG ĐỘI TRỜI CHUNG

Văn phòng tổng tài, tầng cao nhất của tòa nhà Tiêu thị.Tôi đang quấn lấy môi lưỡi với kẻ thù không đội trời chung, dây dưa đến mức khó tách rời.Giây tiếp theo, cửa văn phòng bị đẩy ra.Tôi lập tức giật mình, mạnh tay ném xấp tài liệu thẳng vào đầu anh ta, mặt đỏ bừng:“Tần Tô, anh đúng là vô liêm sỉ! Dự án mà tôi vất vả lắm mới giành được, nhà họ Tần các người đừng hòng chia một miếng!”Xấp tài liệu sượt qua mặt anh, để lại một vết rạch mảnh với chút máu rỉ ra, càng làm gương mặt vốn sắc lạnh của anh ta thêm phần đáng sợ.Anh ta không nói một lời, chỉ lạnh lùng cầm lấy tài liệu rồi quay người rời đi.Ba tôi đứng bên cạnh, hừ lạnh một tiếng.Tôi biết, cửa ải này xem như đã qua.

Sau Khi Sống Lại, Ta Nên Duyên Với Nam Chính Hắc Ám

Sau Khi Sống Lại, Ta Nên Duyên Với Nam Chính Hắc Ám Ta từ ngục giam khổ dịch bỏ tiền chuộc một vị tướng công về cho mình. Người người đều nói ta ngu ngốc. Một kẻ tàn phế, thần trí không rõ, thân còn là dược nhân, sao có thể làm tướng công được chứ? Chỉ có ta mới biết, người trước mặt này, từng là tiểu tướng quân chói sáng bậc nhất kinh thành, một thiếu niên phong hoa tuấn lãng, y bào phấp phới, cưỡi ngựa giương oai.

Thanh Hà

Thanh Hà Khi ta và Chu Phù Nghiễn đính hôn năm thứ bảy, cuối cùng hắn cũng đỗ Tam giáp Thám hoa. Còn ta cũng đã chắt chiu dành dụm được trăm lượng bạc làm của hồi môn. Ta nấu một bàn đầy món ngon, lòng ngập tràn vui mừng, tay cầm đèn lồng đi tìm hắn. Tưởng rằng ước nguyện bao năm rốt cuộc cũng có thể thành toàn, được gả cho người mình mong. Nào ngờ lại nghe thấy hắn nói với bằng hữu: “Phận hèn như Hứa Thanh Hà, xuất thân từ nhà chài lưới, vốn là thấp kém nhất.” “Đừng nói là trăm lượng, cho dù nàng ta dành dụm được cả ngàn lượng bạc, ta cũng chẳng buồn liếc mắt nhìn lấy một cái.” Đúng lúc đó, gió lạnh lướt qua, cơn mưa dầm rơi ướt cả người ta. Ta lặng lẽ xoay người, tay cầm đèn lồng đã bị gió thổi tắt, từng bước lui ra khỏi nơi ấy. Từ đó về sau, cả nửa đời còn lại, ta chưa từng quay đầu nhìn lại lần nào nữa. Chu Phù Nghiễn… vốn không xứng.

Công Chúa An Ninh

Công Chúa An Ninh Tiệc sinh thần, người người chúc ta công chúa thiên tuế, duy chỉ không thấy phò mã của ta – Cố Thừa Uyên. Tìm đến hậu viện, mới thấy hắn đang đứng đối diện cùng một nha hoàn. Đôi mắt xưa nay vốn lạnh nhạt kia, lúc này lại tràn đầy thương xót. “Ta làm sao xứng để nàng vì ta mạo hiểm? Nay ta đã không còn xứng với nàng nữa rồi.” Nữ tử nhào vào lòng hắn: “Ta không ngại việc Thừa Uyên ca ca từng thành thân với người khác.” Thì ra, trong mắt hắn, ta là một vết nhơ. Ta cầu phụ hoàng phong hắn làm phò mã, ban cho tiền đồ, giúp hắn quyền thế, mà đối với hắn, tất cả chỉ là sỉ nhục. Trong lúc thất thần, một bàn tay lạnh như băng nhẹ nhàng che lấy mắt ta. “Công chúa kim chi ngọc diệp, chớ nên nhìn thứ bẩn thỉu như vậy.” Ta ngửi thấy hương khí trên người y, nhận ra người vừa đến chính là cửu thiên tuế quyền khuynh triều dã. Về sau, Cố Thừa Uyên níu chặt lấy tà váy ta, đôi mắt đỏ hoe: “Công chúa thà chọn một hoạn quan, cũng không chọn ta sao?”

Nghịch Lý Chó Liếm

Nghịch Lý Chó Liếm Tôi thầm yêu cậu bạn thanh mai trúc mã suốt sáu năm, vậy mà cậu ấy lại phải lòng bạn cùng phòng của tôi. Tôi làm quân sư cho cậu ấy, lắng nghe cậu ấy thổ lộ nỗi tương tư. Đổi lại được một câu: “Tê Tước, cậu nhất định đừng thích tớ đấy nhé.” Trong buổi tụ họp, cậu ấy công khai tỏ tình trước mọi người. Bạn cùng phòng liếc tôi một cái, ánh mắt nửa cười nửa không: “Tôi không quen những người vướng víu không rõ ràng với các cô gái khác.” Ánh mắt xung quanh như kim nhọn đâm vào tôi. Thẩm Nghê Lan cuống quýt giải thích: “Tôi với Tê Tước chỉ là…” Tôi giơ tay lên, mỉm cười, cho mọi người thấy chiếc nhẫn đôi trên ngón tay. “Tôi có bạn trai từ lâu rồi.”

Chồng Tôi Chết Vì Cứu Tiểu Tam

Chồng Tôi Chết Vì Cứu Tiểu Tam Chồng tôi vì cứu ánh trăng sáng của anh ta, mà ch.t trong biển. Lúc người ta báo tin cho tôi, th//i thể anh ta gần như đã bị cá ăn sạch sẽ. Nhân viên cứu hộ hỏi tôi có muốn vớt xác không. Tôi phất tay dứt khoát, từ chối: “Đừng lãng phí tài nguyên công cộng.” Cầm tờ giấy xác nhận tử vong do cảnh sát cấp, tôi lập tức đến huỷ hộ khẩu của chồng. Liên hệ xong với luật sư riêng của anh ta, tôi rốt cuộc không nhịn được mà bật cười thành tiếng. Đêm đó tôi mở một chai champagne ăn mừng. Vốn dĩ tôi chỉ được chia một nửa tài sản, giờ thì tôi có thể nhận hai phần ba, không ăn mừng sao được?

THỜI GIAN CHO EM GẶP ANH

Con trai đòi ăn kem Trung Tuyết Cao, tôi đắn đo mãi vẫn không nỡ mua.Đợi thằng bé vào trường rồi, tôi mới một hơi mua liền hai cây, ngồi bệt bên lề đường vừa ăn vừa gặm nhấm sự an ủi.Lúc đó, cửa kính chiếc Cayenne đậu gần cổng trường từ từ hạ xuống.Là chồng cũ của tôi, Cận Lam, ánh mắt phức tạp nhìn tôi:“Lâm Thất Thất, cô lại dám ngược đãi con trai của ông đây?”“Còn dám ăn một mình nữa à?”Á, anh ta dữ quá đi mất.Ai mà ngờ, người vừa ngang ngược vừa nóng nảy như anh, sau này lại ôm chặt hũ tro cốt của tôi, gào khóc đến điên dại chứ…

Minh Thê

Minh Thê Tôi tới dạy học tại một ngôi làng hẻo lánh, nơi tiếng tăm xấu nức mũi. Cô giáo trước kia từng dạy ở đây đã mất tích một cách ly kỳ, đến giờ vẫn chưa tìm thấy xác. Chạng vạng tối, có một bà lão lấy cớ “ghé thăm nhà học sinh”, nhờ tôi đến chỉ dạy thêm cho “đứa nhỏ” của bà ta. Tôi vừa đến nơi mới phát hiện — đứa nhỏ ấy đã ngoài ba mươi tuổi. Bà lão bảo tôi, đứa con đó đến giờ vẫn chưa có ai bầu bạn. Muốn tôi dạy thử xem, làm sao để cưới được vợ. Tôi không mấy tình nguyện, vậy mà bà lão lại nhốt tôi trong phòng, định để con trai mình dùng sức mạnh cư/ỡng é/p tôi, rồi ép tôi phải chấp nhận chuyện đã rồi. Tôi bắt đầu thấy nghi hoặc. Người ch.t rồi… cũng có thể cưới về làm vợ sao?

Minh Thê

Chương 3
Hiện đại