Danh sách truyện mới cập nhật

Gái Đào Mỏ Tôi là kiểu con gái chỉ yêu vì tiền. Từng hẹn hò với một cậu ấm trăng hoa nổi tiếng. Mỗi lần tôi bắt được hắn phản bội, hắn lại chuyển cho tôi một triệu tệ. Tôi vừa lau nước mắt vừa nhận tiền, rồi chọn cách tha thứ. Yêu nhau một năm, nhờ bắt gian tôi kiếm được “thùng vàng đầu tiên” trong đời. Cho đến một hôm, tôi nghe hắn truyền kinh nghiệm cho bạn: “Loại con gái như Lương Tẩm Nguyệt dễ chiều lắm, chỉ cần cho đủ tiền, bắt cô ta liếm chân cũng chịu.” Tôi thở phào nhẹ nhõm, tiện đà đề nghị chia tay. Nhưng cậu ấm không chịu, một khóc hai nháo ba treo ngược. Chuyện đến tai anh trai hắn — người nổi tiếng lạnh lùng độc đoán. Hôm sau, xe của anh ta đậu trước cửa nhà tôi. “Muốn moi tiền em tôi à? Em còn non lắm. Nhưng em có thể moi tôi. Tôi nhiều tiền hơn nó.”

Nhà Tôi Rất Giàu Khi cha mẹ ruột tìm thấy tôi, tôi vừa mới bò ra khỏi hầm mỏ. Toàn thân tôi dính đầy bụi than, vừa bẩn vừa thảm hại. Tôi có thể thấy rõ ánh mắt ghét bỏ của cha mẹ ruột khi nhìn tôi. Đặc biệt là cha tôi, ông ta nói: “Thuê cho nó một chiếc xe khác, đừng để nó làm bẩn xe nhà.” Mẹ tôi thì cố nén sự chán ghét, nhưng vẫn tỏ vẻ quan tâm: “Con à, những năm qua con đã chịu khổ rồi. Đợi về nhà rửa sạch sẽ, mẹ sẽ bù đắp cho con thật tốt.” Nói xong, họ vội vàng lên xe bỏ đi. Đi cùng họ còn có cô con gái nuôi tên Cố Khuynh. Chị ấy nhìn tôi, rồi lại nhìn chiếc Maserati màu hồng của mình, cuối cùng thở dài nói: “Ngồi xe tôi đi.” “Trong mỏ có phòng tắm, tôi có thể tắm rửa, thay đồ xong rồi mới lên xe.” Tôi lười biếng đáp lại, sau đó đi tắm. Thay đồ xong, tôi ngồi lên chiếc Maserati của Cố Khuynh, trở về nhà cha mẹ ruột. Về đến nhà họ Cố, tôi không thấy cha mẹ ruột đâu, mà lại thấy một người trẻ tuổi tầm tuổi tôi, tên là Cố Trạch, cậu thiếu gia giả của gia đình này, người đã bị trao nhầm với tôi năm xưa. Cố Trạch cười tươi bước tới, nắm lấy tay tôi nói: “Chắc tôi nên gọi anh là anh trai phải không? Đừng lo, tôi không định diễn trò tranh giành ngôi vị thiếu gia thật giả đâu. Chúng ta sau này là anh em, phải hòa thuận với nhau nhé!” Vừa nói, cậu ta vừa nhét vào tay tôi một con dao gọt trái cây, kéo tay tôi đâm về phía cậu ta.

Trả Lại Con Cho Tôi Lần khám thai cuối cùng, bác sĩ thông báo với tôi rằng thai nhi phát triển không tốt, đã chết lưu trong bụng, cần phải nhanh chóng làm phẫu thuật phá thai. Tôi bình tĩnh xé nát tờ chẩn đoán, kiên quyết yêu cầu xuất viện. Nhưng bác sĩ điều trị chính của tôi lại hoảng sợ, hết lần này đến lần khác cảnh báo tôi về nguy cơ của thai chết lưu đối với sản phụ, thậm chí còn báo cho chồng tôi, ép anh ta buộc tôi nhập viện bỏ thai. Thế nhưng tôi hoàn toàn không lo lắng, tìm một trung tâm chăm sóc bà bầu tư nhân rồi ở lại đó, cắt đứt mọi liên lạc với thế giới bên ngoài.

Yến Yến Bay Cao Lúc ta giặt đồ bên suối, trên mặt nước trôi đến một thiếu niên dung mạo tuyệt mỹ, hấp hối sắp ch.t. Về sau, hắn trở thành phu quân của ta. Nhưng ngay khi ta vừa biết mình hoài thai, hắn liền bặt vô âm tín. Nửa năm sau, quan phủ đưa ta tiến cung. Ta bị giam cầm, chịu đói rét cùng khổ nhục, cuối cùng cùng đứa bé trong bụng ch.t thảm. Chỉ vì thiên hạ đều đồn rằng hắn đăng cơ là mệnh trời, được thần linh phù hộ. Những gì xảy ra ở thôn Đào, vốn dĩ không được phép tồn tại. Khi ta một lần nữa mở mắt, lại là ở thôn Đào, vạn vật đang hồi sinh. Lũ nhỏ bên cạnh đang gọi ta đi suối Đào giặt đồ. Ta quát: “Không ai được đi!” “Mùa xuân tươi đẹp thế này, giặt gì mà giặt?!” “Ta làm cho các ngươi một mẻ bánh trứng cuộn nhé!” Hừ, nếu đã là mệnh trời, vậy thì để trời cứu hắn đi.

Kẻ Báo Ứng Đời Anh Là Tôi Sau khi ba tôi đ â.m ch .t chồng của người hàng xóm, ông phải bồi thường một khoản tiền rất lớn. Về sau, con trai bà ta bị viêm phổi giữa đêm, lại bắt ba tôi đưa đi bệnh viện. Học hành kém, cũng đòi ba tôi trả tiền học thêm. Chưa dừng lại ở đó, bà ta còn yêu cầu ba mẹ tôi mỗi tuần đến nhà bà ta lau dọn vệ sinh. Bà ta vừa khóc vừa gào lên: “Các người hại ch .t chồng tôi! Đây là quả báo của các người!” Cho đến khi tôi lớn lên. Người hàng xóm ấy lại mở miệng, ép tôi phải làm con dâu của bà ta. “Nếu không phải chồng tôi ch .t, nhà tôi đâu đến nỗi khốn khó như vậy? Con trai tôi sao có thể không tìm được vợ?” Tôi kịch liệt từ chối. Bà ta liền lén lút đuổi ba mẹ tôi ra ngoài, rồi cạy cửa nhà tôi, lén đưa con trai mình leo lên giường tôi. Tôi ra sức chống cự, nhưng cuối cùng lại bị hắn dùng gối đè đến ch .t. Sau khi ch .t, tôi mới biết, chồng bà ta vốn bị ung thư giai đoạn cuối, là hai vợ chồng họ cố tình dựng màn kịch, âm mưu hãm hại cả nhà tôi. Được sống lại một lần nữa. Tôi trở về đúng ngày ba tôi chuẩn bị lái xe ra khỏi nhà…

Nghĩ Cướp Của Tôi? Xuống Địa Ngục Mà Cướp! Em gái cùng cha khác mẹ bị bắt cóc, chồng tôi một mình đi cứu, kết quả bị đ/â/m hai nhát rồi rơi xuống biển, sống ch.t chưa rõ. Tôi cười, quyết định khỏi cần phiền đến cảnh sát, trực tiếp xóa hộ khẩu luôn cho lẹ. Người thì mất tích buổi sáng, giấy chứng tử buổi chiều đã cầm về tay, thỏa thuận thừa kế tài sản thì ký ngay trong đêm. Nhìn ba trăm triệu tiền thừa kế trước mặt, tôi suýt nữa cười đến nghẹt thở. Trên đời này… còn có chuyện tốt như vậy sao?

Tôi vì làm đứt chuỗi hạt Phật mà Thái tử gia giới giải trí Bắc Kinh luôn mang bên người, liền leo thẳng lên hot search.Ai cũng biết Thái tử gia trong giới Bắc Kinh luôn đeo một chuỗi hạt Phật bên cổ tay, quý như bảo vật.Nghe nói năm đó anh ấy đã dập đầu hàng nghìn cái, từng bước khấn vái để cầu bình an. Đến mức tắm rửa cũng không tháo ra.Vậy mà giờ chuỗi hạt lại bị tôi kéo đứt. Ai cũng cho rằng tôi tiêu đời rồi.Chỉ có tôi mới biết, chuỗi hạt ấy là anh cầu bình an cho tôi năm đó.

Ác Mộng Kết hôn bảy năm, tôi bị đám lưu manh lôi vào hẻm tối bảy lần. Lần thứ bảy, lưng chân tôi đều gãy, máu chảy đầm đìa, bị vứt vào thùng rác. Cho đến khi nhìn thấy cảnh tượng giống hệt năm đó, Chồng tôi, Cố Vân Từ cuối cùng cũng bước ra từ đầu hẻm, ra lệnh bắt đám lưu manh năm xưa hại chết em gái hắn. Hắn liếc nhìn tôi hấp hối, ánh mắt phức tạp. Nhưng ngay sau đó, chỉ còn lại vẻ trào phúng và lạnh lùng. “Lạc Mộc Lam, cô nợ tôi đấy!” Đám người đi theo nhìn thấy tình trạng thê thảm của tôi thì có chút hoảng loạn, vội vàng gọi cấp cứu. Cố Vân Từ lại vung tay hất điện thoại, quát nhỏ: “Còn không mau đưa cô ta đi nhận dạng hung thủ!” Tôi im lặng nhắm mắt lại, để mặc bọn họ kéo đi, nước mắt không ngừng rơi. Bảy năm qua từng cơn ác mộng, cuối cùng hôm nay cũng tìm được lý do. Cố Vân Từ, món nợ của anh, tôi trả rồi. …

Trâm Hoa Trọng sinh rồi, ta vẫn lựa chọn ném hoa cầu cho Tạ Tương. Ta vốn tưởng rằng hắn sẽ giống kiếp trước, vững vàng đón lấy. Nhưng đúng vào khoảnh khắc hoa cầu bay lên, hắn lại khẽ nghiêng người, né tránh. Quả cầu hoa cắm đỗ quyên rơi tõm vào hồ nước, gợn lên từng vòng sóng lăn tăn. Cũng chính lúc ấy, ta rốt cuộc đã hiểu ra. Thì ra… hắn cũng trọng sinh rồi. Kiếp này, hắn không còn muốn cưới ta nữa.

Vì một hiểu lầm mà tôi thành đôi với trùm trường.Anh ấy hằm hằm cảnh cáo tôi: “Lo việc của mình thôi, ngay cả ba tôi còn không quản được tôi.”Vậy mà đến khi tôi đòi chia tay, anh lại đỏ hoe khóe mắt mà chịu thua. “Chịu học đàng hoàng thì có được thưởng gì khác nữa không?”

Không Cưới Đàn Ông Đã Ly Hôn Năm thứ hai đính hôn với Lục Văn Cảnh, anh ta lén đăng ký kết hôn với thanh mai trúc mã. Khi tôi đến cục dân chính, hai người họ đang hôn nhau say đắm. Thấy tôi, Lục Văn Cảnh điềm nhiên giải thích: “Dao Dao tuần sau phải phẫu thuật tim, cô ấy muốn có một tờ giấy kết hôn.” Tôi bình tĩnh tháo nhẫn đính hôn, đi nghỉ lễ 1/5 với cô bạn thân. Bạn bè của anh ta khuyên anh ta nên đến xin lỗi tôi. Lục Văn Cảnh lạnh lùng cười nhạt: “Cô ấy đã từng đính hôn với tôi, ai còn muốn cưới nữa? Cứ chờ xem, vài hôm nữa kiểu gì cô ta cũng khóc lóc quay lại cầu xin tôi thôi.” Nhưng sau đó, khi thấy tôi đốt cuốn nhật ký ghi lại chuyện tình của hai đứa, anh ta như phát điên. Anh ta cầu hôn tôi công khai trên Weibo. Tôi nằm trong vòng tay người bạn thân nhất của anh ta, Chu Thần, đầu ngón tay còn tê rần – bình luận một câu: “Tôi không cưới đàn ông từng có vợ.” Lục Văn Cảnh tức đến nôn ra m áu, van xin tôi chỉ cần liếc nhìn anh ta một lần.

Bạn Trai Bảo Tôi Đi Xem Mắt Nhưng Rồi Lại Hối Hận Ba mẹ bắt tôi về nhà xem mắt vào đúng đêm Giao thừa. Nhưng vấn đề là… tôi vốn dĩ đang hẹn hò với “đối tượng xem mắt” Con trai nhà hàng xóm và hiện giờ anh ta đang nằm ngay cạnh tôi. Tôi đẩy người đang ngủ say bên cạnh, cố ý tỏ ra hoang mang: “Cố Đình, ba mẹ em bắt em về nhà xem mắt. Giờ em phải làm sao?” “Vậy thì cứ đi thôi.” Giọng anh ta thản nhiên, tay vẫn ôm lấy tôi không buông. Tôi không tin nổi nhìn anh, tưởng sẽ được một lời giải thích. Ai ngờ anh ta thản nhiên nói: “Tô Tiếu Tiếu, tôi ngủ với em chỉ là vì nhu cầu sinh lý thôi, em đừng nghĩ tôi phải có trách nhiệm với em chứ?”