Danh sách truyện mới cập nhật

Bảo Mẫu Nhà Con Dâu Tôi Rất Kỳ Lạ Bảo mẫu nhà con dâu rất kỳ lạ. Rửa rau phải dùng nước Evian (nước khoáng từ núi Alpas), lau bàn phải dùng khăn ướt cho em bé, bật điều hòa thì mở toang cửa sổ, đi tắm phải mất hai giờ đồng hồ. Con dâu cứ hễ mở miệng nhắc nhở hai câu bảo mẫu lại nói giọng quái gở. “Nếu nghèo thì thuê bảo mẫu làm cái gì? Bảo mẫu đẳng cấp như tôi làm việc thế này đấy. Không chịu được thì thuê cái loại rẻ nhất ấy.” Con trai tôi đi làm vội vàng trở về, cũng chỉ biết bảo con dâu chịu một chút. Nhìn hóa đơn tiền điện nước cứ tăng vọt mà con dâu gửi tôi hoàn toàn không nhịn được nữa. Tôi thu dọn quần áo tới nhà con trai ở. Thằng con trai ngu xuẩn, con dâu da mặt mỏng chứ bà già này không phải loại dễ chọc.

Nữ Chính Không Tha Thứ Chỉ vì bóc một con tôm cho chồng, tôi bị nữ blogger “nữ quyền” nổi tiếng Hồ Kiều Kiều chụp lén, rồi bị gán mác “nàng dâu não tàn vì tình yêu”. Chẳng bao lâu, vô số lời lẽ tục tĩu tràn vào tài khoản mạng xã hội của tôi. Chồng tôi thương tôi, muốn dùng đội ngũ luật sư bảo vệ công lý cho tôi, nhưng tôi đã kịp ngăn lại. Kiếp trước chúng tôi cũng làm vậy, dùng vũ khí pháp lý để bảo vệ mình. Nhưng ngay lúc sắp thắng kiện, cô ta lại livestream tự sát, khiến chúng tôi trở thành hung thủ gián tiếp giết người. Cuối cùng, dưới áp lực dư luận, văn phòng luật của chồng tôi phá sản, cha mẹ tôi vì quá đau lòng mà bị nhồi máu cơ tim qua đời, còn tôi thì bị fan cuồng của cô ta đẩy vào dòng xe cộ, chết thảm. Sau khi tôi chết, Hồ Kiều Kiều “sống lại”, tăng thêm 6 triệu người theo dõi, trở thành nữ thần của nền tảng livestream. Lúc đó tôi mới biết, tất cả đều là kế hoạch tăng fame của cô ta. Mà lý do cô ta chọn tôi làm mục tiêu cũng rất đơn giản: hôm đó cô ta bị người mình thích tỏ tình từ chối, mà người đó lại lấy tôi người tình cờ đi ngang qua làm cái cớ. Khi mở mắt ra lần nữa, việc đầu tiên tôi làm là thay bộ váy đẹp nhất, trang điểm kiểu tự nhiên đẹp nhất, trở thành “nàng dâu hoàn mỹ” xinh đẹp nhất. Lần này, tôi phải giẫm lên cô ta để leo lên đỉnh cao.

【Chính văn】Tôi theo đuổi Lục Diễn suốt ba năm, vậy mà anh ấy lại chuẩn bị đính hôn với bạch nguyệt quang của mình.Tôi khóc lóc, làm ầm lên, định giả vờ tự sát để níu kéo, ai ngờ lực không kiểm soát được, thành ra chết thật.Khi sống lại, tôi thấy mình đang ở tiệc sinh nhật của Lục Diễn, kẻ thù không đội trời chung thì đang lạnh lùng nhìn tôi.Nhưng anh ta không biết, tôi giờ đây lại có thể nghe được tiếng lòng của anh ta.【Làm sao đây, cô ấy nhìn qua rồi, mình có nên bắt chuyện không?】【Cố Thi – cái đồ mù mắt, Lục Diễn thì có gì đáng để đeo bám? Mình kém chỗ nào chứ?】【Nếu cô ấy tới bắt chuyện, mình có nên giả bộ lạnh lùng một chút không?】【Không thèm để ý à? Đồ vô lương tâm, hôm qua mới tiêu tiền của mình xong.】【Không sao, chắc là tiêu chưa đủ, lần sau tiêu tiếp.】

Kết Hôn Với Một Người Đàn Ông Thô Lỗ Sau khi thiên kim thật trở lại, tôi bị đuổi về nông thôn, gả cho một người đàn ông thô lỗ. Mặc dù đã kết hôn nhưng hắn vẫn không chạm vào tôi, tránh tôi như tránh rắn rết. Trái tim tôi lạnh lẽo, quyết định ly hôn. Trước mắt đột nhiên xuất hiện những bình luận kỳ lạ: [Nữ phụ ngốc nghếch, cứ chờ mà hối hận đi, sau này nam chính sẽ xây dựng sự nghiệp từ hai bàn tay trắng, may mà có nữ chính đến cứu rỗi anh ấy.] [Đừng mà nữ phụ, anh ấy rất yêu cô, chỉ là sợ bản thân sẽ dọa cô sợ chạy mất.] [Không tin cô cứ mở ngăn kéo ra mà xem, tất cả những thứ giấu trong đó đều để dành cho cô.] Tôi dừng lại một chút, sau đó mở ngăn kéo ra. Bên trong đặt đủ loại nội y gợi cảm, tai thỏ, đuôi……

Cô Ấy Không Muốn Chịu Khổ Một Mình Sinh viên được tài trợ ấy rất thích kéo mọi người cùng mình “chịu khổ “. Trời nắng nóng đổ lửa trong buổi huấn luyện quân sự, tôi tự bỏ tiền túi mua coca lạnh mời cả lớp uống giải nhiệt. Vậy mà cô ta lại đứng ra, mở miệng là bắt đầu giảng đạo lý: “Như Như, tôi biết gia đình bạn có điều kiện, nhưng tiền của chú bạn đâu phải từ trên trời rơi xuống. Bạn nên biết nghĩ cho cha mẹ, đừng tiêu xài phung phí như thế này.” “Chưa kể huấn luyện quân sự là để rèn luyện ý chí, hành động của bạn như vậy là phá vỡ trật tự.” Sau đó, khi trời nắng tới 38 độ, tôi mở điều hòa trong ký túc xá, cùng bạn cùng phòng xem show giải trí. Cô ta chẳng thèm hỏi han gì, xông vào là tắt ngay điều hòa. “Tối nay cũng không nóng lắm. Hồi tôi còn ở quê, trời hơn ba mươi độ cũng không dám mở quạt. Các bạn là vì chưa từng chịu khổ, nên chẳng biết tiết kiệm là gì.” Nghe đến đó, tôi lập tức gọi điện cho ba, bảo dừng luôn việc tài trợ cho cô ta. Thích chịu khổ lắm đúng không? Từ nay trở đi, tôi để cô chịu khổ cho đủ!

Tôi Và Chồng Lại Quay Về Bên Nhau Kể từ sau khi gả cho Tần Việt, mỗi lần gần gũi với anh ta, tôi đều có cảm giác như bị tra tấn vậy, vô cùng đau đớn. Bạn thân thấy tay tôi bầm tím, tưởng tôi bị bạo hành gia đình, liền khuyên tôi ly hôn. Đúng lúc tôi đang chuẩn bị ký vào đơn ly hôn với Tần Việt, trước mắt bỗng hiện lên vài dòng bình luận như ảo giác: 【Cười xỉu, vốn liếng nhiều quá cũng là một cái tội, lần đầu thấy nữ chính đòi ly hôn vì nam chính quá “mạnh” đó trời!】 【Đừng nghe lời con trà xanh đó! Nó ganh tị vì cô xuống quê mà vẫn vớ được chồng tốt đấy! Cô mà thật sự ly hôn là bị nó bán vào xưởng đen làm cả đời đó! Nam chính thật lòng yêu cô, sau này tìm cô cả đời, không cưới ai khác!】 【Trời ơi, cưới rồi còn ngại gì nữa! Nếu anh ấy làm cô khó chịu thì nói ra đi chứ! Ghét nhất cái kiểu nữ chính không biết mở miệng!】 Tôi khựng lại một chút, siết chặt tờ đơn ly hôn trong tay. Sau đó, dưới ánh mắt sâu thẳm của Tần Việt, tôi đỏ mặt, ngượng ngùng nói: “Anh… anh lần sau có thể nhẹ một chút được không?”

Công ty tổ chức cuộc họp đột xuất, lúc lấy tài liệu tôi không cẩn thận kẹp luôn tờ phiếu khám thai mà chị họ dùng thẻ bảo hiểm y tế của tôi đi khám vào trong.Khoảnh khắc tờ phiếu rơi ra, đồng nghiệp lập tức bu lại xôn xao hỏi han.“Giang Hạ, cậu có bầu rồi à!”“Nhìn cậu trẻ thế mà đã kết hôn rồi sao?”“Lúc nào phải giới thiệu tụi này gặp ba đứa nhỏ mới được nhé!”Tôi nhìn về phía người đàn ông đang ngồi ở hàng đầu, sắc mặt tối sầm — chính là sếp của tôi.Tôi không chỉ kết hôn rồi, mà vừa mới ly hôn xong.Ba của đứa nhỏ… mấy người đều từng gặp qua đấy.

Bác Sĩ Đúng Nghĩa Chồng tôi lúc làm phẫu thuật ghép tim cho bệnh nhân, nhất quyết bắt cô thực tập sinh thanh mai của hắn làm bác sĩ phụ mổ. Chỉ vì tôi mắng cô ta một câu là không nên sơn móng tay khi phẫu thuật. Vậy mà hắn bỏ mặc bệnh nhân đang bị mổ banh ngực, chạy ra khỏi phòng mổ để dỗ dành con thanh mai đó. Tôi van xin hắn quay lại phẫu thuật cho bệnh nhân, hắn lại nói: “Oánh Oánh đang buồn, em đừng gây chuyện lúc này được không? Tạm dừng ca mổ đi, chuyện nhỏ như vậy sao so được với Oánh Oánh?” Cuối cùng bệnh nhân bị bỏ mặc trên giường suốt 40 phút, đau đớn đến chết. Về sau mới biết bệnh nhân đó là thị trưởng đức cao vọng trọng của thành phố tôi. Chồng tôi và con thanh mai của hắn lại còn đổ hết trách nhiệm vụ tai nạn y tế này lên đầu tôi: “Nếu không phải cô nổi điên trong phòng mổ, đuổi bọn tôi ra ngoài, thì thị trưởng sao có thể mất máu mà chết! Tất cả là lỗi của cô!” Cuối cùng, tôi trăm miệng cũng không cãi nổi, bị kết án tù chung thân, chết dần chết mòn trong ngục. Còn chồng tôi và con thanh mai của hắn thì bước vào lễ đường thành hôn. Lúc mở mắt ra lần nữa, tôi đã quay về ngày thị trưởng làm phẫu thuật ở bệnh viện chúng tôi.

Công ty vừa điều một tổng giám đốc mới về từ bên ngoài.Mọi người xếp hàng hai bên hân hoan đón chào, còn tôi thì lén trốn trong góc hóng chuyện.Thế mà lúc thấy mặt tổng giám đốc mới, tôi suýt ngất tại chỗ.Tổng giám đốc mới lại chính là kẻ thù không đội trời chung của tôi!Từ giờ còn có ngày nào yên thân nữa không?Không ngoài dự đoán…Chu Hằng: “Thư ký Giang, pha cho tôi ly cà phê.”Chu Hằng: “Thư ký Giang, in giúp tôi tập tài liệu.”Chu Hằng: “Thư ký Giang, tôi muốn ăn táo, phiền em gọt vỏ giúp tôi.”Thư ký Giang, thư ký Giang, thư ký Giang…Phiền chết đi được!Rõ ràng còn có bao nhiêu thư ký khác, vậy mà anh cứ nhắm mỗi mình tôi để sai khiến.Người đất còn có ba phần nóng tính, huống chi là tôi!Tôi hầm hầm lao vào phòng tổng giám đốc, đập bàn hét lên:“Chu Hằng, anh bị sao vậy? Ngày nào cũng thư ký Giang, thư ký Giang, anh không biết gọi người khác à? Anh cố tình nhắm vào tôi đúng không? Anh rốt cuộc muốn gì hả?!”Chu Hằng từ tốn đứng dậy, cúi người nhìn thẳng vào tôi, miệng nhả ra một chữ:“Em.”

Chuyện Này Có Thể Sao? Tôi thích nam thần, nam thần lại thích hoa khôi, còn hoa khôi thì lại thích đại ca trường. Mà đại ca trường… lại thích tôi. Bất đắc dĩ, hoa khôi đưa ra một quyết định:“Hay là… bốn đứa mình ở bên nhau luôn đi?” Nam thần: “Ừm… chắc đây là cách duy nhất để tất cả mọi người đều được toại nguyện.” Đại ca trường: “Thôi thì cũng được, tạm chấp nhận vậy.” Tôi: ? Chẳng lẽ thế giới này chỉ còn mỗi mình tôi là người bình thường thôi sao?

Nỗ Lực Ở bên Thái tử gia giới giải trí Bắc Kinh đã ba năm, quan hệ giữa chúng tôi vẫn rất rõ ràng sòng phẳng. Ăn một bữa – hai vạn. Hẹn hò – mười vạn. Ngủ một đêm – ba mươi vạn. Một ngày nọ, tôi phát hiện mình có thai. Bộ não mất mấy giây mới phản ứng lại, tôi nhìn người đàn ông khí chất cao quý lạnh nhạt phía đối diện, ngơ ngác hỏi: “Anh, anh có mười nghìn vạn không?”

Ve Hè Nói Chuyện Băng Giá Ba tôi là tổng giám đốc một công ty dược phẩm. Mỗi tháng ông ấy cho tôi 10 vạn tiền sinh hoạt, đến khi tôi vào đại học, con số ấy tăng thành 30 vạn. Yêu cầu duy nhất của ông là, đừng để em gái tôi biết đến sự tồn tại của tôi.