Danh sách truyện mới cập nhật
Chị Họ Thánh Mẫu Kiếp trước khi đứng xếp hàng mua trà sữa với chị họ, bọn tôi trông thấy một người đàn ông cao lớn đánh bạn gái ngay trên phố. Tôi lấy điện thoại ra định ấn 110 báo cảnh sát. Nhưng chị họ lại cướp lấy điện thoại của tôi: “Báo cảnh sát không kịp đâu, cô ấy sắp bị đánh chết rồi! Không phải em từng học võ à, đến giúp đi!” Chị ta lập tức đẩy tôi đến bên cạnh người đàn ông đang nổi điên kia, bản thân thì kéo cô gái nọ đến chỗ an toàn trốn mất. Cuối cùng hại tôi bị chém chết ngay tại chỗ, chị ta lại có được tiếng thơm “girls help girls’, lập hình tượng chiến đấu vì phái đẹp, trở thành blogger có tiếng, kiếm được bộn tiền. Được trao cho một cơ hội sống lại, tôi trở về ngày xảy ra sự việc.
Năm Thứ Tám Yêu Thầm Em Tám năm trước, có người đăng một câu hỏi lên diễn đàn trường học: “Nam, mười bảy tuổi, 1m7, có cơ hội cao lên nữa không?” Tôi tiện tay trả lời: “Nam sinh qua mười sáu tuổi không thể.” Tám năm sau, tôi đột nhiên hứng thú lên diễn đàn trường một lần nữa, tình cờ thấy tin nhắn từ một năm trước. [Bây giờ tôi đã 1m86,6 rồi!] Tôi bĩu môi trả lời lại: [Tôi không tin.] Không ngờ đối phương lại lập tức trả lời lại: [Không tin? Muốn kiểm chứng bên ngoài không?]
Tư Nguyên Ngày thứ ba sau khi được chẩn đoán mắc bệnh ung thư dạ dày, tôi đã chọn một ngôi mộ cho mình. Nghe nói phong thủy của nó rất tốt, có thể phù hộ cho tôi kiếp sau không còn là một đứa con ruột bị ghét bỏ nữa. Không bị người khác cướp mất cha mẹ, cướp mất anh trai, cướp mất mọi thứ. Không còn… Không được ai yêu thương. Tôi đốt hết ảnh chụp, quần áo, xóa sạch mọi dấu vết cho thấy tôi từng tồn tại. Rồi sau đó tôi cắt cổ tay, nằm vào bồn tắm lẳng lặng chờ chết. Nhưng ai ngờ đột nhiên trung tâm nghĩa trang lại gọi điện thoại cho tôi: “Cô Lục, thành thật xin lỗi. Vì hai người môi giới giới thiệu trùng nên ngôi mộ này cũng được bán cho một vị khách khác mất rồi. Cô… Có tiện nhường mộ không?”
Bích Đào Tại Lân Gia Ta muốn cùng tướng công hòa ly. Bây giờ chàng đã là Thám hoa lang, làm sao có thể nhớ đến thê tử tào khang của mình nữa chứ? Chàng muốn cưới Công chúa, làm phò mã, trở thành rể quý, làm sao chàng có thể nhớ tới một tú nương như ta?
Dao Nương Phụ thân ta là Ngự sử đương triều, coi trọng thanh danh của mình nhất, mà ta là phụ thân ta cùng kỹ nữ thanh lâu sinh ra, cho nên ta cùng mẫu thân là vết nhơ lớn nhất trong cuộc đời phụ thân ta, hận không thể diệt trừ càng sớm càng tốt.
Hậu Cung Máu Lệ Thái tử yêu nữ hiệp giang hồ đã cứu hắn. Ở ngự tiền quỳ ba ngày ba đêm cầu xin bệ hạ hủy hôn ước với ta, muốn cho nữ hiệp đó vị trí Thái tử phi. Ta tận tình khuyên nhủ: “Bối cảnh Tạ cô nương khó có thể chống đỡ đại nghiệp, sao không thu làm thiếp trước, đợi ngày sau rồi nói tiếp.” Nữ hiệp không chịu nổi sự nhục nhã, tức giận rời đi, trên đường lại gặp kẻ xấu, liền nhảy sông tự sát. Sau đó ta giúp Thái tử đăng cơ. Hắn lại vào ngày phong hậu cho ta, hủy dung mạo của ta, chém tứ chi của ta, biến ta thành người lợn, còn hạ lệnh lấy tội mưu phản để tru di cửu tộc ta. Ta tuyệt vọng hỏi hắn ta: “Tại sao?” Hắn lại nói: “Quân Quân chịu khổ, ta muốn ngươi trả lại gấp trăm ngàn lần.” Nửa đời như mộng, gả cho một người không có nhân tính. Sống lại một đời, ta quỳ gối trong đại điện, nói với hoàng đế: “Xin bệ hạ thành toàn cho thái tử điện hạ cùng Tạ cô nương.”
Hứa Nhất Và Lớp Học Ma Tôi là một kẻ vô dụng có thể sống lại vô số lần. Ông chủ bóc lột tôi, ngày hôm sau tôi treo cổ trước cửa công ty. Bạn trai phản bội tôi, tôi khóc nhảy lầu trở thành mối tình khắc cốt ghi tâm đã chết của hắn. Nam thần cảnh sát lạnh nhạt, tôi lập tức giúp anh ta chắn dao, sau đó nhìn anh ta chân thành tỏ tình với tôi. Kẻ sát nhân đã giết tôi nhiều lần không thể chịu đựng được nữa: “Mày thử giả chết một lần nữa xem sao?”
Vương Phi Bị Ruồng Bỏ Tướng quân xuất chinh trở về, còn mang theo một nữ tử đang mang thai. Từ khi trở về, hắn không thèm nhìn ta lấy một cái, cùng nàng ta cười nói vui vẻ như keo như sơn, còn hứa sẽ cưới nàng ta làm bình thê. Ta đã hy sinh nhiều như vậy, hắn lại chẳng màng đến tôn nghiêm của ta, vì một tiểu thiếp mà hoàn toàn làm tổn thương ta. Nếu đã như vậy, ta cũng chẳng còn gì để luyến tiếc nữa, chi bằng viết một tờ hưu thư để cắt dứt sạch sẽ. Minh Vương: “Tướng quân chớ có đi quá giới hạn, người bị ruồng bỏ trong miệng của ngươi, hiện giờ đã là Vương phi của bổn vương.”
Lương Duyên Ta cứu một tên ăn mày, không ai biết hắn là hoàng tử bị đánh tráo trong cung, sau này được hậu thế biết đến với danh xưng là Vương gia tàn độc. Kiếp trước vì Lâm gia từng bố thí cho hắn một cái bánh bao nên hắn đã đưa cả Lâm gia đến kinh thành, hưởng hết vinh hoa phú quý. Còn ta, năm đó bị đích tỷ và đích mẫu gả cho một tên côn đồ lưu manh. Ngày thứ ba sau khi thành thân, ta bị bán vào lầu xanh, chịu đủ mọi nhục nhã mà chết. Kiếp này, ta được sống lại. Thấy đích tỷ, đích mẫu và phụ thân đối xử với tên ăn mày ta cứu về đủ kiểu khinh thường, không đánh thì mắng. Ta càng mong chờ biểu cảm của họ khi biết được sự thật.
Một Lần Bất Trung, Trăm Lần Bất Cần Ngày tôi kết thúc chuyến công tác, tôi nhận được bức ảnh chồng tôi và bạn gái cũ của anh ta đang ôm hôn nhau. Tôi bình tĩnh mở WeChat, gửi bức ảnh vào nhóm “Gia đình yêu thương lẫn nhau”. Bất chấp hàng loạt dấu chấm hỏi xuất hiện trong nhóm, tôi tắt điện thoại, mỉm cười. Không quan tâm ai là người gửi bức ảnh cho tôi, tôi đều muốn cảm ơn người đó. Hiện tại, tôi có chứng cứ, còn có cả bản ghi âm. Tôi muốn làm cho chồng tôi ra đi tay trắng.
Vùng Vẫy Khi đi chợ mua thức ăn, tôi đóng hết cửa sổ trong nhà lại. Tôi mỉm cười nửa miệng và nói: “Chồng ơi, bếp gas nhà ta đã cũ lắm rồi, dễ bị tắt, anh nhớ trông chừng nồi cơm nhé.” Chồng tôi lườm tôi một cái, tiếp tục nằm trong chăn chơi điện thoại, không biết đang nhắn tin với ai mà cười tít mắt. Tôi đóng cửa lại, thầm nghĩ: “Chồng à, vĩnh biệt anh nhé.”
Ánh Trăng Sáng Của Gã Chồng Cặn Bã Sau khi tôi chết ba tháng, người chồng tám mươi bảy tuổi của tôi đã kết hôn với mối tình đầu từ bảy mươi năm trước. Hôn lễ của họ được tổ chức vô cùng hoành tráng long trọng. Chồng tôi ôm mối tình đầu khóc không thành tiếng: “Yêu em là điều xuyên suốt cuộc đời anh.” Con gái tôi cũng khóc, vỗ tay tán thưởng: “Tình yêu vĩ đại biết bao, bố, con ủng hộ bố tìm thấy tình yêu đích thực của mình.” Còn tôi cảm thấy như nuốt phải ruồi chết, họ là tình yêu đích thực, vậy tôi là gì? Sáu mươi năm hôn nhân cùng với những hy sinh của tôi là gì? Chẳng lẽ tôi là kẻ xui xẻo? Mở mắt ra, tôi nhận ra mình đã trở về những năm 60, khi đó Vương Thiệu Hải vừa mới vào thành phố, còn đang theo đuổi tôi không ngừng. Tôi cười lạnh, giẫm nát bó hoa hồng anh ta tặng, lạnh lùng nói với anh ta: “Tình yêu của anh với bản thân anh đều khiến tôi kinh tởm như nhau.”