Trang chủ Truyện mới

Danh sách truyện mới cập nhật

Lục Dự, Anh Dám Lừa Tôi?

Lục Dự, Anh Dám Lừa Tôi? Tôi gặp tai nạn xe, phải nhập viện. Đột nhiên muốn trêu chọc bạn trai một chút.“Anh là ai?”Nhìn vẻ mặt khựng lại của Lục Dự, tôi suýt nữa bật cười.Nhưng anh ta lại chỉ sang người anh em thân thiết bên cạnh, Tần Yến Châu:“Anh là anh em của bạn trai em. Còn cậu ta Tần Yến Châu, mới là bạn trai em.”Nụ cười của tôi đông cứng trên môi.Tần Yến Châu bước lên trước, nói chắc như đinh đóng cột:“Phải, anh là bạn trai em.”Tôi cười nhạt:“Vậy thì… đưa em về nhà đi.”

Lệnh Điều Động Cuối Cùng

Lệnh Điều Động Cuối Cùng Tháng 7 năm 1982, Viện nghiên cứu trực thuộc Quân khu Tây Nam. Một vị giáo sư mặc áo blouse trắng bước vào phòng thí nghiệm với vẻ mặt rạng rỡ, lớn tiếng thông báo: “Chúng ta sẽ cử một nghiên cứu viên mang theo thành quả nghiên cứu lần này đến trụ sở hàng không vũ trụ Tây Bắc để tiếp tục công tác!” Ngay lập tức, Triệu Thư Cầm đứng bật dậy: “Giáo sư, tôi là người theo sát dự án này từ đầu đến cuối, để tôi đi là thích hợp nhất!” Giáo sư có chút ngạc nhiên, nhìn cô rồi chậm rãi nói: “Đồng chí Triệu, cô không phải đã lập gia đình rồi sao? Việc này không phải chuyện nhỏ, cô nên bàn bạc với người nhà trước…” Trong đầu Triệu Thư Cầm chợt lóe lên hình ảnh khuôn mặt lạnh lùng của Hứa Khải Viêm, hô hấp khẽ chững lại. Nhưng chỉ sau một giây, cô lấy lại bình tĩnh, cất giọng kiên định: “Cống hiến cho ngành hàng không vũ trụ của Tổ quốc là sứ mệnh hàng đầu của một nhà nghiên cứu như tôi!” Giáo sư chăm chú nhìn cô thật lâu, cuối cùng gật đầu. “Được, tôi sẽ lập tức nộp đơn xin điều động cho cô. Nếu thuận lợi, trong vòng một tuần sẽ có kết quả.”

Ly Hôn Không Phải Kết Thúc

Ly Hôn Không Phải Kết Thúc Vì chồng tôi làm vỡ hai chiếc bát khi rửa chén, tôi thấy buồn cười nên quay lại một đoạn video ngắn. Không ngờ video đó lại bỗng dưng nổi tiếng, chỉ trong ba tiếng đã vượt mốc 100.000 lượt thích, hơn 110.000 bình luận. Bình luận đứng top đầu là: 【Anh ta cố tình đấy, để lần sau cô khỏi bắt anh ta rửa bát nữa.】 Tôi đọc bình luận ấy cho chồng nghe như một câu chuyện vui, ai ngờ anh lại nổi giận. Về sau, tôi thành công trong sự nghiệp, sống xinh đẹp tự do một mình. Chỉ còn anh ta loay hoay trong mớ bòng bong do chính mình tạo ra. Chẳng có gì lạ cả, từ nhỏ tôi đã rất biết nghe lời khuyên.

Người Tính Không Bằng Trời Tính

Người Tính Không Bằng Trời Tính Vào ngày thứ hai nghỉ thai sản, chồng tôi đưa bà nội bị liệt của anh ta đến nhà. “Vợ à, bà nội là cố ý tới chăm sóc em đấy, em phải nhớ ơn quê nhà đó nha!” Bố mẹ chồng đã sớm đem hết đồ đạc cũ của bà cụ chất vào phòng làm việc, không cho tôi có cơ hội từ chối. “Đúng vậy, bà lặn lội đường xa đến đây, con dâu mà không biết điều thì quá đáng lắm đấy!” Tôi nhìn bà cụ trước mặt đến cái xe lăn còn không tự đẩy nổi, tức quá bật cười. Tôi giơ tay tát cho chồng một cái thật mạnh: “Anh đúng là thằng bất hiếu! Bà lớn tuổi thế rồi, anh còn dám hành bà kiểu này? Anh còn là người không hả?” Ba người họ ch.t đứng tại chỗ. Tôi hất tay, các người đừng có mơ, trò hay mới chỉ vừa bắt đầu thôi!”

Nhật Ký Của Trưởng Khoa Phụ Sản

Nhật Ký Của Trưởng Khoa Phụ Sản Tôi là bác sĩ chuyên khoa hiếm muộn, mỗi tuần khám hai ngày. Một ngày nọ, chồng tôi quỳ xuống cầu xin tôi, nhờ tôi chữa bệnh cho tình cũ của anh ta, Mạc Huệ Tình. Anh ta đích thân đưa cô ta đến, còn ân cần đỡ cô ta ngồi xuống, cứ như đang đi khám thai vậy. Tôi lật bệnh án, lạnh nhạt nói: “Niêm mạc tử cung quá mỏng.” Ngay lập tức, Mạc Huệ Tình đỏ mắt. Chồng tôi giận dữ quát: “Huệ Tình trong sạch, cô đừng có nói bậy!” Tôi liếc anh ta một cái, cười lạnh: “Niêm mạc tử cung mỏng không nhất thiết là do phá thai nhiều lần. Không cần phải chột dạ.” Tôi tiếp tục hỏi: “U nang hai bên buồng trứng. Hai người đã quan hệ bao lâu mà chưa có thai?” Chồng tôi trừng mắt mắng lớn: “Cô ấy bị chồng cũ bỏ vì không thể sinh con, cô không biết sao? Cô hỏi vậy là cố tình kích thích cô ấy à?” Tôi thực sự chưa từng thấy ai điên rồ đến mức này. Thấy không thể tiếp tục với một kẻ vô lý như vậy, tôi quyết định kết thúc cuộc khám bệnh. Trước khi gọi bệnh nhân tiếp theo, tôi thuận miệng hỏi câu cuối: “Hai người có chấp nhận làm thụ tinh ống nghiệm không?” Cả hai sắc mặt tái mét. Trước khi chồng tôi lại lên cơn hành hung bác sĩ, tôi bấm chuột gọi bệnh nhân tiếp theo: “Bệnh nhân tiếp theo!” Làm bác sĩ chuyên khoa vô sinh hiếm muộn, bệnh nhân đến khám hầu hết đều như đi một vòng trong nhà lao. Chồng tôi không chịu nổi cảnh Huệ Tình chịu khổ, thế là chạy khắp bệnh viện nổi điên với từng bác sĩ một. Mọi người đều tránh xa anh ta. Tôi cũng muốn tránh xa anh ta. Dù sao, kẻ gây náo loạn trong bệnh viện là đáng sợ nhất.

HÃY ĐỂ ANH YÊU EM

Tôi và Chu Từ cũng là một đôi “oan gia ngõ hẹp”.Chúng tôi chửi rủa nhau, đánh nhau, cuối cùng còn thề độc: “Ai không ly hôn thì làm chó.”Trên đường ra tòa, chúng tôi dùng những lời lẽ cay nghiệt nhất để nguyền rủa đối phương.Thế nhưng khi chiếc xe chở dầu lao tới, anh ta lại đột ngột bẻ lái, dùng chính cơ thể mình để hứng trọn cú va chạm.Anh ta đã giúp tôi sống thêm 0,01 giây.Lần tiếp theo mở mắt ra, tôi đã quay về mùa hè năm lớp 11.Chu Từ cũng đang ôm một bó hoa, hỏi tôi có muốn thử lại không.Giây tiếp theo, anh ta uể oải ngước mắt lên, cả khuôn mặt tràn đầy u ám.Khoảnh khắc bốn mắt chạm nhau, tôi liền biết — anh ta cũng quay về rồi.

Quy Tắc Sinh Tồn Của Chủ Mẫu Hầu Phủ

Quy Tắc Sinh Tồn Của Chủ Mẫu Hầu Phủ Ta là chủ mẫu của Hầu phủ, một tay nuôi dạy đích tử nên người, vậy mà sau khi hắn đỗ trạng nguyên lại nhất quyết không cưới ai khác ngoài một nữ tử thương hộ. Từ đó không màng hoạn lộ, cam tâm tình nguyện trợ giúp nàng ta chăm lo việc buôn bán. Ta ra sức kéo hắn trở về chính đạo, lại bị truyền rằng tranh sủng với con dâu, trở thành ác mẫu nổi danh khắp kinh thành. Cuối cùng bị phế bỏ danh vị, trong cơn nhục nhã tức giận, ta t r eo c ổ t ự v ẫ.n. Sau khi trọng sinh, ta buông tay mặc cho Hầu phủ trên dưới bị con dâu dỗ dành đến ngoan ngoãn phục tùng, nâng nàng ta lên tận mây xanh. Sau đó chỉ vào thứ tử do nha hoàn sinh ra, minh châu lấm bụi, ta cất giọng: “Hắn vừa gọi ta là mẹ, đúng không? Trời đất chứng giám! Chỉ liếc mắt một cái, ta đã biết đó mới là cốt nhục thân sinh của ta!”

Hôn Nhân Là Mồ Chôn Tình Yêu?

Hôn Nhân Là Mồ Chôn Tình Yêu? Lần đầu tiên sau khi kết hôn, con gái tôi bị bạo hành gia đình. Nó khóc chạy về nhà, nói với tôi rằng muốn ly hôn. Tôi nói, vậy thì ly hôn đi. Nhưng thằng con rể không chịu, cười nhăn nhở: “Chẳng phải chỉ là vợ chồng cãi nhau sao? Lần sau tôi kiềm chế một chút, không ra tay mạnh là được rồi.” Con gái không muốn quay về với hắn. Ngay trước mặt tôi, hắn đe dọa con bé: “Cô không về, thì tôi cũng chẳng về. Cô biết mà, tôi hay uống rượu, uống say rồi… đừng để tôi nhận nhầm mẹ cô thành cô đấy.” “Mẹ, con về với anh ta.” Con gái không còn cách nào, tôi cũng chỉ có thể an ủi: “Về đi con, cuộc sống mà, vẫn nên cố gắng sống cho tốt, đừng nghĩ nhiều quá.” Nó đi từng bước, cứ ba bước lại ngoái đầu nhìn, mắt sưng húp vì khóc. Đúng là đứa ngốc, bao nhiêu vinh hoa phú quý trời ban như thế mà không biết vui, sao lại buồn đến mức này chứ?

NAM THẦN GIẢ VỜ LẠNH LÙNG

Tôi cứ tưởng rằng anh ta bị khiếm thính, nên thường xuyên thì thầm tỏ tình bên tai.Hôm nay, học được vài câu nói sến súa, tôi quyết định trổ tài.“Anh ơi, em muốn cùng anh ngồi xe lắc lư~.”Người vốn dĩ chẳng bao giờ có phản ứng bỗng nhiên bế bổng tôi lên.Giọng anh ta khàn khàn: “Được.”

Kiếp Này Chẳng Gặp Người

Kiếp Này Chẳng Gặp Người Năm thứ hai sau khi ly hôn với Triệu Kinh Tầm, tôi lại một lần nữa gặp anh ta. Anh ta ôm eo tình nhân mới, mỉm cười đưa tôi một tấm thiệp cưới. “Diện Hà, tôi sắp kết hôn lần hai, đứa con mà cô sinh hãy mang đi đi.” “Mẹ tôi không thích một người con dâu như cô, tất nhiên cũng không thích đứa trẻ do cô sinh ra.” Tôi sững sờ rất lâu, sau đó quay lại biệt thự nhà họ Triệu. Nhưng trong góc tối, anh ta lại bắt lấy tôi. “Đã quay về rồi thì tôi sẽ không để em đi nữa đâu, vợ à.” “Một đứa con không giữ chân được em, vậy thì sinh thêm một đứa nữa.”

Đóa Hoa Cao Lãnh Bị Lừa

Đóa Hoa Cao Lãnh Bị Lừa Đối tượng hôn ước của tôi là nhị thiếu gia của một tập đoàn lớn. Mới gặp mặt hai lần, anh ta đã huênh hoang khoe khoang: “Em có biết Thịnh Yến không? Anh trai ruột của anh đấy, cũng là người thừa kế của tập đoàn nhà anh. Anh ấy từ nhỏ đã rất thương anh.” “Em chỉ là con bé nhà quê lên thành phố thôi, sau này cứ yên tâm theo anh.” “Anh trai anh cũng sẽ rất rộng rãi với em.” Rộng rãi? Đúng là rộng rãi thật. Tôi lén nhìn bức ảnh cơ bụng trong điện thoại. Đều là Thịnh Yến gửi cho tôi cả.

Tôi Không Cần Sự Cứu Rỗi Của Bất Kỳ Ai

Tôi Không Cần Sự Cứu Rỗi Của Bất Kỳ Ai Hứa Lâm Xuyên vì cô thư ký mới mà đốt một màn pháo hoa hết 100 vạn (~3,5 tỷ). Anh ta còn không quên nhắn tin cho tôi: 【Vãn Tinh, đợi đến kỷ niệm 10 năm kết hôn, anh sẽ tặng em một màn pháo hoa thật đẹp.】 Đó là điều tôi đã ước 10 năm trước. Khi đó nghèo, sau khi đăng ký kết hôn, chúng tôi chỉ thắp vài cây pháo que. Giờ nhìn màn pháo hoa rực rỡ trên bầu trời, tôi lật lại video công khai yêu nhau năm xưa, chụp màn hình đăng lên vòng bạn bè: 【Kết cục, đều như vậy cả.】 Tối hôm đó, Hứa Lâm Xuyên không về nhà. Hôm sau, tôi gửi nhanh cho anh ta một bản thỏa thuận ly hôn. Kèm theo đó, là một lá thư gửi chậm từ mười năm trước. Trên đó, chính tay Hứa Lâm Xuyên từng viết: 【Hôm nay, có yêu Vãn Tinh nhiều hơn một chút không?】