Danh sách truyện mới cập nhật

Tình Yêu Của Thần Linh Trước khi quen tôi, Giang Dự chưa từng hẹn hò với ai có số đo vòng một dưới cúp C. Hắn chê tôi không đủ quyến rũ, chê tôi quá nhạt nhẽo. Dựa vào việc tôi không dám hủy hôn, hắn ngang nhiên dắt tình nhân đi lại ngoài phố, hết sức phô trương. Công bằng mà nói, tôi cũng ngoại tình. Ngày hôm sau khi vừa ngủ với một anh chàng lạ mặt, nhà chồng sắp cưới của tôi xảy ra đại họa. Bức tượng thần mà họ đã cúng bái bao năm bỗng dưng biến mất. Trong cuộc gọi, Giang Dự nói với tôi: Vị thần đó tên là Phong Dương. Khoan đã. Tôi nhìn người đàn ông trước mặt, trên người đầy dấu hôn chằng chịt. “… Anh nói anh tên gì cơ?” “Phong Dương, lúc nãy chẳng phải hắn đã nói với em rồi sao?” Chàng trai xa lạ nở nụ cười, bình thản nhìn tôi.

Ta Không Sống Lại Sau khi cùng người trong lòng định thân, ta bị khuê mật hãm hại, bị ép gả cho huynh trưởng của nàng. Nàng toại nguyện, gả cho vị hôn phu vốn thuộc về ta. Sau khi thành thân, trượng phu chưa từng chạm vào ta, ngày đêm hoang lạc cùng nam nhân. Bà mẫu mắng ta là con gà mái không biết đẻ trứng. Chỉ vì nhiễm phong hàn, ta bị giam trong tiểu viện chờ ch.t. Lúc sắp trút hơi thở cuối cùng, có kẻ nói có thể giúp ta trọng sinh. Ta khẽ lắc đầu, cự tuyệt.

Con Cháu Đầy Đàn Nữ xuyên không muốn cùng phu quân ta một đời một kiếp, một đôi người. Phu quân để thể hiện chân tâm, thề từ nay không bước chân vào viện của ta nữa. Mọi người đều cho rằng ta sẽ vì vậy mà đau khổ đến tuyệt vọng. Ngay cả nữ xuyên không cũng chế giễu ta già nua, còn nói ta cản trở tình yêu của nàng ta. Ta nhìn cặp nhi nữ thông minh bên cạnh mình, mỉm cười nói: “Từ nay về sau, chúc các ngươi con cháu đầy đàn.” Nữ xuyên không nghe không hiểu, còn tưởng rằng ta đang cắn răng chịu đựng nỗi đau. Cho đến năm năm sau— Nàng ta đã sinh bốn đứa con, đến khi lại một lần nữa bị chẩn đoán mang thai, mới hoàn toàn hoảng loạn.

Cha tôi nợ nần chồng chất, nên đã gán tôi cho thái tử gia của giới thượng lưu Bắc Kinh trừ nợ.Tôi thề sẽ tự mình trả hết số nợ đó và chuộc lại tự do.Sau khi trốn thoát, tôi sống yên bình trong một thị trấn nhỏ.Không ngờ thái tử gia suýt nữa đã lật tung cả Bắc Kinh để tìm tôi.“Thái tử gia đã tìm được bạch nguyệt quang của mình rồi!”Chỉ vì một câu nói này, tôi lại bị bắt quay về.

Bán Kho Lương Thực, Mua Lại Cuộc Đời 1970 năm, Công xã Hồng Dương. Tôi cùng con gái lê lết khắp núi để đào rau dại ăn cho đỡ đói. Người chồng làm việc trong kho lương thực, kế thừa công việc của cha tôi, lại lén lút cầm phiếu lương thực đem cho nữ thanh niên trí thức. Con gái ốm, tôi đi vay họ hàng bên ngoại mười cân phiếu lương thực. Vừa quay lưng, chồng tôi đã trộm lấy, đem tặng nữ thanh niên trí thức mừng sinh nhật. Tôi khóc lóc cầu xin anh ta đòi lại phiếu lương thực, nếu con bé không ăn cơm, nó sẽ ch.t đói mất! Nhưng anh ta lại mắng tôi, bảo tôi phải học theo nữ thanh niên trí thức, dù có ch.t đói cũng không thể đánh mất thể diện. Sau này, tôi bán mất công việc trong kho lương thực. Chồng tôi khóc lóc cầu xin tôi vay tiền giúp anh ta mua gạo. Tôi mỉm cười nói: “Vì thể diện, anh cứ nhịn đói đi thì hơn!”

Lì Xì Bị Đánh Cắp Bữa cơm tất niên, con gái tôi bị mất một nửa số tiền lì xì hơn ba vạn. Con bé khóc rất thương tâm. Mẹ tôi cuống lên, giậm chân không ngừng. Ba tôi cũng đau lòng đến không chịu nổi, vội lấy tiền lì xì của mình ra dỗ dành cháu ngoại. Con gái tôi còn nhỏ, rất nhanh đã nín khóc mà mỉm cười. Tôi coi như đây chỉ là một sự cố ngoài ý muốn. Cho đến khi, tôi vô tình nghe được cuộc trò chuyện giữa mẹ và em gái mình. “Mẹ, mẹ đúng là quá thông minh! Cách này lợi hại thật đấy!” “Lúc trước chị con không chịu nộp tiền lì xì, mẹ cũng xử lý chị ấy như thế.” “Chị ấy đến giờ còn không biết, số tiền đó là mẹ lén lấy lúc chị không để ý. Mẹ còn mắng chị, khiến chị không những không dám khóc, mà còn ngoan ngoãn đi quỳ phạt. Chị đúng là cần được dạy dỗ mà!” Đêm hôm đó, lòng tôi còn lạnh hơn gió tuyết ngoài cửa. Về sau, khi mẹ tôi bệnh nặng, bà yêu cầu tôi về chăm sóc.

Sau Khi Đỗ Đại Học, Tôi Cắt Đứt Quan Hệ Với Bố Mẹ Mùa hè năm lớp 9, mẹ tôi để lại 1.000 tệ rồi dắt theo em trai rời đi. Sau đó, tôi được bà Vương nhà bên cạnh nhận nuôi, rồi đỗ đại học. Mẹ tôi lại tha thiết muốn đón tôi về. Tôi nhìn bà ta từ trên xuống dưới, lạnh nhạt cất lời: “Khoan đã, bác gái, bà là ai vậy?”

Con Dâu Chưa Qua Cửa Muốn Lập Quy Củ Cho Tôi Trước ngày con trai đính hôn, con dâu tương lai đã đưa ra ba quy tắc với tôi: 1.Cắt trợ cấp sinh hoạt của con gái tôi, để nó tự đi làm kiếm tiền. 2.Chuyển quyền sở hữu căn nhà đứng tên con gái tôi sang cho cô ta. 3.Giao thẻ lương của hai vợ chồng già chúng tôi cho cô ta quản lý. Còn tiền sinh hoạt của vợ chồng tôi, cô ta sẽ phát theo “biểu hiện” của chúng tôi. Tôi không đồng ý, nhưng con trai lại dùng chuyện dưỡng già để ép buộc, nói rằng nếu không phải cô ta thì nó sẽ không lấy ai khác. Nhưng con trai tôi, vốn dĩ không phải con ruột. Nó là đứa trẻ bị bỏ rơi mà tôi nhặt được bên đường. Chỉ có con gái mới là ruột thịt của vợ chồng tôi!

Mẹ Chồng Nguy Kịch, Lần Này Tôi Mặc Kệ Mẹ chồng lên cơn đau tim, chỉ có chồng tôi – bác sĩ tim mạch mới có thể cứu bà ấy. Nhưng tôi không cầu xin anh ta. Tôi chỉ lạnh lùng nhìn mẹ chồng quằn quại trong đau đớn rồi trút hơi thở cuối cùng trước mắt tôi. Kiếp trước, khi bà lên cơn đau tim, tôi lập tức gọi chồng về, nhưng anh ta lại cho rằng tôi ghen tuông, nghĩ tôi giở mọi thủ đoạn để lừa anh ta về nhà, nhất quyết không chịu đến. Cuối cùng, mẹ chồng tôi đã qua đời trong bệnh viện. Lúc bố chồng chất vấn, chồng tôi thản nhiên phủ nhận rằng tôi chưa từng liên lạc với anh ta, đổ hết trách nhiệm về cái ch.t của bà lên đầu tôi. Bố chồng hận đến tận xương tủy, cầm dao đ//â/m tôi đến ch.t. Lúc trút hơi thở cuối cùng, tôi vẫn chưa ch.t hẳn, mở mắt ra nhìn một cái, phát hiện bụng mình đã bị đ//â/m đến mức ná/t b/ấy như nhân bánh bao. Sau đó, khi mở mắt ra lần nữa, tôi phát hiện mình quay về đúng ngày mẹ chồng lên cơn đau tim…

Sau khi bám riết lấy học bá nghèo khó và theo đuổi đến cùng, tôi chán rồi.Tùy tiện viện cớ chia tay:“Nhà tôi có tiền, anh thì không. Chúng ta không môn đăng hộ đối, không hợp nhau.”Chia tay xong, tôi lập tức chặn liên lạc, mua vé máy bay đi du lịch ba tháng, chơi bời thỏa thích.Ba tháng sau về nước, tôi phát hiện học bá nghèo ngày nào đã biến thành thái tử gia nhà họ Phó, được ngàn vạn sủng ái.Tôi chết lặng.Giới thượng lưu cười nghiêng ngả, hả hê chờ xem trò cười của tôi.Trong bữa tiệc, thái tử gia cầm ly rượu, lạnh mặt bước về phía tôi.Tôi sợ đến mức chân nhũn ra, lùi sát vào tường, túm lấy vạt áo anh ta, hét lớn:“Tôi có thai rồi, con là của anh!”“Anh không được đánh tôi… mắng cũng không!”“Hu hu hu, tôi mang thai mà anh còn đối xử lạnh nhạt, đồ tra nam!”

Sương Nhiễm Kế mẫu nghĩ ta tuổi nhỏ mất mẹ, đối đãi ta còn sủng ái hơn cả nữ nhi ruột thịt của bà. Bà thường nói, ta là đích trưởng nữ, vốn nên trưởng thành trong sự tôn quý vô song, nhưng xoay người lại nghiêm khắc giáo dưỡng muội muội. Ta được bà nuông chiều đến vô pháp vô thiên, cuối cùng vào năm mười tuổi đã gây ra đại họa, bị đuổi ra trang tử mặc cho tự sinh tự diệt. Sau này, ta được một bà tử không biết chữ nuôi lớn, đến khi được đón về nhà, muội muội đã được kế mẫu giáo dưỡng thành tài nữ danh chấn kinh thành. Kế mẫu bề ngoài đối với ta vẫn ôn hòa từ ái, nhưng sau lưng lại khinh miệt nói: “Phủ Định An hầu sao có thể coi trọng một đích trưởng nữ được nuôi lớn ở thôn dã? Một thôn phụ làm sao có thể so với Như nhi của ta?” Nghe vậy, ta chỉ cười nhạt. Bà ta vẫn chưa biết, rất nhanh thôi, bà ta sẽ phải bại trong tay “thôn phụ” này.

Gió Tan Lời Thề Sau khi chia tay, tôi uống say rồi đi tìm anh ta. Anh ta gọi bạn đến quay video lại. Ép tôi thề rằng sẽ không bao giờ làm phiền anh ta nữa. Sau này, anh ta gặp tai nạn và quên hết những ký ức không yêu tôi. Người dây dưa trở thành anh ta.