Danh sách truyện mới cập nhật

Một Mình Trong Nhà Mình Khi ba mẹ ly hôn, ai cũng tranh giành quyền nuôi em gái tôi, còn tôi thì ai cũng sợ dính phải như ôn dịch. Cuối cùng, tôi bị phán cho về sống với ba. Mẹ tôi dắt em gái đứng bên cạnh, vừa xem vừa cười khẩy, còn xúi ba tôi: “Đánh mạnh vào! Đánh ch .t nó đi thì khỏi phải nuôi nữa, đỡ phiền phức!” Ngay ngày đầu tiên về nhà mới, mẹ kế vừa ôm tôi vừa nói: “Từ giờ, mẹ là mẹ con. Nghe rõ chưa?” Về sau, tôi mua cho mẹ kế biệt thự, siêu xe. Mẹ ruột – người từng bao năm không thèm ngó ngàng đến tôi – lại nằm trên giường bệnh khóc lóc, van xin tôi cứu bà. Tôi mỉm cười, từng ngón tay gỡ bàn tay bà ra khỏi tay tôi: “Bà à, cứ yên tâm mà ch .t đi.”

Mẹ Đây Không Nhận Dâu Giả Chỉ vì con trai và con gái cùng nhau xúc một nửa quả dưa hấu ăn, bạn gái của con trai tôi đã nổi giận. Cô ta gửi tin nhắn riêng cho tôi, bảo tôi phải quản con gái cho tốt. 【Dì ơi, thật không hiểu dì dạy con cái kiểu gì, dì không dạy con gái mình rằng giữa anh em cũng cần giữ khoảng cách à?】 【Nếu nó cô đơn thì làm ơn mau tìm đàn ông cho nó đi, đừng có ngày nào cũng quấn lấy bạn trai người khác như thế! Vậy có chấp nhận được không?】 【Nhà dì tốt nhất nên gả con gái đi sớm đi, nếu không, có một cô em chồng như vậy, cháu thật sự không dám cưới vào nhà dì đâu!】 Tôi trả lời: 【Yên tâm đi, cô mà muốn cưới vào nhà tôi, người đầu tiên không đồng ý là tôi đấy.】

Chồng của chị tôi ngoại tình. Chị ấy muốn ly hôn, quay sang hỏi tôi có định ly không.“Ly.” Tôi đáp gọn lỏn.Tôi là kiểu em gái “bám váy” chị từ nhỏ, không có chính kiến riêng. Chị tôi thông minh, bản lĩnh, chị làm gì tôi làm theo nấy.Chị cưới một tổng tài bá đạo tên Chu Thời Chính, tôi cũng lấy em trai anh ta – Chu Thời Dạng – rồi sống đời nhàn hạ, sung sướng.Chị đòi ly hôn, tôi đương nhiên cũng chẳng muốn tiếp tục ở lại cái nhà đó nữa.Chu Thời Dạng mắt đỏ hoe, bóp chặt eo tôi, nghiến răng nói: “Anh có ngoại tình đâu, anh không ly!”

Trọng Sinh Xong, Tôi Không Làm Bảo Mẫu Miễn Phí Nữa Tôi là một người giúp việc sống tại nhà, năm nay 58 tuổi. Ở kiếp trước, khi con dâu tôi mang thai, con trai tôi van xin tôi nghỉ việc về chăm sóc vợ nó. Tôi bảo có thể đưa tiền để họ thuê bảo mẫu, hoặc để mẹ vợ nó qua chăm. Nhưng con dâu lại nói tôi là “bảo mẫu vàng”, lại là bà nội ruột, chăm chắc chắn chu đáo hơn người ngoài. Nếu tôi không chịu thì sau này đừng mong gặp cháu, con sinh ra cũng sẽ không mang họ Trần nữa. Tôi đành miễn cưỡng ở nhà chăm cháu. Ai ngờ con gái tôi cũng cho rằng tôi thiên vị, đem luôn con mình gửi sang bắt tôi chăm cả hai đứa. Tôi dậy sớm, thức khuya, bỏ tiền bỏ công chăm lo cho cả hai nhà. Vậy mà đến khi tôi bị chẩn đoán ung thư, con trai và con gái tôi đều để mặc tôi sống ch .t tự lo. Tôi uất nghẹn qua đời trên đường đến nhà con trai. Không ngờ ông trời có mắt, cho tôi sống lại.

Một Đời Không Tha Thứ Gả cho Từ Hán Khanh năm năm, hắn cùng thứ muội của ta lén lút tư tình, còn mang thai nghiệt chủng. Người người đều nói, năm xưa hắn chỉ là thư sinh yếu đuối, tay trói gà không chặt. Vậy mà dám một mình xông vào sào huyệt bọn cướp, trong đao kiếm hỗn loạn cứu ta trở ra. Ta là người hắn yêu thương nhất trong lòng. Thế nhưng lúc này, hắn lại phủ phục trước ngực thứ muội ta, nhẹ nhàng vuốt ve bụng nàng, giọng nói ôn nhu như nước: “Về sau, đứa trẻ trong bụng nàng, chính là độc đinh duy nhất của Từ gia ta.” Hôm hắn rước Tạ Yến Uyển vào cửa, Tin tức đương gia chủ mẫu của Từ phủ mất tích đã lan khắp phố lớn ngõ nhỏ Biện thành.

Gươm Lạnh Trong Vỏ Nhung “Trên mạng nói có một bộ tộc ở châu Phi lại theo chế độ một vợ nhiều chồng, chẳng phải đó chính là cuộc sống mà em mơ ước sao? Nếu em đến đó, chắc chắn em có thể cưới năm người đàn ông về phục vụ em!” “Trời má, còn có lễ hội kiểu này nữa à? Em muốn ngủ với soái ca nào cũng được luôn. Em vừa liên hệ với một chị bạn rồi, chị ấy bảo có kênh để gia nhập bộ tộc này, với lại có người trong bộ tộc còn định cư bên nước mình nữa kìa!” Em gái tôi – Lưu Trân Bảo – hớn hở tưởng tượng viễn cảnh hạnh phúc khi được sống trong một cuộc hôn nhân một vợ nhiều chồng. Còn tôi thì vừa bừng tỉnh – hóa ra mình đã trọng sinh. Nhìn Trân Bảo đang say sưa mơ mộng, lại thêm ánh mắt ra hiệu liên tục của mẹ, tôi nghiến răng nghiến lợi, hận không thể tiễn cả hai người lên chầu trời ngay lập tức. Mẹ tôi là người mở lời trước: “Trân Linh à, con là chị thì khuyên em một tiếng đi, người châu Phi da đen thui, lại còn mấy cái thói quen sinh hoạt kỳ cục. Dù có sống ở nước mình thì trên người kiểu gì cũng mang bệnh tật!” Tôi lạnh lùng nhìn bà ta, nhưng mặt lại cố ra vẻ ngưỡng mộ, cố tình nói với Trân Bảo: “Em gái, chị ủng hộ em đó. Chị cũng muốn theo em đến bộ tộc châu Phi kia, cưới năm ông chồng về hầu hạ. Em có thể dẫn chị theo được không?”

Âm Vang Năm 15 tuổi, tôi đã biết mình là thiên kim thật bị bế nhầm. Cha mẹ ruột từng lén đến trường nhìn tôi vài lần. Nhưng đứa con gái giả trong nhà họ sức khỏe yếu, họ không nỡ để cô ta biết sự thật. Thấy tôi sống cũng ổn, họ cứ chần chừ mãi. Mãi đến năm tôi 25 tuổi, họ mới tìm đến nhận lại tôi.

Mẹ kế của đại ca trường bỏ ra năm trăm vạn, thuê tôi đi quyến rũ anh ta.Sau khi xong việc, tôi còn chưa kịp cầm tiền chuồn đi.Thì Phó Tận đã phát hiện ra vụ giao dịch giữa tôi và mẹ kế anh ta.Anh ta đẩy tôi vào sát cửa, nghiến răng nghiến lợi, tức đến run người.“Giang Vãn, cô không thể tiếp tục câu dẫn tôi à? Năm trăm vạn tôi nhiều không đếm xuể.”Tôi nghĩ lại, thấy cũng đúng.“Vậy anh còn muốn tôi câu dẫn nữa không?”“Muốn, sao lại không. Mạng tôi cũng có thể cho cô.”

Chuyện Tình Mùa Đông Tôi đến bệnh viện nhổ răng khôn, bác sĩ là một anh chàng đẹp trai, nhìn còn có chút quen mắt. “Đau không?” Thuốc tê vừa tiêm vào, tôi cố nhịn đau: “Không đau.” Anh liếc tôi một cái, giọng điệu nhàn nhạt: “Cứng miệng với bạn trai cũ thì được, chứ với bác sĩ thì không cần thiết.”

Vả Mặt Em Họ Mất Nết Em họ bị vỡ hoàng thể, nhưng nhất quyết không chịu tới bệnh viện kiểm tra. “Nội soi âm đạo cái đầu dò đó bao nhiêu người dùng rồi, bẩn chết đi được, lỡ đâu bị lây HPV từ người khác thì sao?” Tôi đã giải thích đi giải thích lại về mức độ vệ sinh trong quy trình kiểm tra, còn nói cả những trường hợp tử vong do vỡ hoàng thể. Lúc đó cô ấy mới sợ, năn nỉ tôi đích thân kiểm tra cho. Tưởng đâu chuyện đến đây là xong, ai ngờ sau đó cô ấy ngoại tình. Không những bị lây HPV từ người tình, mà còn truyền sang cả chồng. Vậy mà cô ta lại nói: “Chắc lúc Giang Nhu kiểm tra cho tôi đã không thay bao đầu dò…” Em rể tôi vừa nhận kết quả dương tính liền xông vào nhà, rút dao chém tôi tới chết. Lần nữa mở mắt ra, em gái lại đang chê đầu dò âm đạo bẩn, sống chết không chịu đi kiểm tra. Lần này, tôi nghe theo cô ấy.

Gả Cho Chú Là Có Nhà Lầu Tôi bị kẻ thù của cha tôi bắt cóc. Hắn đòi tiền chuộc một triệu tệ. Không ngờ cha tôi ngay cả một nghìn tệ cũng không muốn bỏ ra, trực tiếp đem tôi gả cho hắn làm vợ. “Hắn không trả tiền, mày tin tao giec mày không.” – Hắn dọa sẽ ném tôi xuống biển. Tôi run cầm cập, răng va lập cập: “Tin.” Một năm sau, cha tôi gọi điện tới. Người đàn ông hét vào điện thoại: “Tiền tôi không cần nữa, người ông mau đến mà rước về, lão tử không phải bảo mẫu trông con giùm ông!” Cúp máy xong, hắn cắn điếu thuốc, mặt mày cáu bẳn, vò lấy chiếc quần nhỏ xinh xắn của tôi mà giặt như trút giận.

Vương Hậu Không Trở Về Ta và phu quân Diêm Vương đã kết tóc trăm năm. Ngày ta lâm bồn khó sinh, hắn chẳng tiếc chia nửa trái tim của mình để cứu ta. Từ đó về sau, giữa ta và hắn sinh ra cộng cảm — lòng ta hiểu rõ hắn yêu ta sâu đậm đến nhường nào. Nhưng ta cũng biết, trong trăm năm thành thân với ta, ngoài ta ra… hắn còn từng sủng ái hàng trăm nữ nhân khác. Ta đau đến mức sống không bằng chết. Hắn chỉ thở dài, bất đắc dĩ nói: “Yên Yên, cho dù ta có bao nhiêu nữ nhân, người ta yêu, từ đầu đến cuối chỉ có nàng. Chỉ cần nàng vui, những nữ nhân ấy, xử trí thế nào đều tùy nàng cả.” Khi ấy, ta ghen đến phát điên, đem toàn bộ nữ nhân từng được hắn sủng ái ném vào chảo dầu. Về sau… dẫu hắn có thân mật với nữ nhân khác ngay trước mặt ta, lòng ta cũng chẳng còn đau nữa. Cho đến khi vì một con diễm quỷ, hắn cưỡng ép đóng Luân Hồi đạo, ta mới đưa ra đề nghị hòa ly. Không phải vì ghen, mà là… tiểu sủng của ta vừa khóc vừa đòi một danh phận.