Danh sách truyện mới cập nhật

Tôi nhặt được điện thoại của ảnh đế Giang Kỳ trong phòng phỏng vấn.Điện thoại reo, trên màn hình hiển thị ba chữ to rõ ràng: “Anh vợ”.Truyền thông nổ tung, tất cả máy quay đồng loạt chĩa vào tôi.Trước sự chứng kiến của bao người, tôi đành cắn răng nhận cuộc gọi: “Alo, xin chào, tôi nhặt được…”“Bạch Hy Hy? Sao lại là em?!”“Anh? Sao lại là anh?!”

Sau Khi Tái Sinh, Tôi Tiêu Diệt Cả Gia Đình Tôi đã được tái sinh. Vừa mở mắt, phát hiện mình đang ở ngân hàng, bên cạnh là mẹ và em trai tôi. Hai người đang nhìn chằm chằm sổ tiết kiệm trong tay tôi, còn không ngừng thúc giục: “Con còn chần chừ cái gì? Mau rút tiền ra, không thì căn hộ tốt đều bị cướp hết mất.” Nhìn hai gương mặt vừa quen thuộc vừa xa lạ trước mắt, lại nhìn thoáng qua sổ tiết kiệm trong tay. Đây là toàn bộ tài sản của tôi và Quý Hưởng! Tôi nhét sổ tiết kiệm vào trong túi, đứng dậy rời đi. Mẹ tôi đuổi theo túm lấy cánh tay tôi, vội hỏi: “Con đi đâu vậy?” Em trai tôi chặn trước mặt tôi không cho tôi đi: “Đưa tiền cho tôi!” Tôi không nói hai lời giơ tay tát nó một cái, sau đó đưa tay chặn một chiếc taxi, nghênh ngang rời đi. Kiếp trước, tôi làm Phù đệ ma* suốt cả một đời. {*Theo lời giải thích của 1 bạn thì Phù đệ ma: chỉ những cô gái bị bố mẹ tẩy não từ nhỏ, mục đích sống chỉ là để cống hiến cho em trai, sau lấy chồng thì bòn rút của nhà chồng cho em trai.} Đem những món đồ đáng giá đưa hết cho em trai Lưu Đông, nhưng kết quả là gì? Ly hôn với Quý Hưởng không lâu, tôi liền mắc bệnh nan y. Lúc nằm ở bệnh viện không có tiền chữa trị, Lưu Đông ngay cả mặt cũng lười lộ, mẹ ruột của tôi ngược lại lại tới, cũng mang cho tôi một bình bách thảo khô. Mặc dù sống lại một đời, tôi vẫn nhớ rõ vẻ mặt của bà ấy lúc đó. Vẻ mặt bà ấy chán ghét, đại khái là cảm thấy xui xẻo: “Chet sớm đầu thai sớm. Không đâu lại mắc loại bệnh này, đừng làm ảnh hưởng đến vận may của em trai mày!” Khi thuốc tràn vào cổ họng của tôi, cảm giác nóng rát như lửa, cố đốt cháy lồng ngực, lòng tôi tràn ngập hận thù. Tôi muốn biến thành á c q uỷ đ òi m ạng. Nhưng ông trời có đức hiếu sinh, đã giúp cho tôi sống lại!

Sắp tốt nghiệp, tôi đang loay hoay tìm việc thì tình cờ thấy một chương trình thực tế tuyển người chơi không chuyên. Cũng chẳng nghĩ nhiều, tôi đăng ký luôn.Lên chương trình, khách mời bắt đầu kể về những người bạn thuở nhỏ.Tôi nói: “Hồi nhỏ tôi chỉ thích chơi với con trai.”Cư dân mạng: [Lại xuất hiện rồi, “trà xanh” phiên bản tomboy!]Nhưng câu tiếp theo của tôi là: “Hồi bé tôi mê nhất trò nổ phân bò. Con gái chẳng ai chịu chơi chung, còn chê tôi ghê quá. Giờ nghĩ lại thấy đúng là hơi kinh thật. Bị cô lập cũng đáng.”Cư dân mạng: [“Không, chị ơi… cái này…”]

Chồng tôi tráo đổi con của tôi và Bạch Nguyệt Quang Chồng tôi đã tráo đổi đứa con của tôi với con của bạch nguyệt quang của anh ta. Khi Chu Trạch đặt đứa trẻ vào tay tôi, nhìn cổ tay trắng nõn của đứa bé, tôi liền nhận ra có điều không đúng.

Người Mẹ Già Tôi rất ghét mẹ mình, bởi vì bà sinh tôi khi đã 42 tuổi. Mỗi lần họp phụ huynh, bà là người mẹ già nhất, thậm chí còn bị nhầm thành bà nội của tôi. Từ khi tôi lên 10, mẹ bắt đầu thường xuyên ốm đau. Dù có phải nhập viện, bà vẫn lén lút trốn về nhà nấu cơm cho tôi. Thế nhưng tôi vẫn ghét bà. Khi tôi vào cấp hai, mẹ gần 60 tuổi. Bà liên tục đổ bệnh, tôi buộc phải chăm sóc bà. Trong khi bạn bè cùng trang lứa đang tận hưởng tuổi thanh xuân tươi đẹp, tôi lại phải gánh vác trách nhiệm chăm sóc một người già. Những ngày tháng ấy như một con đường không thấy điểm dừng. Tôi không thể kiềm chế được sự oán hận đối với bà. Một ngày nọ, khi tôi đang học lớp 12, mẹ bất ngờ để lại một bức di thư rồi rời khỏi nhà. Bà nói, bà không muốn trở thành g/ánh nặ/ng của tôi, nên quyết định tự k/ết t/húc cuộ/c đời mình.

Chỉ trẻ con mới chọn, người lớn lấy hết! Tôi có ba người bạn trai, mỗi người đều cho rằng tôi yêu bọn họ như mạng. “Cô thay cô ấy ngồi tù nhé, sau khi cô ra tù tôi sẽ lấy cô.” Cố Tây Châu nhìn tôi với ánh mắt không chút dao động. Tôi thoải mái đồng ý, và tìm đến người bạn trai số 2, Thẩm Minh, một người đàn ông quyền lực ở thành phố A. “Chỉ cần anh đồng ý cứu tôi ra khỏi tù, thì tôi sẽ ly hôn với anh.” Trầm Minh cười lạnh, bóp cằm tôi, “Tốt nhất cô đừng lừa dối tôi.” Sau khi ký đơn ly hôn, tôi đến gặp người bạn trai số 3 Giang Dã và nói: “A Dã, em ly hôn rồi, chúng ta ở bên nhau nhé!” Trong mắt anh hiện lên tia lạnh lùng, tràn đầy khinh thường nói, “ Cô thật sự cho rằng tôi sẽ lấy cô?”

Năm lớp 12, tôi thích bạn của cậu út, Thẩm Dự Chu.Anh ấy lạnh lùng từ chối: “Em còn nhỏ quá.”Mất mặt đến tận nhà ngoại, tôi quyết định ra nước ngoài du học và cắt đứt liên lạc với anh.Việc đầu tiên sau khi về nước là kéo người đàn ông này lên giường.Anh chỉnh tề cài lại cà vạt, nói: “Hôm nay ăn mặc đẹp một chút, chúng ta đi đăng ký kết hôn.”Tôi cười rạng rỡ: “Xin lỗi nhé, tối qua anh và tôi đều uống say. Tôi vẫn còn nhỏ, chưa muốn kết hôn.”Sau đó, anh ép tôi vào tường, ngay trước mặt tôi tháo xuống đôi găng tay trắng.

Chu Hành Giản luôn lấy lý do bận rộn để từ chối sự theo đuổi của tôi.Tức quá, tôi ném cho anh ta một bức ảnh tất lưới đen.Giờ thì có thời gian chưa?Giây tiếp theo, anh ta nhắn lại: “Giờ thì bận tối mặt rồi.”Sau đó, chúng tôi bất ngờ có một đêm bên nhau.Tỉnh dậy, tôi chuồn thẳng.Anh ta vừa tức vừa cười: “Chuyện gì mà gấp vậy, bận đến mức không chờ nổi à?”Lúc đó, tôi đang ôm một nam người mẫu, nhếch môi cười: “Ừm, bận đến không có thời gian rảnh.”

Tôi Hối Hận Vì Lấy Sai Chồng Tôi đang quỳ trên sàn, lau từng viên gạch men. Mẹ chồng khoác lên người một chiếc váy dài, bên ngoài là áo lông chồn sang trọng. Bà ta chỉnh lại tóc, quệt thêm một lớp son đỏ rồi thản nhiên nói: “Giang Đào, mẹ đi cắt tóc đây.” Tôi ngoan ngoãn đáp lời: “Vâng, mẹ.” Ánh mắt tôi lướt qua đôi môi được tô vẽ cẩn thận, rồi dừng lại trên cái bụng đang nhô cao của bà ta. Trong lòng khẽ thầm thì: Mẹ à, thật mong mẹ có thể bình an quay về…

Truy Thê Trong Trò Chơi Kinh Dị Vì muốn cứu ánh trăng sáng, Phó Doãn Lễ đã ném tôi vào phó bản kinh dị cấp SSS. Anh ta nói: “Lấy phần thưởng vượt ải cứu cô ấy, tôi sẽ cưới em.” Không ai biết, phó bản đó tôi đã từng solo một mình. Sau đó suốt nhiều tháng liền, tôi bặt vô âm tín. Phó Doãn Lễ cuối cùng cũng không ngồi yên được nữa, dẫn theo mọi người xông vào phó bản, đạp tung cánh cửa. Giọng anh ta run rẩy: “Thanh Thanh, đừng sợ, tôi đến đón em về nhà.” Khoảnh khắc tiếp theo, anh ta nhìn thấy— Truyền thuyết về boss phó bản giết người không chớp mắt lại đang ôm tôi vào lòng. Đầu ngón tay hắn cuộn lấy lọn tóc của tôi, khẽ cười: “Vợ à, hắn là ai thế?”

Khoảnh Khắc Cuối Cùng Khi kết hôn, chồng tôi từng nói: “Nếu anh phản bội em, trời đánh thánh vật, ch/ết không yên lành.” Ba năm sau khi cưới, anh ta thay lòng đổi dạ. Đúng là đàn ông, chỉ khi treo trên tường mới trung thành được.