Danh sách truyện mới cập nhật
Mãi Mãi Không Gặp Lại Tôi và Giang Lại có hôn ước từ nhỏ. Hắn là con cưng của trời, nhưng tôi lại có vấn đề về thính giác. Tất cả mọi người đều nói hắn yêu tôi tha thiết. Chỉ có tôi biết, hắn từng thề với “người anh em” của mình: “Làm sao tôi có thể thích một người tàn tật?” “Chính là nhìn cô ấy đáng thương mà thôi.” Sau đó tôi hủy bỏ hôn ước, ở cạnh bên đối thủ một mất một còn của hắn. Nghe nói Giang thiếu suýt chút nữa là đã chết vào đêm đó.
Trăm Hoa Đua Nở Sau khi tham dự tang lễ, tôi tiện tay ném hoa vào một ngôi mộ cô đơn bên cạnh. Từ ngày đó trở đi, tôi bắt đầu thường xuyên có những giấc mơ khó có thể miêu tả. Thế nhưng, rõ ràng là mơ, vì sao sau khi tỉnh lại khóe mắt tôi lại phiếm hồng, cả người bủn rủn vô lực? Người già trong thôn nói, tôi đây là bị quỷ quấn lấy, chỉ cần lập tức kết hôn, nam quỷ này cũng sẽ không dám quấn lấy tôi nữa. Nhưng đêm đính hôn, trước cửa lại có một người đàn ông mặc áo sơ mi trắng. Cầm trong tay bó hoa hôm đó tôi ném, giọng nói trầm thấp lại nguy hiểm: “Chị, rõ ràng chị đã hứa với em rồi, sao chị còn muốn gả cho người khác?” “Chị, chị không ngoan nha.” “Người không ngoan, thì sẽ bị trừng phạt…”
Trái Tim Hoàng Đế Ta và đích tử của Đạm Bạc hầu là Liễu Ngọc có hôn ước do Thái hậu ban tặng. Chiếc khăn trùm đầu đỏ rực rỡ đung đưa trước mắt ta mấy canh giờ, mắt ta sắp nhức mỏi mà vẫn không thấy ai đến vén. Ta biết hắn đã có người trong lòng nên đã chuẩn bị sẵn tâm lý đêm nay sẽ lẻ bóng trong phòng không. Đến giờ Hợi, tiếng cười nói của khách khứa bên ngoài dần lắng xuống, cánh cửa phòng phát ra tiếng “Kẽo kẹt.” Liễu Ngọc vừa vén khăn trùm đầu của ta lên, đôi mắt ta đã bất ngờ bị trói lại bằng một dải lụa đỏ rực. Ta nghĩ, có lẽ hắn vì nể mặt Thái hậu nên bất đắc dĩ phải động phòng nhưng lại không muốn vì ta mà phản bội người trong lòng nên mới che mắt ta lại. Liễu Ngọc trói xong cũng không vội hành sự. Ta cũng thấy như vậy thì không cần phải đợi nữa, sự im lặng kéo dài đã khiến ta hơi buồn ngủ nhưng lúc này người bên cạnh lại đột nhiên cởi thắt lưng của ta ra, đè lên người ta. Ta tỉnh hẳn, trong lúc mơ màng, tay ta không biết nên để đâu, liền nắm chặt lấy tay Liễu Ngọc. Ta sờ thấy một chiếc nhẫn ngọc trắng, đó không phải đồ của Liễu Ngọc, cái cảm giác quen thuộc, dịu dàng và tinh tế truyền đến từ bàn tay cho ta biết, người đang ân ái với ta lúc này không phải là Liễu Ngọc mà là hoàng huynh của ta, đương kim thánh thượng.
Sếp Tui Biến Thành Cún Rồi! Tôi đến nhà sếp để đưa tài liệu, một con cún đã mở cửa cho tôi. Đừng hiểu lầm, không phải là tui đang khịa ai đâu. Mà thật sự đã có một chú cún ra mở cửa thật á!
Vụ Án Vương Quả Phụ Ngày hôm sau khi ca ca đỗ tú tài. Vương quả phụ mặc áo cưới, bụng lớn treo cổ chết trước cửa nhà ta. Huyện lệnh vì thế mà tước bỏ công danh của ca ca, không cho hắn tiếp tục tham gia khoa cử. Nhưng bọn họ không biết, ta có thể giao tiếp với âm dương, đối thoại cùng ma quỷ. Tối hôm đó, ta và ca ca đốt hương dẫn hồn trong sân. Vương quả phụ thè cái lưỡi dài ngoằng xuất hiện. “Vương quả phụ, rốt cuộc là ai hại chết ngươi?” Ta còn chưa kịp hỏi xong, nàng ta mắt đỏ ngầu xông về phía ca ca ta; “Tên bạc tình kia! Trả mạng lại cho ta!”
Cứu Rỗi Lẫn Nhau Tôi cứu được người giàu nhất đang đột phát bệnh tim, ông hứa sẽ đáp ứng một nguyện vọng của tôi. Mọi người đều nghĩ tôi sẽ nói muốn con trai của nhà giàu nhất cưới tôi. Dù sao thì tôi cũng thích anh ta bảy năm rồi. Tôi do dự hồi lâu: “Có thể cho tôi ít cổ phần không? Tôi muốn lấy tiền chia hoa hồng đi tìm người mẫu nam.” Tất cả mọi người đều ngây người. Thấy bọn họ như vậy, tôi tưởng họ không đồng ý, vội vàng đổi giọng: “Nếu không thì ông cho tôi mượn con nuôi chơi, à không, mượn yêu đương hai tháng, sau đó sẽ trả lại ông.” Hiện trường vẫn im lặng như tờ. Một lúc lâu sau, con nuôi lên tiếng: “Tìm người mẫu nam thì trả tiền, tìm tôi liền chơi miễn phí ?”
Đôi Lứa Xứng Đôi Ta là nữ tử xấu xí nổi danh khắp cả Kinh Thành, gả cho người mù lòa nổi danh khắp Kinh Thành. Người mù lòa này là trưởng tôn của Ninh Vương gia, là ta trèo cao lên người ta. Sau khi cưới mới biết, phu quân của ta là một công tử giống như thần tiên, ta cảm thấy tự ti! Hắn đặt ngón tay thon dài phủ lên gò má ta: “Tướng xương của phu nhân rất đẹp!”
Gương Hồn Vào ngày lễ tình nhân, tôi thuê phòng với bạn trai. Anh khăng khăng chọn một căn phòng có gương trước cửa, nói là tiết kiệm tiền. Thật đáng sợ khi phải đứng trước gương vào lúc nửa đêm. Sau khi mây mưa, tôi xuống giường mặc quần áo thì bạn trai đột nhiên nổi giận, tát tôi một bạt tai. Tôi giận dỗi chạy ra khỏi phòng, mở ra một trang huyền học đêm khuya tố khổ. Chủ trang lại đột nhiên nhắn riêng cho tôi: [Trong đồ đạc tùy thân của bạn trai cô, có phải cũng có một cái gương không?] Tôi im lặng. Vì tôi biết mặt trước chiếc đồng hồ bỏ túi mà anh ta luôn đeo trước ngực là một tấm gương.
Quỷ Cổ Lúc năm tuổi, tôi cứu Trần Hoài An đang hấp hối, cả nhà bị Hàng Đầu Thuật hại chết. Trên lưng hắn cõng mối huyết hải thâm thù, quỳ xuống xin ở lại học thuật vu cổ. Mười lăm tuổi năm ấy, hắn thanh xuân phơi phới, nói rằng hắn thích tôi. Hai mươi tuổi năm ấy, tôi mang trong mình đứa con của hắn, hắn ôm lấy tôi vui đến phát khóc. Cũng chính vào hôm đó, hắn dùng cổ độc học được bao năm qua, độc chết cả nhà tôi. Vừa nói yêu tôi, vừa nói xin lỗi, vừa mổ bụng tôi ra bắt lấy bào thai, cắt từng miếng thịt tôi xuống, bỏ vào trong vại chứa cổ. Hiến tế máu thịt của người chí ái, xương thịt của kẻ chí thân, có thể luyện thành quỷ cổ, phá giải được tất thảy mọi loại cổ hàng. Nhưng hắn không biết, tôi vốn chẳng phải là người!
Mưu Toan Tính Kế Tôi bị ung thư giai đoạn cuối. Nhưng bạn trai tôi không rời không bỏ, không phải tôi thì không lấy. Tôi vô cùng cảm động, liều mạng kiếm tiền, nhiều lần thể hiện vết thương của mình trước ống kính. Sau này, tôi qua đời vì bệnh nặng, anh ta lại cười hì hì chia tài sản với bác sĩ điều trị của tôi: “Người phụ nữ này đúng là ngu xuẩn, một tờ bệnh án giả đã khiến cô ta tưởng rằng bản thân mình mắc bệnh nặng, nếu không phải là cô ta, đời này tôi cũng không kiếm được nhiều tiền như vậy.” Khi mở mắt một lần nữa, tôi sống lại rồi, sống lại vào ngày nhận được chẩn đoán ung thư.
Quẻ Xăm Đoán Mệnh Lúc tôi bày sạp xem bói, có một người phụ nữ xin được xăm thượng thượng. Cô ta vui mừng nhướng mày, cho rằng chuyện tốt sắp tới. Nhưng tôi nhìn thẻ xăm này, nói với cô ta: “Cô sắp chết rồi, sống không được mấy ngày nữa.” Bởi vì thẻ trúc đã chảy máu, có người phải chết.
Nhân Định Thắng Thiên Năm bảy tuổi, trong thôn có một thầy tướng số đến. Ông nói ta mệnh mỏng, là trời sinh tiện mệnh, khắc cha mẹ, còn không bằng ăn mày. Còn muội muội ta là tướng ẩn phượng, định mệnh phải gả vào hoàng gia, hưởng vinh hoa phú quý. Từ ngày đó, cha đuổi ta ra chuồng heo, ngày ngày phải cùng heo giành ăn Còn muội muội thì trở thành bảo bối của cả nhà, mặc quần là áo lụa. Dân làng ghét bỏ ta, muốn đuổi ta ra khỏi làng. Nhưng ta không tin vào số mệnh, ta chỉ tin chính mình.