Danh sách truyện mới cập nhật
Dịu Dàng Dành Hết Cho Em Tham gia chương trình tình yêu với ảnh đế lạnh lùng kiêu ngạo, tôi tránh hiềm nghi khắp nơi, sợ ảnh hưởng đến việc anh và minh tinh đang nổi xào cp. Không ngờ phản ứng của cư dân mạng lại trái ngược với những gì tôi nghĩ. Sau khi chương trình lên sóng, minh tinh đang nổi và ảnh đế bị nói là đường công nghiệp, không tự nhiên chút nào. Cp Tránh hiềm nghi của tôi và ảnh đế lại hot, nổi tiếng khắp mạng xã hội. Người xem: [Vừa nhìn nhau đã tránh, ánh mắt lại còn lưu luyến! Hai người họ mà không phải thật thì ông đây là giả!]
Tôi Chính Là Tinh Thần! Sau khi công lược thất bại, tôi bị hệ thống trừng phạt tiếp tục lưu lại thế giới này. Không có mục tiêu, tôi bắt đầu buông thả bản thân. Thứ hai bốn sáu mắng người chồng bạc tình, ba năm bảy mắng đứa con trai thối. Hệ thống nhìn trạng thái tinh thần của tôi, giọng điệu nhạt nhẽo nói: “Sớm biết như vậy đã không khen thưởng cho cô rồi.” Ai mà biết có một ngày đứa con trai không có lương tâm của tôi vậy mà lại bị tôi mắng đến mức giác ngộ ra rồi. “Mẹ ơi, mẹ có thể đổi cho con một người cha khác được không?”. “Con nghĩ người chú mà mỗi ngày cùng mẹ nói chuyện cũng không tồi.”
Cải Mệnh Ta dùng sự trong sạch cứu Tiêu Cẩm Hạc một m//ạng. Hắn lại nhận định là ta ham muốn vị trí Thái tử phi, cố ý làm như vậy. Sau đó quân địch vây thành, chỉ đích danh muốn Thái tử phi hiến tế mới bằng lòng ngừng chiến. Tiêu Cẩm Hạc cười gật đầu, đáp: “Có thể.” Hắn nói ta c//ướp đồ của tỷ tỷ, đã đến lúc trả lại. Hắn treo ta ở trên thành lâu, tùy ý để ta bị vạn tiễn xuyên tim. Hắn có một trăm cách để chuyển bại thành thắng, nhưng hắn nói, kết cục như vậy, là ta gieo gió gặt bão.
Chiến Lược Cho Nhân Vật Phản Diện Sau khi công lược nhân vật phản diện thất bại, tôi giả chết và chạy trốn. Suốt bảy năm qua, Tạ Tề Yến chưa bao giờ động lòng với tôi. Cuối cùng, tôi cũng bỏ cuộc và quay về thế giới khác. Nhưng khi đối tượng công lược mới xuất hiện, tôi phát hiện đó vẫn là Tạ Tề Yến. Tôi hoảng hốt hỏi: “Làm sao cậu tìm được nơi này?” Tạ Tề Yến cúi đầu, hôn nhẹ bàn tay đang cứng ngắc của tôi, nở một nụ cười dịu dàng: “Chị nói tôi là chó điên mà, đương nhiên tôi phải ngửi mùi và tìm đến rồi, bảo bối.”
Kinh Hoa Ngày ta và tỷ tỷ sinh ra, quốc sư nói song sinh công chúa là điềm xấu. Vì thế tỷ tỷ bị đưa đến biên cương cho cữu cữu nuôi nấng. Biên cương lạnh giá, nàng ta chịu không nổi cảnh phải ngày ngày đêm đêm luyện võ, lúc trốn đi thì bị quân địch bắt được, trở thành nô tỳ đê tiện. Còn ta lại sống trong nhung lụa được phụ hoàng sủng ái, còn kết thân với Khương quốc, khi gả đi chính là Hoàng Hậu cao quý. Tỷ tỷ ôm hận lẻn vào đội ngũ đưa thân, âm thầm hạ độc ta. Nhưng không ngờ chúng ta lại trọng sinh. Lần này nàng ta giành phần rút xiên tre dài tượng trưng cho việc được ở lại trước. “Ngươi cũng phải chịu thử cảnh khổ sở nơi biên cương!” Tuy nhiên nàng ta nào biết rằng thâm cung nhìn hào nhoáng ấy mới chính là địa ngục.
Hình Xăm Trí Mạng Nửa đêm, tôi nhìn thấy trên sàn đấu giá có một hình xăm “Quốc sắc thiên hương”, được chào giá 10 triệu tệ, làm thành một chiếc túi. Nhưng đây rõ ràng là hình xăm trên lưng một người phụ nữ, trùng hợp hơn cả là tôi cũng có một hình xăm giống hệt trên lưng.
Giảo Thập Bát Ta được sinh đúng vào năm hạn hán nghiêm trọng. Ở thôn của ta, bé gái ra đời trong năm có thiên tai sẽ bị chôn sống trên núi. Vì để bảo vệ tính mạng của ta, mẫu thân đã lừa cha rằng ta là một bé trai. Ta dùng thân phận nam nhi sống khỏe mạnh đến năm mười sáu tuổi, nhưng sau lúc mẫu thân qua đời, ta đột nhiên mắc phải căn bệnh lạ. Khi chuyện bị lộ, hàng xóm láng giềng nhao nhao thuyết phục cha: “Chẳng qua chỉ là một đứa con gái, nhân lúc nó còn sống bán vào thanh lâu đổi chút tiền rồi cưới người khác.” Từ ngày ấy, cha dần lãnh đạm với ta, ta thấp thỏm lo lắng, chỉ sợ bị vứt bỏ. Nhưng sau này, cha lại chết trong hang rắn của phủ Thái tử vì muốn xin một cây thuốc dẫn cho ta.
Quy Tắc Của Người Đứng Đầu Hồn phách của tôi nhập vào người một nữ sinh. Nhưng tôi nhìn bài thi toán lớp 12 viết rõ ràng 65 điểm trước mặt, lâm vào trầm tư. Lúc thi đại học tôi thi đậu vào Thanh Hoa với thành tích đứng đầu toàn thành phố, hiện tại tôi nhìn điểm số khiến người ta không thể tưởng tượng nổi này, cười thành tiếng. Tiếng cười trong giờ tự học buổi tối yên tĩnh có vẻ vô cùng đột ngột, bởi vậy người ngồi bàn phía trước tôi quay đầu nhìn tôi một cách chán ghét, cô ấy cau mày nói: “Tôn Thư Nghi, câm miệng.” Tôi không chấp nhặt với cô ấy, ngẩng đầu nhìn thấy bài tập viết trên bảng đen và thời gian đếm ngược kỳ thi đại học, tôi rất nhanh hiểu được, bây giờ tôi đang ở trong thân thể một nữ sinh trung học. Tôi nhìn tay mình một chút, thon dài trắng nõn, cầm lấy tấm gương nhỏ trên bàn, phản chiếu ra một khuôn mặt cũng được xem là xinh đẹp. Xinh đẹp hơn tôi trước kia, thế nhưng dưới mắt là quầng thâm màu đen nhàn nhạt, vừa nhìn đã biết không ngủ đủ giấc trong thời gian dài. Cúi đầu xuống, tốt lắm, trên đùi tôi lại còn bó thạch cao. Trên bàn học chất đống tư liệu ôn tập chỉnh tề, còn có sổ ghi chép chi chít và bài thi sửa chữa nhiều lần. Phía trên tất cả đều là điểm số khá là tệ.
Như Ý Bắt Yêu Hồ Phần 1: Như Ý bắt chuột quỷ Phần 2: Như Ý bắt Yêu Hồ Phần 3: Như Ý bắt Lợn Yêu Phần 4: Như Ý bắt Chồn Tinh Con Yêu Hồ mà tôi đã truy đuổi suốt một thời gian dài cuối cùng cũng lộ diện. Tôi lén vào phòng trang điểm của ngôi sao đình đám, hít lấy mùi hương trên áo của hắn, với vẻ mặt đầy phấn khích: “Ah~ đúng là mùi này rồi!” Nhưng ngay giây sau, cảnh sát xuất hiện. Khoan đã! Tôi không phải kẻ biến thái! Tôi đến đây để bắt yêu đấy!
Mùa Xuân Hoa Nở Ta vốn là một nữ đồ tể, bỗng chốc lại trở thành mẹ tiểu thư giả của tướng phủ. Thừa tướng phu nhân cao ngạo quý phái, bịt mũi ném tiểu thư giả trước cửa nhà ta. Ta nghi hoặc: “Ngươi thật sự không cần tiểu nữ oa này nữa sao?” Nàng ta đầy vẻ chán ghét, chỉ mang theo tiểu thư thật rời đi. Ta gật gật đầu, được rồi, bỗng dưng lại có thêm một cục bột nhỏ. Sau đó, mỗi ngày ta giết năm con heo, cục bột nhỏ mỗi ngày ăn hết năm bát cơm. Còn lẽo đẽo đi theo sau ta: “Mẹ, đói đói, cơm cơm!”
Nàng Là Sự Cứu Rỗi Hồi nhỏ ta bị bệnh sốt cao, đích tỷ lo lắng cho ta nên sau khi thành thân đã gả ta cho tiểu thúc tử của mình. Phu quân ta chơi bời lêu lổng, ăn chơi trác táng, ngày ngày chỉ biết trêu mèo chọc chó. Tỷ phu là người thanh lãnh tự kiềm chế, ngay thẳng chính trực nhưng lại bị một nữ tử yếu đuối quấn lấy, hắn do dự không quyết, dây dưa không dứt, cho đến khi nữ tử kia mang thai. Đích tỷ đau lòng lắm, nhìn thấy phu quân ta tay xách lồng chim, lắc lư đi lại, liền nhắm mắt thở dài, hỏi ta: “Hai tỷ muội chúng ta không thể mãi chôn chân ở đây, có đi không?” Ta quay đầu nhìn phu quân ngu ngơ của mình, gật đầu, dứt khoát nói: “Đi.” Tỷ tỷ đi đâu, ta đi đó. Ngay khi hai ta đang chuẩn bị bỏ trốn thì phát hiện phu quân ta đang kề dao vào cổ đại ca, mắt liếc xéo, môi cong lên, ánh mắt lạnh lùng: “Đi, quỳ xuống xin lỗi đại tẩu rồi mau chóng giải quyết nữ tử đó đi.” Chàng nghiến răng nghiến lợi: “Nếu không thì nàng dâu của lão tử cũng muốn chạy.” Sau đó nhìn về phía ta đang run rẩy trong góc, tủi thân nói: “Vãn Vãn, nàng không cần ta nữa sao?”
Chim Hoàng Yến Nghịch Ngợm Tôi và chị tôi là chim hoàng yến bên cạnh hai vị thái tử gia ở Thượng Hải. Chị gái tôi thì trong sáng và ngây thơ, còn tôi thì lanh lợi hơn, dễ dàng làm vừa lòng thái tử gia, không phải lo lắng về cơm ăn áo mặc sau này. Nhưng một ngày, chị tôi phát hiện ra rằng chúng tôi là những nhân vật phụ và sẽ bị kim chủ bỏ rơi, kết cục vô cùng bi thảm. Chị ấy nói: “Chúng ta phải tìm một lý do để khiến họ cảm thấy áy náy, từ đó đồng ý thả chúng ta đi.” Tôi nghĩ một lúc rồi đáp: “Chuyện này không khó đâu. Chị hãy ngủ với kim chủ của em, còn em sẽ ngủ với kim chủ của chị. Chúng ta cùng nhau bắt gian.” Vào ngày thực hiện kế hoạch, chúng tôi run rẩy đổi phòng. Nhưng chưa kịp để tôi bò lên giường của người em trai, tôi đã bị nhấc bổng lên. Bùi Yến đứng sau lưng, vuốt ve cổ tôi và cười lạnh lùng: “Gan to nhỉ, có anh còn chưa đủ, giờ còn muốn em trai của anh sao?”