Trang chủ Truyện mới

Danh sách truyện mới cập nhật

Giữa Chúng Ta Có Một Người

Giữa Chúng Ta Có Một Người Trong đám cưới lớp trưởng, vợ cũ ăn diện lộng lẫy, khoác tay một gã đàn ông mặc vest hàng hiệu. Mấy người bạn học không nhịn được mà xì xào: “Cả ngày làm việc quần quật như trâu, cuối cùng lại thành chồng cũ của người ta.” Ánh mắt xung quanh thi nhau đổ dồn về phía tôi. Bộ đồ bảo hộ cũ kỹ không che được sự chế giễu, lại càng không che nổi sự thương hại. Gã đàn ông kia liếc nhìn tôi, ánh mắt đầy khiêu khích, cố tình lớn tiếng với người bên cạnh: “Năm nay làm ăn cũng tàm tạm thôi, chắc được tầm tám mươi mấy vạn (~2,8 tỷ).” Trong bữa tiệc, có người làm nhà nước, có người làm lãnh đạo, cũng có mấy ông chủ nhỏ. Tôi lúng túng xoa tay, lặng lẽ ngồi vào góc xa nhất. Tính im lặng cho đến khi tan tiệc, thì bất ngờ, chiếc điện thoại người già mua với 300 tệ (~1tr) đeo bên hông tôi bỗng rung lên, loa ngoài rú lên: “Alipay báo: nhận được 5 vạn tệ (~175tr).” “Alipay báo: nhận được 10 vạn tệ (~350tr).” “Alipay báo: nhận được 8 vạn tệ (~280tr).” “Alipay báo: nhận được…” Cả hội trường bỗng im phăng phắc. Tôi rút điện thoại ra xem, chia lợi nhuận hải sản xong rồi. Tổng cộng hơn một trăm vạn (~3,5 tỷ).

Thiên Kim Thật Ngoài Dự Đoán

Thiên Kim Thật Ngoài Dự Đoán Tôi là thiên kim thật bị thất lạc nhiều năm của nhà giàu nhất thành phố. Ngày được anh trai ruột đón về, vì trên tay dính bùn đất nên tôi bị cô con gái nuôi đẩy ngã xuống đất. Tôi còn chưa kịp hoàn hồn đã thấy mẹ ruột tát cô ta hai cái giòn tan: “Cô là cái thá gì mà dám động tay với con gái ruột của tôi, một đứa con nuôi cũng muốn trèo lên đầu người khác?” Úi chà! Bà mẹ này ngầu dữ ta, tôi thích quá trời. Vậy thì cái nhà này, tôi đã về rồi, khỏi đi đâu nữa.

Hủy Hôn Càng Sớm Càng Tốt

Hủy Hôn Càng Sớm Càng Tốt Tôi đã cùng Tạ Trầm đi từ tay trắng đến khi sở hữu khối tài sản kếch xù, vậy mà bạn gái cũ của anh ta lại đứng trước mặt tôi nói một câu: “Tôi sẽ từng bước giành lại Tạ Trầm từ tay cô.” Ủa? Lúc loài người tiến hóa, có phải cô ta trốn kỹ quá nên lỡ mất không? Mấy lời súc sinh như vậy mà cô ta cũng nói ra được sao. Kết quả, hay thật, tôi tưởng lịch sử tiến hóa chỉ bỏ sót mỗi cô ta. Ai ngờ còn sót thêm một tên nữa.

Cát Mã Đốn Châu

Cát Mã Đốn Châu Bố từng nói tôi là Cát Mã Đốn Châu, viên ngọc trên thảo nguyên. Thế mà giờ đây tôi lại đứng giữa bữa tiệc xa hoa đầy những tiếng cười gượng gạo, những chiếc mặt nạ xã giao và lời tâng bốc giả tạo. Bọn họ cười tôi tay trắng, châm chọc tôi là loài tơ hồng phải dựa dẫm vào Giang Thịnh để tồn tại. Tôi núp trong một góc cố gắng thở đều, điện thoại bỗng nhận được một tin nhắn từ 10 năm trước. “Con gái nhỏ trên thảo nguyên của ba, không biết giờ con đã trở thành nhà thám hiểm vĩ đại chưa. Ba đã mua một khoản đầu tư cho con, hôm nay đến hạn rút rồi. Ba tặng con làm quà, trên con đường tự do mà con luôn mơ ước, ba muốn giúp con một tay!” “Nếu đọc tin này mà xúc động đến phát khóc, thì về nhà uống với ba một ly nhé! Cho ba gặp lại cô con gái 27 tuổi của mình. Không làm thám hiểm cũng được, chỉ cần con sống đúng với mình. Ba mãi mãi là hậu phương vững chắc của con!” Bên cạnh tôi là lời nhắc nhở đầy lạnh nhạt của người đàn ông rằng tôi phải biết thân biết phận, đừng mất mặt. Lúc ấy, tin nhắn của ba như xé đôi linh hồn tôi: Một nửa bị níu lại bởi quá khứ đầy ấm áp, một nửa vẫn gồng mình sống như một cái xác không hồn.

TANG DƯ THẨM XUYÊN

Sau khi gia đình bạn trai cũ là Thẩm Hoài Xuyên sa sút, anh bắt đầu bán bánh kếp trước cổng khu chung cư nhà tôi.Nể tình xưa, ngày nào tôi cũng mua một cái bánh ủng hộ anh, không thiếu một ngày.Cho đến một hôm, có một xe bánh kếp mới đến.Tôi không kìm được, mua một cái ăn thử xem thế nào.Ai ngờ bị Thẩm Hoài Xuyên bắt gặp ngay tại trận, anh nhìn tôi với ánh mắt đầy tủi thân:“Anh ta cũng cho em thêm một quả trứng rán à?”Chủ xe bánh mới liếc nhìn xe của Thẩm Hoài Xuyên, cười khẩy:“Dụng cụ của tôi là hàng nhập khẩu từ Ý, trứng thì dùng loại Ngỗng Vàng.“Anh mở hàng hay làm từ thiện vậy?”Thẩm Hoài Xuyên vội vàng chối.Nhưng hôm sau, tôi lại tận mắt thấy Thẩm Hoài Xuyên đưa cho chủ xe bánh mới một tấm chi phiếu, mặt mày nịnh nọt:“Anh ơi, đây là hai triệu, sau này anh có thể sang chỗ khác bán được không?”

CHIM HOÀNG YẾN CŨNG PHẢI KHÔN NGOAN

Khi còn là sinh viên trao đổi ở Cảng Thành, tôi đã làm chim hoàng yến của anh Trình Châu suốt ba năm.Trình Châu từng nói tôi là một trong số ít chim hoàng yến ngoan nhất mà anh từng có.Không tranh giành, không đòi hỏi, cũng chẳng tham lam hay nổi loạn.Những cô chim hoàng yến khác thì toàn đòi tiền, hàng hiệu, trang sức, hoặc tìm mọi cách để leo lên cao.Còn tôi thì rất ngoan. Ngoài việc ăn tối, ngủ cùng anh ấy, thì chỉ tập trung vào việc học.À, thỉnh thoảng cũng có qua đêm ở biệt thự trên đỉnh Thái Bình Sơn.

Xuân Về Chốn Cũ

Xuân Về Chốn Cũ Năm tốt nghiệp cấp ba, tôi đã từ chối lời tỏ tình của Cố Tùng trước toàn trường. Tôi nói mình đã có bạn trai rồi. Cậu ấy lễ độ gật đầu, xoay người rời đi. Rạng sáng ngày hôm sau lúc bốn giờ, cậu ấy bay ra nước ngoài du học. Tôi thì như thường lệ, tranh thủ trời chưa sáng đã ra giành sạp bán bữa sáng. Tám năm sau. Tôi ôm đứa con gái đang bệnh nặng, mang theo bảy nghìn tệ (~24.5tr) cuối cùng trong người, ngồi lên chuyến tàu đi về Bắc Kinh. Xem xong hồ sơ bệnh án, bác sĩ lắc đầu. “Toàn Bắc Kinh e là chỉ có một bác sĩ có thể làm được ca phẫu thuật này. “Là một chuyên gia vừa từ nước ngoài trở về, từng chủ trì một ca phẫu thuật cho bệnh nhân có tình trạng tương tự bé con nhà cô.” Nói đến đây, ông ta vui vẻ gọi người đàn ông phía sau tôi: “Để tôi giới thiệu một chút, chính là vị này – Cố Tùng, bác sĩ Cố.”

Tình Cũ Chẳng Rủ Cũng Tới

Tình Cũ Chẳng Rủ Cũng Tới Đêm trước ngày cưới, Mục Xuyên ôm cô thanh mai của anh ta, nói với tôi rằng muốn có một đêm tự do. Anh ta nói, sau đêm nay, cả đời này anh ta sẽ một lòng một dạ với cuộc hôn nhân của chúng tôi. Tôi nhìn anh ta rất lâu, rồi gật đầu đồng ý. Khi bước ngang qua người tôi, anh ta còn hào phóng nói: “Đêm nay em cũng có thể ra ngoài tìm một người đàn ông, anh đảm bảo tuyệt đối sẽ không để tâm.” “Tôi không cần phải ra ngoài.” Tôi đi thẳng đến trước mặt người anh em thân thiết nhất của anh ta. Nhìn vào đôi mắt đẹp đó đầy lưu luyến: “Đêm nay, ngủ cùng nhau nhé?” Anh ta có thanh mai, chẳng lẽ tôi không có mối tình đầu?

Vượng Mình Không Vượng Người

Vượng Mình Không Vượng Người Chồng tôi trúng xổ số 10 triệu NDT (~35 tỷ). Đúng như anh ta từng nói, ngoài cha mẹ ra, những thứ khác… anh ta đều thay đổi hết. Sau khi ly hôn, vì phải phụng dưỡng cha mẹ và nuôi con gái, tôi cố gắng gánh vác nhiều công việc một lúc. Nhưng vì quá mệt mỏi, tinh thần suy sụp, tôi bị tai nạn giao thông trên đường đi làm và tử vong ngay tại chỗ. Lúc mở mắt ra lần nữa, tôi đã trọng sinh về đúng ngày anh ta mua tờ vé số đó. Lần này, tôi quyết định đi lại con đường của chồng cũ, ngoại trừ cha mẹ và con gái, tất cả những thứ còn lại, tôi đều thay đổi.

Thời Gian Và Anh Vừa Đúng Lúc

Thời Gian Và Anh Vừa Đúng Lúc Tôi đã sống 23 năm trong nhung lụa, là một đại tiểu thư được cưng chiều từ bé. Thế mà chỉ trong một đêm, tôi bị nói thẳng vào mặt rằng mình chỉ là đồ giả. Tôi cùng hành lý bị đuổi ra khỏi nhà họ Lâm, ngay cả vị hôn phu cũng bị người ta cướp mất. Nhưng anh ấy lại lập tức đi tìm tôi, nắm chặt tay tôi trước mặt mọi người, lạnh lùng nói: “Vị hôn thê tôi nuôi từ nhỏ, các người nói đổi là đổi được à?”  

Hoàng Quyền Độc Lữ

Hoàng Quyền Độc Lữ Phu quân ta là một vị đại phu. Hôm ấy, chàng phụng chỉ nhập cung chẩn trị chứng đau đầu cho quý phi, kết quả là quý phi đầu tóc rối bời, mặt mũi lem luốc, lao thẳng đến trước mặt hoàng huynh ta, khóc đến mức hoa lê đẫm mưa, nói rằng phu quân ta đã vô lễ với nàng ta. Hoàng huynh từ trước đến nay luôn nâng niu quý phi như trân châu bảo ngọc, nghe xong thì nổi trận lôi đình, lập tức sai người đánh ch.t phu quân ta bằng trượng. Khi ta vào cung tìm chàng, thân thể chàng chẳng còn mảnh da lành lặn, trong tay vẫn nắm chặt bùa bình an ta cầu cho chàng, mà người thì đã sớm tắt thở rồi. Quý phi ngồi trên cao nhìn xuống, ngạo mạn bảo ta: “Ngươi có thể giống bản cung đôi phần, đó là phúc khí của ngươi.” Nàng không biết rằng, có thể giống ta đôi phần, mới là phúc khí của nàng.

TRÊU ĐÙA TỔNG TÀI MÙ

Sau khi cưới tổng tài mù.Tôi dựa vào việc anh ấy không nhìn thấy, liền hôn anh một cái, rồi lại một cái. Anh đỏ mặt, liên tục nói: “Cô Lâm, đừng như vậy.”Sau này, anh thế mà lại ép tôi vào góc tường, nhìn tôi bằng ánh mắt sâu thẳm: “Vợ yêu, lại đây~”