Danh sách truyện mới cập nhật
Hàng Xóm Cực Phẩm Nhà hàng xóm đối diện sau khi mang thai đã yêu cầu tôi đưa con mèo của mình đi. Sáng sớm đã gửi cho tôi một tin nhắn dài như thế này: [Xin chào, tôi là 503, vợ tôi đã mang thai được hai tháng rồi, mong anh có thể đưa con mèo đi.] [Thứ nhất, vợ tôi sợ mèo, nếu không cẩn thận bị mèo dọa mà sinh non thì anh phải chịu trách nhiệm.] [Thứ hai, nếu con mèo kêu sẽ không tốt cho việc dưỡng thai của vợ tôi, anh phải chịu trách nhiệm.] [Thứ ba, nếu con mèo của anh ra ngoài chạy lung tung, không may đụng phải vợ tôi thì anh phải chịu trách nhiệm.] Tôi nhìn chú mèo con mới ba tháng tuổi trong lòng mà đăm chiêu. Chỉ thế này thôi mà cũng có thể đe dọa được một phụ nữ mang thaisao? Không biết còn tưởng đứa con nhà anh ta là tôi mang hộ. Vì thế tôi quay sang chụp lại màn hình rồi đăng lên nhóm cư dân, kèm theo dòng chữ: [Xin chào mọi người, vì vợ của hàng xóm 503 của tôi mang thai rồi nên sợ mèo.] [Mong mọi người hợp tác đưa thú cưng trong nhà đi, nếu không sẽ phải chịu toàn bộ trách nhiệm!] Chỉ trong chốc lát, cả nhóm cư dân đều nổ tung.
Vân Cẩn Thứ muội vừa được tái sinh, việc đầu tiên nàng làm là bắt ta giết vị hôn phu của mình. Nàng ta nói vị hôn phu sau này sẽ cầu hôn một cô gái mồ côi, ban cho nàng ta mọi vinh hoa phú quý nhưng lại khiến cả nhà ta bị lưu đày chết thảm. Khi người khác còn đang nghi ngờ thật giả thì trong lòng ta đã mài dao. Hắn cưới ai ta không quan tâm nhưng tuyệt đối không được động đến gia đình ta, đao kiếm của phủ Thượng thư mãi mãi chỉ hướng ra ngoài.
Chàng Là Định Mệnh Của Ta Ta và tỷ tỷ xuất giá cùng ngày.Nhưng người vén khăn trùm đầu của ta, lại là tỷ phu.Bấy giờ ta mới biết được, tỷ tỷ và vị hôn phu của ta đã sớm lén lút qua lại với nhau, thầm đổi kiệu hoa.Tỷ phu bị mù, thân thể lại yếu ớt, tính tình mềm mại, hắn dịu dàng nói với ta.“Nàng đừng sợ, không sống được bao lâu đâu, nàng cố nhịn một chút.”Sau lại ta mới biết, hắn nói không sống được bao lâu, là đang nói đến tỷ tỷ và người trong lòng của ta.
Hướng Tới Tình Yêu Và Tự Do Tôi là thiên kim thật trong tiểu thuyết thiên kim thật giả, sau khi thân phận lộ ra ánh sáng, tôi không nhận được sự yêu mến của ai nhưng lại nhận được vô số sự căm ghét. Sau khi được sống lại, tôi không quan tâm gì nữa, ném kết quả chẩn đoán của bệnh viện đi, lấy một ít tiền tiết kiệm và bắt đầu phát sóng trực tiếp hành trình cuối cùng của cuộc đời mình. Những người thân trong gia đình vốn ghét tôi đến tận xương tủy đột nhiên đ//iên cuồng muốn tìm tôi và cứu tôi. Ba mẹ ruột của tôi mắt đỏ hoe nhưng không dám bước lại gần tôi một bước. Họ nhìn tôi leo lên vách đá và ngồi bấp bênh trên xích đu, khóc lóc nói rằng họ đã sai. Ông anh trai rẻ tiền cầm con gấu bông khi còn bé, khóc đến run tay, bà chị gái đ//ộc á//c c//ắt đi mái tóc dài của mình, tự tay làm thành tóc giả đưa cho tôi, cầu xin tôi nhận lấy, cầu xin tôi để chị ta bù đắp. Thiên kim giả quỳ gối trước giường bệnh của tôi, trong mắt đầy hận ý nhưng không dám biểu lộ ra, luôn miệng nói: “Chị ơi, em xin lỗi.”
Thẩm Tương Vân Ta là nha hoàn thông phòng mà Quý gia mua về. Lão phu nhân từ bi bảo: “Nếu ngươi có thể sinh cho Trình nhi một đứa con trai hoặc con gái, ta sẽ nâng ngươi lên làm thiếp.” Trước mặt mọi người, ta cảm ơn không hết, sau lưng không có ai lại không bỏ sót một liều thuốc tránh thai nào. Cho đến khi bị thiếu gia phát hiện, mặt hắn đầy vẻ tức giận: “Không muốn phải không? Vậy thì cứ làm cho đến khi ngươi có thai thì thôi!” Để thoát khỏi số phận ngày ngày bị đè trên giường, ta đã bỏ trốn. Bốn năm sau, tại cung yến, Quý Trình Trạch nhìn chằm chằm vào cô bé có sáu phần giống hắn bên cạnh ta, đôi mắt đỏ hoe, hỏi: “Cha của con đâu?” Đứa bé ngây ngô nói: “Cha của ta ở ngay sau lưng ngài.” Nó chỉ tay vào vị thừa tướng vừa mới nhậm chức, phong thái nhẹ nhàng như gió mát trăng thanh.
Cung Yên Ngọc Dịch Tửu Tôi xuyên không về cổ đại thành nữ phụ độc ác, hệ thống yêu cầu tôi làm nhục nam chính đang sa cơ lỡ vận. Tôi nắm cổ hắn rót rượu kích thích vào miệng, không nhịn được cảm thán: “Quả nhiên hoàng cung toàn là rượu ngon.” Nam chính uể oải đáp: “Trăm tám mươi đồng 1 ly đấy.” Hóa ra mọi người đều là người xuyên không, vậy thì mọi chuyện dễ dàng hơn nhiều! Tôi lịch sự thương lượng với hắn: “Xin lỗi, lát nữa tôi phải cưỡng ép anh, phiền anh chịu đựng một chút nhé.” Nam chính khẽ cắn vành tai tôi: “Tối nay tôi cùng nữ chính hẹn hò bên bờ sông, phiền cô đến bắt gian nhé.” Tôi nghiêm túc ghi nhớ, kết quả tối đó vô ý ngủ quên. Nửa đêm bị lay tỉnh, giọng nam chính khàn đặc. “Sao em không đến? Tôi đợi em cả đêm, chẳng lẽ em không hề thích tôi chút nào sao?”
Khuynh Vân Yểu Năm bị xét nhà, mẫu thân vội vã nhét ta vào nhà họ Tống làm biểu tiểu thư. Lão thái thái hứa với ta, đợi ta cập kê sẽ giúp ta tìm một nhà tử tế để gả đi. Ta vốn tưởng gặp được nhà tử tế, có thể an ổn từ đây. Nhưng không ngờ có một ngày yến tiệc say rượu, biểu ca bò lên giường ta. Bị bắt gian tại giường, biểu tẩu vốn hiền thục đập vỡ chén trà, lão thái thái từ bi nhân hậu cũng thở dài than gia môn bất hạnh. Chỉ có biểu ca ngày thường phong quang trăng sáng, không vội không vàng vén áo ngủ, vẻ mặt thỏa mãn. Ngày hôm sau, một chiếc kiệu nhỏ từ cửa hông khiêng vào. Biểu tẩu biến thành chủ mẫu, biểu ca biến thành phu quân. Còn ta, trở thành tiểu thiếp bị mọi người khinh bỉ.
Bất Khí Xuân Quang Ta từng trọng dụng một tên mã nô. Hắn trẻ tuổi, tuấn tú, dã tính mười phần, nói rằng ngày sau nhất định sẽ báo đáp ân tri ngộ của công chúa. Tạ Lan quả thực đã thực hiện lời hứa, nhưng lại là chặt đứt toàn bộ tay chân ta, dâng cho hoàng huynh, làm bàn đạp để thăng tiến. Trong lúc tuyệt vọng, chỉ có một quân sư vẫn luôn không được chú ý, nhân lúc hỗn loạn đã cắt cổ ta. Hắn run rẩy ôm ta vào lòng: “Công chúa cả đời kiêu ngạo, có thể giết, nhưng tuyệt đối không thể nhục.” Ta không hiểu tại sao hắn lại nguyện ý cùng ta chịu chết. Cho đến khi mặt nạ của hắn rơi xuống, ta nhìn thấy khuôn mặt đáng lẽ đã chôn vùi từ năm năm trước. ——Tạ Lan chỉ có ba phần giống hắn. Ta nuốt hận mà chết, mở mắt ra lần nữa, đã trọng sinh vào ngày ta nâng đỡ Tạ Lan.
Sau Khi Bị Hệ Thống Trói Buộc, Tôi Quyết Định Chạy Trốn Trúc mã rất ghét bị công lược. Chín mươi chín người công lược, kẻ thì chết, kẻ thì điên. Có người còn nhảy từ cao ốc xuống, gào thét: “Tôi chết rồi thì hắn nhất định sẽ hối hận.” Tôi hỏi hắn: “Tại sao anh không thích bọn họ vậy?” Trúc mã đáp: “Người công lược đều đáng chết.” Mãi cho đến sau này, hệ thống công lược liên kết với tôi. Tôi run rẩy, quyết định tránh xa hắn. Ai ngờ đêm đó, hắn giam tôi lại trước gương, giọng khàn khàn. “Tịch Tịch ngoan, anh dạy em cách công lược nha.” “Đừng khóc, đừng khóc, Tịch Tịch của chúng ta là làm bằng nước sao?” “Sao còn khóc vậy, có phải muốn anh lấy miệng bịt miệng em không?”
Linh Hồn Hèn Nhát Ngày tôi mất việc, tôi ứng tuyển vào làm thiết kế mỹ thuật cho một ngôi nhà ma. Bản tính nhát gan đã khiến tôi không thể biết rằng nơi đây là một trong những ngôi nhà ma nổi tiếng nhất thành phố, có tên là “Lâm Gia Cổ Trạch” – nhân viên ở đây đều là ma, hàng thật giá thật.
Chờ Đến Khi Gặp Được Em Ông xã ảnh đế ẩn hôn ba năm đột nhiên có thuật đọc tâm, nhưng tôi lại không biết chuyện này. Vì để tác hợp cho anh và ánh trăng sáng ở bên nhau, tôi còn không ngừng cố gắng sắm vai nữ phụ độc ác. “Em có chết cũng không ly hôn, đời này hai người đừng hòng quay lại với nhau!” Trong lòng lại mắng: [Tên chó cặn bã, mối tình đầu của anh sắp bị tôi hành hạ chết rồi, anh còn không mau ký vào giấy ly hôn đi, bà đây vẫn đang đợi đóng máy xong sẽ cầm 10 tỷ bồi thường đi nuôi người mẫu nam nữa.] Không ngờ ảnh đế không chỉ không ly hôn mà còn nhất quyết kéo tôi đi công khai cho bằng được.
Nguyệt Hạ Yên Nghi Nghe nhạc này đọc truyện nha mí nàng … Ta là một hồn ma. Ta đã lang thang trong nhân gian đã lâu, muốn tìm một hồn ma khác. Người đó là phu quân của ta khi còn sống, hắn chết trước ta. Nhưng tên chết yểu đó, có vẻ đã đầu thai từ lâu rồi. Hắn trở thành một thư sinh, trong một đêm mưa, bước vào căn nhà đất nhỏ của ta.