Danh sách truyện mới cập nhật

Xuyên Thành Thiên Kim Giả Người Nhạt Như Cúc, Bị Nghe Lén Nội Tâm Xuyên thành thiên kim giả người nhạt như cúc, để vạch trần bộ mặt thật của tôi, thiên kim thật đã buộc tôi vào hệ thống nghe nội tâm. Thiên kim thật muốn đấu đá với tôi, tôi nhìn tổng tài bá đạo gầy gò, trong lòng đầy tiếc nuối: 【Quá gầy, không được. Đàn ông phải cơ bắp săn chắc, há cảo phải ăn khi còn nóng hổi.】 【Há cảo! Thèm thật đấy, nhưng mình phải giữ vẻ thanh cao như cúc, lát nữa lén gọi hai phần ăn cho sướng miệng.】 Tổng tài bá đạo bênh vực cho thiên kim thật, lớn tiếng quát tôi cút về nhà. Tôi thầm nghĩ: “Tuyệt vời, về nhà đúng lúc xem bản cập nhật của One Piece!” Tổng tài: “?” Về sau, có người nói tôi giả thanh cao, thiên kim thật thở dài: “… Thực ra không phải vậy, cô ấy chỉ bình đẳng không để ý đến bất kỳ ai mà thôi.”

Tôi luôn giả vờ là học sinh ngoan trước mặt đại ca trường – Phí Dã.Cho đến một lần hỗn chiến trong quán bar, anh cầm gậy bóng chày, tôi cầm chai bia, cả hai nhìn nhau chết trân.Phí Dã: “Thẩm Chiêu Chiêu, sao cậu lại ở đây? Nói xem nào?”Tôi cố biện minh: “Tôi nói tôi đến quán bar để ăn trái cây, cậu tin không?”Phí Dã: “Tin.”

Nguyệt Chiếu Chiêu Dương Ta và Tạ Đạo An thành thân đã ba năm. Ba năm này, hắn chinh chiến nơi sa trường. Ngày hắn hồi kinh, lại mang theo một vị cô nương tựa tiên giáng trần. Ta chau mày, suy nghĩ hồi lâu, cân nhắc lợi hại, quyết định đào tẩu. Ai ngờ đêm ấy, Tạ Đạo An liền trèo lên giường của ta, từ trong ngực rút ra một chiếc áo lót của ta: “Nương tử, nhiều năm nơi biên ải, vi phu đêm nào cũng chăn đơn gối chiếc, không sao ngủ được.”

Thái tử gia của giới Kinh Thành muốn đá tôi.Ngày người con gái trong lòng anh ta trở về nước, tôi khóc đến mức hoa lê đẫm mưa.“Vậy có phải là tôi sẽ không bao giờ gặp lại em trai anh nữa không?”Không ai biết rằng, tôi chính là fan hâm mộ số một của Thẩm Kiều – nam thần hàng đầu.Thậm chí để tiếp cận anh ấy, tôi không cần tiền cũng chẳng màng sắc, cam tâm tình nguyện làm chú chim hoàng yến trong lồng của anh trai anh ấy.Sau này, Phó Yến Quân nới lỏng cà vạt, đè tôi lên tường.Giọng nói khàn khàn:“Nói lại lần nữa…“Rốt cuộc em yêu ai?”

Tôi quay về đúng ngày anh ấy tỏ tình với tôi.“Anh thích…” Tên đại ca trường học bỗng dưng dừng lại, trố mắt nhìn tôi. Ngay lập tức, tôi nhận ra rằng ông chồng già của tôi cũng cùng tôi quay về.Anh ta khẽ cười lạnh một tiếng, quay sang tỏ tình với hoa khôi ngồi cạnh tôi.Tôi đảo mắt, quay đầu nhìn chàng trai tôi từng thầm mến suốt năm mươi, sáu mươi năm không gặp.À, quả nhiên tôi vẫn thích kiểu này hơn.

Nghe nói bạn trai cũ cũng sẽ đến buổi họp lớp, thế là tôi dẫn theo đứa cháu nhỏ đến dự, còn dặn nó gọi tôi là “mẹ”.Bạn trai cũ lập tức biến sắc, không nói lời nào, liên tục rót rượu trắng uống như nước.Khi buổi tiệc tan, đứa cháu lại không thấy đâu.Cảnh sát tìm thấy thì thấy anh ta – Kỷ Cẩn, đang ngồi xổm trước mặt thằng bé, vẻ mặt hung dữ, đe dọa:“Phải gọi là ba!”

Thiên Hạ Trong Tay Nữ Nhân Hoàng thượng giao con trai của Quý phi cho ta nuôi dưỡng. Quý phi bất mãn, mỗi tuần náo loạn ba lần, mỗi lần đều khiến hậu cung không yên ổn. Thậm chí còn tung tin đồn rằng ta ngược đãi đứa trẻ, cho nó ăn uống kham khổ. “Ngươi rốt cuộc có trả con lại cho ta không!” Quý phi tức giận đến phát run, đứng trước mặt ta chỉ trỏ, lên án không ngớt. “Không trả.” “Không trả đúng không!” Nàng trợn mắt, nghiến răng nghiến lợi: “Không trả, ta sẽ tìm Hoàng thượng sinh thêm một đứa nữa!” Nhìn dáng vẻ nàng giận đùng đùng rời đi, ta cười đến mức hoa dung thất sắc. Cũng chỉ có kẻ ngốc như nàng mới chịu sinh con cho hắn.

A Diểu Vô Tâm Phu quân và huynh trưởng hận ta đến tận xương tủy.Tất cả chỉ vì Lâm Thiền Tuyết nói rằng ta đối xử với nàng trăm bề khắc nghiệt.Ngày thành thân, ta bị sơn tặc bắt cóc, hành hạ đến chết.Ngay trước khi ta lâm chung, ta tận mắt thấy phu quân và huynh trưởng bước ra từ phía sau bọn sơn tặc, ánh mắt đầy ghét bỏ.“Lục Diểu, ngươi lòng dạ rắn rết, bắt nạt Tuyết nhi, đây chính là báo ứng.”“Ngươi bẩn thỉu và độc ác đến mức không xứng làm người.”Lâm Thiền Tuyết mắt ngấn lệ, giọng điệu yếu đuối, nói: “A Diểu, kiếp sau đừng làm điều ác nữa.”Ta chết thảm, mặt mũi biến dạng, xác nằm lạnh lẽo nơi hoang dã.Còn Lâm Thiền Tuyết thì trở về kinh thành, đường hoàng trở thành phu nhân của Thừa tướng.Gió lớn gào thét.Ta mở mắt ra lần nữa, phát hiện mình đã quay về buổi tiệc sinh thần năm 15 tuổi.Trước mắt, Lâm Thiền Tuyết đang xé rách xiêm y của chính mình, vừa làm vừa cười nhạo:“Lục Diểu, ngươi đã nghĩ xem lát nữa sẽ giải thích thế nào chưa?”Ta tung một cước, đá nàng ta xuống hồ, rồi giẫm đầu nàng xuống nước:“Ngươi không phải nói ta bắt nạt ngươi sao?”“Ta sẽ cho ngươi biết thế nào mới là bắt nạt thật sự!”

Vào năm thứ ba thầm yêu Trì Diễn, tôi đã quyết định từ bỏ mối tình đơn phương này.Lần đầu tiên, tôi tỏ tình với anh ấy:“Trì Diễn, em thích anh.”Anh ấy lạnh lùng nói: “Tôi không phải Trì Diễn, tôi là anh trai của cậu ta.”Lần thứ hai, tôi đẩy anh ấy ngã lên giường thẹn thùng nói:“Trì Diễn, anh phải chịu trách nhiệm với em.”Anh ấy ấn trán, nghiến răng nói: “Tôi là anh trai của cậu ta.”Trời ơi! Tôi thật sự không thể phân biệt được cặp song sinh này.“Thôi, anh trai thì anh trai vậy.”Sau đó, tôi không quan tâm đến Trì Diễn nữa.Nhưng anh ấy lại không kìm được mà đến tìm tôi.Tôi mở cửa, lo lắng hỏi anh ấy: “À thì… anh là Trì Diễn phải không?”Anh ấy đáp lại với giọng điệu như thường lệ:“Lâu Tiểu Tiểu, em mù à? Thế mà lại nhìn nhầm anh với anh trai của anh”Anh trai anh ấy xuất hiện, quấn khăn tắm, đặt tay lên eo tôi, nhẹ nhàng hôn lên mặt tôi nói:“Chị dâu của cậu bị mù mặt, nói chuyện cho tử tế vào.”

Một Chín Một Mười Ta đã phải lòng hoàng thượng 10 năm, hắn từng vô số lần nhục nhã, giày vò ta bằng chuyện hoan ái nam nữ. Nhiều năm sau, hắn trở thành tù nhân của ta. Ta trói cổ tay của hắn lại, ra lệnh cho một người đàn ông trung niên khỏe mạnh đi vào phòng giam của hắn cả một đêm…

Người Đi Trong Gió Lạnh Sau kỳ thi Đại Học, trong chuyến du lịch tốt nghiệp, tôi gặp Cố Đường Sinh. Giống như thiên lôi đánh trúng địa cầu, tôi yêu anh ấy đến ch .t đi sống lại. Cho đến ngày anh ấy ném một que thử thai trước mặt bố tôi. “Trưởng phòng Lâm, con gái ông mang thai. Đứa trẻ là của tôi, nhưng tôi chuẩn bị đá cô ấy.” Cố Đường Sinh biến mất khỏi thế giới của tôi. Hóa ra, anh ấy ở bên tôi chỉ để trả thù cho mối tình đầu. Sau đó, bố tôi qua đời, mẹ tôi phát điên. Mười năm sau, tôi lại gặp Cố Đường Sinh.

Ánh Trăng Sáng Không Thuộc Về Anh Năm tôi trở về nước, câu lạc bộ Viễn Hành đã nới lỏng quy chế thành viên. Cuối cùng, Triệu Cận Niên cũng có thể dẫn bạn gái nhỏ của mình vào. Cô ta cười tươi, tựa vào lòng anh ta. “Nghe nói cô vừa từ nước ngoài về? Đừng nói cô nghĩ mình là ánh trăng sáng trong truyền thuyết vừa về nước đấy nhé?” “Cô biết anh ấy yêu tôi thế nào không? Vì muốn cưới tôi, anh ấy đã quỳ trước cửa nhà tôi ba ngày để xin bố mẹ đồng ý.” Nhìn cô ta khoe khoang rằng thanh mai trúc mã không đấu lại tình yêu trời ban, tôi bỗng hơi hối hận. Tại sao tôi lại nhân nhượng, hạ thấp tiêu chuẩn để chiều lòng cái lòng tự trọng giả tạo của cô ta?