Danh sách truyện mới cập nhật

Bảy Năm Như Một Giấc Mộng Đêm trước ngày đính hôn. Bạn trai tôi vô tình chiếu màn hình điện thoại lên tivi. “Cô ấy rất tốt, rất thích hợp để kết hôn.” “Không cần quà, không cần dỗ, cũng chẳng đòi sính lễ.” “Không có tình yêu cũng chẳng sao, tôi vẫn có thể sống tốt cả đời.”

Báo Ứng Của Em Dâu Em dâu tôi vừa mới hết tháng ở cữ đã lại mang thai. Tôi khuyên nó nên bỏ thai, đợi cơ thể hồi phục rồi hãy tính tiếp. Vì sức khỏe của nó, tôi không ngại đối đầu với cả nhà. Vậy mà nó trở mặt nhanh như chớp, ngoảnh đi là đâm tôi sau lưng, cam tâm tình nguyện sinh con trai cho em trai tôi. Đã như vậy, thì tôi đành tôn trọng số phận của người khác thôi. Dù sao cuối cùng người bị vỡ tử cung, nguy kịch đến suýt mất mạng… cũng đâu phải là tôi.

Trọng Sinh Năm 79, Phát Hiện Mình Sinh Con Gái Năm 1979, tôi sinh được một bé gái. Chỉ mấy hôm sau, mẹ chồng ôm một bé trai đến nhà tôi. “Bé này nhặt được đấy, hay là để vợ chồng con nuôi luôn đi? Dù sao cũng chưa làm hộ khẩu, nhận làm sinh đôi, vừa đủ một trai một gái.” Chồng tôi gật đầu đồng ý: “Mẹ nhặt được ngay gần nhà con thì là có duyên rồi, lại vừa hay làm bạn với con gái.” Tôi cúi đầu nhìn đứa bé sơ sinh kia. Lại gặp nhau rồi, đứa con trai kiếp trước của tôi, Đống Đống.

Tình Yêu Thời Thanh Xuân Lúc đang gọi video với bạn trai, đám bạn cùng phòng của anh ấy cứ nhao nhao đòi nhìn mặt tôi. Tôi còn đang cười duyên một cách e lệ, thì điện thoại bỗng bị giật mất. Một giọng nam trầm khàn mang theo tiếng cười vang lên: “Đừng keo kiệt thế, để anh em xem thử chị dâu xinh cỡ nào nào.” Giây tiếp theo, tôi đối mặt — bốn mắt nhìn nhau với người bạn trai cũ mà năm xưa chia tay cực kỳ không êm đẹp. Nụ cười trên mặt anh ta dần tắt ngấm, im lặng mấy giây rồi khẽ giật khóe môi: “Đệt.”

“Mau lên Weibo mà xem! Cố Thanh Hàn vừa đăng bài! Ảnh cưới!”“Cái quái gì! Là Cố Thanh Hàn – nam thần lạnh lùng nghìn năm có một, chưa từng dính scandal kia á?”“Vợ anh ấy là ai?”“Cố Thanh Hàn kết hôn rồi? Đừng có đùa!”…Chỉ trong vài phút, Weibo sập hoàn toàn.Đám lập trình viên ôm đầu than trời:“Làm ơn báo trước một tiếng được không? Đừng có vừa lên là ném thẳng quả bom thế này!”

Lật Mặt Tôi và bạn gái sống chung hơn một năm, cô ấy chưa bao giờ cho tôi “động vào người”. Cô bảo mình là một cô gái truyền thống, bảo thủ, cái quý giá nhất phải để dành cho đêm tân hôn. Tôi tin. Cho đến một ngày, tôi phát hiện trong túi xách của cô ấy có một hộp thuốc tránh thai khẩn cấp.

Trọng Sinh Những Năm 80: Bảo Vệ Vợ Là Trách Nhiệm Hàng Đầu Anh là một quân nhân, thường xuyên không ở nhà. Mỗi lần cô than phiền, anh chỉ lạnh nhạt đáp: “Anh là quân nhân, phải hy sinh gia đình mình vì lợi ích của công chúng. Em là vợ anh, đương nhiên phải có giác ngộ này.” Nghe nhiều rồi, cô cũng học cách hiểu chuyện. Cho đến ngày hôm đó, cô tận mắt chứng kiến anh vì một người phụ nữ mà hủy bỏ buổi diễn tập quân sự. Cô chết lặng tại chỗ. “Anh không phải… luôn đặt công vụ lên hàng đầu sao?” Tại sao? Tại sao người anh từ bỏ, luôn luôn là cô…

Trọng Sinh Sau Khi Nuôi Con Thay Kẻ Khác Cả đời ta vì Lâm gia mà vắt kiệt tâm sức, lại chẳng hề được công nhận, cuối cùng bị giam trong từ đường suốt năm năm, trúng độc mà ch.t. Sau khi ch.t mới biết, hóa ra phu quân và quả tẩu gian díu, còn châu thai ám kết. Phu quân lén cho ta uống thuốc tuyệt tử, sau lại lấy cớ ta không thể sinh con, ép ta thu dưỡng đứa con riêng của hắn và góa phụ. Ta chẳng hay biết gì, hết lòng nuôi dưỡng hài tử, hầu hạ phu quân, phụng dưỡng bà mẫu, thế mà cả đời chẳng cầu được gì, cuối cùng lại ch.t thảm trong từ đường. Mãi đến khi mở mắt ra lần nữa, ta trở về thời điểm phu quân ép ta nhận nuôi đứa con riêng kia.

Công Chúa Chỉ Muốn Hòa Ly Năm ấy khi tình cảm sâu đậm nhất, vị tiểu tướng quân lừng danh biên ải đã dâng lên tất cả chiến công để cầu phụ hoàng ban hôn, cưới ta làm thê tử. Thế nhưng ba năm sau, lại có một nữ tử ôm theo hài tử tới cửa, khóc lóc van xin ta hãy tiếp nhận mẹ con các nàng. Phu quân nói mình không cẩn thận uống say, nên mới phạm phải sai lầm. Bà mẫu thì trách, ta đã đoạn tuyệt tiền đồ của con trai bà, thì không thể đoạn luôn cả dòng dõi của hắn. Người thân khuyên ta rộng lượng, bảo rằng chủ mẫu của các thế gia kinh thành đều phải sống như vậy mà qua ngày. Chỉ có người tỷ tỷ từng bất hòa với ta, lại vỗ lưng ta, chậm rãi nói: “Ngày trước muội để hoàng huynh quyết định thay mình.” “Về sau lại giao cho phu quân quyền định đoạt.” “Giờ đây, muội nên học cách trưởng thành rồi.” “Dẫu sao, muội cũng đã có một tiểu nữ nhi.” Ta cúi đầu nhìn nữ nhi bé nhỏ trong lòng, con bé còn đang ngậm tay chảy nước miếng. Chợt hiểu ra, nếu ta yếu mềm, con ta sẽ chẳng biết cách kiên cường. Nếu ta để người ức hiếp, con ta sẽ chẳng học được cách tự lập. Lần này, đến lượt ta ra tay rồi.