Danh sách truyện mới cập nhật

Xuyên Thành Mẹ Của Nữ Chính Ngôn Tình Tôi xuyên không thành mẹ của nữ chính truyện pỏn. Mười giờ tối, nam chính đến nhà để kèm cặp bài vở cho con gái tôi. Nghe giọng điệu của hai đứa, tôi cảm thấy có gì đó không ổn. Nam chính: “Em với cậu ta có quan hệ gì vậy?” Con gái tôi: “Đừng hỏi nữa…” Nam chính cười gian: “… Nhóc con, lát nữa em sẽ phải nói thôi.” Tôi đạp cửa xông vào. “Quan hệ gì? Là quan hệ ‘cơm không lành, canh không ngọt’ đấy!”

Đồng Nghiệp Của Tôi Có Thói Ăn Cắp Vặt Đồng nghiệp của tôi – chị Trần thích tham của rẻ, lấy quạt và trà sữa của tôi, nói là lấy theo gió, lấy theo nước, lấy theo thần tài, cuối cùng cô ta lấy luôn cả bình ắc quy xe điện của tôi. Vì góc khuất camera, cô ta chết không thừa nhận là mình lấy trộm. Cho đến khi bình ắc quy sạc điện suýt nổ chết chồng cô ta. chị Trần khóc lóc thảm thiết ở văn phòng. “Tôi trên có cha mẹ già, dưới có con nhỏ, chồng tôi đang ở phòng cấp cứu, đã nhận được hai lần thông báo bệnh nguy kịch, nếu anh ấy chết thì cả nhà tôi phải làm sao đây.” Cô ta cầu xin tôi đưa hóa đơn mua xe điện cho cô ta, để cô ta đi kiện cửa hàng. Kiếp trước tôi mềm lòng đưa hóa đơn cho cô ta, ai ngờ cô ta kiện xong cửa hàng lại đổ lỗi cho tôi. Mẹ chồng chị ta ở cổng công ty chửi bới tôi, còn tạt phân vào người tôi. Trong lúc xô đẩy, tôi ngã xuống đường, bị xe tải lao tới cuốn vào gầm xe. Sống lại kiếp này, chị ta khóc lóc xin lỗi tôi và đòi hóa đơn xe điện. Tôi cười lạnh: “Bình ắc quy xe điện của tôi không mất.”

Dê Nướng Cha ta là một đầu bếp nổi danh khắp mười dặm tám hương, món dê nướng nguyên con của ông có lớp da giòn tan, thịt mềm mọng, khiến ai nấy đều thèm thuồng. Ái thiếp của Nhiếp Chính vương nghe danh, bèn triệu cha ta đến phủ nấu ăn, đích thân yêu cầu món dê nướng nguyên con này. Cha ta đi, nhưng khi bị người ta ném trả về từ cửa sau của Vương phủ, toàn thân ông đã bị lửa thiêu cháy đến mức da thịt nát bấy. Thì ra, ái thiếp ấy bất chợt nảy ra ý muốn thưởng thức món dê nướng… không có mùi thịt dê. Khi mẹ ta biết chuyện, nàng không rơi lấy một giọt nước mắt. Nhưng ba tháng sau, nàng đứng trước cửa Vương phủ, dựng một cái nồi lớn, bắt đầu bán thịt dê.

Tôi Bị Kẻ Thù Không Đội Trời Chung Của Anh Trai Cưa Đổ Liên tục dành được ba hạng mục từ tay đối thủ một mất một còn của mình, anh tôi lập tức trở nên kiêu ngạo, ở trước mặt tôi không ngừng nói khoác. “Thi đậu thủ khoa đại học thì sao chứ? Là hot boy đại học A thì sao? Cha là đại gia giàu nhất thì thế nào? Không phải cũng bị anh giẫm đạp à.” “Chậc chậc chậc, đấu nhiều năm như thế, anh biết anh mới là người thắng cuối cùng mà.” “Ôi, nghe nói gần đây cậu ta đang yêu đương, không biết ai mắt mù mà xem trọng cậu ta vậy chứ?” Nghe được câu nói đó, tôi lạnh hết cả sống lưng, chỉ có thể cười gượng. Bởi vì chỉ cách một cánh cửa, tôi đang bị đối thủ không đội trời chung của anh ấy ôm chặt ở trong ngực. Người đàn ông nhẹ nhàng cắn lấy vành tai của tôi, cười khẽ. “Cục cưng, anh có giỏi không?” “Anh ta còn chẳng phát hiện là anh đang nhường anh ta đấy.” “Vậy em có định ban thưởng cái gì khác cho anh không, hửm?”

Phu Quân, Đừng Trách Ta Vô Tình Phu quân xuất chinh nơi biên ải, từ trong tay quân địch cứu về bạch nguyệt quang của chàng. Ánh trăng sáng thân thể yếu ớt, cần máu đầu tim để tẩm bổ. Ta bèn lấy máu gà, buộc vào ngực, chủ động hiến một bát. “Phu quân, không sao đâu, chỉ cần công chúa khỏe mạnh, bảo ta làm gì cũng được, khụ khụ…” Ròng rã bảy ngày, nàng uống “Ta.” bảy bát máu. Nàng khỏe rồi nhưng “Ta.” thì “Không chịu nổi.” Trước khi chết, ta vét sạch gia sản của chàng, xuống Giang Nam làm ăn. Nhiều năm về sau, nghe nói có người vì muốn gặp ta mà quỳ gối suốt một đêm trong mưa. Chỉ vì ta giống phu nhân đã khuất của hắn.

Thay Đổi Nhân Sinh Mùa mới 《 Thay Đổi Nhân Sinh 》 đã bắt đầu quay, ngay tại thôn chúng tôi. Anh trai tôi đã trao đổi cuộc sống với thiên kim tiểu thư của một thành phố lớn. Đại tiểu thư vừa đến nhà tôi, nửa đêm đã dùng đ á đ ập chet gà nhà tôi. Con chó của tôi sủa cô ta, cô ta trực tiếp ném nó vào hồ vôi, còn đặt th i th ể con chó nhỏ ở đầu giường của tôi. Mắt bà nội tôi không tốt, đại tiểu thư cố ý trêu bà đến bờ sông, thiếu chút nữa xảy ra chuyện. Tôi không suy sụp, chỉ bình tĩnh đi hỏi ba mẹ. “Khi nào con mới có thể thay da với cô ta?” “Anh trai cũng đã thay da với anh trai cô ta rồi.” Trao đổi nhân sinh, đương nhiên phải làm đến cùng chứ.

Nữ Nhân Cải Trang Tướng quân xuất chinh trở về, còn mang theo một nữ tử đang mang thai, nữ tử dắt theo một đứa bé khoảng năm tuổi. Đứa bé trong bụng nàng, là con của tướng quân. Đứa bé nàng dắt theo, là con của ta. Mọi người khen ngợi, ta và tướng quân quả nhiên là huynh đệ tốt cùng dùng chung một chiếc quần, tình cảm bền chặt, ngay cả thê tử cũng có thể dùng chung một người. Ta con mẹ nó chứ.

Người Mẹ Giả Của Tôi Khi Giang Nồng đến nhà tôi, mẹ đã chia đôi tình yêu của mình. Giang Nồng được phần lớn, còn tôi chỉ có một phần nhỏ. “Con còn có bố, nhưng Tiểu Nồng chẳng còn ai cả.” Vì vậy, việc mẹ thiên vị cậu ta là điều hiển nhiên. Sau này, tôi không cần mẹ nữa. Tôi không giống mẹ mình, tình yêu của tôi không thể chia nhỏ. Tôi dành toàn bộ tình yêu của mình cho mẹ mới.

Chú chó nhỏ với vẻ ngoài dễ thương, nhưng thực ra là một chú chó sói đội lốt cừu. Sau khi tắm xong, cậu ấy cố tình để trần nửa thân trên, lộ ra tám múi cơ bụng hấp dẫn để quyến rũ tôi, thậm chí còn liên tục đòi hôn…1Bạn thân của tôi, Tiểu Thất, vừa thất tình, lôi kéo tôi cùng cô ấy đến quán bar. Gia hoạt này gọi không ít rượu, định mượn rượu giải sầu.Thật không ngờ, ở đây tôi lại gặp phải bạn trai cũ – Tô Triết.Lúc ấy, tôi liền cảm thấy có chút ngồi không yên.Đối với Tô Triết, tôi từng dốc hết toàn bộ tình cảm, thậm chí đã nghĩ rằng sẽ cùng anh ta bên nhau mãi mãi. Nhưng rồi…Tất cả chỉ là ảo tưởng của riêng tôi.Tôi chính là kiểu người được gọi là “não yêu đương”. Một khi đã rơi vào lưới tình, trí thông minh của tôi gần như bằng không.Nếu không phải vậy, làm sao khi mọi người xung quanh đều nhắc nhở tôi rằng Tô Triết không phải người tốt, tôi vẫn một mực tin tưởng vào tình cảm giữa hai chúng tôi? Cho đến khi bắt quả tang anh ta tại trận, tôi mới thực sự hiểu rõ con người ấy.Tô Triết, người từng yêu tôi suốt một năm rưỡi, luôn ân cần, chu đáo trong mắt tôi, hóa ra sau lưng lại lén lút qua lại với không chỉ ba bốn người mà còn nhiều hơn thế.Sau này, anh ta thừa nhận rằng trong hơn một năm yêu tôi, số cô gái từng có quan hệ với anh ta ít thì cũng mười mấy, nhiều thì hàng chục người.Cái sừng trên đầu tôi đâu chỉ là một chiếc mũ xanh, mà phải nói là cả một đại thảo nguyên rộng lớn như cánh đồng cỏ Hulunbuir.Lúc đó, tôi không đánh, không mắng anh ta, chỉ khóc đề ra lời chia tay.Từ ngày tôi và Tô Triết chia tay, đã gần một năm trôi qua.Tôi từng nghĩ mình đã hoàn toàn buông bỏ, nhưng đôi khi tình cờ gặp lại, lòng vẫn có chút không thoải mái.Và điều khiến tôi khó chịu hơn cả là——Tô Triết, khi nhìn thấy tôi, không những không cảm thấy hổ thẹn mà còn cầm ly rượu bước đến, tự nhiên ngồi xuống cạnh tôi, nhìn tôi cười.“Phi Phi, lâu rồi không gặp, em càng ngày càng xinh đẹp.”Anh ta cười khẽ, nghiêng người sát lại thì thầm bên tai tôi.Không hiểu vì sao, mỗi lần anh ta đến gần, tôi đều cảm thấy phản cảm và chán ghét từ tận đáy lòng, lập tức lùi ra xa một chút.

Thấm Tâm Năm thứ ba trở thành chim hoàng yến của thái tử Bắc Kinh, tôi quyết định bỏ trốn. Lúc trước cũng chẳng ai nói với tôi Hoắc Kinh Triệt có dục vọng mạnh mẽ đến vậy. Ba năm rồi mà hắn vẫn chưa chán tôi, thắt lưng tôi thì suýt nữa bị hắn hành hạ gãy mất. “Người trưởng thành chú trọng sự tự nguyện của đôi bên, còn tôi, vẫn thích mấy em trai trẻ trung hoang dã hơn.” Khi ánh trăng sáng trong lòng hắn trở về nước, tôi không do dự chút nào mà ôm tiền rời đi. Không ngờ thái tử Bắc Kinh lại là kẻ điên. Sau khi bị bắt trở về, đêm khuya hắn đè tôi xuống, thay đổi đủ loại tư thế. “Thích kiểu hoang dã à?” Không thèm để ý lời cầu xin của tôi, hắn mạnh mẽ tung ra một đòn. “Bây giờ thì sao? Đủ hoang dã chưa?”

Khi đang cãi nhau kịch liệt với kẻ thù không đội trời chung, tôi đột nhiên nghe thấy tiếng lòng của anh ta.【Chết tiệt! Thật muốn đẩy Linh Viên xuống.】【Môi cô ấy nhìn mềm mại quá, thật muốn hôn.】Tôi cứ nghĩ rằng, chỉ cần nắm bắt được tiếng lòng của anh ta, tôi có thể dễ dàng chơi đùa và điều khiển anh trong lòng bàn tay.Thế nhưng, một ngày nọ, tôi lại bị Đoạn Ngự Thần ép sát vào cánh cửa.Đôi mắt anh ta ánh lên một chút ý cười:“Linh Viên, tối qua không phải em nói thích tôi đến phát cuồng sao? Đây là đang chơi trò ‘muốn bắt trước phải thả’ sao?”Chết thật!Anh ta… phát hiện ra rồi?

Tôi đã thích Lệ Hoài Kinh mười năm, kết hôn thương mại với anh ấy bốn năm, chúng tôi có một con trai ba tuổi, và trong bụng còn một em bé sáu tuần.Nhưng ánh trăng sáng trong lòng anh ấy lại không phải là tôi.Tôi từng nghĩ rằng với điều kiện ưu việt của bản thân, tôi có thể làm tan chảy trái tim anh ấy. Thực ra, đó chỉ là sự tự tin mù quáng của tôi.Sau khi kết hôn, ngoài những lúc trên giường, anh ấy chưa từng thể hiện chút tình cảm nào với tôi.Lúc nào anh ấy cũng giữ dáng vẻ lạnh lùng, nghiêm nghị, không dễ gần.Một tháng trước, tôi lấy hết can đảm đề nghị ly hôn với anh ấy.Anh ấy lại lạnh mặt hỏi: “Tại sao?”Tôi nói: “Không còn yêu nữa.” Anh ấy tức giận đến mức đập cửa bỏ đi.Tôi không hiểu, tôi chỉ muốn nhường chỗ cho ánh trăng sáng của anh ấy, anh ấy tức giận vì điều gì?Sau đó, khuôn mặt anh ấy không còn giữ được sự bình tĩnh, điềm đạm như trước nữa.Anh ấy siết chặt eo tôi, nhẹ nhàng cắn vào tai tôi thì thầm:“Tô Niệm Niệm, anh chỉ yêu em.”“Bốn năm trước, với năng lực của Lệ Hoài Kinh này, anh hoàn toàn không cần bất kỳ cuộc hôn nhân thương mại nào.”“Vợ à, gọi một tiếng ‘chồng’ nghe xem nào!”