Trang chủ Truyện mới

Danh sách truyện mới cập nhật

A Vũ

A Vũ Vào năm thứ năm sau khi đính ước, Mạnh Từ Quân vẫn chẳng muốn cưới ta. Lần đầu tiên từ chối, hắn bảo rằng hắn đang được Hoàng thượng trọng dụng, sao có thể chìm đắm trong tình yêu? Lời ấy nghe cũng có lý, ta gật đầu, nhẫn nại chờ đợi thêm hai năm. Đến lần từ chối thứ hai, hắn lại nói Hoàng hậu chưa lập, kẻ bề tôi như hắn sao có thể tùy tiện mà thành gia? Lần này ta nổi giận, cảm thấy Hoàng thượng quả là không hiểu tình lý. Ta đã đợi đến mức thành một lão cô nương đây rồi, vậy mà vẫn không cho phép Mạnh Từ Quân cưới ta sao? Ta cãi nhau với Mạnh Từ Quân một trận rồi bỏ đi. Trên đường đi đến bên sông, ta gặp một thái giám đang định gieo mình xuống nước. Hoá ra là một cô nương con nhà lành được tuyển vào cung đã bỏ trốn, khiến cho thái giám này lo âu đến mức phải t//ự v//ẫn. “Vào cung là có thể gặp được Hoàng thượng sao?” Thái giám nhìn thấy tóc ta chưa búi, mặt chưa tô điểm, mừng rỡ gật đầu: “Đương nhiên rồi, nếu cô nương được Hoàng thượng sủng ái, thì đêm nào cũng có thể gặp người!” Được thôi, ta gật đầu, vén váy bước lên xe ngựa. Đợi gặp được Hoàng thượng, ta nhất định phải hỏi cho ra lẽ, vì sao lại không cho Mạnh Từ Quân cưới ta? “Cô nương, nếu người đi, nô tỳ biết nói sao với Mạnh công tử đây!” Tiểu Đào lo lắng. Ta suy nghĩ một lúc, rồi kéo màn xe lên, phất tay: “Ngươi cứ nói với Mạnh Từ Quân rằng, A Vũ vẫn đang giận hắn, hôm nay sẽ không về ăn tối đâu!”

A Vũ

Chương 4
Chữa Lành
Khi Đàn Ông Mang Bầu

Khi Đàn Ông Mang Bầu Người tôi thầm mến là một tên mọt sách ngây ngô, không hiểu chuyện đời. Để trêu chọc cậu ấy, vào một đêm hè cúp điện năm lớp 12, tôi đã thua trò chơi đại mạo hiểm và phải hôn cậu ấy. Ngày hôm sau, cậu ấy đỏ mắt chặn tôi trên đường tan học: “Bạn học Hứa, tớ, tớ bị cậu hôn đến mang thai rồi.” Tôi muốn nói hôn môi sẽ không mang thai, đàn ông không thể mang thai. Nhưng Thời Diên lại nắm tay tôi rồi đặt lên bụng cậu ấy, nơi đó đang động đậy. “Cậu sờ xem… Em bé đang đá chúng ta.”

THẦM YÊU EM TỪ LÂU

Tôi thích Cố Thanh Hoài, từ lúc mười tám đến hai mươi hai tuổi.Những năm đó, trò tiêu khiển lớn nhất trong giới thượng lưu Bắc Kinh là xem tôi ‘theo đuổi’ anh ta, làm đủ thứ ngu ngốc vì anh ta.Sau này có bạn bè hỏi, không thích tôi sao anh ta không trực tiếp từ chối.Cố Thanh Hoài cười một cách thờ ơ: “Giữ lại để giải trí thôi.”Bắt đầu từ ngày đó, tình yêu cuồng nhiệt ấy của tôi đột nhiên không còn nữa.Tôi không còn bám lấy anh ta nữa, tháo chiếc vòng cổ anh ta tặng, và cũng dần dần trở nên im lặng hơn.Khi anh ta có tin đồn tình ái với người khác, tôi chỉ mỉm cười cho qua.Khi anh ta dẫn bạn gái mới đi tham gia tiệc, tôi cũng không còn ghen tuông, la lối.Sau này anh ta nói anh ta sẽ kết hôn, và sẽ tự tay đưa thiệp mời cho tôi, tôi cũng im lặngMọi người đều đang chờ đợi tôi gục ngã, chờ tôi hối hận, bạn thân tốt nhất của anh ta cũng giận dữ hỏi tôi:“Thật sự không đi tìm cậu ta à?”Tôi nhíu mày, giọng run rẩy, đứt quãng:“Trần Hạn Châu, khi anh hỏi câu này, có thể xuống khỏi người tôi trước không?”

Nha Hoàn Bất Đắc Dĩ

Nha Hoàn Bất Đắc Dĩ Khương Đường xuyên vào một quyển tiểu thuyết trạch đấu, hóa thân thành nha hoàn hồi môn của nữ chính. Theo cốt truyện gốc, nhân vật mà nàng xuyên vào vốn là một kẻ dựa vào sắc đẹp để tìm cách bò lên giường nam chính khi nữ chính mang thai. Tuy nhiên, kết cục của cô ta lại thê thảm: bị đuổi khỏi phủ, sung quân đến thôn trang và chết cóng giữa mùa đông. Khương Đường hiểu rõ, nữ chính Lục Cẩm Dao trong truyện là cao thủ trạch đấu, luôn gặp may mắn và đầy quyền lực. Chỉ cần nàng bám theo nữ chính, giữ thái độ ngoan ngoãn, cuộc sống sẽ dễ dàng thăng tiến, hưởng thụ sung túc, chẳng lo thiếu ăn thiếu mặc. Khương Đường vốn nghĩ mình chỉ cần nằm yên mà sống vui vẻ. Hằng ngày ở trong phòng uống trà, tận hưởng cuộc sống an nhàn và âm thầm “đẩy thuyền” cho cặp đôi nam nữ chính. Cuộc sống sẽ yên bình, không cần lo toan. Thế nhưng, mọi chuyện đảo lộn khi nữ chính mang thai, sức khỏe yếu ớt, chẳng thiết ăn uống, còn nam chính lại bất ngờ tuyên bố đuổi hết tất cả đám nha hoàn. Khương Đường: “Ủa? Đang yên đang lành sao lại thế này?” Cô chỉ mới hưởng được chút phúc lợi, còn chưa tận hưởng đủ cuộc sống an nhàn! Là một nha hoàn ở Hầu phủ, công việc của Khương Đường đáng lý là ổn định, lương cao, có tiền tiêu mỗi tháng và thỉnh thoảng còn được tiền thưởng. Nếu về hưu, nàng hoàn toàn có thể sống tự do với một sản nghiệp nhỏ, trở thành địa chủ nhàn nhã. Vậy nên, Khương Đường lập chí phải trở thành một nha hoàn mẫu mực, quyết tâm giữ vững vị trí. Thế nhưng, không ngờ nàng càng cố gắng cẩn thận, lại vô tình trở thành… chị em dâu với nữ chính.

VÔ TÌNH NHẶT ĐƯỢC MỘT NHÂN NGƯ

Tôi nhặt được một nhân ngư và nuôi anh ta như một thú cưng trong bồn tắm.Tôi dự định khi vết thương của anh ta lành lại sẽ thả anh tự do.Thế nhưng ánh mắt của nhân ngư nhìn tôi ngày càng kỳ lạ, cho đến khi một ngày nọ, anh tình cờ chứng kiến cảnh người đến xem mắt đưa tôi về nhà.Anh hất đuôi cá, cố ý làm ướt quần áo của tôi:“Anh ta cũng là thú cưng của cô à?”“Không, anh ấy sẽ trở thành người bạn đời tương lai của tôi.” Tôi vô tình đáp mà không để tâm nhiều.Đêm khuya, một luồng hơi lạnh bỗng phả vào bên tai tôi.Không biết từ khi nào, nhân ngư đã biến ra đôi chân, giọng nói trầm khàn:“Chủ nhân, anh ta cũng sẽ như thế này sao?”Đầu ngón tay tôi run rẩy, không thốt nên lời, đôi mắt người đàn ông thoáng tối lại, rồi tự lẩm bẩm:“Không được, tôi sẽ ghen đến phát điên mất.”

Lời Tỏ Tình Muộn Màng

Lời Tỏ Tình Muộn Màng Tôi thầm mến trúc mã suốt bảy năm. Dưới sự cổ vũ của bạn thân, tôi mang bánh gato và hoa, ngồi xe cả đêm đến để tỏ tình với cậu ấy. Nhưng cảnh tượng đập vào mắt tôi lại là họ đang hôn nhau trong sân bóng rổ ồn ào tiếng nói cười. Trúc mã ôm eo bạn thân của tôi, giọng điệu lạnh nhạt hỏi: “Cậu đến đây làm gì? Không thấy tôi đang bận sao?” Tôi lúng túng, chưa kịp lên tiếng giải thích. Bạn cùng phòng của cậu ta đứng bên cạnh cười khẩy: “Bạn gái tôi đến tặng bánh gato cho tôi, liên quan gì đến cậu chứ?”

Xuyên Hồn

Xuyên Hồn Ta là phi tử tiền triều, từng thất bại trong cuộc chiến khốc liệt chốn thâm cung, thế rồi một sáng nọ, hồn ta xuyên vào thân xác của một cung nữ nhỏ bé. Kiếp trước, ta tinh thông âm luật, ca múa tuyệt vời, lại am hiểu điều hương, nhưng tất cả tài nghệ đó vẫn không giúp ta chiến thắng được cuộc chơi cay nghiệt ấy. Vốn tưởng kiếp này cũng sẽ phải đối mặt với những âm mưu và đố kị không dứt. Nào ngờ, ta phát hiện ra tất cả hoá ra thật đơn giản. Quý phi ngông cuồng, ỷ quyền hống hách. Thục Phi làm ra vẻ thanh cao, đoan trang. Hoàng hậu thì si tình, tựa như đoá hoa cúc nhạt sắc, lãnh đạm đến đáng thương… Ngay cả Hoàng thượng cũng đôi lúc tỏ ra ngây ngô, khiến người khác không khỏi bật cười. Với tất cả bản lĩnh của mình, nếu không lên ngôi nữ đế thì thật là uổng phí!

Tái Sinh Trong Đêm Tối

Tái Sinh Trong Đêm Tối Bóng tối yên lặng không một tiếng động, như hỗn độn chưa khai mở.Nguyễn Thời Ý không thể nào mở mắt, không thở nổi, không sao nhúc nhích được. May mà cơn đau tim thấu xương hành hạ nàng đã lâu cũng biến mất. Ừm… Có lẽ nàng đã chết rồi.

Ước Nguyện Của Tướng Quân

Ước Nguyện Của Tướng Quân Ta mơ một giấc mơ. Trong mơ, khi tân đế lên ngôi, hắn ban thưởng cho các công thần và hỏi ta mong muốn điều gì. Ta nói: “Ta muốn trở thành Hoàng Hậu.” Hoàng đế nghiến răng, chấp thuận. Nhưng trước ngày phong Hậu, ta lại bị đầu độc mà chết. Trong một diễn biến khác của giấc mơ, khi ta đưa ra yêu cầu, hoàng đế lạnh lùng từ chối, chỉ ban cho ta danh phận quý phi. Nhưng chỉ hai năm sau khi vào cung, ta vẫn lìa đời. Giờ đây, hắn lại đứng trước mặt, nhìn ta thật sâu và hỏi: “Diệp Hoài Tịch, nàng muốn gì?”

HƯƠNG VỊ SOCOLA

Trúc mã của tôi chơi bóng rổ trong sân, còn tôi thì đứng ở bên ngoài sân cổ vũ, nhưng lại bị cậu ấy chê là quá ồn ào.Sau đó, khi bạn gái của trúc mã đứng ở bên ngoài hô hào cổ vũ, trúc mã liền tỏ vẻ lo lắng, nhắc cô ấy giữ giọng.Trong trận bóng rổ, ai cũng nghĩ tôi đến để cổ vũ cho trúc mã.Nhưng khi đối thủ ghi điểm, tôi lại reo hò chúc mừng. 

XUYÊN VÀO NỮ CHÍNH NGƯỢC TÂM

Xuyên vào truyện ngược tâm nữ chính truy thê.Nam chính có thể bỏ rơi tôi bất cứ lúc nào để đến bên tiểu thanh mai của anh ta, bao gồm cả tại buổi lễ đính hôn của tôi và anh ta.Còn tôi, là người đã biết trước kịch bản, lập tức dùng tiền của nam chính ký hợp đồng với bảy tám em trai nhỏ ngoan ngoãn.Mỗi lần tiểu thanh mai của anh ta gọi điện, tôi luôn bắt máy trước anh ta và lập tức bỏ đi.Sau này, khi cả mạng xã hội đều “đẩy thuyền” CP của anh ta và tiểu thanh mai, có người bất ngờ tìm ra danh tính của tôi.Tôi liền thức dậy giữa đêm để đáp lại: “Thẩm tổng, quen biết, chưa từng yêu, hiện tại độc thân.”

ĐÁNH ĐỔI TẤT CẢ VÌ EM

Tôi là chú chim hoàng yến ngoan ngoãn nhất bên cạnh Chu Thế Quân, người nổi tiếng trong giới Bắc Kinh.Cho đến khi anh ta gặp rắc rối trong việc kinh doanh và tiện tay đem tôi tặng cho người khác.Khi bị kéo lên xe, tôi vùng vẫy thoát khỏi người đang giữ mình, khóc lóc chạy lại cầu xin anh ta.Nhưng anh ta chỉ lạnh lùng gỡ tay tôi ra: “Biết vì sao anh chưa từng chạm vào em không, Ương Ương?”Cuối cùng, tôi cũng hiểu ra, sự quan tâm và tôn trọng mà tôi từng nghĩ có được, chẳng qua chỉ để tôi có giá trị cao hơn vào lúc cần bán đi.Sau này, người đàn ông bao nuôi tôi bị hãm hại đến trọng thương cận kề cái chết.Chu Thế Quân đã đích thân đến đón tôi về: “Ương Ương, anh đến đón em về nhà đây.”Tôi mỉm cười giơ tay lên, để anh nhìn chiếc nhẫn cưới trên ngón tay áp út, rồi cúi đầu nhẹ nhàng hôn người tôi yêu.“Anh Chu, anh thấy không, tôi đã kết hôn rồi.”