Danh sách truyện mới cập nhật
Tiểu Đạo Sĩ Phá Đảo Phó Bản Game Kinh Dị: Khách Sạn Quý Phi Tôi đang ở trong một khách sạn của phó bản kinh dị. Tôi hát, ma đầu người giành micro của tôi. Tôi ăn, yêu trong gương rót đồ uống cho tôi. Tôi chỉ tay về hướng Đông, bọn chúng không dám đi về hướng Tây. Tôi bảo dắt chó đi dạo, bọn chúng không dám đi chọi gà. Các người chơi khác ngơ ngác: “Woa, cô là tổ tông của bọn chúng đấy à!??”
Thanh Xuân Đếm Ngược Người bạn thân trách tôi đã phá vỡ mối quan hệ giữa cô ấy và nam thần trường học, thậm chí còn tố cáo tôi gian lận trong kỳ thi đại học. Thành tích của tôi bị hủy bỏ, cô ấy đạt được ước nguyện đỗ vào Đại học Bắc Kinh và cắt đứt quan hệ với tôi. Nhiều năm sau, cô ấy trở về trường cũ với tư cách là cựu sinh viên xuất sắc để diễn thuyết, tôi lặng lẽ trốn trong góc nhìn cô ấy. Khi nhìn thấy tấm bảng lớn phía sau cô ấy sắp đổ xuống, tôi theo bản năng lao tới… Toàn thân đau nhức, ý thức mơ hồ, tôi buông bàn tay đang nắm chặt lấy cô ấy. “Lần cuối cùng, nếu có kiếp sau, tôi sẽ không giúp cậu nữa.” Sau đó, chúng tôi thực sự cùng nhau tái sinh. Cô ấy và nam thần yêu nhau cuồng nhiệt. Trốn học để đi nghe nhạc hội, dưới lá cờ quốc gia lợi dụng bài kiểm điểm để thổ lộ tình yêu. Tình yêu của họ mãnh liệt và bùng nổ như ngọn lửa thiêu rụi, nơi nào họ đi qua cũng chẳng còn gì sót lại. Còn tôi, làm đúng như lời đã nói ở kiếp trước, tránh xa Hứa Gia, chăm chỉ học hành. Cô ấy chế nhạo tôi: “Ngu sẵn rồi, có học thế nào cũng chẳng đỗ nổi Thanh Hoa hay Bắc Đại, lãng phí thanh xuân.” Cô ấy mang theo ký ức về kỳ thi đại học ở kiếp trước, ảo tưởng về việc vừa thành công trong học tập vừa đạt được tình yêu.
Hối Hận Muộn Màng Chu Duật An vì cô bạn thanh mai trúc mã nói tôi nghèo kiết xác nên không đồng ý cho tôi đi làm gia sư. Sau đó, cô ta lại vu oan tôi ăn cắp tiền thưởng cuộc thi của cô ta. Tôi đỏ hoe mắt cầu xin anh ta làm chứng cho tôi. Chu Duật An chỉ nhíu mày, thản nhiên nói: “Thiếu tiền sao không tìm tôi?” Tôi hoàn toàn tuyệt vọng nên đã đề nghị chia tay. Không ngờ lại bị anh ta bắt gặp tôi đang dạy kèm cho em trai anh ta, Chu Dụ Cẩm. Chu Duật An nhìn chằm chằm vào tôi, ánh mắt u ám. “Không phải đã nói em ngoan ngoãn ở lại trường sao?” Tôi đang định phản bác thì Chu Dụ Cẩm ngoan ngoãn, yên lặng bên cạnh đột nhiên kéo tay áo tôi, cẩn thận nói. “Chị ơi, em sẽ không bao giờ hung dữ với chị như anh trai đâu.”
Trò Chơi Tru Tâm Khi đang cùng vị hôn phu đi chọn nhẫn kim cương, tôi tình cờ lướt qua một bài viết đang rất hot trên mạng: [Cô bạn thân sắp dùng hôn nhân để thay đổi giai cấp, tôi thật sự rất ghen tị, phải làm sao đây?] Phần lớn bình luận đều là an ủi tác giả của bài viết. Chỉ có một bình luận nói: [Vậy thì tìm cách phá hỏng, cướp lấy cơ hội.] Ngay dưới, một dòng chữ nhỏ hiện lên, tác giả đã thích bình luận này. Lông mày tôi khẽ nhíu lại. Ngay sau đó, điện thoại của Chu Diễn ở ngay bên cạnh nhận được hai tin nhắn WeChat: “Anh Chu, tôi đã suy nghĩ rất lâu, nhưng vẫn không thể trơ mắt nhìn anh bị lừa dối.” “Giang Phồn khi đi du học ở nước ngoài đã mang thai trước khi kết hôn và sinh con cho người đàn ông khác. Anh có biết chuyện này không?”
Hoàng Tuyền Mạnh Thập Ta là Mạnh Bà, chủ nhân Hoàng Tuyền, công chức của Minh Phủ. Mỗi ngày, ta đứng trên cầu Nại Hà, đưa bát canh thuốc cho những người đã khuất, giúp họ quên đi tiền duyên, những chuyện cũ. Công việc này, ta đã làm mấy trăm năm rồi.
Thẻ Đại Cát Vào ngày ném tú cầu chọn rể, ta đứng trên đài, ánh mắt chăm chú nhìn Tạ Yến bên dưới, thoáng chốc ngẩn ngơ. Hắn mỉm cười đầy tự tin, giơ tay cao qua đầu, tỏ ý đã chuẩn bị sẵn sàng. Ta và hắn từng là thanh mai trúc mã, hai đứa trẻ vô tư không lo nghĩ. Cũng biết rằng tương lai hắn sẽ công thành danh toại, vinh hoa phú quý. Thế nhưng, tay ta khẽ xoay, lại ném tú cầu trúng ngay đầu một thư sinh bên cạnh hắn. Xung quanh bỗng chốc xôn xao. Trong tiếng chiêng trống vang trời, chỉ thấy sắc mặt Tạ Yến trắng bệch.
Giành Lấy Công Đạo Ta là thứ nữ của phủ Vĩnh Ninh Bá. Không ai biết rằng, mỗi đêm ta đều từ mật đạo được đưa đến long sàng trong hoàng cung. Rồi có một ngày, ta mệt mỏi, quyết định xin một danh phận. Lục Hoài Xuyên ôm lấy tay ta, khựng lại: “Quý phi đang mang thai, chờ thêm chút nữa được không?” Ta nhắm mắt, quả nhiên lời đồn rằng cô cô được sủng ái nhất lục cung không phải là giả. Sau đó, ta trở về bá phủ. Di nương cầm khăn tay, ngập ngừng hỏi: “Ta đã chọn cho con một mối hôn sự. Gả cho Bùi thắng Bùi Tướng quân làm kế thất, con có muốn gả không?” Ta im lặng một lúc, rồi gật đầu: “Con gả.”
Thiên Thần Đến Rồi! Sau khi sống lại, chuyện đầu tiên tôi làm chính là đến bệnh viện bỏ đứa bé trong bụng, sau đó ly hôn với Cố Cảnh. Tôi không cần quyền nuôi dưỡng con trai Cố Thời Bạch, cũng không cần tài sản khác, chỉ cần một căn nhà view biển ở một thị trấn nhỏ ven biển. Ba phòng ngủ một phòng khách nho nhỏ được tôi bố trí rất ấm áp, tất cả dụng cụ mua đều là bộ đồ gia đình. Ngay từ đầu Cố Thời Bạch cho rằng những thứ này được chuẩn bị cho nó, chẳng thèm quan tâm. Cho đến khi nó phát hiện ra căn phòng màu hồng của trẻ em đầy búp bê và tủ quần áo đầy những chiếc váy công chúa xinh đẹp, nó mới hoảng sợ. Nó và Cố Cảnh đều cảm thấy tôi bị bệnh, tôi điên rồi. Nó khóc lóc chất vấn tôi: “Mẹ, con mới là con ruột của mẹ, vì sao mẹ không nhìn con một cái, lại đối xử tốt với đứa con gái mà mẹ tưởng tượng ra như vậy?” Nó không biết, đây không phải tưởng tượng, tôi thật sự từng có cô con gái xinh đẹp ngoan ngoãn. Con bé sống trong ký ức kiếp trước của tôi.
Khi Các Công Chúa Không Cần Hoàng Tử Tôi xuyên thành mẹ kế của Bạch Tuyết, mỗi ngày đều phải trò chuyện với gương. Tôi hỏi gương: “Ai là người đẹp nhất thế gian?” Gương im lặng một lúc, rồi nói: “Là Bạch Tuyết.jpg.” Tôi sáng mắt lên: “Đúng rồi, chính là con bé, mau tiếp tục gửi cho ta xem!” “Gửi video tắm không che mặt đi, đều là phụ nữ cả, sợ cái gì?”
Trần Vinh Ta đã nhận nuôi một đứa con thứ xuất thân thấp hèn, vất vả nuôi nấng nó khôn lớn. Cùng nó học tập, ta đã thức đêm đến hỏng hai mắt mình, để chữa bệnh cho nó, ta đã kiệt sức cả người. Khi ta nằm liệt giường, nó lại nắm tay một nữ tử phong trần đứng bên giường ta lạnh lùng nói: “Chờ bà ta chết đi, tất cả mọi thứ trong Hầu phủ đều là của chúng ta.” Ta ôm hận mà chết, trọng sinh về ngày nhận nuôi nó. Lần này, bất chấp ánh mắt mong đợi của nó, ta đã chọn nam hài bên cạnh nó. Nó quỳ dưới mưa, không cam lòng hỏi ta: “Mẫu thân, tại sao người không chọn con?”
Bí Mật Của Nam Thần Học Đường Tôi phát hiện ra một bí mật lớn của nam thần lạnh lùng trong trường, liền dùng vừa uy hiếp vừa dụ dỗ, cố ý nghịch đuôi của cậu trong giờ học. Nam thần luôn giữ vẻ mặt điềm tĩnh lúc này tai đỏ ửng, giọng nói thấp nhẹ: “Không được.” Tôi mỉm cười đe dọa: “Nếu tôi không chịu dừng tay, cậu có thể làm gì tôi nào?” Cậu nhìn tôi chằm chằm bằng đôi mắt đào hoa mê người, giọng khàn khàn: “…Đồ phụ nữ xấu xa, mau buông tay!” Tôi xấu xa nhéo nhẹ một cái: “Rõ ràng cậu rất thích mà, đúng không?” Nhìn cậu cố nén cảm xúc, vừa ghét tôi nhưng lại không thể từ chối, tôi càng thấy mình không thể ngừng lại được. Sau này, khi tôi để ý đến người đàn ông khác. Cậu mặc sơ mi hơi mở, ngồi ngâm mình trong bồn tắm, tay siết chặt eo tôi, nở một nụ cười như yêu nghiệt: “Bảo bối, những người đàn ông kia có giỏi bằng tôi không?”
Tình Ý Miên Man Chu Cảnh Sâm rút trúng thử thách trong trò chơi “Đại mạo hiểm”: “Hôn môi người khác giới mà bạn thích trong 2 phút.” Giữa những tiếng reo hò cổ vũ không ngừng của đám bạn, anh đứng dậy đi về phía tôi. Khi ấy, chúng tôi đang chiến tranh lạnh. Tôi vừa lo lắng, vừa bối rối, theo bản năng nhắm chặt mắt lại. Thế nhưng, Chu Cảnh Sâm lại cúi đầu, khẽ cười nhạo bên tai tôi: “Muốn tôi hôn cô à, Giang Miên? Đáng tiếc là… tôi đã thấy chán từ lâu rồi.” Nói xong, anh quay người hôn cô bạn học xinh đẹp. Khoảnh khắc đó, tôi đột nhiên cảm thấy bản thân không cần anh nữa. Ngày hôm sau, tôi nộp đơn xin học một trường đại học ở nước ngoài và chấp nhận cuộc hôn nhân do gia đình sắp đặt. Vào ngày sinh nhật của anh, tôi không ngoảnh đầu lại mà bay thẳng đến một đất nước xa lạ. Khi máy bay hạ cánh, điện thoại của tôi bị anh gọi đến nổ tung…