Danh sách truyện mới cập nhật

Giang Hòa Tôi làm nghề vẽ minh họa tự do đã tám năm. Hôm đó, một khách hàng gửi tôi bức ảnh tình tứ của cô ấy và bạn trai. 【Nghe nói chị vẽ chân dung rất đẹp, vậy chị giúp em vẽ lại tấm hình em chụp với bạn trai được không ạ?】 【Chị nhớ vẽ thêm cây thông Noel cạnh bọn em nhé, vì Giáng Sinh cũng là kỷ niệm ba năm yêu nhau của tụi em. Em muốn dùng tranh đó làm quà tặng anh ấy.】 Tôi mở ảnh ra — người đàn ông trong hình cười tươi đến tận mang tai. Nếu không nhờ bức ảnh này, tôi sẽ chẳng bao giờ ngờ được… Người vẫn luôn lạnh lùng, kiệm lời, điềm đạm trước mặt tôi, khi ở bên người khác lại có thể rạng rỡ, hạnh phúc đến vậy. Tôi không đổi sắc mặt, chỉ trả lời đúng một chữ: “Đã nhận.” Sau đó cắm cúi thức trắng đêm hoàn thành bản vẽ. Khi tranh hoàn thành, tôi đăng một bài viết trên tài khoản có cả triệu người theo dõi: 【Bạn trai yêu năm năm của tôi đã tìm được “mùa xuân thứ hai”, chúc hai bạn mãi hạnh phúc nhé~】 Thấy mọi người trong bình luận thắc mắc, tôi còn nhiệt tình giải thích: 【Thì anh nhà tôi lăng nhăng đó mà, nhưng tôi chọn tha thứ, ai biểu làm phụ nữ phải bao dung. Dù sao đàn ông cũng có mấy ai là không sai sót? “Lãng tử quay đầu” là điều đáng quý mà, tôi tin anh ấy sau này sẽ càng yêu tôi hơn~】 Dưới phần bình luận chỉ còn lại một chuỗi dấu hỏi: 【???】 Qua một đêm, bài đăng của tôi bị mắng lên thẳng hot search.

Tôi Mang Thai Với Anh Trai Kế Chỉ một đêm hỗn loạn, tôi bất ngờ mang thai con của anh trai kế. Nghĩ lại dạo trước khi cả nhà ăn cơm, ba mẹ giục cưới, anh lại đáp: “Con có người mình thích rồi.” Tôi tối sầm mặt mũi, xong rồi, tôi thành tiểu tam mất rồi. Tôi lập tức nộp đơn xin học cao học ở nước ngoài, chuẩn bị bỏ đứa bé rồi trốn ra nước ngoài để né nạn. Lúc đang ngồi ngoài phòng chờ đến lượt vào phẫu thuật, cổ tay tôi bất ngờ bị ai đó nắm chặt. Là anh trai kế. Anh nhìn tôi, giọng lạnh lẽo, cố chấp: “Em ghét anh đến thế sao?” “Thà phá thai rồi bỏ trốn ra nước ngoài, cũng không thèm nói với anh một lời, phải không – em gái yêu quý của anh?”

Vỡ Rồi Năm lớp 12, hoa khôi của trường – Song Thư Dao – từng mượn tôi một khoản tiền để đi khám bệnh, còn dặn tôi đừng kể với bất kỳ ai. Kết quả, cô ta dùng số tiền đó để đi phá thai. Vì mất máu quá nhiều, cô ta chết ngay trên bàn mổ của một phòng khám nhỏ. Nhiều năm sau, Lục Cảnh Niên – nam thần học giỏi lạnh lùng – điên cuồng theo đuổi và cầu hôn tôi. Cho đến khi tôi mang thai tám tháng, hắn nhốt tôi trong tầng hầm ở ngoại ô. Mổ sống bụng tôi rồi lạnh giọng nói: “Đây là thứ cô nợ Dao Dao và con của chúng tôi.” Thì ra trước khi chết, Song Thư Dao từng nắm tay hắn, cầu xin hắn đừng trách tôi. Hắn tin chắc rằng tôi cố ý hại chết người con gái hắn yêu và đứa con trong bụng cô ta. Hôm đó, tôi chết dưới dao của Lục Cảnh Niên, không nhắm nổi mắt. Mang theo nỗi hận thấu trời, tôi quay về đúng cái ngày Song Thư Dao tìm tôi mượn tiền.

Tôi đang lái máy cày thì tông trúng chiếc Maybach của Trần Lẫm Xuyên, đúng lúc anh ta đang livestream:“Má nó, ai dám đâm xe ông, ông dám cưới người đó luôn!”Kết hôn được một năm, cuối cùng anh ta cũng lộ bộ mặt thật:“Tôi chịu đủ cái mùi phân gà trên người cô ta rồi. Con nhỏ nhà quê mãi cũng chỉ là con nhỏ nhà quê. Làm sao sánh nổi với người thành phố chứ.”Tôi là người thật thà, chưa bao giờ ép buộc ai điều gì.Ly hôn thì ly hôn.Sau này…Anh ta lái chiếc Maybach độ lại thành xe xúc phân, chạy suốt đêm về làng, đỏ hoe mắt quỳ trước cổng làng cầu xin tôi:“Mạch Tuệ, em có cần anh không, nếu cần, anh livestream bôi phân gà lên mặt làm mặt nạ luôn!”

Ngày Anh Quay Lại Trời Lại Hửng Nắng Tôi lấy ảnh bạn trai cũ làm hình nền máy tính. Thầy hướng dẫn nhìn thấy, im lặng một lúc. “Em quen người này à?” Tôi không nghĩ ngợi gì, buột miệng đáp: “Đây là bạn trai em.” Hôm sau, thầy nhiệt tình mời tôi đến nhà ăn cơm. Vừa mở cửa, tôi và… Giang Nhượng nhìn nhau chết trân. “Con trai à, ba đưa bạn gái con về rồi đây.” Tôi nhìn quanh xem có cái lỗ nào để chui không. Năm đó rõ ràng là tôi đá anh ta cơ mà…

Tôi là thiên kim nhà họ Tần vừa mới phá sản.Để cứu lấy công ty, ba tôi gả tôi cho đại lão giới công nghệ mới nổi – Lục Chu.Không ai biết, Lục Chu chính là bạn trai cũ từng bị tôi đá.Đêm tân hôn, anh lạnh lùng nhìn tôi:“Đừng tưởng tôi còn thích em. Cưới em chỉ là kế tạm thời, đợi xong vụ thu mua rồi chúng ta ly hôn.”Ngay lúc đó, trước mắt tôi bỗng xuất hiện một loạt bình luận nổi bật.【Phản diện ngoài lạnh trong nóng, miệng là cứng nhất.】【Nữ phụ, đừng tin anh ta! Tôi có thể làm chứng, mỗi tối ảnh đều nhìn ảnh em mà thèm nhỏ dãi.】【Bề ngoài phản diện: Đừng tưởng tôi thích em. Trong lòng: Huhu, sao vợ chưa tới dỗ mình vậy trời?】【Nữ phụ ngốc ghê, em chỉ cần gọi một tiếng “chồng”, phản diện sẽ lập tức hóa chó yêu, liếm em đến nơi đến chốn luôn đấy.】Tôi nhìn Lục Chu đang chuẩn bị rời đi, liền thử gọi một tiếng:“Chồng ơi?”Bóng lưng người đàn ông khựng lại, đôi mắt sâu thẳm nhìn chằm chằm tôi, như thể giây tiếp theo sẽ nhào tới nuốt sống tôi luôn vậy.

Cơn Mưa Ngang Qua Năm lớp 12, tôi chuyển trường. Không ngờ sau khi tôi đi, đám bạn học lại đồn ầm lên rằng tôi mất vì ung thư máu. Sau khi tôi rời đi, cậu nam sinh ngồi cuối lớp — người luôn tỏ ra bất cần đời — bỗng chốc trở nên trầm lặng. Cậu ta thay đổi hoàn toàn, bỏ lại vẻ lười nhác thường ngày, liều mạng học hành, cuối cùng thi đỗ vào nhạc viện danh tiếng nhất cả nước. Chín năm sau, cậu ấy đã thành công, nổi tiếng khắp nơi, là ngôi sao hạng A mà ai cũng biết mặt đặt tên. Trong một chương trình livestream, khi được hỏi về chuyện tình cảm, ánh mắt cậu ấy trở nên ảm đạm. “Cô ấy… không còn nữa rồi.” “Nếu biết trước, tôi đã không chúc cô ấy mãi mãi mười tám tuổi.” Tôi đang đeo khẩu trang, vác máy quay lia qua hình nền điện thoại của cậu ấy thì bỗng sững người. Ơ? Đó… là tôi à?

Chồng Cũ Là Bố Đơn Thân Người đàn ông mới chuyển đến tầng dưới là bạn trai cũ của tôi. Tôi luôn cẩn thận tránh mặt, chỉ sợ vô tình chạm trán. Vậy mà món đồ vừa mua cho con mèo lại bay đúng vào ban công nhà anh ta. Anh ta nhíu chặt mày, tay nắm lấy chiếc áo càng lúc càng chặt. Tôi đang tính chuồn lẹ thì lại thấy dòng chữ hiện lơ lửng trên đầu anh ta: 【Cười xỉu, trước khi mở cửa còn xịt nước hoa, cuối cùng bị mắng một trận.】 【Không có thời gian cãi vã đâu, dân công sở như tôi chỉ muốn xem mấy cảnh ngọt ngào. Ba người nhà các người làm ơn khóa cửa yêu đương đi.】 Khoan đã… “ba người” nhà? Đứa bé mắt to tròn đứng sau lưng anh ta… là con tôi?!

Bạch Nguyệt Quang của ai? Tôi gặp Hoắc Cẩn Ngôn ở quán bar. Hắn nắm tay bạch nguyệt quang của hắn, nhìn chiếc nhẫn kim cương đính hôn trên tay tôi, nâng ly cười mỉa. “Mau vậy đã kiếm người thế chỗ? Cái nhẫn kim cương to tướng thế kia, bạn trai mới của cô giàu hơn tôi à?” Tôi: “Giàu hơn anh.” Thái tử gia: “Nực cười, cả Bắc Kinh này ai giàu hơn tôi?” Tôi cười nhạt, từ góc bàn lôi ra lão đàn ông mũi to nhà tôi, thản nhiên đáp: “Ba anh.”

Bạn Trai Lấy Tôi Thế Thân, Tôi Quay Sang Và Kết Hôn Với Chú Giám Đốc Điều Hành Của Anh Ta Tết năm nay, tôi theo bạn trai Phó Hằng về quê ra mắt nhóm bạn thân từ nhỏ của hắn. Tửu lượng kém, tôi gục xuống bàn, lại vô tình nghe được cuộc trò chuyện giữa Phó Hằng và đám bạn thân. “Ê, Tống Dao, bạn gái cũ mà mày mãi không quên đã về nước ăn Tết rồi. Nghe nói lần này không đi nữa đâu.” “Thế còn bạn gái thay thế mà mày dùng để chữa lành vết thương lòng thì tính sao?” Phó Hằng nhanh chóng đưa ra quyết định: “Tết nhất mà chia tay thì xui xẻo lắm. Đợi qua mùng bảy rồi chia, đúng sinh nhật của Tống Dao, tao có thể nhân dịp đó cầu hôn luôn.” Lời của Phó Hằng hoàn toàn dập tắt chút hy vọng cuối cùng mà tôi còn đang níu kéo. Tôi viện cớ đi vệ sinh, gọi điện cho Phó Huyền Dạ: “Hôn ước vẫn giữ, tôi sẽ kết hôn. Nhưng đội phù rể đón dâu, tôi muốn tự chọn một người.” Phó Huyền Dạ sảng khoái đồng ý: “Được, cô nói đi.” “Cháu trai anh — Phó Hằng.”

Sai Một Ly Đi Một Dặm Tôi lái xe đến đón Kỷ Lẫm Xuyên sau một buổi xã giao. Khách hàng của anh ta ngồi ở ghế sau, không hề kiêng dè mà buông lời lỗ mãng: “Đây là trợ lý mới của Tổng Kỷ à? Chậc, không quyến rũ bằng cô lần trước!” Kỷ Lẫm Xuyên vội vàng cười gượng: “Ngài hiểu nhầm rồi, đây là vợ tôi – Thư Tang, không phải…” “Vậy thì ánh mắt chọn vợ của Tổng Kỷ còn tệ hơn chọn trợ lý đó nha!” Khách hàng thở ra toàn mùi rượu, cắt ngang lời anh ta. Đèn đỏ, tôi đạp mạnh phanh, sắc mặt lạnh đi.

Để thắng cược với thanh mai trúc mã, tôi đã nhờ đến một cao thủ.Nhưng lại gửi nhầm tin nhắn cho kẻ thù không đội trời chung của anh ấy.【Tôi đang gấp, tối nay có thể làm được không?】Phát hiện sai sót, tôi lập tức thu hồi tin nhắn, rồi gửi lại đúng người.Sau khi nhận được phản hồi chắc chắn, tôi mới yên tâm đi tắm.Không ngờ lại bỏ lỡ hàng loạt tiếng “ting ting” từ điện thoại.【Thu hồi làm gì? Cô gấp cái gì thế?】【Tìm tôi làm à? Cô chắc chứ?】【Đợi tôi tắm cái rồi làm có được không?】【Tắm xong rồi, tôi xuống mua cái gì đó, nhanh thôi.】【……】【Hứa Uyên, mở cửa đi, tôi đang ở trước nhà.】