Danh sách truyện mới cập nhật

Bánh Dâu Tây Và Tự Do Bố mẹ thiên vị chị gái suốt cả đời. Sau khi mở mắt lần nữa, tôi không muốn tranh giành gì nữa cả. Chị muốn suất tuyển thẳng? Cho chị. Chị muốn đề tài nghiên cứu của tôi? Cũng cho chị. Chị muốn bạn trai tôi? Tất cả đều cho chị. Ở kiếp này, tôi chỉ muốn sống yên ổn, sống thật tốt vì chính mình. Đã là con người, tôi chẳng có gì phải áy náy.

Vị hôn phu ta, không chút hổ thẹn, dẫn về một kỹ nữ đã mang thai, quyết tâm từ hôn cùng ta, nạp nàng làm chính thất. Thánh thượng đại nộ, trách phạt nghiêm khắc, lại hạ thánh chỉ ban ch cho kỹ nữ kia. Về sau, tân đế đăng cơ, hắn trở thành trọng thần bên tân quân, lại xoay người vu cáo phụ thân ta thông địch bán quốc, khiến phủ Thừa tướng bị tru di toàn tộc. Ta, thân là trưởng nữ Thừa tướng, lại bị hắn đánh gãy tay chân, ném vào quân doanh, bị người tàn nhẫn sỉ nhục mà ch. Hắn mắt đỏ ngầu, nét mặt tràn đầy oán độc: “Nếu không phải vì ngươi, làm sao Nhuyễn Nhi lại một x::ác hai mạng!” Ta vừa mở mắt, thì quay lại đoạn thời gian hắn mang kỹ nữ kia hồi kinh.

Bản Cáo Trạng Dài Hai Mươi Trang Kiếp trước, chồng tôi nh//ảy l//ầu, để lại một tập giấy dày 20 trang ghi toàn những lời chỉ trích tôi. Tất cả mọi người đều tin rằng tôi là nguyên nhân khiến anh ta đi đến bước đường đó. Mẹ chồng vì thế mà oán hận, đuổi tôi ra khỏi nhà. Con trai cũng lạnh lùng đoạn tuyệt, không còn nhận tôi là mẹ. Cả đời tôi hy sinh và chịu đựng, cuối cùng chỉ đổi lại ánh mắt dửng dưng của thiên hạ cùng hai chữ: Đáng đời. Nhưng khi tôi mở mắt ra lần nữa… Tôi đã quay về đúng ngày anh ta đề nghị ly hôn.

Sau khi chia tay bạn trai, tôi chẳng còn tâm trí đâu mà viết luận văn.Giáo sư thấy vậy, miễn cưỡng giới thiệu con trai mình cho tôi, mong tôi sớm vượt qua nỗi buồn thất tình.Tôi tìm đủ cách từ chối nhưng không được, đành phải nghe theo sắp xếp.Đến nhà giáo sư, tôi sững sờ khi thấy người đang ngồi trong phòng khách lại chính là bạn trai cũ. Hai chúng tôi nhìn nhau, im lặng không nói nổi một lời.Để phá tan bầu không khí ngượng ngùng, tôi đành quay sang nói chuyện với chú chó trong nhà.“Coca, lâu rồi không gặp. Hình như mày lại mập ra rồi nhỉ?”Giáo sư nhìn tôi, vẻ mặt đầy nghi hoặc:“Ơ… hình như tôi chưa từng nói với em… con chó nhà tôi tên là gì mà?”

Đời Này Mẹ Không Tha Thứ Con gái tôi muốn đoạn tuyệt quan hệ với tôi để cưới một thằng nghèo kiết xác, tôi gật đầu đồng ý, tiện tay quăng ra một tờ phiếu khám thai: “Bác sĩ nói tôi với ba cô sức khỏe vẫn tốt, ai ngờ về già lại có thêm con. Sau này, em trai cô sẽ là người thừa kế toàn bộ tài sản.” “Đúng lúc cô muốn đoạn tuyệt, vậy thì sau này cũng sẽ không tranh giành gia sản với em trai mình chứ?” Con gái tôi và bạn trai nó đứng đờ người như hai khúc gỗ mục.

Sợi Dây Sinh Tử Khi đang làm việc trên cao, từ cửa sổ tầng 23 bỗng nhiên thò ra một đứa trẻ nghịch ngợm, hai tay nắm lấy dây an toàn của tôi mà lắc đ.iên cuồng: “Đến xem trò đu quay khổng lồ nè, mọi người mau đến xem!” Tôi sốt ruột hét lớn: “Đừng lắc nữa, nguy hiểm ch.et người đấy!” Vài cái đầu nhỏ nhô ra từ cửa sổ, lũ trẻ vỗ tay cười vui vẻ. Tôi bị lắc qua lắc lại, không thể giữ thăng bằng, dàn nóng điều hòa còn chưa cố định, rơi xuống thì to chuyện. May mà bố mẹ đứa trẻ cũng xuất hiện, tôi vội nhờ họ can thiệp, bảo con họ dừng lại. Nhưng bố mẹ nó lại vỗ tay cổ vũ: “Con trai tôi khỏe thật, cố lên nào, thử lắc mạnh hơn chút nữa!”

Lần đầu tiên đi công tác cùng sếp, tôi lại lỡ… ngủ với anh ấy.Sau đó, tôi biết chắc mình tiêu đời rồi, vội vàng phủi sạch quan hệ.“Tôi… anh cứ coi như chưa có chuyện gì xảy ra cũng được, tôi không để bụng đâu.”Kết quả, người sếp luôn mang vẻ lạnh lùng kia lại bỗng trông có chút… tủi thân?Anh ấy nắm lấy cổ tay tôi, giọng hơi uất ức:“Sao hả? Người cũng ngủ rồi mà còn muốn chối bỏ trách nhiệm à?”

Bức Tranh Đứa Bé Bức tranh “Đứa bé” của tôi bị tố đạo nhái, anti-fan gào thét đòi tôi cút khỏi giới hội họa. Phía đối thủ đăng weibo bóng gió: “Đây là đứa con trong giấc mơ của tôi, mong ai đó biết điều mà tránh xa!” Tôi: Con cô? Vậy tôi là ai? Ngay hôm đó, Ảnh đế tag tôi cầu cứu trên mạng: “Vợ ơi mau về đi, anh không dỗ nổi con trai nữa rồi!”

Sớm Sớm Chiều Chiều Huấn luyện viên quân sự của con trai tôi bất ngờ gọi điện về nhà, yêu cầu dẫn nó đi làm xét nghiệm ADN cùng anh ta! “Tôi là huấn luyện viên của con trai cô, tên là Từ Cảnh Sơ. Nó giống tôi như đúc. Phiền cô đến doanh trại, đưa nó đi xét nghiệm quan hệ cha con với tôi một chuyến.” Từ Cảnh Sơ? Cái tên này… nghe quen quen… Chưa tới ba giây sau, tay tôi cầm điện thoại đã run như muốn rớt. Không phải cái người năm đó tôi lén ‘trộm gen’ đấy chứ?!

Trong lúc chiến tranh lạnh với chồng, tôi bỗng phát hiện mình đã mang thai.Vấn đề là… làm sao để thông báo chuyện này một cách vừa giữ được thể diện, vừa không quá gượng gạo?Tôi lên mạng cầu cứu, và quyết định nghe theo lời khuyên của một cư dân mạng tự xưng có mười năm tuổi nghề đọc tiểu thuyết ngôn tình:Bước một, mang thai rồi thì cứ chạy – gọi là “mang thai bỏ trốn”.Bước hai, khi ăn cơm thì giả vờ buồn nôn.Bước ba, đặt lịch phá thai, nhưng để lại số điện thoại của anh ấy…Mọi chuyện đang tiến triển đúng “kế hoạch”, cho đến khi tôi nhìn thấy anh nổi điên thật sự — mặt trắng bệch, mắt đỏ ngầu, gào lên hỏi bác sĩ tình hình.Tôi mới chợt khựng lại:Khoan đã… hình như… tôi chơi hơi quá tay rồi!?

Tôi vừa đi công tác về.Đúng lúc nhà tổ chức tiệc rượu.Tôi cúi đầu ăn uống một cách say sưa.Bên cạnh tôi là một người đàn ông quen mặt.Anh ta cũng đang chăm chú ăn uống.Ăn được nửa chừng, bố cầm micro lên.Ông xúc động nói:“Hôm nay là tiệc đính hôn của con gái út nhà tôi – Tống Vãn và người thừa kế duy nhất của tập đoàn Cố thị – Cố Thần, cảm ơn mọi người đã đến tham dự…”Đũa trên tay tôi rơi xuống cái “cạch”.Tôi và người đàn ông bên cạnh đồng loạt đánh rơi đũa xuống đất.Tôi không thể tin nổi.Hóa ra mình đang ăn tiệc đính hôn của chính mình?

Chủ tịch công ty để mắt đến tôi, nhất quyết bắt tôi gả cho cậu con trai vô dụng của ông ta.Số tiền ông ấy đưa quá lớn, tôi không thể từ chối nên đành đồng ý.Ngày cưới, Triệu Hồng Nghiệp chỉ tay vào mặt tôi, giọng đầy khinh bỉ:“Đồ mê tiền! Tuy là tôi bị ép cưới cô, nhưng đừng hòng mong tôi đối xử tử tế! Tôi nhất định sẽ tìm cách đá cô đi đi đi đi——”Tôi vốn biết cậu ta chẳng ưa gì mình, nhưng tôi chẳng bận tâm.Dù sao, người làm ăn với tôi đâu phải tên thiếu gia ăn chơi này.Thế nhưng mới cưới chưa đầy mười ngày, Triệu Hồng Nghiệp đã đổi giọng.Nhìn gương mặt mộc và bộ dạng quê mùa của tôi, cậu ta thề thốt:“Đồ ngốc, cô đúng là chẳng biết cách ăn mặc! Mỗi lần ra ngoài với tôi lại như một cô giúp việc. Tôi nhất định sẽ biến cô thành một mỹ nhân thời thượng thượng thượng——”