Danh sách truyện mới cập nhật

Nét Chữ Nên Chồng Thầy dạy thư pháp nói chữ tôi xấu kinh khủng. Đến cả Thẩm Thư nổi tiếng trong giới cũng không cứu nổi. Tôi không cam tâm, thật sự tìm tới tận nơi, năn nỉ muốn bái hắn làm thầy. Hắn đúng như lời đồn, không nể nang mà thẳng thừng chê bai. “Không có chút năng khiếu nào.” Về sau, thư phòng vốn luôn gọn gàng của hắn bị tôi làm cho bừa bộn. Tôi vừa khóc vừa bám chặt lấy hắn. Hắn cúi xuống, tàn nhẫn cắn vào vành tai tôi, thì thầm khen ngợi. “Thì ra, thiên phú của em đều dồn vào chỗ này à.”

Phản Ứng Dây Chuyền Tôi là học trò giỏi nhất dưới trướng thầy hướng dẫn. Nhưng sư muội mới đến đã ăn cắp toàn bộ thành quả nghiên cứu của tôi, còn trắng trợn vu cáo tôi đạo văn của cô ta. Cô ta mới là thiên tài chân chính. Đối mặt với một sư muội ngạo mạn tự phụ, tôi chỉ nói: “Nếu đúng là vậy, thì cô hãy tái hiện lại thí nghiệm đó trước mặt mọi người đi.” Sau mấy lần thí nghiệm đều ph..át n..ổ, hiện trường im phăng phắc. ⸻ “Tần Cẩm Văn, em theo thầy bao năm như vậy, cũng được xem là sư tỷ.” “Vậy mà chẳng những không chăm sóc đàn em, còn đạo văn, ăn cắp kết quả nghiên cứu của người khác, thật sự khiến thầy quá thất vọng.” “Vì nể tình thầy trò bao năm, thầy không đuổi học em, để lại cho em chút danh tiếng. Em tự mình làm thủ tục thôi học đi.” Thầy nói xong thì quay sang an ủi cô gái đứng bên cạnh: “Được rồi, đừng khóc nữa, thầy sẽ xử lý chuyện này ổn thỏa.” Nói rồi thầy cầm tập hồ sơ, quay lưng rời đi, không muốn nhìn tôi thêm một cái. “Thầy, em bị oan!” Tôi vội vàng gọi với theo. Tôi theo thầy bao nhiêu năm. Chẳng lẽ thầy còn không tin nhân cách của tôi sao?

Em Vẫn Là Em Trong một chương trình truyền hình, tôi bốc trúng câu hỏi mà người chồng cũ – ảnh đế nổi tiếng – để lại hai năm trước. “Bạn và mối tình đầu đã đi đến cuối cùng chưa?” Tôi mỉm cười trả lời: “Vâng, tháng sau chúng tôi sẽ kết hôn.” Trên sân khấu, chồng cũ bất ngờ ngẩng đầu, thất thố nhìn chằm chằm vào tôi. Đến tận giờ anh ấy mới biết — Mối tình đầu của tôi không phải là anh. Ly hôn hai năm, đây là lần đầu tiên tôi và Chu Hằng cùng xuất hiện trên sóng truyền hình. Năm đó chúng tôi bí mật kết hôn, rồi cũng lặng lẽ l///y hô///n. Trên livestream, đám khán giả vẫn đang mê mẩn “đường hóa” couple Chu Hằng – Lâm Dao, tưởng rằng họ là mối tình đầu của nhau.

Một Câu Chuyện Dễ Thương Tôi ôm cái bụng bầu năm tháng đi khám thai, bác sĩ liếc nhìn tôi một cái rồi hỏi: “Cô đi tìm đàn ông khác rồi à?” Tôi sững người, lập tức nổi đóa: “Anh là bác sĩ thì khám bệnh cho đàng hoàng, đừng có bịa chuyện!” Hắn nhìn tôi một lúc lâu, rồi tháo kính xuống, đôi mắt đen thẫm như mực. Hắn bước đến trước mặt tôi: “Kiều Y, là tôi đây, Tống Tiêu.” Hắn đặc biệt nhấn mạnh hai chữ cuối, như đang cố nhắc tôi điều gì đó. Tống Tiêu… chết rồi… Chính là ông chồng tôi lấy vội trong một cuộc hôn nhân chớp nhoáng rồi mỗi đứa một nơi từ đó đến giờ. Hắn có vẻ rất thích biểu cảm vừa kinh ngạc vừa chột dạ của tôi, ánh mắt đầy vẻ trêu chọc như đang đợi tôi trả lời sao cho hắn hài lòng.

Thanh Mai Mục Nát Của hồi môn mà nhà chuẩn bị cho tôi đã lọt vào mắt chị dâu. Chị ta nói thẳng trước mặt cả nhà: “Nếu không đưa tiền cho tôi, tôi sẽ không sinh con trai cho nhà anh đâu!” Bố mẹ tôi cười lạnh: “Cô muốn sinh thì sinh, không sinh thì thôi.” Anh tôi nói: “Nếu cô không muốn, ly hôn cũng được.” Lúc này, đến lượt chị dâu chết lặng.

Em Sẽ Là Người Cuối Cùng Bên Anh Đêm tân hôn, chồng tôi bị cô bạn thân gọi đi câu cá đêm.Tôi gọi vô số cuộc đều không ai nghe máy. Gần nửa đêm, điện thoại vang lên giọng anh ta đầy bực bội: “Em tốt nhất là có chuyện gì quan trọng đấy, cá của anh bị em dọa chạy hết rồi.”Tôi đè nén cơn giận, bình tĩnh hỏi: “Anh khi nào về?”Dường như nghe ra sự lạnh nhạt của tôi, anh ta dịu giọng lại: “Hứa Tĩnh, em giờ là vợ anh, sau này ngày nào cũng bên nhau.”“Miểu Miểu chỉ là con chó độc thân thôi, anh ở lại với cô ấy một đêm, em ghen làm gì?”Bên kia truyền đến giọng của Cố Miểu: “Phó Trạch, áo lót của em để đâu ấy nhỉ?”“Cố Miểu, đến cả áo lót cũng không tìm được, cô còn là phụ nữ gì nữa?”Nói xong liền vội vã cúp máy.Tôi ngồi thẫn thờ suốt đêm trên chiếc giường đỏ chói của hôn lễ.Trời sáng, lau khô nước mắt, tôi gọi cho ông chủ: “Thẩm Thành Tây, ghép giấy kết hôn, đi không?”

Tôi là thế thân cho mối tình đầu của Chu Cảnh Hoài.Anh ta cần gương mặt tôi, tôi cần tiền của anh ta.Chúng tôi vẫn luôn phối hợp ăn ý, cho đến khi anh ta phá sản.Tôi không do dự, lập tức thu dọn đồ đạc trong đêm chuẩn bị rời khỏi anh ta, nhưng lại bất ngờ nhìn thấy bình luận nổi lên:【Nữ phụ này đúng là tuyệt tình, nam chính vừa phá sản là cô ta chạy còn nhanh hơn thỏ, chẳng trách sau này nam chính quay lại việc đầu tiên là báo thù cô ta.】【Loại người nhỏ nhen, thấy người sa cơ là đạp, chẳng bao giờ làm nổi nữ chính đâu.】【Không để lại cho nam chính dù chỉ một đồng, chuyện này đúng là không bênh nổi, nữ phụ độc ác thật sự.】Bình luận càng lúc càng đáng sợ, thậm chí còn có người nói tôi vì áy náy nên đã quỳ xuống xin lỗi Chu Cảnh Hoài.Tôi hoảng hốt, lập tức hủy vé xe về quê, gọi điện cho Chu Cảnh Hoài.“Chồng ơi, anh đến đón em đi, trời mưa rồi, em không về nhà được.”

Sau Cơn Mưa Trời Sẽ Sáng Ngày ông nội tôi mừng thọ, mẹ tôi vì muốn tiết kiệm tiền, đã đặc biệt moi ra một miếng thịt xông khói cũ kỹ đầy nấm mốc xanh để nấu ăn. Kiếp trước, vì lo cho sức khỏe cả nhà, tôi đã giả vờ làm đổ đĩa thịt đó xuống đất. Mẹ tôi cho rằng tôi khiến bà mất mặt, đợi khách về xong liền n h é t hết chỗ thịt đó vào miệng tôi, bắt tôi nuốt bằng sạch. Tối hôm đó, tôi bị n g ộ đ ộ c mà ch.t. Cả nhà không những không đau buồn, còn vui vẻ chúc mừng mẹ tôi: “Đã bảo sinh sau kế hoạch hóa thì chỉ được một đứa, giờ nó ch.t rồi, em có thể sinh đứa thứ hai. Lần này chắc chắn là con trai!” Sau khi trọng sinh, nhìn mẹ đang rửa miếng thịt muối, mùi hôi thối nồng nặc bốc lên, tôi mỉm cười: Ăn đi! Ăn nhiều vào! Từng người từng người một, đều phải nếm thử hậu quả mình gây ra!

Hậu Cung Máu Lệ Để khiến nàng ta hối hận, hắn vứt bỏ phủ Tướng quân to lớn cùng ta, tự mình xin đi trấn thủ biên cương. Ta viết 99 phong thư nhà, không nhận được một lời hồi âm. Năm thứ 3, ta không viết nữa. Đang lúc ta ngồi trên tháp quý phi, nhấm nháp tổ yến do trong cung ban tặng, thì Tướng quân lại bất ngờ quay về. Nhìn bụng ta đã mang thai 6 tháng, ánh mắt hắn nghiến răng nghiến lợi: “Thành thân 3 năm, ngươi chưa từng tới biên ải thăm ta lấy một lần, cái thai trong bụng ngươi là của ai?” Ta dửng dưng đáp: “Chàng không tốt với chính thê của mình, thì cũng phải có người khác tốt với ta chứ.” …

【Bảo bối ơi, em tan làm rồi~】Chiều hôm đó, được nghỉ sớm trước ngày Tết Dương lịch, tôi lỡ tay gửi nhầm tin nhắn này vào nhóm chat chung của công ty.Đến lúc về đến nhà mới phát hiện… cả nhóm đã nổ tung rồi!Đồng nghiệp thi nhau hùa theo, nhắn: 【Bảo bối~】Tôi: Không dám mở mắt… chỉ mong tất cả là ảo giác!Thế nhưng đến nửa đêm, vị sếp luôn lạnh lùng cao ngạo của tôi lại đứng chờ trước cửa nhà tôi, mắt đỏ hoe, nghiến răng hỏi:“Anh ta cũng cho em bảo hiểm xã hội, bảo hiểm y tế, và chia thưởng cuối năm như tôi không?”

Sau một đêm say khướt, tôi tỉnh dậy trên giường của anh trai bạn thân.Người đàn ông tôi đã thầm yêu suốt hai mươi năm, luôn lạnh lùng và hờ hững.Nhìn dấu vết ân ái khắp cơ thể anh, tôi vội vàng mặc quần áo rồi bỏ chạy.Tôi trốn sang nhà vị hôn phu thanh mai trúc mã.Không ngờ, cả thành phố náo loạn vì Lục Sĩ Nhiên đi tìm tôi.Người đàn ông vốn luôn điềm tĩnh và tự kiềm chế ấy, lại ép tôi vào góc tường, mắt đỏ hoe hỏi:“Tại sao em không chọn anh?”

Mẹ tôi giả bệnh để lừa tôi về quê ăn Tết.Trong kỳ nghỉ bảy ngày, bà sắp xếp cho tôi mười hai buổi xem mặt.Thời gian gấp rút, nhiệm vụ nặng nề, tôi bèn gom cả mười hai người vào cùng một ngày, cùng một quán cà phê, chỉ khác nhau khung giờ.“Em thấy anh là người rất tốt, chúng ta cũng khá hợp nhau. Chỉ là mẹ em nói sính lễ phải một triệu tệ…”Cùng một kịch bản, tôi đã nhập vai đầy cảm xúc đến lần thứ mười hai.Vừa định kết thúc buổi diễn để thu dọn đồ về thì người đàn ông đối diện lại bất ngờ giữ tôi lại:“Cô Tô, sính lễ một triệu không thành vấn đề. Vậy bao giờ chúng ta đi đăng ký kết hôn?”