Danh sách truyện mới cập nhật

Em Sai, Nhưng Lần Sau Em Sẽ Sai Tiếp Sếp gửi một thông báo công việc trong group chat công ty. Giữa hàng loạt tin nhắn “Đã nhận” từ mọi người, tôi lỡ tay gửi một câu: “Xoá đi”. Ngay giây tiếp theo, hệ thống hiện thông báo: “Mục Trần đã thu hồi một tin nhắn.” Mọi người cho tui hỏi cái, tui có nên viết đơn nghỉ việc trong đêm luôn không?

Lòng Tốt Đặt Sai Chỗ Bạn cùng phòng đại học mang thai ba tháng, bị tôi phát hiện. Cô ấy van xin tôi đừng nói với ai. Tôi mềm lòng, không chỉ giúp cô ấy giấu chuyện với bạn bè và thầy cô, mà còn tận tâm chăm sóc sinh hoạt hàng ngày cho cô ấy. Cho đến khi cô ấy sinh con trong nhà vệ sinh, rồi nhét đứa bé vào ống thoát nước, khiến đứa bé ngạt thở đến chết. Sợ bị phát hiện, cô ấy liền lên diễn đàn trường tung tin đồn nhảm rằng tôi sống buông thả. Mọi người đều tin rằng tôi vì mang thai, tinh thần suy sụp nên đã giết con mình. Tôi không thể biện minh, trong tuyệt vọng đã nhảy từ sân thượng xuống. Mở mắt ra lần nữa, tôi đã quay về thời điểm bạn cùng phòng vừa mới mang thai. Tôi lập tức gọi cho cố vấn học tập.

Vợ Chồng Sát Thủ Tôi là một sát thủ. Nhưng người chồng dịu dàng và ngọt ngào của tôi thì chẳng biết gì cả. Anh ấy đến con gà còn không dám giết, mở hộp đồ hộp cũng phải nhờ tôi giúp. Cho đến một ngày, khi đang thực hiện nhiệm vụ tại sòng bạc lớn nhất thành phố L, tôi chạm trán với sát thủ huyền thoại – Orbit. Ánh mắt sau chiếc mặt nạ của hắn lạnh lẽo như băng, khẩu Glock trong tay nhắm thẳng vào trán tôi. Nhưng tại sao, trên cổ hắn lại đeo chiếc nhẫn cưới tôi tặng… chồng mình?!

Không Phải Người Già Nào Cũng Đánh Kinh Thất nghiệp ba tháng, thằng con đăng tấm hình tôi ăn bưởi lên nhóm gia đình. Nó còn thêm dòng chữ: “Con đàn bà này lại ăn chực nữa rồi.” Bố chồng lập tức nhảy vào: “Phải vả cho con mẹ mày rách mồm ra mới đúng.” Mẹ chồng thì tag thẳng chồng tôi: “Tôi đã bảo anh đừng cưới nó rồi mà.” Tôi giật lấy điện thoại từ tay con, gửi luôn một đoạn ghi âm: “Lũ già không biết điều, mai tôi tới đòi nhà, cho từng người các người ra gầm cầu ở.” Lúc đi làm ra tiền thì bảo tôi bỏ bê gia đình, bây giờ ở nhà chăm lo mái ấm thì nói tôi ăn bám? Được! Thế xem tôi làm vừa lòng các người như nào này.

Âm Mưu Con Dấu Giả Của Cha Mẹ Mẹ tôi gửi một tấm hình biên bản báo án vào nhóm gia đình.Bà viết: “Mẹ bị lừa qua điện thoại mất bốn mươi vạn (~1 tỷ 400tr), tiền tiết kiệm không còn đồng nào, cả tiền sính lễ của Nhị Nha cũng không còn. Tháng này chắc phải nhịn đói rồi.”Chị cả xót quá, định chuyển tiền về ngay.Tôi vội ngăn lại:“Dấu mộc trên biên bản báo án là giả.”

Tuyết Rơi Trắng Trời Trong lễ cưới, Đoạn Tri Hứa ném bó hoa cưới trong tay xuống, ngay trước mặt tất cả mọi người dắt theo cô thanh mai trúc mã rời khỏi hiện trường. Chỉ còn lại tôi – cô dâu hữu danh vô thực – bị khách mời đến dự lễ cưới nhìn như xem trò khỉ, chỉ trỏ bàn tán. Người anh em thân thiết của anh ta, Lục Dữ An, bất ngờ nhảy lên sân khấu, mặc kệ ánh mắt xôn xao của đám đông, nhìn tôi đầy sâu sắc: “Mạn Mạn, em cũng nhìn anh một lần đi được không? Anh có điểm nào thua kém Đoạn Tri Hứa chứ?” “Cho anh một cơ hội, để quãng đời còn lại anh được chăm sóc em, được không?” Tôi không do dự chút nào, khoác tay anh ta, quyết tâm hoàn thành buổi lễ đến cùng. Năm đó, dưới sự dịu dàng tấn công không ngừng của anh ta, tôi yêu anh ta một cách toàn tâm toàn ý. Lễ Tình Nhân đầu tiên sau khi kết hôn. Lục Dữ An đưa tôi đến núi Phúc Sơn trượt tuyết, nhưng lại vô tình gặp Giang Lạc Nhan – người xuất hiện một mình. Khi tôi quay người rời đi thì bị cô ta va vào. Lúc xe cứu thương đến, Lục Dữ An không nghĩ ngợi gì mà bế Giang Lạc Nhan lên xe: “Mạn Mạn, em đợi ở đây nhé, anh đưa Lạc Nhan đến bệnh viện kiểm tra trước đã!” Tôi sững sờ nhìn người đàn ông luôn miệng nói yêu tôi, lại có thể không chút do dự đẩy tôi ra ngoài thế giới của anh ta…

Dưỡng Phản Vi Chính Năm bận rộn nhất của hệ thống công lược, tôi đồng thời phải công lược cả phản diện bệnh kiều và nữ phụ độc ác. Nhưng lúc tôi đã học thuộc mọi kỹ thuật tán trai, nắm chắc toàn bộ bí kíp công tâm, chuẩn bị bung lụa thì… Lại phát hiện thứ chờ đón tôi không phải là các nam chính cool ngầu hay nữ phụ chua ngoa, mà là… hai nhóc tì mềm mại đáng yêu! Trời đánh mà, tôi đành chấp nhận số phận, vừa định dắt hai đứa nhỏ về nhà. Ai ngờ ngay giây tiếp theo, tôi nghe thấy được tiếng lòng của bọn trẻ: 【Cô ta chắc cũng như mấy người nhận nuôi trước thôi, về nhà là lột mặt nạ liền, không biết lần này là đánh hay chửi đây.】 【Hừ, đồ ngốc đáng thương, không biết cô hành hạ bọn tôi mấy ngày thì sẽ bị anh tôi xử lý cho mất xác đâu ha.】 Tôi lạnh cả sống lưng. Trước khi hai đứa kịp phản ứng, tôi vội nhét hai miếng bánh kem dâu thơm ngọt vào tay bọn chúng.

Cô bạn thân của tôi lúc nào cũng thích dùng tôi để kiểm tra lòng trung thành của bạn trai cô ấy.Dùng tài khoản của tôi để nhắn tin mờ ám cho bạn trai.Lấy danh nghĩa tôi gửi nội y gợi cảm cho anh ta.Sau đó thì hào hứng xem anh ta từ chối tôi đầy chính khí, sỉ nhục tôi, rồi quay sang thể hiện lòng trung thành với cô ta.Lần này không biết lại học được trò gì mới trên mạng.Cô ta cố ý rủ tôi đi ăn, bắt bạn trai gắp đồ ăn cho tôi, rồi mỉm cười xinh đẹp, chăm chăm nhìn phản ứng của tôi.Tôi xấu hổ vô cùng, đang định mở miệng từ chối thì ngẩng đầu lên, thấy trước mắt lướt qua một dãy bình luận như đạn bay.【Nữ chính lại đang lấy nữ phụ làm công cụ nữa rồi. Rõ ràng vừa có tiền vừa có tình yêu hơn hẳn, sao cứ phải nghĩ cách khiến người khác ghê tởm mình vậy?】【Nữ phụ chắc còn chưa biết, nữ chính làm đủ trò như vậy là vì hiểu lầm nam chính thích nữ phụ, nên mới cố tình phá học bổng của cô ấy, lại còn lấy cớ tài trợ để làm bạn thân.】【Nữ phụ đúng là có tính nhẫn nại, bị nữ chính dở chiêu như vậy suốt mà vẫn tưởng chỉ là tính tiểu thư, không có ác ý. Nếu là tôi thì đã tát cho một cái rồi.】【Nữ phụ à, chị cứ ăn đi, ăn cho con vợ nhỏ đó tức chết, rồi dẫm lên tên nam chính mà ngoi lên, xem ai cười đến cuối cùng.】

Giới Hạn Của Dối Trá Năm tôi 22 tuổi, theo lời gia đình, tôi kết hôn với Tưởng Chính Lâm. Nhưng ai ai cũng biết, dù đã cưới vợ, anh vẫn chẳng thể quên được cô bạn học nghèo kiêu ngạo năm xưa. Ba năm sau, tôi chủ động đề nghị ly hôn. Người đàn ông ấy ngậm điếu thuốc vừa châm, giọng nói lạnh nhạt mà dứt khoát: “Được, khi nào làm thủ tục?” “Tốt nhất là càng sớm càng tốt.” Năm 28 tuổi, tôi bắt đầu một mối quan hệ mới. Bạn trai là bạn học cấp ba của cả hai chúng tôi. Trong buổi họp lớp, có người cảm thán: “Không ngờ đi một vòng lớn, cuối cùng Thẩm Kiều vẫn là người ở bên cậu ấy.” Tối hôm đó, Tưởng Chính Lâm gọi cho tôi cuộc điện thoại đầu tiên kể từ khi ly hôn: “Em nôn nóng ly hôn với anh như vậy, là vì cậu ta sao?”

Kẹo Đường Gai Năm thứ ba sau khi kết hôn với đại lão giới Kinh Thành – Tạ Trầm Chu, tôi mang thai rồi. Anh không yêu tôi. Cưới tôi chỉ để khiến thanh mai trúc mã của tôi hoàn toàn chết tâm. Bởi vì bạch nguyệt quang – em kế của anh, lại thích thanh mai trúc mã của tôi. Mà người kia lại thích tôi. Anh muốn giúp em kế dọn sạch tình địch là tôi. Ngày tôi phát hiện ra mình mang thai, trùng hợp em kế của anh cũng tuyên bố ly hôn. Tôi sắp bị đuổi ra khỏi cửa. Cả người tôi run rẩy không thôi. Vì sự an toàn của tôi và con, tôi rất biết điều mà cao chạy xa bay, chỉ để lại một tờ giấy. 【Cô ấy ly hôn rồi, anh phải chủ động lên nhé, đừng làm nam phụ thâm tình chỉ biết âm thầm bảo vệ nữa, chúc hai người hạnh phúc.】 Nửa tháng sau, khi tôi đang chọn đồ chơi cho bé trong cửa hàng mẹ và bé, bị Tạ Trầm Chu chặn lại ngay tại chỗ. Trong mắt người đàn ông ấy ánh lên ý cười, giọng nói dịu dàng: “Phu nhân Tạ, em đang chúc tôi và ai hạnh phúc vậy?”

Vật Hoàn Chủ Cũ Mười vạn năm trước, ta bị người ta đánh cắp tiên tuỷ. Những năm tháng nghèo khổ khốn cùng ở trần gian, ta hoàn toàn không biết có kẻ đang ôm tiên tuỷ của mình, sống vinh hoa phú quý trên thiên giới. Cho đến khi ta gặp được Minh Hoa – nữ thần tài sắc vẹn toàn. Tiên tuỷ nhận chủ, tự động quay về cơ thể ta. Vậy mà Minh Hoa lại khăng khăng nói ta là phàm nhân hèn hạ ăn trộm tiên cốt của nàng ta. Nàng ta dựa vào chỗ dựa là Thần Quân, phế đôi chân ta, vứt ta vào Quỷ Vực làm mồi cho ác quỷ. Đến ngày ký ức trở lại, ta quay về thiên giới, đạp Minh Hoa dưới chân mình, mỉm cười hỏi: “Chạy gì chứ? Dùng đồ của ta bao nhiêu năm như vậy, sao không nói một tiếng cảm ơn với bổn điện hạ?”