Trang chủ Truyện mới

Danh sách truyện mới cập nhật

Tôi Là Người Thứ Ba

Tôi Là Người Thứ Ba Sau tai nạn xe, chồng tôi mất trí nhớ, tôi lôi “chim hoàng yến” của anh ta đến tận giường bệnh.“Cô ta! Cô ta mới là vợ anh đấy!”Anh nhìn chiếc nhẫn cưới trên tay tôi với vẻ nghi ngờ.Tôi lập tức tháo nhẫn ra, đeo vào tay cô ta.“Tôi là hồ ly tinh, cái nhẫn này là tôi cướp được.”Anh không tin.Tôi thở dài: “Được rồi, nói thật nhé, tôi là tiểu tam.”

Đứa Con Riêng Tham Lam

Đứa Con Riêng Tham Lam Sau khi tôi mang thai, đứa con riêng của chồng liền từ nước ngoài trở về, mở miệng đòi 20% cổ phần công ty, nếu không thì phải phá thai. Cậu ta nói: “Tài sản của cô có một phần của ba tôi, đương nhiên cũng có phần của tôi. Để tránh sau này cô thiên vị con ruột, tốt nhất bây giờ đưa cho tôi phần thuộc về tôi luôn đi.” Tôi nhìn đứa con riêng mà mình đã nuôi dạy hơn mười năm, chỉ cười giận: “Công ty là của tôi, không liên quan gì đến ba cậu.” Không ngờ cậu ta hừ lạnh: “Cái gì mà của cô? Bao năm nay toàn ba tôi quản lý công ty, không có ông ấy thì cái công ty của cô sớm phá sản rồi. Công ty đương nhiên có một nửa là của ba tôi.” “Muốn sinh con thì đưa cổ phần đây. Không thì tôi không đồng ý. Tôi sẽ ép ba tôi ly hôn với cô.” Tôi suýt bật cười. Ba cậu ta chẳng qua là một quản lý cấp cao được thuê. Thế mà đứa con lại nghĩ anh ta là… chủ tịch hội đồng quản trị. Càng buồn cười hơn là, tôi chưa từng kết hôn với ba cậu ta. Cậu lấy tư cách gì mà đòi chia cổ phần từ tôi?

Thế Tử Phi Trùng Sinh

Thế Tử Phi Trùng Sinh  Qua cửa năm năm vẫn chưa có thai, lại không chịu để phu quân nạp thiếp, ta liền trở thành ghen phụ nổi danh kinh thành. Nhưng nào ai hay biết, người thực sự không thể sinh con lại chẳng phải là ta. Vì danh tiếng của phu quân, ta cam nguyện giữ kín bí mật này. Thế nhưng, hắn gặp được một nữ tử y thuật cao minh, chữa khỏi chứng bệnh kia rồi lại nói: “Vãn Vãn đối với ta chính là đại ân, ta không thể phụ nàng.” Nực cười thay, những nhục nhã, chế giễu mà ta thay hắn gánh chịu, chẳng lẽ không phải ân tình? Cuối cùng, ta bị giáng từ chính thê xuống làm thiếp, ôm hận mà chết. Sống lại một đời, cái này nồi ta không cõng nữa!

CUỘC SỐNG SAU CHIA TAY THÁI TỬ GIA

Trước khi ra nước ngoài tìm “bạch nguyệt quang”, Thẩm Thiệu gửi cho tôi một khoản tiền rất lớn.Kèm lời nhắn: “Sống cho tốt.”Tôi hiểu ý, không níu kéo.Cầm tiền, tôi biến mất khỏi thế giới của anh.Nửa tháng sau, anh kéo tôi ra khỏi vòng tay một người mẫu nam:“Ồ, sống thoải mái ghê nhỉ.”Tôi cười gượng: “Không nhờ anh cho tiền chia tay nhiều thì làm sao tiêu dao được.”Anh im lặng một lúc, rồi gầm lên như sấm:“Mẹ kiếp tiền chia tay! Đó là quà sinh nhật tôi tặng em đó!!!”

Ngược Dòng

Ngược Dòng Ta vô cùng căm ghét vị hôn phu què chân của mình. Chỉ vì hắn, ta luôn bị đám quan quyến cười chê, dẫu cho hắn là một vị Hầu gia tôn quý. Sau này, dưới sự hậu thuẫn của di nương, ta gom hết can đảm tư thông với một thư sinh nghèo, rồi cùng hắn bỏ trốn. Nhưng ta lại gửi nhầm chân tình. Thư sinh ấy thi rớt xong liền ngày ngày đánh đập ta. Sau khi bị hắn đánh ch,t, hắn còn xé rách xiêm y của ta, bịa đặt rằng ta th/ông d/âm với người khác rồi ch.t. Người nhà xem ta như nỗi ô nhục, để mặc t/hi t/hể ta bị vứt nơi hoang dã. Cuối cùng, chính vị hôn phu mà ta đã ruồng bỏ lại đứng ra thu nhặt xá/c ta. Là hắn, ép người nhà ta tổ chức tang lễ cho ta. Là hắn, không tiếc chống lại thánh chỉ, rời khỏi kinh thành, bắt được tên thư sinh bạc bẽo kia, thay ta b/áo thù. Hắn nói: “Nàng là thê tử của ta.” Khi mở mắt ra lần nữa, ta trở về thời điểm còn bị đám quan quyến châm chọc, muốn hủy hôn. Lần này, ta cười lạnh bước ra: “Ngồi xe lăn thì sao chứ? Chàng vẫn là vị Hầu gia cao cao tại thượng. Sau này ta sẽ là Hầu phu nhân tôn quý. Còn các ngươi, lại là thân phận gì?” Người vốn luôn cúi đầu kia, bỗng ngẩng lên nhìn ta, trong mắt là ánh sáng chưa từng có.

Xuyên Thành Vợ Nam Phụ Thâm Tình

Xuyên Thành Vợ Nam Phụ Thâm Tình Tôi vô tình xuyên vào vai “Bà xã plastic” của nam phụ thâm tình. Ban đầu hai người thỏa thuận rõ ràng, một năm sau sẽ ly hôn, nguyên chủ nhận được hai trăm triệu, còn anh ấy tiếp tục âm thầm chờ đợi nữ chính. Cả hai đều có tương lai sáng lạn. Nhưng nguyên chủ lại đem lòng yêu anh, không chịu ly hôn, cứ bám lấy mãi. Kết quả, chẳng được cái gì, tay trắng rời khỏi cuộc hôn nhân. Tôi vừa tiếc vừa giận, xỉu cái đùng. Mở mắt ra lần nữa, nam phụ thâm tình đang đứng cạnh giường bệnh, vẻ mặt lạnh tanh. “Cuộc hôn nhân này vốn chỉ là hợp đồng, tôi đã nói rồi, tôi có người trong lòng.” Tôi gật đầu như gà mổ thóc, niềm nở nói: “Boss, nghe nói người anh thích sắp sinh rồi, anh có cần em viết kế hoạch chăm sóc sau sinh không ạ?” Nam phụ thâm tình: ???

Kim Ngốc Lương Duyên

Kim Ngốc Lương Duyên Ta thân là thiên kim phủ Thừa tướng, vậy mà lại là một kẻ ngốc.Tỷ tỷ không chịu gả cho gã ngốc của Quốc công phủ, liền lừa ta leo lên kiệu hoa.“Ngốc tử ghép với đần độn, hai đứa các ngươi đúng là trời sinh một đôi.”Lần đầu tiên nhìn thấy vị tướng công tương lai, nước dãi ta chảy thành dòng.Một lang quân thật tuấn tú!Nhìn đến lần thứ hai, ta phát hiện có gì đó không ổn.Tên này… sao trông cũng giống như đang giả đần vậy?Về sau, kẻ đối đầu với phu thê ta trong kinh mỗi lần nhắc đến đều phì một tiếng khinh bỉ:“Phì! Hai cái tên giảo hoạt kết đôi, thật là tà không thể tả!”

Người Mẹ Bị Lãng Quên

Người Mẹ Bị Lãng Quên Chỉ vì thư ký của chồng không thích ăn táo mẹ tôi mang từ quê lên, anh ấy liền ném người mẹ câm điếc của tôi vào trong rừng sâu núi thẳm, ép bà phải đi hái lại. Tôi đang đi công tác ở nước ngoài, chỉ có thể gọi điện thoại không ngừng cầu xin chồng đón mẹ về. Ông chồng xưa nay vẫn luôn bướng bỉnh của tôi lại tự mình rửa tay nấu súp, bón từng chút một cho cô trợ lý nhỏ uống. Hai người họ đã trải qua một đêm ngọt ngào điên cuồng. Đến khi tôi đi chuyến bay gần nhất trở về, thứ tôi nhìn thấy là những mảnh thi thể mẹ tôi bị đàn sói c.é xzác. Khi mẹ chồng đến, tôi đang thu dọn hài cốt của mẹ tôi. “Mẹ, những gì hồi đó nhà mình đã cho con, bây giờ một mạng người, đủ trả hết rồi chứ?”

Con Dâu Tôi Là Người Cổ Đại

Con Dâu Tôi Là Người Cổ Đại Con trai tôi đột nhiên kết hôn chớp nhoáng, dắt về một cô con dâu từng ly hôn, lại còn dắt theo cả con riêng.Tôi bảo cô ta nấu cơm, thì bữa nào cũng chỉ toàn đồ luộc, khiến tôi đói đến nỗi nửa đêm không ngủ nổi.Bảo cô ta giặt đồ, thì quần áo tôi bị giặt đến biến dạng, tôi đau lòng đến mức không thốt nên lời.Bảo cô ta đổ rác, thì cô ta nhặt rác về… may thành quần áo cho tôi mặc, mà còn may cũng đẹp lắm mới ghê chứ.Bề ngoài nhìn yếu đuối, nhưng lại vung dao chặt củi không hề tốn sức, làm thịt gà không chớp mắt, thậm chí đi làm đồng còn xung phong gánh phân.Khiến tôi mỗi ngày đều không ngừng thầm nghĩ:Con dâu này… rốt cuộc là có lai lịch gì vậy trời!?

Sau Khi Chỉnh Mẹ Chồng, Tôi Bay Màu Luôn Rồi

Sau Khi Chỉnh Mẹ Chồng, Tôi Bay Màu Luôn Rồi Sáng sớm ngày thứ hai sau đám cưới, mới hơn 5 giờ, trời còn chưa sáng, mẹ chồng tôi đã đứng ngoài cửa đập rầm rầm. Tôi giơ chân đá một phát vào mông chồng. Ảnh lồm cồm bò dậy ra mở cửa. Mẹ chồng xông vào liền hất tung chăn trên người tôi, dọa tôi hét toáng lên “Á á á!” Bà ta quăng một bộ đồ lên người tôi, mặt hầm hầm, giọng rất hung: “Dậy ngay! Tôi có chuyện muốn nói.” Tôi còn chưa hoàn hồn. Còn chồng tôi thì… câm như hến. Ngoài phòng khách, hai vợ chồng già ngồi chễm chệ trên ghế sofa, tư thế y chang Thái Thượng Hoàng đang chuẩn bị lâm triều. Tôi vừa định ngồi xuống, mẹ chồng đã rống lên: “Tôi cho cô ngồi hả? Người lớn nói chuyện, con cháu phải đứng! Không được dạy dỗ đàng hoàng hả?” Tôi quay sang nhìn chồng, ảnh đã ngồi từ nãy, giờ vội vàng bật dậy, mặt đầy áy náy, lặng lẽ đứng cạnh tôi như học sinh bị gọi lên bảng. Mẹ chồng bắt đầu màn giáo huấn dài dòng: “Tiểu Kỳ à, giờ con đã là người nhà họ Vương, thì phải hiểu làm dâu phải hiền lành, nết na. Ra ngoài không thể để người ta nói mẹ chồng dạy dỗ con dâu không ra gì được đâu.” Bà ta vừa nói vừa phun nước bọt bay tung tóe. Tôi nghe mà đơ cả người. Rồi tôi hỏi lại: “Nhưng mà… Vương Thư Vỹ là… ở rể nhà con mà?” Ủa? Ủa là sao? Bà định quên hả?

Quên Đi

Quên Đi Một cô gái theo đuổi bạn trai tôi suốt bảy năm, bạn trai tôi luôn biết điều đó, và vô cùng chán ghét cô ấy. Thế nhưng khi cô gái ấy thất bại, sắp bị “xóa sổ”, bạn trai tôi lại như phát đi//ên lao đến cứu cô ấy, bỏ mặc tôi một mình trong buổi tiệc đính hôn. Anh ta nói, cô gái đó đã yêu anh suốt bảy năm, không nên có kết cục thê thảm như vậy. Nhưng điều anh ta không biết là, ngay khoảnh khắc anh ta bước ra khỏi cửa buổi tiệc đính hôn, chiến lược theo đuổi của tôi cũng thất bại rồi, mà hình phạt chính là – quên anh ta.

Quên Đi

Chương 6
Hệ Thống