Trang chủ Truyện mới

Danh sách truyện mới cập nhật

Chiếc Lồng Vàng

Chiếc Lồng Vàng Ta là Trưởng công chúa cao quý nhất của Khương Quốc. Tất cả mọi người đều nói ta sinh ra đã là Công chúa lá ngọc cành vàng, sống an nhàn không cần lo lắng chuyện gì. Cho đến sau này, ta quỳ xuống trước mặt Hoàng huynh, đó là lần đầu tiên ta hành lễ với huynh ấy như một quân thần, cẩn thận cầu xin: “Hoàng huynh, xin hãy hạ thánh chỉ đưa muội đến Bắc Ngô để hoà thân.” Hoàng huynh rất tức giận, không tin vào tai mình: “Muội có biết hắn là người như thế nào không hả?” Tất nhiên là ta biết. Hoàng đế Bắc Ngô, phu quân tương lai của ta, là một ông già khoảng sáu mươi tuổi. Nhưng lần này ta nhất định phải lấy hắn.

Nửa Đêm, Tiểu Vân Trở Về

Nửa Đêm, Tiểu Vân Trở Về Khi tôi còn bé, trong thôn có một cô gái chưa kết hôn đã có thai. Khi cái thai mới được bảy tháng, cô ấy treo cổ tự tử. Cha mẹ cô ấy cảm thấy xấu hổ nên đã quấn thi thể cô bằng tấm chiếu rơm và chôn ở bãi tha ma. Bãi tha ma là bãi chôn tập thể, trong đó toàn là lợn bệnh hoặc gà bệnh chết, không phải là nơi chôn cất người. Từ đó về sau, mỗi đêm trong thôn đều vang lên tiếng khóc của một người phụ nữ: “Cha, mẹ, con là Tiểu Vân, mau mở cửa cho con!”

Anh Là Nhà

Anh Là Nhà Nửa đêm, máy điều hòa bị hỏng. Nóng quá nên tôi gọi thợ bảo trì. Nhưng tôi lại gọi nhầm số cho bạn trai cũ của mình . “Nóng à?”,Giọng anh ấy nghe có vẻ ngái ngủ khi vừa tỉnh dậy, “Em có muốn đến nhà anh không?”

Tạ Đường! Sinh Nhật Vui Vẻ

Tạ Đường! Sinh Nhật Vui Vẻ Tôi là thiên kim thật của Phủ Thừa tướng. Khi tôi trở về, thiên kim giả đã chết. Nàng ta trở thành ánh trăng sáng trong lòng tất cả mọi người. Còn tôi lại trở thành thế thân của nàng ta. Cha mẹ tìm kiếm bóng hình nàng ta trên người tôi. Huynh trưởng nguyền rủa sao người chết không phải là tôi. Ngay cả phu quân của tôi, khi ân ái với tôi cũng gọi tên nàng ta. Rốt cuộc, là tôi công lược thất bại rồi. [Ký chủ, trước khi biến mất, tôi có thể giúp cô hoàn thành tâm nguyện cuối cùng.] Tâm nguyện cuối cùng sao? Tôi cười cười: “Vậy thì hãy để ‘ánh trăng sáng’ của bọn họ trở về đi.”

Em Họ Nghiện Làm Người Thứ Ba

Em Họ Nghiện Làm Người Thứ Ba Em họ nghiện làm người thứ ba, nhắm mắt làm ngơ lời khuyên của tôi.  Vì tương lai của nó, tôi nói chuyện này với người lớn, nó bị ép chia tay với tên đàn ông đã có gia đình kia.  Một tháng sau, cuối cùng em họ cũng thông suốt rồi.  Để bày tỏ lòng biết ơn, em họ mời tôi đến nhà làm khách, còn giúp tôi đặt sẵn khách sạn.  Đợi tôi tắm rửa xong, lại phát hiện trên giường có một người đàn ông xa lạ.  Một người phụ nữ dẫn theo một đám người xông tới điên cuồng đánh tôi, còn lột sạch quần áo của tôi quay video lại.  Hóa ra vì để trả thù tôi, em họ dùng ảnh của tôi lên mạng hẹn một người đàn ông đã có gia đình.  Tôi mất đi công việc, bị bạo lực mạng, không chịu nổi gánh nặng, cuối cùng tôi tự sát.  Mở mắt lần nữa, tôi quay lại ngày phát hiện em họ quyến rũ đàn ông đã có gia đình.   

Phò Mã Gia

Phò Mã Gia Công chúa mang thai, nói là của ta, tiểu hoàng đế cuồng tỷ tỷ hết thuốc chữa, ép ta chịu trách nhiệm. “Bệ hạ, thần không có khả năng đó!” Ta kêu oan. Công chúa thân cao bảy thước, khuynh quốc khuynh thành, cúi mắt mỉm cười: “Tám tháng sau, nếu bản cung không có con, sẽ chỉ hỏi tội ngươi.” Ta sờ bụng, chua xót, mẹ con ta sắp xong rồi…  

Lấy Thân Trả Nợ

Lấy Thân Trả Nợ Ba năm yêu thầm Chu Gia Thuật, bỗng nhiên hắn tuyên bố kết hôn. Cô dâu không phải là tôi. Có người cảm thấy bất bình thay tôi, Chu Gia Thuật cười đến lãnh đạm: “Nếu anh đau lòng, không bằng cưới một người nghèo như cô ta đi?” Sau đó, ông nội bệnh nặng, công ty gặp nguy hiểm, tôi đang mang thai bị ép công bố tin kế thừa gia nghiệp. “Xin hỏi cô Hứa, đứa bé là của Chu tổng sao?” Tôi nhìn phóng viên, cười khéo léo: “Đứa nhỏ không liên quan gì đến Chu tổng cả.” Nghe nói ngày đó Chu Gia Thuật nhìn tôi với cái bụng hơi nhô lên trên ti vi, tức giận đến mức đập vỡ đồ đạc trong phòng. Về sau nữa, có người chụp được người đàn ông khiêm tốn, thần bí nhất giới nhà giàu Bắc Kinh kia, ở trên đường thấp giọng dỗ một cô gái. “Nhan Nhan, đứa nhỏ cũng sắp một tuổi, sắp gọi ba được rồi, em còn không cho anh một danh phận sao?”

Mùa Xuân Ở Biện Kinh

Mùa Xuân Ở Biện Kinh Phu quân lừa ta lúc còn bé đã ăn phải nấm độc, không thể sinh con dưỡng cái, để ta uống canh tránh tử hơn hai mươi năm. Ngoài mặt, hắn lại cùng tiểu Thanh mai có một trai một gái. Kiếp trước, sau khi ta chết mới biết được, ngay từ đầu hắn tiếp cận ta là vì để mắt đến tiền bạc nhà ta. Ta vất vả cả đời, hầu hạ cha mẹ chồng, tích cóp được gia nghiệp lớn, chôn cất qua loa chưa đầy trăm ngày, hắn đã rước tiểu thanh mai cùng một đôi nhi nữ vào cửa. Hôn lễ hôm đó, khách khứa đông đủ. Hai bên hiên nhà bằng gỗ lim dán câu đối đỏ chói: Hai mươi năm chia ly, cẩm thư khó chở tương tư ý. Một nhà bốn người ở trong tòa nhà ta sắm sửa, tiêu xài tiền ta tích cóp, hưởng thụ niềm vui gia đình. Lần nữa mở mắt, ta đã trở về năm thứ ba sau khi gả cho Chu Nguyên. Hắn đến hỏi ta muốn bạc. Ta xòe hai tay: “Bổng lộc của phu quân chỉ có mười lượng bạc, đã tiêu hết từ lâu, không còn nữa.”

Người Phụ Nữ Điên Không Cần Thể Diện

Người Phụ Nữ Điên Không Cần Thể Diện Vào ngày kỉ niệm tròn bảy năm ngày cưới, trong bảo tàng Tình yêu tan vỡ, tôi nhìn thấy bức ảnh chị kế của chồng. Bên dưới bức ảnh là chữ ký của anh ta: “Xin lỗi em, cả đời này anh chỉ có thể bảo vệ em dưới danh nghĩa người nhà.” Chồng tôi gửi tin nhắn đến: [Chị anh về nước rồi, chúng ta sẽ tổ chức kỷ niệm ngày cưới sau nhé.] Tôi nhìn dòng chữ ấy, chợt nở nụ cười. Cố Thừa Trạch, lúc kết hôn tôi đã nói mình là một người phụ nữ điên, anh thật sự không nên chọc giận tôi.

Sự Cứu Rỗi Của Thiên Kim Giả!

Sự Cứu Rỗi Của Thiên Kim Giả! Một ngày trước sinh nhật thứ 18, anh trai dẫn về một cô gái, nói với tôi: “ Trình Nguyệt, em vốn không phải con gái ruột nhà họ Trình, Ngữ Thanh mới là con gái ruột nhà họ”. Tôi đứng trong phòng khách lớn như vậy, tiếng nói lạnh lùng ấy vang vọng trong đầu khiến tôi phải mất một phút mới định thần lại và hiểu được ý nghĩa trong lời nói của anh. Cô gái được anh trai tôi bảo vệ phía sau lưng rụt rè ngó đầu ra ngoài, lúng túng nhìn quanh ngôi biệt thự tráng lệ của nhà họ Trình, cũng là ngôi nhà mới của cô ấy, dè dặt nhưng thoáng chút ranh mãnh trên gương mặt. Còn tôi, nhìn thấy khuôn mặt cười bệnh hoạn của anh trai tôi, Trình Thần, trong lòng chỉ cảm thấy bơ vơ và lạc lõng vô cùng. Nếu tôi biết rằng mình chỉ đang ở trong một cuốn tiểu thuyết đầy tàn bạo, tất cả những điều này chỉ là giả thì tôi nhất định sẽ không buồn đến thế.

Cô Thư Ký Cá Tính Của Thái Tử Gia Bắc Kinh

Cô Thư Ký Cá Tính Của Thái Tử Gia Bắc Kinh Thái tử gia Bắc Kinh là lão bản của tôi, anh ta bảo tôi giúp anh ta chặn hoa đào. Tôi: Ok. Ngày hôm sau, anh ta nhìn cái bụng hơi nhô lên của tôi, giật mình: “Cái gì vậy, mới một đêm mà lớn thế này sao?” Tôi cười nhạt một tiếng: “Ông chủ, tôi phải mang theo một quả bóng, làm đạo cụ.” Từ đó, tôi khoác tay ông chủ, rêu rao khắp nơi, đối mặt với 2 cô bạn thanh mai trúc mã của anh ta, nâng cao bụng, khí thế hừng hực: “Tôi đã có con rồi, các cô lấy gì để tranh với tôi?”

Tạm Biệt Tra Nam

Tạm Biệt Tra Nam Cái đêm mà bạn trai cầu hôn tôi, tôi đã nghe lén được cuộc trò chuyện giữa anh ấy và cô bạn thân. “Anh sắp kết hôn rồi, em có hối hận không?” Cô bạn thân đỏ hoe mắt, lập tức hôn lên môi anh: “Hối hận rồi.” Tôi nhìn thấy trong mắt bạn trai sự ngạc nhiên, bối rối, cuối cùng là vui mừng. Như thể đại thù đã được báo. Như thể đã đạt được ước muốn. Khi anh ta định đưa tay ôm cô ấy, lại bất ngờ chạm phải ánh mắt tôi ở góc tường. Tôi không quay đi mà tiến lên một bước tát anh ta một bạt tai. Cô bạn thân theo bản năng muốn ngăn cản, tôi giơ tay định đánh cô ấy thì bạn trai đã đứng cản trước mặt, anh đỏ hoe mắt cầu xin tôi: “Muốn đánh thì đánh anh, đừng đánh cô ấy.”