Trang chủ Truyện mới

Danh sách truyện mới cập nhật

Bước Đến Bên Em

Bước Đến Bên Em Tôi thầm mến trúc mã bảy năm. Dưới sự cổ vũ của bạn thân, tôi cầm bánh gato và hoa, ngồi xe cả đêm đến tỏ tình với cậu ta. Không ngờ cảnh tôi nhìn thấy lại là hai người họ hôn nhau trong sân bóng rổ ồn ào tiếng nói cười. Trúc mã ôm eo bạn thân, giọng điệu lạnh lùng hỏi tôi: “Cậu đến đây làm gì? Không thấy tôi rất bận sao?” Tôi lúng túng, đang muốn lên tiếng giải thích. Bạn cùng phòng đứng bên cạnh cậu ta cười khẽ một tiếng: “Bạn gái tôi đến tặng bánh gato cho tôi, liên quan gì đến cậu sao?”

Tôi Làm Việc Trong Ngành Giải Trí

Tôi Làm Việc Trong Ngành Giải Trí Tôi là nhân viên cục thuế, lãnh đạo gài tôi vào một công ty quản lý nghệ sĩ để nằm vùng, hòng đạt chỉ tiêu cuối năm. Thế là nghiễm nhiên tôi thành người quản lý cho các ngôi sao. Các nghệ sĩ mà tôi quản lý lũ lượt bị cấm sóng do trốn thuế và phải đối mặt với khoảnh bồi thường khổng lồ, cả ngành giải trí run lẩy bẩy. Còn Tô Minh Triết do một tay tôi lăng xê thì hot rần rần như mặt trời giữa trưa. Cho đến một ngày, tôi phát hiện ra hắn giấu tôi mua biệt thự, giữa thanh thiên bạch nhật cả đám kéo rèm lại quẩy, mặc kệ mùi lá đu đủ nồng nặc tràn ra ngoài cửa sổ. Tôi đau lòng lắm luôn. Nhưng vốn là đầy tớ của nhân dân, cũng là một công dân gương mẫu, tôi buồn bã móc điện thoại gọi 113. Điện thoại còn đang đổ chuông chưa ai bắt máy mà xe cảnh sát đã hú còi tới rồi. Tôi theo cảnh sát xông vào. Trong phòng sương khói mờ nhân ảnh, mỗi đứa được tặng một cặp vòng bạc thời thượng sang chảnh, kèm xe đưa đón miễn phí về đồn. Mà không thấy bóng dáng Tô Minh Triết đâu. Lại nghe thấy… “Tiểu Tô khá quá! Lần này đội phòng chống mai thúy Triều Dương của chúng ta lại lập công to nhất thành phố rồi!”

Công Chúa Đường Nguyệt

Công Chúa Đường Nguyệt Hoàng huynh hận ta thấu xương. Cho rằng ta là người đã đẩy người trong lòng hắn xuống vách núi. Sau đó hắn đăng cơ làm vua, người trong lòng hắn mặc một bộ váy trắng quay về, được lập làm Hoàng Hậu. Còn ta thì bị nhốt vào u đình, sống không bằng chết. Hắn để mặc cho nàng ta làm nhục ta, giẫm đạp tôn nghiêm của ta, ép ta phải quỳ xuống xin lỗi. Lại không biết ta đã trúng độc rất nặng rồi, chẳng còn bao nhiêu thời gian sống sót nữa. Vào lúc người trong lòng hắn huênh hoang hống hách khoe khoang chuyện nàng ta đang mang long thai, thì ta đang siết chặt con dao giấu trong tay áo, đâm một nhát vào bụng nàng ta: “Thích Oản Oản, cùng chết đi!” Sau khi giết Thích Oản Oản, ta cũng chết vì trúng độc. Thế nhưng không ngờ khi mở mắt ra, ta đã trọng sinh về năm mười sáu tuổi. Khi đó Thích Oản Oản còn chưa nhảy núi giả chết, ta vẫn còn là công chúa Đường Nguyệt lá ngọc cành vàng của Đại Chiếu. Nhìn Thích Oản Oản lặp lại chiêu cũ giống như kiếp trước, ta cười lạnh. Muốn giả chết hả? Vậy để ta cho ngươi chết thật luôn!

Nha Hoàn Thăng Chức Ký

Nha Hoàn Thăng Chức Ký Sau khi Hầu phủ bị xét nhà, ta và tỷ tỷ phải bán mình làm nô, trở thành nha hoàn trong phủ Quốc công. Tỷ tỷ là người bình đạm như cúc, không tranh không giành. Khi ta tranh giành thức ăn với hạ nhân, tỷ ấy lại đem thức ăn ta giành được chia cho hạ nhân, nhờ vậy mà được lòng mọi người. Thời tiết chuyển lạnh, ta tranh giành chăn bông. Tỷ tỷ quay đầu nhường chăn cho người khác, khiến cả hai chúng ta đều bị bệnh vì lạnh. Ta cố gắng chuyển đến bên Thế tử gia làm nha hoàn thân cận, tìm cơ hội cho tỷ ấy được thị tẩm. Tỷ tỷ trách ta không từ thủ đoạn nhưng lại không từ chối vị trí mà ta khó khăn lắm mới giành được. Tiếng tăm hiền lành, độ lượng của tỷ tỷ truyền đến tai Thế tử gia, Thế tử gia nạp tỷ ấy làm thiếp. Tỷ ấy không tranh không giành còn ta cố gắng lo liệu mọi thứ, giúp tỷ ấy thuận lợi sinh hạ trưởng tôn. Thế tử phi oán hận vô cùng, bày mưu hãm hại ta. Ta quỳ xuống cầu xin tỷ tỷ. Nhưng tỷ ấy lại nói: “Tư Lan, ta đã bảo muội đừng tranh cường háo thắng, giờ thì hay rồi, tự chuốc lấy cái chết.” Tỷ ấy không tranh luận, không phản bác, bình đạm như cúc. Ta thì bị đánh chet tươi. Mở mắt lần nữa, ta trở về thời điểm ta và tỷ tỷ mới vào phủ Quốc công.

Tướng Quân Khó Xuất Giá

Tướng Quân Khó Xuất Giá Ta mơ một giấc mơ. Trong mơ, tân đế lên ngôi, ban thưởng công thần. Hắn hỏi ta mong muốn điều gì. Ta nói: “Ta muốn trở thành Hoàng Hậu.” Hoàng đế nghiến răng đồng ý. Nhưng trước ngày phong Hậu, ta lại bị đầu độc mà chết. Ở một diễn biến khác của giấc mơ. Hoàng đế cự tuyệt yêu cầu của ta, ban cho ta danh phận quý phi. Nhưng chỉ hai năm sau khi vào cung, ta vẫn lìa đời. Hiện tại, hắn lại hỏi ta: “Diệp Hoài Tịch, nàng muốn cái gì?”

Xuyên Hồn

Xuyên Hồn Ta là phi tử tiền triều, thất bại trong cuộc chiến chốn thâm cung này, thế rồi một sáng nọ hồn xuyên vào một cung nữ nhỏ bé. Ở kiếp trước ta tinh thông âm luật, ca hay múa đẹp, am hiểu điều hương, nhưng vẫn không thể thắng được cuộc chơi khó nhằn ấy. Vốn tưởng đời này lại phải đối mặt với gió tanh mưa máu, kết quả phát hiện hóa ra thật đơn giản. Quý phi ngông cuồng hống hách, Thục Phi ra vẻ thanh cao, còn cả Hoàng hậu si tình tâm đạm như cúc.. Đến ngay cả Hoàng thượng cũng ngây ngơ nực cười. Ta đây một thân bản lãnh, không lên làm nữ đế thì lại uổng.

Ánh Sáng Rực Rỡ

Ánh Sáng Rực Rỡ Một cô gái mà tôi tài trợ suốt sáu năm đã bỏ học vì tình yêu, còn khoe khoang với tôi rằng đây mới là con đường tắt để thay đổi số phận. Cô ta thương hại tôi chỉ là một người phụ nữ làm công việc tầm thường với mức lương hàng tháng vỏn vẹn 3.000 nhân dân tệ và muốn trả lại toàn bộ số tiền tài trợ cho tôi. Nhưng tôi nhìn cái tên trên thiệp cưới và chìm vào suy tư. Cười chết, hóa ra người c ướp đi tên bạn trai vừa tồi tệ vừa vi phạm pháp luật của tôi chính là cô ta à! Và “người phụ nữ tầm thường” trong miệng cô ta, có phải đang ám chỉ nữ doanh nhân có tài sản gấp trăm lần chồng sắp cưới của cô ta là tôi đây không?

Giáo Sư Thẩm Khó Với Tới

Giáo Sư Thẩm Khó Với Tới Tôi bí mật kết hôn với một giáo sư đại học tính tình nghiêm túc. Trong giờ dạy học của hắn, tôi không cẩn thận công khai cuốn tiểu thuyết tình cảm đầy tâm huyết. Nam chính là hắn. Tác giả là tôi. Hiện trường trở nên ồn ào. Ánh mắt Thẩm Đình Chu xuyên qua đám người, nhàn nhạt dừng trên người tôi, “Tan học đến văn phòng tôi.” Đêm đó, tôi bị hắn ấn vào cửa, cả người run rẩy: “Chồng, em sai rồi, em không dám viết nữa.” Hắn cởi cà vạt, giọng rất nhẹ: “Chậm rồi, một chữ mười phút, tự mình đếm đi.”

Bà Nội Muốn Ly Hôn

Bà Nội Muốn Ly Hôn Vào ngày đại thọ 60 tuổi của bà nội, bà quyết định ly hôn. Nguyên nhân là do bà giúp người khác nấu ăn trong tiệc cưới và nhận của người ta 200 tệ, ông nội đã tát bà trước mặt bao nhiêu người. “Bà chỉ nấu ăn thôi mà, việc đơn giản như vậy mà bà lại đòi người ta 200 tệ! Sao bà lại lòng dạ hiểm độc như vậy! Mặt mũi của tôi đều bị bà vứt sạch rồi!” Mọi người trong làng đều nói ông nội là người tốt bụng, còn bà nội thì keo kiệt và hay tính toán. Sau khi ly hôn, mọi người đều khuyên ông nội đi xin lỗi. Ông nội khinh thường nói: “Bà ấy rời xa tôi thì chẳng là gì cả, nhiều nhất một tháng là bà ấy phải quay lại thôi.” Sau đó, bà nội dựa vào tay nghề nấu ăn của mình, đã gây dựng được sự nghiệp thành công ở thành phố lớn, còn trở thành một người nổi tiếng trên mạng có hàng triệu người theo dõi, một bài quảng cáo có thể kiếm được mười vạn tệ. Ông nội bắt đầu trông mong chạy theo: “Thục Phân, anh sai rồi, em quay lại đi.”

Hoài Bích Kỳ Tội

Hoài Bích Kỳ Tội Giang Nguyệt là thế thân người nhà an bài để ngăn tai hoạ cho ta. Cho nên nàng cùng ăn cùng ở với ta, được coi là đích tiểu thư thứ hai của Hầu phủ giáo dưỡng lớn lên. Nàng lấy lòng tổ mẫu, được phụ thân sủng ái, còn cùng vị hôn phu của ta tình đầu ý hợp. Cho đến khi nàng xúi giục Bùi Dục đẩy ta vào trong lửa, ta mới biết được nguyên lai nàng là nữ nhi ngoại thất trong lòng phụ thân, người ngăn tai họa kia thật ra vẫn luôn là ta. Ta bị thiêu rụi, nàng lại thay thế ta, trở thành đích tiểu thư danh chính ngôn thuận của Hầu phủ, kế thừa của hồi môn của mẫu thân gả vào Yến quốc công phủ. Lại mở mắt, ta về tới ngày Giang Nguyệt được mang vào Hầu phủ. Nàng ta rụt rè đứng trước mặt ta, kéo tay ta nói: “Muội nhất định sẽ bảo vệ tỷ thật tốt, Nguyệt Nguyệt.”  

Sống Lại Đến Bên Anh

Sống Lại Đến Bên Anh Thời điểm tôi khốn cùng nhất, Hạ Vấn Tân đã cưới tôi. Tất cả mọi người đều nói, anh cưới tôi chỉ vì giận dỗi với em gái tôi. Nhưng sau khi anh qua đời vì tai nạn xe cộ, anh lại để lại toàn bộ di sản cho tôi. Cùng với một chiếc máy ghi âm. Nhẹ nhàng mở ra, là giọng nói khàn khàn trầm thấp của anh — Anh nói: “Tống Đường Âm, em có thể thích anh một chút được không?” Nhiều năm sau, cuối cùng tôi cũng nhìn thấu được tình yêu mãnh liệt và vĩ đại của anh ẩn dưới lớp băng giá. Lần nữa mở mắt ra, tôi đã trùng sinh. Mẹ nuôi đang nắm tay tôi nói: “A Âm, con đi thay em gái con ngồi tù có được không?”

Trời Quang Mây Tạnh

Trời Quang Mây Tạnh Tiểu thư luôn nói với ta rằng mọi người đều bình đẳng, nàng vẫn luôn coi ta như tỷ muội. Nàng không cho phép ta hành lễ với nàng, vì thế mà ta bị phu nhân trách phạt. Nàng không thưởng tiền cho ta, nói rằng chưa bao giờ coi ta là người hầu, vì thế mà mẫu thân ta không có tiền chữa bệnh. Nàng không cho phép ta làm thiếp của thiếu gia, muốn ta kiên trì một đời một thế một đôi, hoàn toàn cắt đứt đường lui của ta. Sau này ta vì cứu nàng rơi xuống nước mà sinh bệnh, nàng khóc đến đứt ruột đứt gan. Nhưng khi biết ta mắc bệnh lao, nàng lại sai người đuổi ta ra khỏi phủ, ngay cả tiền chữa bệnh cũng không cho. Ta bị bọc trong chiếu rơm, chết không nhắm mắt. Mở mắt lần nữa, ta lại sống lại thời điểm làm nha hoàn cho tiểu thư.