Danh sách truyện mới cập nhật

Thanh Ly Ngày phụ thân mở tiệc khoản đãi khách quý. Ngay giữa tiền sảnh, mã nô trong phủ lại ném y phục nhỏ của ta ra trước mặt bao người. Chúng nhân nhất thời chấn kinh. Khi tràng cảnh lắng xuống, kẻ đối đầu trong triều liền nhân cơ hội mỉa mai châm chọc. Tình lang của ta cũng thản nhiên tuyên bố từ nay không còn liên quan gì đến ta nữa. Vì muốn giữ thể diện cho phủ, tộc nhân định ép ta gả cho mã nô. Ta khẩn cầu phụ thân trả lại sự trong sạch cho ta, thế nhưng người từng nâng niu ta như châu như ngọc lại chỉ lạnh mặt: “Muội muội con còn chưa gả đi, con cũng nên vì thanh danh của các nàng mà suy nghĩ. Gả cho mã nô đã là thượng sách. Nếu con không chịu, thì chỉ còn con đường tự k ế t l i ễ u bằng một dải lụa trắng.” Tiến thoái lưỡng nan. Ngay lúc ấy, vị Ngự sử đại phu mới nhậm chức đích thân mang sính lễ đến phủ nhà họ Cố. Sau khi thành thân, nửa đời ta cẩn cẩn dực dực, chỉ để hồi báo ân tình cứu vớt năm xưa. Tuy phải gánh chịu tai tiếng cả đời, nhưng ta tự an ủi bản thân rằng, con cái hiểu chuyện hiếu thuận, phu quân cũng hòa thuận kính nhường, còn có gì phải bất mãn. Cho đến khi Thời Cảnh lâm chung. Hắn nắm chặt tay ta, ánh mắt mang theo áy náy, hé ra bí mật chôn giấu bấy lâu. Lúc ấy ta mới biết, thì ra cả một đời ta… chỉ là một trò cười.

Nguyện Xuân Ấm Cảnh Tươi Năm đó, khi Tống Vị Nhiên rơi vào cảnh sa cơ lỡ vận nhất, tôi từng bảo anh soi gương lại bản thân, xem xem mình có xứng để ở bên tôi hay không. Sau này, khi anh thành danh rực rỡ, bạn gái xinh đẹp kề bên, lại bắt tôi quỳ trên đất c ở i đ-ồ, mỗi lần c-ởi một món, thưởng cho tôi một vạn. Tôi ngoan ngoãn đồng ý. Anh lại tức giận đến phát đ.ên, b ó.p cằm tôi, nghiến răng nói: “Chúc Vân Tranh, cô sắp nghèo ch.t đến nơi rồi à!” Tôi nhe răng cười với anh, không ngờ phun ra một ngụm mau. Phải đấy, tôi sắp ch.t rồi.

Thần Nữ Phản Thế Khi ta bị vạn quỷ cắn xé, vị hôn phu của ta đang cử hành đại hôn cùng muội muội ta nơi tiên giới. Họ đoạt tu vi của ta, cướp lấy pháp khí của ta, khiến ta bị Yêu Đế rút thần cốt, bị Ma Đế nuốt huyết nh..ục, cuối cùng bị ném xuống Tru Tiên đài. Tàn hồn rơi rụng của ta còn bị Quỷ Đế trấn áp tại sông Ác Quỷ, làm mồi cho vạn quỷ ngấu nghiến. Còn chúng sinh thiên hạ mà ta từng bảo vệ, lại chắp tay cung chúc đôi cẩu nam nữ kia phu thê hòa hợp, thọ ngang trời đất. “Chư quân, bổn tọa từ địa ngục bò về rồi đây, các ngươi… có vui mừng không?”

Vì muốn học Thái Cực quyền, tôi đã kết giao một người bạn vong niên.Bà cụ năm nay 62 tuổi, tràn đầy sức sống, có thể chạy liền một mạch nửa chặng marathon.Tôi 19 tuổi, uể oải như xác sống, chạy 800 mét cũng suýt nôn ra máu.Bà bạn già thương tôi, ngày nào cũng trèo tường vào trường giúp tôi chạy bộ quanh sân.Bạn cùng phòng nói: chạy một cái cũng là chạy thôi.Thế là trong túi bà bạn già có thêm bốn cái điện thoại.Cho đến một ngày, tôi không thấy bà cụ ở sân thể dục, mà lại gặp được nam thần của trường.Anh ấy vẻ mặt bất đắc dĩ, đưa tay về phía tôi:“Bà tôi nhảy quảng trường bị trẹo chân, bảo tôi đến chạy thay cô.”

Lê Thanh Chưa Xuất Giá Năm ta 14 tuổi, cha đem ta bán cho phú hộ giàu nhất Hoài Châu làm kế thất. Ta giúp ông ta nuôi dưỡng Huệ tỷ nhi khi ấy vẫn còn trong tã lót, vậy mà sau khi ông ta lấy phu nhân mới, nữ nhân ấy liền đuổi ta ra khỏi nhà. Lúc sắp bị ch .t cóng ngoài đường, một thư sinh nghèo đã nhặt ta về. Ta may vá kiếm tiền nuôi hắn ăn học thi cử, ai ngờ nghe tin hắn đỗ Thám hoa, rồi cưới công chúa. Huệ tỷ nhi tức tối lẩm bẩm: “Vì sao nương chẳng bao giờ gặp được người tốt?” Ta cười, véo má con bé: “Thư sinh thúc thúc của con có cưới ta đâu, sao lại bảo hắn không phải người tốt?” Cánh cửa gỗ mục nát bị gió tuyết hắt tung, người nọ giận dữ xông vào: “Ai nói ta chưa cưới?”

Tôi Là Nữ Chính Trong Truyện Của Con Gái Tôi đang mang thai. Nhưng từ ngày phát hiện có thai, trong đầu tôi luôn vang lên một giọng nói tự xưng là con gái tôi, cảnh báo tôi rằng chồng tôi sẽ ngoại tình, sẽ quay lại với “bạch nguyệt quang” mối tình đầu đã về nước, đuổi hai mẹ con tôi ra khỏi nhà, để tôi và con gái phải sống lưu lạc ngoài đường.Con bé bảo tôi nên ph a` th.a/i, ly hôn, ra ngoài đi làm.Nhưng tôi nhìn người đàn ông hàng ngày pha trà bưng nước, bóp chân xoa lưng, kể chuyện cười pha trò với tôi, tôi bắt đầu do dự. Anh ấy thật sự có người phụ nữ khác ngoài kia sao?

Tuyết Rơi Đêm Hạ Sau khi phát hiện mình mới là công chúa thật, ta không còn tiếp tục nghiên cứu phương thuốc trị ôn dịch nữa. Tỷ muội thân thiết Tô Nguyệt Tâm sau khi biết chuyện thì giận dữ đến mức tát ta mấy cái. “Lương y như từ mẫu, sao ngươi có thể trơ mắt nhìn Đại Yến xác chất thành núi?” “Hay là ngươi vốn là gian tế do địch quốc phái tới, cố tình đầu độc bách tính?” Kiếp trước, kinh thành bùng phát ôn dịch, Tô Nguyệt Tâm một kẻ chẳng hiểu y lý lại đưa ra phương thuốc giống hệt với bài thuốc ta khổ công nghiên cứu. Nàng ta còn vu oan ta vì muốn được hoàng ân mà trộm phương thuốc của nàng ta. Một thời gian ngắn sau, hoàng đế nổi giận lôi đình. Ta cầu huynh trưởng Cố Trầm Uyên, người cùng làm ở Thái y viện, ra làm chứng, nhưng huynh lại chỉ cầu xin hoàng thượng ban cho ta một cái ch//ết toàn thây. Ta nhờ phu quân Lý Phán người đã từng thử thuốc ta bào chế cầu tình, vậy mà hắn lại quát ta là dư nghiệt tiền triều, trà trộn vào Thái y viện chỉ để hạ độc gi//ết vua.

Xuân Nương Phu quân tử trận, ta nhặt được một nam nhân. Nam nhân kia ngây ngô khờ dại, song lại mang một thân sức lực, giúp ta làm không ít việc, chắn không ít tai ương. Rõ ràng thân thể cao lớn cường tráng, vậy mà cứ thích theo sau lưng ta, miệng gọi không ngừng: “Xuân nương, Xuân nương.” Mãi đến khi người phủ Lạc Ninh hầu tìm đến tận cửa, ta mới biết, hắn là thế tử hầu phủ thất lạc bấy lâu. Sau khi nối lại dược vật đặc chế quý giá, đầu óc hắn dần tỉnh táo. Không chút do dự, đêm ấy hắn liền rời khỏi nơi này. Ta tìm đến hầu phủ, lại bị gã tiểu đồng khinh rẻ đuổi ra ngoài. “Thế tử nhà ta nói, chẳng quen biết Xuân nương nào cả.” Hắn không nhận ra ta… Ta lại thở phào một hơi. Vài hôm trước, ta nhận được thư từ Bắc Cương gửi đến, nói rằng phu quân ta chưa ch.t, ngược lại còn lập được quân công, trở thành thiên phu trưởng. Ta phải đi tìm chàng. Bắc Cương non cao đường hiểm, ta cần có lộ phí: “Thế tử nhà ngươi ăn không ít lương thực của ta, phiền đưa cho ta hai lượng bạc.” “Cho ta hai lượng bạc, từ nay về sau, ta và thế tử nhà ngươi, ân đoạn nghĩa tuyệt.”

Khi Người Vợ Không Tha Thứ Chồng tôi muốn ly hôn. Anh ta đưa ra hai lựa chọn: Một, nếu muốn giành quyền nuôi con thì phải ra đi tay trắng. Hai, nếu từ bỏ quyền nuôi con, anh ta sẽ chia cho tôi một nửa tài sản. Ở kiếp trước, tôi từ bỏ tài sản, chọn dắt con trai đi. Kết quả thân bại danh liệt, cuối cùng ch .t cóng ngoài phố không một bóng người. Kiếp này, tôi không muốn chọn gì cả, cũng chẳng ly hôn. Tôi sẽ kéo dài thời gian, chờ anh ta bệnh ch .t là được rồi.

Chân Long Thiên Nữ Nương ta là rồng, đẻ hai quả trứng và ta. Bà nhận ra hai quả trứng, nhưng không nhận ra ta, tưởng ta là ký sinh trùng, liền ngậm lấy rồi ném đi. Mãi đến khi đột nhiên nhớ ra bản thân từng nằm với một kẻ hai chân, bà mới lập tức trong đêm quay lại, nhặt ta về.

Kiếp Này Không Còn Tiếc Nuối Kiếp trước, phu quân sau khi khải hoàn trở về đã dùng quân công cầu hôn nữ tướng quân, muốn nàng ta làm bình thê, còn bắt ta bỏ tiền chuẩn bị sính lễ cho hắn. “Ta và Lăng Thu tình đầu ý hợp, sính lễ tất nhiên phải chọn thứ tốt nhất, tuyệt đối không thể qua loa với nàng ấy.” Phu quân và phụ mẫu hắn ta một người hát mặt đỏ một người hát mặt trắng, cùng nhau khống chế và lừa gạt ta, lôi hết của hồi môn ta mang theo để bù đắp cho nhà chồng. Ta từng cho rằng chỉ cần chịu đựng nhẫn nhịn thì sẽ đổi được tấm chân tình của hắn, nào ngờ lại bị phụ mẫu hắn và hắn giày vò cả một đời, cuối cùng ch:ết thảm trong cô độc. Sau khi trọng sinh, ta trở về đúng ngày hắn khải hoàn hồi kinh. Ta lập tức vào cung, cầu xin Hoàng thượng ban cho ta và hắn được hòa ly. Kiếp này, kẻ ngu tình si ngốc ấy, ai muốn làm thì cứ làm!