Trang chủ Truyện mới

Danh sách truyện mới cập nhật

Thời Khắc Hứa Hẹn

Thời Khắc Hứa Hẹn Ngày tôi chia tay Chu Ngôn Tự, tôi tiện tay… ôm luôn con rắn cưng của hắn về. Mỗi đêm tôi đều nhét nó trong ngực ngủ cùng. Lúc con rắn nhỏ cuốn quanh cổ tay tôi, dùng bụng cọ cọ đầu ngón tay tôi… Trước mắt bỗng xuất hiện dòng bình luận: 【Nữ chính cứ thế ôm luôn lão tổ tông nhà họ Chu – Chu Từ đi mất.】 【Cô ấy vừa nãy còn tưởng động tác cầu bạn tình của loài rắn là đang làm nũng, còn hôn Chu Từ một cái nữa kìa, hắn sắp phát nổ đến nơi rồi.】 【Dù gì cũng sống mấy nghìn năm rồi mà, nữ chính ngủ rồi hắn mới dám hiện nguyên hình quấn lấy cô ấy, học từ tín mạng ra mà, chịu đựng kém quá đi, mau tra lý lịch học vấn của nữ chính cho tôi!】 【Cười chết mất, nữ chính đến giờ vẫn tưởng mấy vết hằn đỏ trên người là do dị ứng.】 【Xin chào mọi người, tôi là nghiên cứu sinh tiến sĩ ngành động vật học, đang nghiên cứu bò sát, cho tôi hỏi: rắn thực sự đặc biệt đến thế sao?】 Nửa đêm, cái đuôi rắn lành lạnh âm thầm quấn lấy đôi chân tôi.

Mười Năm Như Một Giấc Mộng

Mười Năm Như Một Giấc Mộng Anh ta ngoại tình. Tôi đã tha thứ. Bạn bè đều nói: “Mười năm đó, nếu chia tay thì coi như phí công rồi.” Mẹ tôi cũng bảo: “Chẳng lẽ con định bắt ba mẹ già này phải lo cho con cả đời sao?” Thế là khi anh ta quỳ xuống trước mặt họ hàng bạn bè, rưng rưng nói lời xin lỗi, tôi gật đầu… tha thứ. Nhưng đêm đó, khi anh ta định chạm vào tôi… tôi lại không kìm được mà nôn ra.

DỖ DÀNH ĐẠI THIẾU GIA

Lúc tôi tỉnh lại, vừa khéo bị phản diện trong truyện thanh xuân dồn vào góc tường.“Anh trai em cướp mất người con gái tôi nuôi từ nhỏ, em nói xem, tôi nên trả thù thế nào đây?”Nghe vậy, tôi nhón chân, hôn nhẹ lên má anh.Kéo tay áo anh, “Đừng giận nữa mà, em lấy bản thân ra bồi thường, chịu không?”Đại thiếu gia khi nãy còn hống hách ngang ngược, tức thì đỏ bừng vành tai.Anh đẩy tôi ra, cười lạnh: “Tôi muốn kiểu phụ nữ nào mà chẳng có?”“Còn cô là thứ bệnh tật yếu ớt, cho không tôi cũng không cần!”Vậy mà về sau, anh lại dỗ dành tôi không rời:“Ngoan nào bảo bối, ngụm thuốc cuối cùng, uống xong anh cho em kẹo.”

Buông Bỏ Để Hạnh Phúc

Buông Bỏ Để Hạnh Phúc Khi Tề Việt lần thứ 19 đưa cho tôi phí chia tay, tôi đã gật đầu đồng ý. Cô gái mà anh ta nâng niu trong lòng đang làm ầm lên đòi danh phận, không thể chờ được nữa. Tôi cũng không thể chờ thêm được. Tôi mang thai, đứa bé không phải của anh ta.

Một Ngày Trước Khi Đăng Ký Kết Hôn, Vị Hôn Phu Mất Trí Nhớ

Một Ngày Trước Khi Đăng Ký Kết Hôn, Vị Hôn Phu Mất Trí Nhớ Một ngày trước khi đi đăng ký kết hôn, Lâm Vũ đi làm liệu pháp sốc điện để xóa ký ức một năm. Trước khi lên bàn mổ, anh ta nhắn cho tôi một tin: “Anh muốn dùng một năm để thử thách tình cảm giữa chúng ta.” Lần gặp lại anh ta sau đó, cô thư ký trẻ đang ngồi trên đùi anh ta, nghiêng người đút rượu giao bôi. Anh em của Lâm Vũ vội vàng giải thích: “Anh ấy vẫn chưa hồi phục trí nhớ, cô đợi thêm chút nữa đi.” Lâm Vũ nhìn tôi, lạnh lùng hỏi: “Em là cô bạn gái suýt nữa kết hôn với tôi đấy à? Hơn một năm rồi còn chưa buông được sao?” “Chỉ cần em không quản chuyện riêng của tôi, tôi có thể cân nhắc cưới em.” Tôi bật cười: “Anh nghĩ nhiều rồi, tôi có con rồi.”

CỤC CƯNG ẢNH ĐẾ

Tôi là quản lý, đi theo nghệ sĩ nhà mình tham gia show truyền hình.Trong lúc ngồi dưới sân khấu nhàm chán không có việc gì làm, tôi nhắn tin trêu ghẹo người yêu quen qua mạng: “Chồng ơi, livestream cảnh anh tắm cho em coi đi~”Ai ngờ trên sân khấu, nam thần ảnh đế của nhà đối thủ đang chiếu màn hình điện thoại lên để chơi game thì nhận được một tin nhắn WeChat từ người có tên lưu là “Cục Cưng”.Anh ta lập tức thoát game, mở WeChat và cưng chiều nhắn lại: “Ngoan, về nhà anh cho em xem.”Cả trường quay lập tức rơi vào im lặng.Còn tôi—vị quản lý của nghệ sĩ nhà đối thủ—thì ngay lập tức tỉnh táo hẳn, cười như hoa nở.Nam thần nhà đối thủ có bạn gái rồi, phen này có drama để hóng rồi đây!Nhưng nhìn kỹ lại… tôi chết lặng.Khoan đã, chẳng phải tin nhắn đó là do tôi gửi sao

BẠN TRAI CŨ SIÊU MÍT ƯỚT

Bạn trai cũ của tôi là một “chồng nhỏ” nổi tiếng. Nấu ăn đỉnh khỏi bàn, việc nhà một tay lo hết. Bên ngoài thì lạnh như tảng băng trôi Titanic cũng đâm không chìm, nhưng về đến nhà thì lại là một em bé hay làm nũng, mít ướt, dễ khóc.Vừa mới bị tôi chọc tức đến run người, dằn mặt đòi chia tay, thế mà quay đầu lại đã say khướt ngồi chồm hỗm trước cửa, khóc lóc: “Vợ biến mất rồi, anh muốn vợ ôm…”

Tám Năm Hóa Thành Không

Tám Năm Hóa Thành Không Tám năm hôn nhân, tôi rốt cuộc cũng buông tay. Vào đúng ngày kỷ niệm cưới năm thứ tám, chồng tôi tặng tôi 999 đóa hồng. Ngay khi vừa rời khỏi bàn phẫu thuật, tôi bình tĩnh gọi điện, yêu cầu ly hôn. Đầu dây bên kia, lại vang lên giọng cô bồ nhỏ của anh ta, vừa khóc vừa xin lỗi: “Trình phu nhân, là lỗi tại em tự ý quyết định, xin chị đừng giận tổng giám đốc Trình.” Trình Dật Thần, người chồng luôn lịch sự ôn nhu trước mặt thiên hạ, chỉ nhẹ giọng nói với tôi: “Tùy em.” Lần tiếp theo gặp lại anh ta, đã là nửa tháng sau. “Nấu cho tôi bát mì.”

Cơn Giông Tội Lỗi

Cơn Giông Tội Lỗi 11 giờ sáng, khi chồng tôi đang dần ngạt thở trong bồn tắm, tôi lại đang ngồi tám chuyện cùng mấy bà mẹ khác ở khu vực cầu trượt dưới khu nhà. Cầu trượt nằm ngay bên dưới cửa sổ phòng tắm nhà tôi, chỉ cách chừng năm sáu mét theo đường thẳng. Bình thường, tôi vẫn luôn về nhà lúc 11 giờ, nếu hôm đó cũng thế, có lẽ tôi đã kịp cứu anh ấy. Nhưng đúng hôm đó, mẹ của bé Hy Hy vừa mới mua một chiếc váy mới, nhiệt tình mời tụi tôi sang nhà cô ấy xem thử. 11 giờ 10, tôi dắt con gái về đến nhà thì chồng đã tắt thở từ lâu. Trong đám tang, tôi đau đớn tột cùng, mấy lần ngất xỉu. Ai nấy đều tỏ ra thương cảm, ai cũng xót xa. Mẹ chồng tôi là bà Lý Ngọc Anh cũng là hiệu trưởng trường tiểu học cũ của tôi, từ tận Tây Bắc lặn lội tới. Bà bước đến trước mặt tôi, trước ánh nhìn của biết bao người, gương mặt kiên nghị, từng chữ từng chữ rõ ràng: “Chính cô là người đã hại chet con trai tôi!”

Bạn Thân Và Chồng

Bạn Thân Và Chồng Chồng tôi ngoại tình với bạn thân, còn lấy quyền nuôi con ra uy hiếp, buộc tôi phải ra đi tay trắng. Tôi ngày đêm vất vả, dốc hết sức lo cho con trai vào được Bắc Đại. Thế mà thằng bé lại chê tôi già nua, sợ bạn bè cười nhạo, không cho tôi đến trường, rồi quay người thân thiết khoác tay bạn thân của tôi, trông chẳng khác gì một gia đình mẫu mực. Lúc đó tôi mới bàng hoàng nhận ra, nó là con ruột của cô ta. Còn con ruột của tôi thì đã bị chồng cũ vứt bỏ, sống ch .t không rõ. Tôi chạy đến chất vấn bọn họ thì bị xe đ.âm bay. Ba người bọn họ không những không cứu tôi, mà còn cản trở người khác cứu tôi. Họ nói: “Diệt cỏ phải tận gốc, để sau không rước họa.” Tôi chet ngay trước mặt họ, trong ánh mắt lạnh lùng dửng dưng. Lần nữa mở mắt, tôi đã quay về thời điểm ả bạn thân đến cầu xin tôi cho ở nhờ…

Sự Thật Ẩn Giấu

Sự Thật Ẩn Giấu 11 giờ sáng, khi chồng tôi đang dần ngạt thở trong bồn tắm, tôi lại đang ngồi tám chuyện cùng mấy bà mẹ khác ở khu vực cầu trượt dưới khu nhà. Cầu trượt nằm ngay bên dưới cửa sổ phòng tắm nhà tôi, chỉ cách chừng năm sáu mét theo đường thẳng. Bình thường, tôi vẫn luôn về nhà lúc 11 giờ, nếu hôm đó cũng thế, có lẽ tôi đã kịp cứu anh ấy. Nhưng đúng hôm đó, mẹ của bé Hy Hy vừa mới mua một chiếc váy mới, nhiệt tình mời tụi tôi sang nhà cô ấy xem thử. 11 giờ 10, tôi dắt con gái về đến nhà thì chồng đã tắt thở từ lâu. Trong đám tang, tôi đau đớn tột cùng, mấy lần ngất xỉu. Ai nấy đều tỏ ra thương cảm, ai cũng xót xa. Mẹ chồng tôi là bà Lý Ngọc Anh cũng là hiệu trưởng trường tiểu học cũ của tôi, từ tận Tây Bắc lặn lội tới. Bà bước đến trước mặt tôi, trước ánh nhìn của biết bao người, gương mặt kiên nghị, từng chữ từng chữ rõ ràng: “Chính cô là người đã hại chet con trai tôi!”

Em Họ Nôn Nóng Muốn Hiến Thân

Em Họ Nôn Nóng Muốn Hiến Thân Tôi đưa em họ rời khỏi quán bar, nơi cô ta đã uống phải thứ đồ bẩn. Nhưng cô ta lại trách tôi phá hoại hôn sự của mình. “Tôi đã hỏi rõ rồi, tối qua tổng tài nhà họ Dư sẽ đến quán bar đó! Uống chút rượu có vấn đề thì sao? Chỉ cần có thể gả vào hào môn, thì cái gì cũng đáng!” Mẹ tôi vì cô ta mà tát tôi hai cái. “Cái gì mà rượu có vấn đề? Theo mẹ thấy là con hận mẹ đã đưa hết tiền tiết kiệm của con cho Phỉ Mộng, nên mới cố tình bịa ra chuyện này, phá hoại cơ hội gả vào hào môn của nó!” “Sao mẹ lại sinh ra một đứa con gái độc ác như mày cơ chứ!” Tôi tức điên, định phản kháng lại thì trong cơn giận dữ họ đã đẩy tôi từ sân thượng xuống. Tôi ch,t rồi. Mẹ tôi đem toàn bộ tiền bảo hiểm nhân thọ khổng lồ của tôi, đưa hết cho nhà cậu tôi: “Mau, dùng số tiền này để xây dựng hình tượng tiểu thư danh giá cho Phỉ Mộng, nó vẫn còn cơ hội gả cho tổng tài nhà họ Dư!” Mở mắt ra lần nữa, tôi nhìn thấy em họ đã bắt đầu lơ mơ trong quán bar. Tôi không chút do dự, gọi điện cho bạn trai – người đang nắm quyền trong giới kinh doanh Bắc Kinh. “Thông báo với anh một tiếng, thằng cháu mắc bệnh của anh lại đang tuyển phi rồi đấy. Tôi chuẩn bị báo cảnh sát tố tụi nó tụ tập phạm tội đây.”