Trang chủ Truyện mới

Danh sách truyện mới cập nhật

Khi Nhà Không Còn Là Nơi Để Về

Khi Nhà Không Còn Là Nơi Để Về Mẹ tôi nhặt được hai chiếc vali to đùng, bên trong nhét đầy năm trăm vạn tiền mặt. Sợ số tiền này là bất hợp pháp, tôi gọi điện báo cảnh sát từ bốt điện thoại đầu làng. Tiền bẩn bị thu giữ, chúng tôi được thưởng năm vạn. Còn chưa kịp kể công, tôi đã bị cả nhà treo lên đánh cho một trận. “Biến năm trăm vạn thành năm vạn, đồ sao chổi!” Bố bắt tôi đền nhà mới, xe mới. Anh thì bắt tôi đền tiền cưới vợ. Càng mắng càng hăng, cuối cùng bọn họ lỡ tay đ*nh tôi ch.t tươi. Đến lúc ch.t, tôi vẫn không hiểu—rõ ràng là tôi giúp cả nhà tránh bị truy  s á t  bởi tội phạm, sao lại đáng bị đánh ch.t chứ? Lúc mở mắt ra, trước mặt là một đám đàn ông mặt mày dữ tợn, đầy sẹo. Tôi chủ động bước tới, dẫn đường: “Các chú đang tìm hai cái vali to phải không?”

Ván Cờ Hôn Nhân

Ván Cờ Hôn Nhân Khi con vừa tròn 1 tuổi, tôi đề nghị ly hôn. Tôi chán ghét vợ mình đầu tóc rối bù, người lúc nào cũng nhếch nhác, vóc dáng thì xuống cấp nghiêm trọng. Vậy mà cô ấy lại lập tức đồng ý. “Có thể ra đi tay trắng, nhưng điều kiện là anh phải tự mình chăm sóc bé Sóc trong nửa năm. Anh thấy sao?” Buồn cười thật, yêu cầu đó thì có gì khó? Tôi không nhịn được mà chế giễu cô ấy: “Chỉ là trông con thôi mà. Ai mà chịu nổi cái bộ dạng hiện tại của cô chứ?”

Chán Rồi, Bị Chồng Bệnh Kiều Ép Buộc Yêu

Chán Rồi, Bị Chồng Bệnh Kiều Ép Buộc Yêu Năm tôi si tình mù quáng nhất. Học bá lạnh lùng bóp cằm tôi, ánh mắt lạnh lùng: “Giang Lê, bộ dạng vẫy đuôi cầu xin này của em thật rẻ mạt.” Tôi dè dặt hôn lên môi anh. “Cầu xin anh, tôi thật sự thích anh mà…” Bị anh đè trong phòng thiết bị, hôn đến mức rơi lệ. Sau khi kết hôn, ai cũng nói tôi có phúc, cưới được Thái tử gia của Giang Thành. Nhưng tôi đã chán ngấy rồi. Lâng lâng trong men say, tôi ôm lấy chàng trai nhỏ, nói: “Người đàn ông già cỗi đó, vừa rẻ tiền vừa gây buồn nôn, sao so được với trai trẻ được chứ?” Anh ta đỏ hoe mắt. Vừa run rẩy cởi từng món đồ, vừa tuyệt vọng nhìn tôi. “Tôi đã dưỡng da, còn đeo dây lưng và chuông nhỏ mà em thích… nhìn tôi đi, có thể nhìn tôi một cái được không?”

Chồng Tôi Lấy Tiền Của Tiểu Tam Để Nuôi Tôi

Chồng Tôi Lấy Tiền Của Tiểu Tam Để Nuôi Tôi Chồng tôi dạo này thất nghiệp, nhưng vận may lại cực kỳ tốt. Trúng xổ số được tám vạn tám, đi siêu thị bốc thăm cũng trúng ngay máy làm đẹp đắt tiền. Xuống lầu đổ rác còn nhặt được về cho tôi một hộp đầy trang sức vàng. Nhưng tôi càng nghĩ càng thấy có gì đó không ổn. Tôi lên mạng đăng bài cầu cứu, cư dân mạng đồng loạt khuyên tôi: của bất chính, tốt nhất nên tìm người điều tra thử hắn. Cho đến khi tôi lướt thấy một bình luận được nhiều lượt thích:【Biết đâu hắn có người bên ngoài rồi, mấy hôm trước chẳng có một chị ba đăng bài nghi ngờ tình nhân ăn trộm sao?】 Tôi giật bắn người, lập tức lần theo chỉ dẫn đi xem bài viết. Kết quả, mỗi món đồ mà chị ba kia báo mất đều khớp hoàn hảo với những thứ chồng tôi đem về. Đang cân nhắc có nên báo cảnh sát không thì hắn chuyển khoản cho tôi hai trăm ngàn tệ. Má nó, còn cân nhắc cái gì nữa! Hắn đã trộm của chị ba để nuôi tôi rồi, chẳng phải tôi nên mắt nhắm mắt mở hay sao?

Vả Mặt Con Gái Bảo Mẫu Thích Nói Dối

Vả Mặt Con Gái Bảo Mẫu Thích Nói Dối Bị vu oan là tiểu tam mang theo con riêng trèo cao đổi đời. Còn cô ta lại là thiên kim tiểu thư bị đuổi khỏi nhà, sống uất ức đáng thương. Kiếp trước, tôi bị những lời đồn bịa đặt của cô ta khiến bạn học xa lánh, bắt nạt. Cuối cùng bị fan của cô ta t//ạt axit vào mặt rồi ép uống hóa chất đến chết. Còn cô ta lại giả vờ quỳ trước mặt cha mẹ tôi, nói muốn thay tôi báo hiếu. Rồi hiên ngang dọn vào căn nhà của tôi, tiêu xài tiền của tôi, mặc quần áo của tôi đi khoe khoang khắp nơi. Cuối cùng còn nhận danh hiệu “hoa khôi dịu dàng nhân hậu” của trường. Lúc mở mắt ra, tôi thấy cô ta đang quẹt thẻ của tôi, mặc lễ phục của tôi đi chiêu đãi tặng quà. Tôi lập tức gọi báo cảnh sát, tố cáo cô ta trộm tài sản.

Tôi Và Ba Con Gái Bỏ Trốn Khỏi Mẹ Chồng

Tôi Và Ba Con Gái Bỏ Trốn Khỏi Mẹ Chồng Mẹ chồng chê tôi không đẻ được con trai, đòi đuổi tôi ra khỏi nhà. Tôi không nói gì, chỉ dắt theo ba cô con gái bỏ đi. Ban ngày, tôi dọn dẹp nhà cửa, còn mẹ chồng thì vừa bóc hạt dưa vừa mỉa mai: “Đến một đứa con trai cũng không đẻ nổi, làm bà đây cũng mất mặt với hàng xóm.” “Nếu mày vô dụng thế thì cút đi cho rồi, bên ngoài thiếu gì đứa giỏi sinh con trai cho A Minh.” Tôi im lặng mười phút, cuối cùng hỏi bà có thật sự nghĩ như vậy không. Bà gật đầu lia lịa. Chồng tôi ngồi bên cũng quát lên: “Lão tử cũng muốn đổi vợ lâu rồi. Năm sau không đẻ được con trai thì dọn đồ cút cho tôi!” Tôi không nói thêm gì, chỉ lập tức dẫn theo 3 đứa con gái rời khỏi căn nhà đó.

Bị Mắng Là Tiểu Tam Vì Xe Em Trai Tặng

Bị Mắng Là Tiểu Tam Vì Xe Em Trai Tặng Em trai tôi mua cho tôi một chiếc xe hơi, trả thẳng toàn bộ. Thế mà bạn gái của nó lại xông vào nhà hàng lúc tôi đang ăn cơm. Cô ta điên cuồng tát tôi, tạt rượu vang đỏ lên người tôi, rồi mắng tôi là “tiểu tam”, không biết xấu hổ ngay trước mặt bao người. “Con tiện nhân này, dám quyến rũ bạn trai tôi để hắn mua xe cho mày? Tôi đánh chết mày!” Tôi bình tĩnh lau sạch vết rượu trên mặt, sau đó giơ tay tát mạnh cô ta một cái. Tôi quay sang hỏi em trai: “Đây là cô bạn gái dịu dàng đáng yêu, nhu mì tao nhã của em đấy à?”

Tôi Đã Quay Lưng Không Hề Do Dự

Tôi Đã Quay Lưng Không Hề Do Dự Tôi bị hệ thống “Đa tử đa phúc” ràng buộc, xuyên vào thế giới thú nhân. Sau khi được một thú nhân tộc thỏ cứu giúp, tôi và anh ấy nảy sinh tình cảm, rồi sinh ra ba bé thỏ dễ thương. Nhưng khả năng sinh sản đặc biệt của tôi bị các thú nhân khác phát hiện. Họ nhân lúc Bạch Dực đi săn, b*t  c óc  tôi, é p tôi sinh con. Vì để cứu tôi, Bạch Dực – vốn thuộc tộc thỏ yếu ớt – liều mạng trên đấu trường, nhưng vẫn bị đánh đến đ ầ u  r ơ i  máo chảy, chỉ có thể trơ mắt nhìn tôi bị đưa đi. Sau khi tôi trốn thoát trở về, anh ấy không hề chê bai mà còn cố gắng bù đắp cho tôi mọi thứ. Nhưng chỉ trong 5 năm ngắn ngủi, tôi đã bị bắt đi đến 8 lần, sinh liền 10 đứa con. Tôi cầu xin hệ thống cho tôi trở về thế giới ban đầu, nhưng nó lạnh lùng đáp: “Không thể quay lại.” ………….

Học Sinh Tôi Tài Trợ Không Muốn Để Tôi Lên Bàn Ăn

Học Sinh Tôi Tài Trợ Không Muốn Để Tôi Lên Bàn Ăn Học sinh nghèo tôi tài trợ thi đỗ đại học. Tôi tổ chức tiệc mừng lên đại học cho cậu ta, nhưng cậu ta lại không cho tôi ngồi cùng bàn: “Nếu để người ta biết người tài trợ cho em chỉ là một người bình thường, sau này em còn biết ngẩng đầu lên thế nào?” “Chị đừng đến nữa, để bạn trai thiếu gia nhà giàu của chị tới là được.” Tôi tức đến mức tay run lên. Tôi đã chia tay với thiếu gia đó từ lâu rồi, mà nguyên nhân chia tay lại chính là vì anh ta khinh thường cậu học sinh này. Vậy mà cậu ta lại chẳng thèm bận tâm: “Thiếu gia chỉ là không quan tâm đến chị thôi. Người tài giỏi như em đây, chắc chắn anh ta sẽ coi trọng.” Tôi lập tức hủy bỏ bữa tiệc mừng lên đại học của cậu ta, cắt đứt tiền tài trợ và mọi liên hệ với cậu ta. Được, được lắm. Vậy thì để cho cái người thiếu gia khinh thường cậu, đến coi trọng cậu đi.