Danh sách truyện mới cập nhật

Ly Hôn Chớp Nhoáng, Kết Hôn Chớp Nhoáng Tôi và bạn trai yêu nhau suốt 9 năm, vậy mà trong một chuyến công tác, anh ta lại trúng “tiếng sét ái tình” với người phụ nữ khác.Anh ta nói:“Chúng ta chia tay đi. Anh đã tìm thấy nàng thơ trong mộng của mình rồi. Nếu em gặp cô ấy, em nhất định sẽ hiểu cho anh.”Tôi khẽ cười, đáp nhẹ:“Được, vậy thì chia tay đi.”Ngay hôm đó, sau khi nói lời chia tay với anh ta, tôi quay đầu nhận lời cầu hôn của một người đàn ông khác.

Sau ba năm kết hôn hợp đồng với chồng, tôi bỗng nghe thấy tiếng lòng của anh ấy.【Hu hu hu, hôm nay có một cô gái đột nhiên hắt cà phê lên người tôi.】【Bộ vest vợ mua cho tôi bị dơ rồi, đến tôi còn không nỡ để dính bẩn chút nào, vậy mà cô ta lại hắt cà phê lên đó, bực chết đi được!】Tôi nhìn người đàn ông cao ngạo lạnh lùng trước mặt, trong đôi mắt băng giá kia chẳng có chút cảm xúc nào.Tôi: Sáu điểm.

Lỡ gửi nhầm tin nhắn định gửi cho bạn thân sang cho chồng cũ.“Tối nay em qua chỗ anh ngủ nhé.”Tôi giả chết suốt hai tiếng đồng hồ, tin nhắn của anh lại tiếp tục nhấp nháy trong khung trò chuyện.“Sao em vẫn chưa đến?”“Anh đợi đến mức hoa cũng tàn rồi.”“Anh tắm xong hết rồi.”

Anh Không Xứng Trần Dực Nhiên vội vã rời khỏi bữa tiệc, lúc đó tôi mới biết bên ngoài anh ta đang nuôi một cô nhân tình. Cô gái đó 19 tuổi, chính thức theo anh ta từ khi ấy. Hai năm sau, cô ta sinh cho Trần Dực Nhiên một đứa con trai, nhận được một bộ trang sức trị giá hàng chục triệu. Bốn năm sau, cô ta sinh thêm một bé gái, được anh ta hứa hẹn sẽ không bao giờ chia lìa. Từ đó, họ có đủ nếp đủ tẻ, một gia đình trọn vẹn. Còn tôi, từ đầu đến cuối đều bị giấu trong bóng tối, chẳng hề hay biết gì. Ngày mọi chuyện bị lật mặt, tôi đứng trước cửa căn phòng nơi hai người họ hẹn hò, cắt ngang đoạn tình tứ của Trần Dực Nhiên: “Bước tiếp theo, có phải là anh định dẫn cô ta vào nhà không?” “Phải.” Anh ta điềm nhiên trả lời, đưa tôi một tờ đơn ly hôn. “Ký đi, tôi phải cho cô ấy một danh phận.” Đúng vậy, người yêu nào chẳng muốn thành đôi thành cặp. Nhưng tại sao tôi lại phải để cho họ sống yên ổn?

Anh Đứng Ở Cuối Hồi Ức Khi kết hôn với Thẩm Từ An, cô 22 tuổi, còn anh 32. Anh không chỉ lớn hơn về tuổi tác, mà những phương diện khác… cũng “lớn” hơn. Ba năm kết hôn, anh dành cho cô sự dịu dàng không bao giờ cạn. Muốn gì cho nấy, nói hái sao là hái sao, nói lấy trăng là lấy trăng, chiều chuộng cô như bảo vật. Chỉ trừ mỗi đêm khuya, khi anh đòi hỏi đến mức cô khóc lóc van xin vẫn bị anh mỉm cười nhẹ nhàng mà không tha. Cô biết, người đàn ông này có rất nhiều tiền, rất nhiều tình yêu, và tất cả đều thuộc về cô. Cho đến ngày cha cô qua đời, cô gọi cho anh 99 cuộc điện thoại, tất cả đều bị anh từ chối. Ngay sau đó, cô nhận được một bức ảnh từ bạn thân: “Hề Hề, đây là chú nhà cậu đúng không? Tớ thấy anh ta đang ôm một người phụ nữ trên phố Paris.” Cô mở ảnh ra nhìn, thấy hai người trong ảnh. Người đàn ông, chính là anh. Còn người phụ nữ, là dì ruột của cô. …

Thiên Kim Thật Là Thiên Sư Huyền Môn Ngày tôi được cha mẹ ruột tìm thấy, tôi vừa mới thu phục một con quỷ lang thang trở về đạo quán. Nghĩ đến lời dặn trước lúc lâm chung của sư phụ và quãng thời gian chẳng còn bao nhiêu của mình, tôi quyết định hạ sơn. Cô con gái nuôi mắt hoe đỏ, ánh mắt tủi thân và bất lực nhìn tôi bước vào nhà, khiến câu đầu tiên cha mẹ ruột tôi nói lại là dặn tôi phải sống hòa thuận với cô ta. Người anh cả ốm yếu và nhã nhặn, mỉm cười với tôi nhưng trong ánh mắt lại lạnh nhạt và cao ngạo. Cậu em trai nhuộm tóc đỏ, dáng vẻ ngông nghênh, thậm chí không thèm liếc tôi lấy một lần. Nhìn phong thủy trong căn biệt thự này, âm khí độc ác dày đặc, ánh mắt của họ ai nấy cũng mang vẻ âm u, tôi nhanh chóng rút một tấm thẻ từ trong đạo bào ra. “50 vạn, cắt đứt nhân quả giữa tôi và các người!”

Anh trai tôi là thái tử gia của giới giải trí Hồng Kông.Bạn gái cũ của anh lại là vị hôn thê của thái tử gia giới Thượng Hải – Hạ Lâm Châu.Để giúp hai người họ sớm ngày gương vỡ lại lành, tôi vừa dỗ vừa lừa, khiến Hạ Lâm Châu chủ động lui hôn với tôi.Hôm anh trai tôi ôm mỹ nhân về dinh cũng đúng ngày sinh nhật của Hạ Lâm Châu.Tôi không còn giữ dáng vẻ đóa bạch liên vô hại nữa, một cước đá đổ bánh sinh nhật của hắn.“Đàn ông tôi từng chơi nhiều không đếm xuể, anh tưởng tôi còn coi trọng anh chắc?”Nói dứt câu, tôi lập tức mua vé máy bay đêm, bay thẳng về Hồng Kông.Hai tuần sau, Hạ Lâm Châu ánh mắt âm trầm, đè tôi xuống giường vừa hôn vừa cắn:“Hử? Không coi trọng? Vậy trước đó là ai cầu xin tôi yêu cô đến phát điên hả?”

Tám Nghìn Và Một Đời Bẽ Bàng Tôi vừa nhận được học bổng 8000 tệ, bạn trai tôi lại muốn dùng số tiền đó để đưa đàn em phá thai. Tôi nghe xong thì lập tức nổi điên: “Dùng học bổng của tôi để đưa đàn em anh đi phá thai? Dựa vào đâu?” Bạn trai tôi mắng tôi không hiểu chuyện: “Em mỗi tháng có hơn một vạn tiền sinh hoạt, giúp cô ấy một chút thì sao chứ?” “Cũng là người cùng trường, em không thể giúp cô ấy một tay à?” Tôi lập tức tát cho anh ta một cái: “Tôi không giúp cô ta? Ai khiến cô ta mang thai thì để người đó lo, sao lại bắt tôi bỏ tiền?” Bạn trai bị tôi mắng đến á khẩu. Không lâu sau, số học bổng 8000 tệ của tôi bỗng dưng biến mất. Tôi không chần chừ mà báo cảnh sát, bạn trai tôi lộ rõ vẻ hoảng hốt.

Ly Hôn Thời 90, Tôi Từ Bà Nội Trợ Thành Đại Gia Cuối những năm 90, sau khi chồng em chồng tôi bất ngờ qua đời, cô ấy đưa con về nương nhờ nhà mẹ đẻ. Nhà không khá giả gì, nhưng tôi nghĩ phận đàn bà goá bụa đã khổ, nên định bụng sẽ bàn riêng với chồng xem có thể giúp đỡ được gì không. Ai ngờ lại tình cờ nghe thấy đám người nhà chồng đang tụ tập bí mật bàn bạc. Chồng tôi hùng hồn tuyên bố: “Chị dâu không biết chuyện Thành Duệ có tiền trợ cấp, đừng để chị ấy biết.” “Thành Duệ mất rồi, em sống vất vả, tiền này em cứ giữ lấy. Sau này cứ việc dắt con về đây ở, mặc kệ chị dâu nói gì.” “Anh với mẹ lẽ nào lại để hai mẹ con em đói à?!” Lúc đó tôi đứng ngay ngoài cửa, nghe mà tức điên người! Chồng em ấy mất là đáng thương, nhưng chẳng lẽ tôi – Giang Kiều, lấy phải một ông chồng chẳng nghĩ gì đến vợ mình thì không đáng thương à? Nếu hôm nay bà chủ nhà hàng không cho nghỉ sớm, thì tôi còn chẳng biết đám người này lại tính toán tôi như vậy! Nhà ai không phải là nhà? Ngày tháng của tôi với con gái chẳng lẽ không đáng sống?! Tô Cẩm Hạo thương em gái thì vợ con anh ta không cần ai quan tâm nữa sao?!

Món Độc Hại Người Bà theo người ta ra ngoài nhặt nấm, nhặt về một đống nấm mũ đỏ, thân trắng. Bà bảo muốn làm món gà hầm nấm để cải thiện bữa ăn cho cả nhà. Tôi nhắc: “Mấy cây nấm này có độc, ăn vào chết người đấy.” Ba ghét tôi nói chuyện xui xẻo, để phạt tôi, ông bắt tôi ăn hết sạch chỗ nấm đó. Lúc tôi hoa mắt chóng mặt, trước mặt toàn sao bay rồi cầu cứu họ, họ lại mắng tôi giả vờ. Vậy là tôi chết ngay tối hôm đó. Không ai rơi giọt nước mắt nào, chỉ đổ hết chỗ gà nấm đi rồi vùi tôi qua loa dưới đất. Mở mắt ra lần nữa, bà đang múc món gà hầm nấm, tôi bình tĩnh bưng đĩa đồ ăn đặt lên bàn. Bà lấy cái đùi gà, đưa cho em trai tôi, nói: “Cháu đích tôn đang tuổi lớn, ăn nhiều một chút!”

Cứu Lấy Con Gái Con gái tôi bị một kẻ giết người hàng loạt sát hại, tôi truy lùng hung thủ suốt hai mươi năm, cuối cùng cũng đưa hắn ra pháp luật, nhưng hắn lại không thừa nhận đã giết con tôi. Trong khi đó, chồng cũ đã tái hôn với em gái tôi, có con trai con gái đủ cả, gia đình hạnh phúc viên mãn. Còn tôi thì lao lực mà bệnh, cuối cùng mắc ung thư gan giai đoạn cuối. Trước lúc chết, em gái nói cho tôi biết, chính nó là người đã giết rồi chôn con tôi. Cũng chính nó là người suốt bao năm qua luôn khích lệ tôi dù ly hôn cũng phải kiên trì truy tìm hung thủ, đòi lại công bằng cho con. Từng chút từng chút, nó loại bỏ hết những gì cản đường, chiếm lấy toàn bộ những gì thuộc về tôi. Tôi gom chút sức lực cuối cùng đẩy nó xuống khỏi cửa sổ, cùng kéo nó chết chung. Mở mắt ra, tôi sống lại rồi, trở về buổi sáng hôm con gái tôi mất tích.

Vác Phản Diện Chạy Trốn Ta ở kinh thành đấu với người giàu, bỗng vung tay đấu giá một nam tử dị tộc tuyệt sắc. Hắn lạnh lùng ngạo nghễ, khắp người đầy v ế t t h ư ơ n g. Vừa định chuyển tay bán với giá cao, ta lại nhìn thấy dòng chữ bay lên giữa không trung: 【A a a nữ chính đừng bắt nạt nam chính nữa, hắn vừa mới bị d I ệ t cả tộc, lại còn bị hạ chú không thể khóc không thể cười, thảm lắm rồi!】 【Nam chính vừa thấy nữ chính liền động tâm, kết quả lại bị nàng nhục nhã, tim cũng muốn vỡ theo!】 【Nữ chính à, ngươi đối xử tốt với nam chính một chút đi, sau này hắn sẽ được rửa oan, mỏ vàng mỏ bạc đều là của ngươi, cả mạng cũng là của ngươi luôn đó!】 Hai mắt ta sáng rỡ: Thì ra ta là nữ chính à! Không nói không rằng, ta lập tức vác hắn về nhà. Chỉ vì quá nóng ruột, nên không kịp nhìn dòng chữ kế tiếp: 【Khoan đã, sao nữ phụ pháo hôi kia lại vác đại phản diện đi vậy!?】 【Đúng đó! Nàng ta không phải nên hung hăng sỉ nhục hắn, rồi đem bán đi sao!?】 【A a a phản diện kia đ ộ c á c t à n n h ẫ n, đợi thân thể hắn khôi phục, nữ phụ pháo hôi chắc chắn xong đời rồi!】