Trang chủ Truyện mới

Danh sách truyện mới cập nhật

Ái Tại Ngôn Gian

Ái Tại Ngôn Gian Phu quân ra trận mang về một nữ nhân đang mang thai. Ta bảo chàng nạp nàng ta làm thiếp, lại nghe thấy tiếng lòng của chàng: 【Hu hu hu, quả nhiên nương tử không yêu ta rồi!】 Còn nữ nhân bụng bầu vẻ mặt hung hăng kiêu ngạo đứng bên cạnh: “Không phải đã nói chỉ cần khiến phu nhân ghen thì sẽ thả ta đi sao? Trong bụng ta làm gì có đứa bé nào, không có thì sao sinh đây!”

Anh Ấy Sắp Bị Câu Thành Cá Rồi

Anh Ấy Sắp Bị Câu Thành Cá Rồi Lục Tiêu rất tiêu chuẩn kép. Một cô gái nóng bỏng lắc hông tới bắt chuyện với anh. Anh thậm chí không thèm ngẩng đầu. “Ngứa thì đi tắm đi.” Ba ngày không gội đầu, mặt mộc ra đường, tôi vừa xuống lầu đã đụng phải anh. Chưa kịp mở miệng, Lục Tiêu đã không nhịn được mà khẽ nuốt nước bọt. “Đừng quyến rũ tôi.” “Nhưng tối nay tôi rảnh.” “Nhà em hay nhà tôi?”

Ánh Sáng Trong Đêm

Ánh Sáng Trong Đêm Nửa năm sau khi chớt. Có người quét mã QR trên bia mộ của tôi. Thêm tôi làm bạn bè. “Cô Tạ, có thể phiền cô chuyển nhà không?” Chưa từng nghe nói ma mà còn phải chuyển nhà! Lừa đảo! Lập tức chặn luôn! Giây tiếp theo, Diêm Vương đích thân gọi điện cho tôi: “Tiểu Tạ à, đến văn phòng ta một chuyến nhé.”

Nụ Hôn Đầu

Nụ Hôn Đầu Giang Khoát lớn hơn tôi 5 tuổi, là anh trai thanh mai trúc mã có hôn ước từ nhỏ với tôi. Nhưng anh ấy không thích tôi. Lúc tôi học lớp 11, ba mẹ đề nghị đợi tôi tốt nghiệp sẽ đính hôn. Giang Khoát ném đũa ngay trước mặt mọi người, bật cười lạnh. “Bảo tôi cưới một đứa trẻ con?” “Hành động này các người không thấy quá thú vật sao?” Sau đó, dù tôi thi đậu vào trường đại học nơi anh ấy đang học, cũng cố gắng tránh né để không gây hiểu lầm. Trước mặt mọi người, anh tuyên bố tôi chỉ là em gái anh. Đêm tôi bị đàn anh khác tỏ tình, anh không chút nể nang, ép tôi vào tường. “Trò chơi làm anh em này, tôi chán rồi.” “Thay vì gọi tôi là anh, chi bằng cứ xem tôi là thú vật.” “Còn khi đã chơi chán thú vật, tôi sẽ làm chồng em.”

Chú Chó Duy Nhất Của Cô Ấy

Chú Chó Duy Nhất Của Cô Ấy Năm thương chiến căng thẳng nhất, đối thủ của anh trai tôi sai em trai hắn đến quyến rũ tôi. Hắn vô tình kéo áo. Bờ vai rộng, eo hẹp, cơ bắp mảnh, dáng người tam giác ngược. Tôi nhìn đến mê mẩn, nhiều lần cam đoan với anh trai rằng tôi tuyệt đối không động lòng, chỉ là chơi đùa. Về sau, tôi ăn sạch sẽ rồi nói chia tay. Hắn lại không đồng ý, “phịch” một tiếng quỳ xuống, chủ động đeo vòng cổ lên cổ mình, mắt đỏ hoe: “Tôi nguyện làm chó của em, đừng bỏ tôi.” “Công ty cũng cho em, tha thứ cho tôi được không?” Ông chủ công ty đối thủ: “???”

Tú Cầu Đòi Mạng

Tú Cầu Đòi Mạng Năm ta cập kê, cha ta đã cho ta tung tú cầu chọn rể. Để có thể gả cho một người tốt, tất cả những nam nhân đến tranh tú cầu đều là do cha ta đã đích thân lựa chọn kỹ càng và phát thiệp mời mới được vào cửa. Cùng ngày đó, Hoàng đế và Quý phi vi hành xuất cung. Quý phi Thẩm Dung cảm thấy thú vị, liền bảo ám vệ ném tên ăn mày ở góc phố vào, còn giúp hắn c/ướp được tú cầu. Tên ăn mày không có thiệp mời, cha ta đương nhiên không công nhận. Tuy nhiên, Thẩm Dung lại lập tức công khai thân phận, mượn uy quyền của Hoàng đế, ép ta gả cho tên ăn mày đó. Tên ăn mày một sớm giàu sang, cậy có hôn sự được ban mà hoành hành ngang ngược. Hắn không chỉ làm cha ta tức chet, mà còn đ/ẩy ta đang mang thai sáu tháng xuống lầu. Sống lại một đời, ta nhìn Thẩm Dung cải trang nam nhân dưới đài, quả quyết ném tú cầu cho Hoàng đế bên cạnh nàng ta. Lần này — Vinh hoa phú quý, ta muốn; m/ạng của bọn họ, ta cũng muốn!

Tôi Làm Vợ Lão Đại Tàn Tật

Tôi là thiên kim thật sự, nhưng từ nhỏ đã bị người khác bế nhầm đi. Sau khi được nhà họ Thẩm tìm về, tôi bị ném cho con trai tàn tật của nhà họ Phó để làm vợ. Lần đầu gặp mặt, anh ta đã tự buông bỏ bản thân. “Cút, tất cả cút đi!” “Sao? Thấy tôi tàn phế rồi liền tìm một người phụ nữ quê mùa đến để sỉ nhục tôi à?” Về sau, anh ta trả thù kẻ địch, giành lại quyền lực trong tay. Tôi nhanh chóng thu dọn đồ đạc chuẩn bị rời đi. Nhưng người đàn ông lại ấn tôi xuống xe lăn, ôm chặt lấy tôi, giọng nói vừa lạnh lùng vừa lộ ra sự hoảng loạn. “Em không được đi!” “Em là vợ tôi, tôi không cho phép em đi!” Thấy tôi mãi không trả lời, anh ta đột nhiên rơi hai hàng nước mắt. “Vợ à, em không thể bỏ rơi tôi… hu hu hu…”

Con Ghẻ Nhà Họ Thẩm

Con Ghẻ Nhà Họ Thẩm Năm tôi năm tuổi, mẹ dắt tôi – một đứa trẻ bẩm sinh nói lắp tái giá vào nhà họ Thẩm giàu có. Ai nấy đều nói mẹ tôi quyến rũ lắm chiêu, cho rằng chúng tôi chẳng mấy chốc sẽ bị người ta nuốt sống đến xương cũng chẳng còn. Ngày cưới, khách khứa đông đủ, ngồi kín cả sảnh tiệc. Trong căn phòng nhỏ, tôi bị mấy tiểu thư đến dự đám cưới kéo cổ áo, cười nhạo là “đồ con gh/ẻ c/âm”. Không một ai tin rằng ba dượng sẽ đứng ra bảo vệ tôi. Nhưng hôm sau, cha dượng tuyên bố trước mọi người: “Thẩm Gia Ngôn là con gái út của tôi. Con bé không câm. Nó cũng là một trong những người thừa kế của nhà họ Thẩm.”

Kịp Thời Cắt Lỗ

Kịp Thời Cắt Lỗ Tối trước ngày đính hôn, tôi tận mắt thấy Trần Lộ Phong đang ôm hôn một cô gái khác trong quán 3. Anh ta không nghe máy tôi gọi, chỉ tranh thủ nhắn một tin: “Vợ ơi, sao thế? Anh đang tăng ca, nhắn WeChat nhé.” Tôi gửi thẳng đoạn video vừa quay cùng ảnh chụp màn hình tin nhắn vào nhóm chat gia đình, tag toàn bộ người thân. Tuyên bố hủ/y hôn.

Dân Quê Nhưng Không Dễ Bắt Nạt

Dân Quê Nhưng Không Dễ Bắt Nạt Bố bạn trai đưa ra ba điều kiện để tôi bước vào nhà họ: Phải man/g thai trước khi cưới, để chứng minh tôi có khả năng sinh con. Khi thai được 6 tháng, phải chứng minh đứa bé là của con trai ông ta. Ch/ửa hoa/ng thì xấu mặt, mẹ bạn trai sĩ diện, nên khỏi tổ chức đám cưới luôn. Tôi bảo anh ta nên đi bệnh viện khám n/ão đi thì hơn. Bạn trai lại nói: “Đây là nhượng bộ lớn nhất của ba mẹ anh rồi. Ai bảo em là dân quê chứ?”

Hạnh Phúc Vô Song

Hạnh Phúc Vô Song Ta có một tấm lụa đỏ. Làm áo cưới thì quá nhỏ, chỉ đủ dùng để thêu khăn trùm đầu. Đó là vật mà ta dành dụm nhiều năm, mới có thể mua được. Ta cẩn thận cất dưới đáy rương, chờ ngày Triệu Chi Hành cưới ta sẽ lấy ra dùng. Nhưng Triệu Chi Hành chưa kịp cưới ta, đã thu nhận người thanh mai mới góa phụ. Tấm lụa đỏ, trở thành khăn tay mới trong tay nàng ta. Ta lo lắng, nhất thời xông tới đoạt lại. Lại bị Triệu Chi Hành đ/ẩy ng/ã xuống đất. Khi hắn đỡ ta dậy, còn không quên răn dạy: “Một tấm vải mà thôi, nàng cũng muốn làm tổn thương người khác? “Nay trong nhà không thiếu tiền, mua lại là được.” Ta tránh khỏi tay hắn, đứng dậy tá/t hắn một cái. Rồi bình tĩnh mở miệng đề nghị hủy hôn. Triệu Chi Hành ôm má, sửng sốt hỏi: “Chỉ vì một tấm vải, nàng đá/nh ta, còn đòi h/ủy h/ôn?” “Đúng, chỉ vì một tấm vải.”

Duyên Tàn Không Hối

Duyên Tàn Không Hối Ta theo tướng quân rũ áo quy điền. Ba năm sau, trước túp lều tranh, thái tử phi rơi lệ mà oán than: “Là nữ nhân kia hại ch .t con ta, vậy mà chàng còn muốn phong ả làm trắc phi. Lẫm ca ca, muội phải làm sao đây…” Nàng đôi mắt đẫm lệ, vẻ mặt bi thương đến cùng cực. Phu quân ta buông cuốc, sợ bùn làm bẩn xiêm y nàng, chỉ đành bất lực nói: “Muội là biết rõ nhất, ta chịu không nổi khi thấy muội khóc.” Hắn phủi bụi trên bộ giáp cũ, cùng nàng hồi kinh. Chỉ để lại hai chữ: “Chờ ta.” Ta đem gà vịt trong nhà bán hết, tấm da thú hắn săn được cũng đem tặng hàng xóm. Dặn rằng: “Nếu chàng trở về, thì nói với chàng, A Liên đã ch .t rồi.”