Trang chủ Truyện mới

Danh sách truyện mới cập nhật

Gió Tây Bắc Thổi, Tiễn Cả Họ Nhà Chàng

Gió Tây Bắc Thổi, Tiễn Cả Họ Nhà Chàng

Phá Giới

Phá Giới Con gái tôi nửa đêm t/r/è/o l/ê/n gi/ư/ờ/ng t//r/ẻ c/o/n của con trai Ảnh đế, từ đó hot search nổ tung. Cư dân mạng mắng chửi con gái tôi không biết xấu hổ, mới /n//ă/m tuổi đã muốn bá//m ví/u nhà giàu. Bạn gái tin đồn của Ảnh đế còn lên Weibo bóc phốt: 【Hồi đó có người t/r/èo lê/n gi/ườ/ng Ảnh đế không thành, giờ đến con gái cũng bắt chước, còn làm con trai Ảnh đế bị thương, chờ ch .t đi là vừa!】 Ngay sau đó, Ảnh đế lập tức bay về nước, trước mặt bao người tháo chuỗi Phật châu trên cổ tay xuống, nói anh ta muốn “phá giới” vì tôi. Cả mạng xã hội đều tưởng anh ta định phá “s/á/t giới”. Nhưng thực ra, cái anh ta muốn phá… là d/ụ/c giới. Dù sao cặp sinh đôi long phụng này, cũng là anh ta từng quỳ xuống cầu tôi sinh cho.

Phá Giới

Chương 4
Hiện đại
Vương Phi Đa Tài

Vương Phi Đa Tài Khi ta đang du xuân thì bị cư/ờng đ/ạo b/ắt c/óc. Tên cướp đòi phu quân ta nộp năm trăm lượng bạc chuộc người. Phu quân chẳng những không đưa bạc, lại còn sai người mang tới một tờ hưu thư: “Mỗi người một ngả, đời này chúc nàng an lạc.” Tên đầu lĩnh tức đến nỗi giọng the thé mắng to: “Đồ ngốc! Một đ/a/o hai lỗ, còn nói cái gì mà đời này an với chả lạc?” Ta cũng mắng: “An lạc cái tổ bà ngươi ấy!” Ta với tên đầu lĩnh, hai kẻ đồng lòng chung mối hậ/n, vừa gặp đã như tri kỷ. Cùng nhau uống rượu đến say mèm. Còn chưa kịp tỉnh rượu, binh mã của phu quân đã kéo đến nơi. Hắn nghiến răng nói: “A Phù, bản vương chẳng qua chỉ giở chút khổ nhục kế, ai ngờ lòng dạ nàng lại rộng đến vậy, còn uống rượu ăn mừng cho được.” Hắn đâu biết, ta cũng có một kế trong lòng.

Đứng Nhất Trong Cuộc Đời

Đứng Nhất Trong Cuộc Đời Tôi là học sinh đứng nhất lớp. Để giúp đỡ tên đội sổ là Chu Hạo, cô giáo sắp xếp tôi ngồi cùng bàn với hắn. Kết quả, tôi bị hắn trêu chọc, rút ghế khiến tôi ngã xuống, thành người tàn tật. Sau đó, cô giáo đến bệnh viện khuyên nhủ: “Nói cho cùng, chẳng phải là em đứng không vững nên mới ngã sao? Đừng vu oan cho bạn, mau viết bản tha thứ đi.” Tôi không đồng ý, nhưng bố mẹ lại lén nuốt tiền bồi thường, công khai tuyên bố tha thứ và làm thủ tục cho tôi nghỉ học, rồi dắt em trai tôi bỏ đi biệt tích. Ngày tôi chết, Chu Hạo từ hạng bét vươn lên đứng nhất khối, hiệu trưởng đích thân trao giấy chứng nhận danh dự. “Cảm ơn cô giáo, đã không từ bỏ em lúc em khó khăn nhất, mới có em của ngày hôm nay.” Mở mắt ra lần nữa, tôi quay về đúng ngày khai giảng năm học mới, cô giáo đang cổ vũ mô hình kèm cặp một – một. “Lý Phán Đệ, em xuống bàn cuối ngồi cùng Chu Hạo.” Haha, không phải tự nhiên mà tôi đứng nhất lớp, xem tôi dùng cái não này chơi chết mấy người.

Giảo Khanh Khanh

Giảo Khanh Khanh Mẫu thân ta dung mạo kiều diễm, dáng người đẫy đà yểu điệu, là đại mỹ nhân nức tiếng mười dặm tám làng. Phụ thân ta đẹp như tiên nam giáng trần, cùng mẫu thân thanh mai trúc mã lớn lên. Người không chỉ tuấn tú mà còn nấu ăn giỏi, trong đám người cầu thân rốt cuộc đã nổi bật mà ôm được mỹ nhân về. Ta kế thừa hết thảy dung mạo xuất chúng của phụ mẫu, vừa mới sinh ra liền khiến cả vùng xôn xao. Bao người đều cảm thán chưa từng thấy tiểu hài tử nào lại xinh đẹp đến vậy. Thuở nhỏ da thịt nõn nà trắng hồng, như một khối ngọc nhỏ tinh xảo. Khi trưởng thành lại càng khuynh thành động nhân. Diện mạo như đóa phù dung, mày ngài cong như lá liễu, môi anh đào, mắt hàm tình ý, làn da như tuyết như ngọc, lại thêm vòng eo mảnh mai có thể nắm trọn trong tay. Lại thêm… ngực đầy đặn nảy nở, kích thước khiến người không dám nhìn thẳng. Là tuyệt sắc nhân gian, thiên sinh yêu cơ.

Lỡ Mang Thai Với Cậu Nhỏ

Lỡ Mang Thai Với Cậu Nhỏ Cậu nhỏ ép hỏi tôi đứa bé là của ai? Tay tôi run rẩy, bấm gọi cho “người đàn ông hoang dã” kia. Thế nhưng… tiếng chuông điện thoại lại vang lên ngay bên cạnh. “… Gọi… nhầm rồi…” Tôi nhìn chằm chằm vào gương mặt điển trai của anh, khuôn mặt của… Tần Mặc. Trong lòng như sóng lớn cuộn trào.

Tình Thoại Tai Trái

Tình Thoại Tai Trái Sau khi liên hôn với cậu bạn thanh mai trúc mã bị điếc, ngày nào chúng tôi cũng làm tình trong oán hận. Không có tình cảm, chỉ toàn kỹ xảo. Năm năm vừa tròn, vốn định lập tức chấm dứt thỏa thuận. Nhưng trong đầu lại hiện lên cảnh dù anh không nghe thấy gì vẫn cố chạy đi mua hồ lô đường cho tôi, suýt nữa bị xe đâm, khiến lòng tôi mềm nhũn. Cho đến khi tôi định bàn với anh xem có nên tiếp tục sống như vậy không, thì lại nghe tiếng trêu chọc của bạn anh vọng ra từ hành lang: “Ông bạn đóng vai người điếc đến nghiện rồi à?” Phía bên kia tường, Bùi Việt xoay xoay cái máy trợ thính trong tay, tựa vào tường, khóe môi cong lên, cười khẽ: “Chỉ khi tôi giả điếc, cô ấy mới có thể tự do là chính mình.” Tôi ở bên kia bức tường, sững người. Vậy mấy câu bậy bạ tôi nói trên giường… chẳng phải là anh nghe hết rồi sao?

Nữ Phụ Không Chịu Biến Mất

Nữ Phụ Không Chịu Biến Mất Khi Tiêu Trí để cô thư ký mới ngồi vào ghế phụ, trước mắt tôi lập tức hiện lên một loạt bình luận: “Cuối cùng nữ chính cũng xuất hiện rồi, nữ phụ độc ác bao giờ mới cút đi vậy, phát chán!” “Chỉ muốn xem nam chính cấm dục và nữ chính yêu nhau ngọt ngào, bà già kia biến đi cho khuất mắt!” Tôi giả vờ không thấy gì, thậm chí còn rộng lượng để mặc Tiêu Trí sắp xếp chỗ ở cho cô gái kia trong biệt thự, chữa bệnh cho bà ngoại cô ta, thu xếp mọi thứ ổn thỏa. Không ai biết… tôi đang mang thai. Đàn ông không phải thứ không thể thiếu. So với việc phát điên, tìm nữ chính gây sự rồi cuối cùng bị thiêu sống cho đến ch .t, thì giữ lại con, để nó mang họ tôi và trở thành người thừa kế hợp pháp, chẳng phải thơm hơn à?

Đại Ca Trường Học Là Thê Nô

Đại Ca Trường Học Là Thê Nô Tên đầu gấu trường học nói rằng hắn là chồng tôi sau khi tôi xuyên không về thời cấp ba. Còn nói kiếp này hắn nhất quyết sẽ không làm gã sợ vợ nữa. Bảo tôi đừng mơ mộng hão huyền, hắn tuyệt đối sẽ không cưới tôi. Thế rồi chỉ vì tôi đi tham gia trại hè của Đại học X cùng với nam thần học đường, Hắn liền vừa chạy theo vừa khóc ròng: “Vợ ơi! Không có em anh sống sao nổi! Em đừng đi mà! Anh giàu hơn hắn, lớn hơn hắn, khỏe hơn, dai hơn!”

Điều Ước Thứ Ba

Điều Ước Thứ Ba Vì cảm thấy áy náy, Thẩm Hồi từng đồng ý với bạn gái cũ ba điều ước. Chỉ cần cô ấy nói ra, anh nhất định sẽ làm được. Hai điều ước đầu, cô ấy chỉ nhờ những chuyện nhỏ nhặt. Cho đến đêm trước ngày tôi và Thẩm Hồi kết hôn, cô ấy nói ra điều ước thứ ba: “Thẩm Hồi, em muốn có một đứa con thuộc về anh và em.” Thẩm Hồi nghe xong, khựng lại. Sau đó quay đầu nhìn tôi. “Anh phải giúp cô ấy thực hiện điều ước này.”

Ương Minh Xuân Truyện

Ương Minh Xuân Truyện Phế Thái tử suy vong, chỉ có ta nguyện theo hắn lưu đày sáu năm. Sau khi hắn đông sơn tái khởi, lại đuổi ta ra khỏi kinh thành. “Thân phận nàng thấp kém, không thích hợp làm phi.” Thái tử ban cho ta một rương vàng, thần sắc cao ngạo lạnh lùng. “Đừng đi quá xa, cứ ở lại vùng ngoại thành. Nếu Cô có rảnh, có lẽ sẽ tới thăm nàng.” Ta không nghe lời hắn, vòng qua vùng ngoại thành, một đường trở về cố hương Giang Nam cách xa ngàn dặm. Đẩy cửa tòa tổ trạch đã bỏ hoang nhiều năm. Không ngờ vị trượng phu nuôi từ nhỏ năm xưa lưu lạc trong loạn thế lại còn sống. Hắn đứng thẳng thân hình cao lớn rắn rỏi, vành mắt đỏ ửng, quăng cái cuốc trong tay xuống đất. “Đồ ch.t giẫm! Cuối cùng nàng cũng biết đường mà quay về rồi hả! Ta đợi nàng đến hoa cũng tàn, rụng cả rồi đó!”