Danh sách truyện mới cập nhật

Cẩm Nang Lật Ngược Tình Thế Của Sao Hạng Bét Cùng cô bạn thân tham gia một show du lịch thực tế, cô ấy đột ngột được Ảnh đế cầu hôn đầy tình cảm. Trong không khí lãng mạn, tôi gào lên: “Stop! Stop! Đừng chụp hình mà! Đừng quỳ! Đừng đồng ý vội!” Không hề do dự, tôi lập tức ngồi xổm xuống, ưỡn mông, lia máy từ đủ mọi góc độ, điên cuồng chụp lia lịa. Đại thần eSports bên cạnh nhìn loạt ảnh tôi vừa chụp trong máy, chỉ thấy cái gáy đen sì của Ảnh đế và gương mặt xinh đẹp đến ngẩn ngơ của bạn thân tôi mà rơi vào trầm mặc. Tôi cảm động lau nước mắt: “Hu hu còn đứng đực ra đấy làm gì, mau rọi sáng cho bạn tôi đi!” Đại thần eSports rụt rè mở miệng: “…Ừm này… hay là chị nghĩ đến chuyện chụp cho chú rể một tấm chính diện đi?” Bình luận của cư dân mạng: “ Khác gì phóng viên chiến trường chứ!! Van xin ông trời cho tôi một người chị em như này!!!” “Ai nói chị bạn thân này không ra gì? Bạn thân thế này là quá đỉnh luôn! Cho tôi tôi lấy ngay và luôn!”

Lời Hứa Tôi và bạn trai đã chia tay rồi! Nhưng thật không may, ngay sau hôm chúng tôi chia tay, tôi phát hiện bản thân mình đã mang thai rồi! Tôi đi xem mắt ở công viên, thế là làm quen với một chị gái! Tôi và chị ấy nhanh chóng trở thành bạn thân, mối quan hệ vô cùng thân thiết. Sau đó chị ấy nói muốn giới thiệu con trai của chị ấy cho tôi. Còn không để ý đến đứa bé trong bụng tôi! Sau đó, ngày gặp mặt hôm đó… Tôi ngơ ngác… Người đàn ông ngồi đối diện tôi là con trai của bạn thân tôi sao? Đó là bạn trai cũ của tôi! Là bố của đứa bé trong bụng tôi! Đó là một tên cặn bã!!!

Vừa Cưới Đã Dắt Con Đi Làm Tôi ôm cái bụng bầu năm tháng đi khám thai, bác sĩ vừa nhìn tôi một cái liền hỏi: “Cô tìm người đàn ông khác rồi à?” Tôi ngẩn người, lập tức nổi đóa: “Anh là bác sĩ thì làm ơn khám bệnh cho đàng hoàng, đừng có bịa đặt linh tinh!” Anh nhìn tôi rất lâu, rồi tháo kính xuống. Đôi mắt đen thẳm như mực, anh bước tới trước mặt tôi, thấp giọng nói: “Kiều Y, tôi là Tống Tiêu.” Hai chữ cuối cùng được anh nhấn mạnh, như thể đang cố nhắc nhở tôi điều gì đó. Tống Tiêu… xong rồi… Chính là tên chồng “kết hôn chớp nhoáng rồi chia đôi mỗi người một nơi” của tôi đây mà. Anh hình như rất thích vẻ mặt hoảng hốt chột dạ của tôi, nhìn tôi đầy châm chọc, như đang đợi tôi đưa ra lời giải thích làm anh hài lòng.

Mỹ Nhân Sườn Xám Và Côn Đồ Áo Vest Tôi bị gia đình đón về từ vùng quê Giang Nam. Ngay khi vừa bước chân vào cửa, em gái cùng cha khác mẹ đã cười khẩy khi thấy tôi mặc sườn xám, buông lời mỉa mai như thể tôi vừa bước ra từ triều Thanh, thậm chí còn hỏi tôi có bó chân không. Tôi chỉ mỉm cười không đáp, nhẹ nhàng pha trà, dịu dàng đưa tách trà đã bị tôi lén bỏ thuốc xổ cho nó.

Bạn Trai Đòi Lấy Tiền Du Học Của Tôi Đi Mua Nhà Khi ba mẹ biết tôi nhận được thư mời học tiến sĩ, họ mừng phát khóc, chuyển thẳng năm trăm vạn (~17,5 tỷ) vào tài khoản tôi làm tiền du học. Bạn trai tôi, người luôn ủng hộ tôi suốt thời gian qua, bỗng nói: “Đừng đi nữa. Lấy năm trăm vạn đó đặt cọc mua nhà, đứng tên anh. Tiền vay còn lại anh trả.” Tôi nhìn căn nhà có giá năm trăm mười vạn (~17,8 tỷ), rơi vào trầm tư. Chọn tương lai, hay chọn tình yêu?

Ngày Hồi Hương Đã Đến Bạch nguyệt quang vừa trở về, Tạ Dục không chút do dự liền hưu ta. Ta bị đưa trả về Giang Nam. Người người đều cho rằng ta thua đến thê thảm. Năm năm sau. Tiểu thư nhà họ Tạ ban đêm gọi mẹ, không được yên giấc. Tạ Dục cho người đón ta trở lại, lạnh lùng nói: “Đợi Niệm nhi khỏe rồi, ngươi liền rời đi ngay, đừng vọng tưởng đến vị trí Tạ gia phu nhân.” Ta thở phào một hơi. Lần này, ta là vì nhớ nữ nhi da diết mà lén trốn đến. Phu quân hay ghen của ta vẫn chưa hay biết.

Trở Thành Chị Dâu Của Tình Địch Sau khi ly hôn với Lục Tử Mặc tròn một năm, tôi tình cờ gặp lại hắn ở hành lang bệnh viện phụ sản. Hắn đang đi cùng mối tình đầu trong lòng – Sở Vũ Yên – đến khám sức khoẻ. Tôi thì bế theo đứa con ba tháng tuổi đến tiêm ngừa. Hắn đếm ngón tay tính tháng, mặt đầy kinh ngạc hỏi tôi: “Giang Oản, em… em lúc đó rõ ràng đã mang thai rồi, sao còn đồng ý ly hôn?” Tôi âm thầm chửi thề trong bụng: Đương nhiên là phải ly hôn rồi, vì đứa bé có phải của anh đâu!

Bạn thân gọi điện khóc lóc kể mình bị “cắm sừng”, là một người chị em tốt số một, tôi sao có thể nhịn được chuyện này.Ngay lập tức tôi gác lại mọi việc đang làm, chạy đến nơi tên tra nam đang ở, tát cho hắn hai cái rồi xối xả mắng một trận nửa tiếng đồng hồ không lặp lại câu nào.Sau khi hả giận, tôi hí hửng gọi khoe chiến tích với bạn thân, ai ngờ mới phát hiện ra mình đánh nhầm người.Dở khóc dở cười là, người tôi đánh lại chính là vị hôn phu tôi chưa từng gặp mặt.Tệ hơn nữa, người đó – Giang Tự – còn là một tên… nhỏ mọn!“Em khóc cái gì, lúc em tát tôi tôi còn chưa rơi giọt nào đây này.”Tôi nghẹn ngào lau nước mắt vì đau: “Em thừa nhận đánh người là sai, là lỗi của em. Dù em không chấp nhận chuyện anh đánh lại em hai cái, nhưng… cũng đâu cần trả đũa kiểu đó đâu chứ…”

Nữ Phụ Độc Ác Từ Chối Bị Xóa Sổ Khi Tiêu Trí để cô thư ký mới ngồi vào ghế phụ, trước mắt tôi lập tức hiện lên một loạt bình luận: “Cuối cùng nữ chính cũng xuất hiện rồi, nữ phụ độc ác bao giờ mới cút đi vậy, phát chán!” “Chỉ muốn xem nam chính cấm dục và nữ chính yêu nhau ngọt ngào, bà già kia biến đi cho khuất mắt!” Tôi giả vờ không thấy gì, thậm chí còn rộng lượng để mặc Tiêu Trí sắp xếp chỗ ở cho cô gái kia trong biệt thự, chữa bệnh cho bà ngoại cô ta, thu xếp mọi thứ ổn thỏa. Không ai biết… tôi đang mang thai. Đàn ông không phải thứ không thể thiếu. So với việc phát điên, tìm nữ chính gây sự rồi cuối cùng bị thiêu sống cho đến ch .t, thì giữ lại con, để nó mang họ tôi và trở thành người thừa kế hợp pháp, chẳng phải thơm hơn à?

Thử Thách Sinh Nở Của Chị Gái Trước khi cưới, chị gái tôi dẫn anh rể đi trải nghiệm mô phỏng cảm giác đau đẻ bằng điện giật. Bề ngoài thì nói là để anh hiểu được nỗi đau mà phụ nữ sắp phải chịu, để sau khi kết hôn còn biết thương vợ hơn. Tôi biết trò đó có rủi ro, nên đã tốt bụng ngăn chị lại. Về sau, cuộc hôn nhân của chị tan vỡ, và chị đổ hết lỗi lên đầu tôi. “Tại mày không cho tao giật hắn! Sau cưới hắn chẳng thèm nghe lời gì cả!” “Đồ tiện nhân! Mày khiến tao sống không yên, thì mày cũng đừng mong sống yên ổn!” Trong cơn thịnh nộ, chị đ ẩ y tôi ngã lăn từ cầu thang xuống. Khi mở mắt ra lần nữa, tôi đã quay trở lại đúng thời điểm chị sắp bắt anh rể trải nghiệm đau đẻ bằng điện giật.

Gái Đào Mỏ Tôi là kiểu con gái chỉ yêu vì tiền. Từng hẹn hò với một cậu ấm trăng hoa nổi tiếng. Mỗi lần tôi bắt được hắn phản bội, hắn lại chuyển cho tôi một triệu tệ. Tôi vừa lau nước mắt vừa nhận tiền, rồi chọn cách tha thứ. Yêu nhau một năm, nhờ bắt gian tôi kiếm được “thùng vàng đầu tiên” trong đời. Cho đến một hôm, tôi nghe hắn truyền kinh nghiệm cho bạn: “Loại con gái như Lương Tẩm Nguyệt dễ chiều lắm, chỉ cần cho đủ tiền, bắt cô ta liếm chân cũng chịu.” Tôi thở phào nhẹ nhõm, tiện đà đề nghị chia tay. Nhưng cậu ấm không chịu, một khóc hai nháo ba treo ngược. Chuyện đến tai anh trai hắn — người nổi tiếng lạnh lùng độc đoán. Hôm sau, xe của anh ta đậu trước cửa nhà tôi. “Muốn moi tiền em tôi à? Em còn non lắm. Nhưng em có thể moi tôi. Tôi nhiều tiền hơn nó.”

Nhà Tôi Rất Giàu Khi cha mẹ ruột tìm thấy tôi, tôi vừa mới bò ra khỏi hầm mỏ. Toàn thân tôi dính đầy bụi than, vừa bẩn vừa thảm hại. Tôi có thể thấy rõ ánh mắt ghét bỏ của cha mẹ ruột khi nhìn tôi. Đặc biệt là cha tôi, ông ta nói: “Thuê cho nó một chiếc xe khác, đừng để nó làm bẩn xe nhà.” Mẹ tôi thì cố nén sự chán ghét, nhưng vẫn tỏ vẻ quan tâm: “Con à, những năm qua con đã chịu khổ rồi. Đợi về nhà rửa sạch sẽ, mẹ sẽ bù đắp cho con thật tốt.” Nói xong, họ vội vàng lên xe bỏ đi. Đi cùng họ còn có cô con gái nuôi tên Cố Khuynh. Chị ấy nhìn tôi, rồi lại nhìn chiếc Maserati màu hồng của mình, cuối cùng thở dài nói: “Ngồi xe tôi đi.” “Trong mỏ có phòng tắm, tôi có thể tắm rửa, thay đồ xong rồi mới lên xe.” Tôi lười biếng đáp lại, sau đó đi tắm. Thay đồ xong, tôi ngồi lên chiếc Maserati của Cố Khuynh, trở về nhà cha mẹ ruột. Về đến nhà họ Cố, tôi không thấy cha mẹ ruột đâu, mà lại thấy một người trẻ tuổi tầm tuổi tôi, tên là Cố Trạch, cậu thiếu gia giả của gia đình này, người đã bị trao nhầm với tôi năm xưa. Cố Trạch cười tươi bước tới, nắm lấy tay tôi nói: “Chắc tôi nên gọi anh là anh trai phải không? Đừng lo, tôi không định diễn trò tranh giành ngôi vị thiếu gia thật giả đâu. Chúng ta sau này là anh em, phải hòa thuận với nhau nhé!” Vừa nói, cậu ta vừa nhét vào tay tôi một con dao gọt trái cây, kéo tay tôi đâm về phía cậu ta.