Trang chủ Truyện mới

Danh sách truyện mới cập nhật

Anh Tôi Ra Tay Vì Em Gái Ruột

Anh Tôi Ra Tay Vì Em Gái Ruột Tôi đã sống mười sáu năm trong sự cưng chiều của anh trai, không ngờ lại là con ruột nhà tài phiệt bị trao nhầm. Ngày cậu ấm nhà họ Thẩm đến tìm, anh tôi khóc như th/ằng ng/ốc. “Hu hu hu trời sập rồi! Con bé mà tôi khoe suốt mười sáu năm qua hóa ra không phải em ruột tôi!” “Em phải nhớ kỹ! Tuy anh không phải anh ruột, nhưng chỉ có anh mới là người yêu em nhất!” “Trong mấy bộ truyện về con ruột con nuôi người ta đều nói rồi, cái tên anh trai ruột của em chắc chắn sẽ bênh đứa con nuôi! Còn móc tim móc gan em ra cơ!” “Em nhất định phải mang theo quyển Cẩm nang sinh tồn của con ruột nhà tài phiệt anh viết cho em! Nếu bị b/ắt n/ạt thì về tìm anh! Anh đã nuôi sẵn mười sáu con bò, mười sáu con dê, mười sáu con heo cho em rồi!” Cậu ấm nhà họ Thẩm nổi gân xanh đầy trán: “Có ai nói là không cho anh đi theo đâu!” Anh tôi lập tức im bặt, sau đó hí hửng khoác tay tôi: “Ha ha! Em gái, mình dọn đồ lên thành phố thôi! Anh đưa em đi càn quét giới nhà giàu! Quét sạch con con ruột giả!” Tôi không dám ho he nửa câu vì cái “con ruột giả” trong miệng anh… chính là em gái ruột của anh ấy.

Cuối Cùng Em Sẽ Sống Vì Mình

Cuối Cùng Em Sẽ Sống Vì Mình Tôi mở sổ đỏ ra, cả người lập tức chết lặng. Trên đó ghi rõ ràng tên Giang Tu Vũ. Giang Tu Vũ, em chồng của tôi. Cái thằng suốt ngày ăn bám bố mẹ, ba mươi tuổi rồi vẫn ngồi lì ở nhà chờ cơm rơi vào miệng, một kẻ vô dụng. Mà căn nhà này, là dùng một triệu tệ tiền hồi môn của tôi để mua. “Vãn Vãn, em sao thế?” Giang Tu Viễn từ trong bếp bước ra, thấy sổ đỏ trong tay tôi, sắc mặt anh ta lập tức tái mét. Tôi giơ sổ đỏ lên, giọng run rẩy: “Giang Tu Viễn, đây là chuyện gì?” …

NHỜ BỊ HACK NICK MÀ GẶP ĐƯỢC CHỒNG TƯƠNG LAI

Sau khi bị hack tài khoản, kẻ lừa đảo dùng nick của tôi nhắn vay tiền bạn bè trong danh bạ.Chỉ vài phút sau, nam thần đỉnh lưu mà tôi mê mệt nhận được tin nhắn từ tôi: “Chồng ơi, có ở đó không?”Từ đó, giữa tôi và ngôi sao hạng A của giới giải trí xuất hiện một mối ràng buộc vô hình.

Bạn Gái Nhặt Ve Chai, Bạn Trai Đào Mỏ

Bạn Gái Nhặt Ve Chai, Bạn Trai Đào Mỏ Khai giảng đại học, trong mục “Nghề nghiệp của phụ huynh” ở phiếu giới thiệu bản thân, tôi điền: “Nhặt ve chai”. Cả lớp ồ lên cười, bảo tôi là đứa lớn lên trong bãi rác. Chỉ có một người bạn gia cảnh giống tôi, cậu ấy nói: “Ba tớ làm nghề đà/o mỏ.” Thế là chúng tôi như tìm được tri kỷ, cùng khổ mà đồng cảm, nhanh chóng trở thành bạn thân, chuyện gì cũng kể nhau nghe. Chúng tôi học cùng nhau, làm thêm cùng nhau. Cùng đứng trước cổng trường gọi set tiết kiệm ở McDonald’s hay kem giá rẻ ở Mixue. Có lần cậu ấy nghiêm túc nhìn tôi, nâng mặt tôi lên rồi nói: “Diểu Diểu, yên tâm, tớ sẽ cho cậu một cuộc sống tốt.” Tôi cũng thành thật đáp lại: “Tiểu Bạch, cậu cũng yên tâm, tớ sẽ nỗ lực hết mình.” Cho đến lễ tốt nghiệp, tôi lái chiếc Porsche Panamera đến trường, nhìn thấy tên bạn trai rẻ tiền của mình bước xuống từ một chiếc Ferrari. Tay tôi đang cầm ba quyển sổ đỏ định cầu hôn, mà mặt thì méo xệch: “Cái tên trai nhà nghèo, hiền lành, đẹp trai, chăm chỉ năm xưa của tôi đâu rồi?” Còn cậu ấy, người đang cầm nhẫn kim cương to đùng và một bản giấy tặng tài sản, cũng sững sờ: “Còn cô gái mạnh mẽ, độc lập, sống bằng nghề nhặt ve chai năm đó của tôi đâu rồi?”

Những Ngày Sống Cùng Mẹ Kế

Những Ngày Sống Cùng Mẹ Kế Mẹ kế tôi là “tiểu tam” chen chân lên chính thất. Nhưng bà khác với mấy “tiểu tam” thông thường, bà bước vào nhà tôi với một đống tài sản khổng lồ. Nhờ vào cái đầu “yêu là tất cả” của mẹ kế, từ nhỏ tôi đã sống sung sướng trong nhung lụa. Nhưng bố tôi thì không biết điều. Không lo ôm chặt đùi bà vợ giàu, lại ra ngoài tìm thêm “tiểu tứ”. Mẹ kế tức giận, muốn trả cả bố lẫn tôi về chỗ cũ. Ai ngờ mẹ ruột tôi là người đầu tiên nhảy ra tát bố tôi một cái: “Lúc trước chị Lộ (mẹ kế) cho tôi 5 triệu tệ đó, tôi không trả lại đâu!”

Chi Tiêu 10 Ngàn Một Tháng

Vợ tôi mê mua đồ rẻ trên Pinduoduo. Khi cô ấy khoe với tôi chiếc áo mua chỉ 13,9 tệ, tôi không nhịn được mà chê: “Em có thể học Tiểu Nhã dưới lầu một chút không, đừng mua mấy thứ rẻ tiền thế nữa!” Cô ấy sững người. Một lúc sau, môi run rẩy nói với tôi: “L/y hôn đi.” Ly thì ly! Tôi đưa 10 ngàn tiền sinh hoạt mỗi tháng, chẳng lo không có ai chịu lấy tôi. Một tháng sau, cô ấy không quay đầu tìm tôi. Còn tôi, người đang loay hoay tính tiền nhà, bảo hiểm xe, điện nước, bắt đầu thấy hoảng…

Tham Lam

Tham Lam Suốt 4 năm quấn lấy Chu Tấn Nhiên, nhà tôi phá sản. Bạch nguyệt quang của anh ta nhân cơ hội nói: “Vừa hay để cô ta nếm chút khổ sở, bớt đi cái tính kiêu căng.” Chu Tấn Nhiên nghe lời cô ta, vứt tôi lại trên đường phố nơi xứ người. Bốn tháng sau, tôi đầy thương tích quay về Bắc Kinh. Ai cũng nghĩ tôi sẽ tiếp tục bám lấy Chu Tấn Nhiên không buông. Nhưng tôi chủ động tránh mặt anh ta, trả lại quà của anh ta. Hoàn toàn cắt đứt quan hệ. Chu Tấn Nhiên cười nói với bạn bè: “Cuối cùng cũng đá được miếng cao dán chó này.” Nhưng đến ngày tôi rời khỏi Bắc Kinh, anh ta lại hồn bay phách lạc đuổi theo đến sân bay, giọng run rẩy cầu xin tôi. “ Sơ Niệm, em ở lại đi, chúng ta cứ như trước được không?” Tôi cong mắt cười, chỉ vào bụng hơi nhô lên: “Chu Tấn Nhiên à, anh xem, chúng ta còn có thể như trước được à?”

Kiếp Sau Đừng Làm Anh Của Em

Kiếp Sau Đừng Làm Anh Của Em Khi dọn dẹp di vật của anh trai, tôi phát hiện quyển nhật ký của anh. Trang cuối cùng viết: 【Kiếp sau, anh không muốn làm anh trai của Kỷ Vũ Đồng nữa.】 Tôi sững người. Hóa ra đến lúc ch .t, anh vẫn còn hậ/n tôi sao? Nếu năm đó tôi không nhất quyết lấy Tần Tư Viễn, rước só/i vào nhà… Kỷ gia cũng đã không phá sản, anh trai cũng sẽ không phải ngồi tò. Bỗng nhiên, trên trang nhật ký xuất hiện dòng bình luận bay: 【Bộ cô tưởng anh ấy không muốn làm anh trai là vì hận cô à?】 【Lật lại vài trang trước thử xem.】 Tôi lật lại những trang anh viết hồi đại học. 【Yêu chính em gái ruột của mình, đúng là s/úc si/nh.】 Nước mắt tôi lập tức trào ra. Dòng bình luận lại hiện lên: 【Chúng tôi đã đủ 1000 lượt thích rồi! Có thể giúp cô trọng sinh về thời đại học!】 【Nhanh lên! Anh trai cô sắp gặp t//a i n ạ.n xe đó!】 Tôi vừa xoay người thì đụng phải Tần Tư Viễn mới về đến. Dòng bình luận lướt qua: 【Đã quay về quá khứ thì tiện thể dạy dỗ tên tra nam này luôn nhé!】

Gió Từng Thổi Qua Lá

Gió Từng Thổi Qua Lá Tôi và Chu Trạm kết hôn trong âm thầm suốt sáu năm, rồi cũng lặng lẽ ly hôn như cách chúng tôi từng bắt đầu. Tất cả chỉ để bạn gái nhỏ của anh ta không bị thiên hạ gán cho cái danh “tiểu tam leo lên chính thất”. Anh ta nói: “Anh không muốn ai biết chúng ta từng là vợ chồng.” Tôi gật đầu, không cãi lời, chỉ lặng lẽ thêm một con số 0 vào điều khoản chia tài sản. Chu Trạm biến sắc: “Trong lòng em, chẳng lẽ ngoài tiền ra không còn gì khác?” Tôi khẽ bật cười, giọng nhẹ mà sắc như dao: “Sống với nhau bao năm, anh vẫn là người hiểu tôi nhất.”

Đối Tượng Khiến Tim Tôi Rung Động Là Anh Em Của Anh Tôi

Đối Tượng Khiến Tim Tôi Rung Động Là Anh Em Của Anh Tôi Tôi thích Giang Thừa – anh em thân thiết của anh tôi, ngày nào cũng trêu chọc anh ấy kiểu trừu tượng. “Bảo bối, nể tình tôi quan tâm anh như vậy, Tết này có thể ngủ chung không?” “Vừa rồi ăn mì bị bỏng lưỡi, cho tôi mượn cơ bụng anh liếm thử nhé?” “Rảnh thì đến nhà tôi chơi, không cảm giác thì làm tí.” Nhưng anh ấy chẳng mấy khi để ý đến tôi, còn nói bản thân không đụng đến em gái của anh em. Được thôi, cũng chẳng phải nhất định phải là anh ấy, tôi quay người đi xem mắt ăn cơm. Đêm đó tôi bị trói ngược trên đầu giường, cuối cùng mặt cũng áp lên cơ bụng mơ ước bấy lâu. “Không phải thích ăn sao? Không được nhổ ra, nuốt hết…”

Cầu Vồng Sau Mưa

Cầu Vồng Sau Mưa Vào ngày tổ chức tiệc đầy tháng của cháu trai, chồng tôi cố tình tìm cớ đuổi tôi đi, rồi đưa người yêu cũ ngồi vào ghế chính giữa bàn tiệc. Khi tôi đến nơi, thứ đập vào mắt là cảnh cô ta với dáng vẻ đài các, y như bà chủ nhà, đang cười tươi rói, đích thân đeo cho cháu tôi chiếc vòng khóa vàng 30g mà tôi mua, miệng còn xưng là “bà nội”. “Chỉ là để cho Nhã Cầm được trải nghiệm cảm giác làm bà nội một lần, em đến vậy mà cũng không chịu được à? Hôm nay là đại sự, đừng làm mất mặt!” Tôi quay sang nhìn con trai, nó chẳng nói một lời, bế cháu nhỏ đang quấy khóc, dúi vào tay tôi rồi đẩy tôi ra ngoài. “Cô Linh, cô đến muộn rồi đấy, thằng bé đói với buồn ngủ lắm rồi, cô đưa nó xuống nghỉ đi.” Rồi nó quay sang giải thích với nhà thông gia bên vợ từ nước ngoài mới về: “Người giúp việc dưới quê ấy mà, tuổi cũng lớn rồi, làm việc hơi chậm, mong bác thông cảm.”

GIẢ MẤT TRÍ ĐỂ KHÔNG MẤT EM

Tôi và Tần Hành từ nhỏ đã được đính ước.Anh ta chưa từng gặp tôi, vừa gặp đã ầm ĩ đòi hủy hôn.Hôm ký thỏa thuận hủy hôn, mặt Tần Hành đỏ bừng, ôm đầu la lên:“Mông tôi đột nhiên đau quá!”Tôi ngơ ngác: “?”Ý thức được mình ôm nhầm chỗ, Tần Hành trợn trắng mắt, chỉ vào cốc nước trước mặt rồi lập tức ngã ra đất:“Có người bỏ thuốc vào đấy! Tôi hình như sắp chết rồi! Dù sao hôm nay cũng không thể hủy hôn với cô được!”Tôi lần nữa ngơ ngác: “?”