Danh sách truyện mới cập nhật

Chồng Tôi Vẫn Chưa Muốn Siêu Thoát Tôi bị lừa đi trông mộ, một đêm được ba trăm. Bọn họ thì thào nói ngôi mộ đó oán khí ngút trời, mỗi đêm đều phải giết một người để xua bớt oán khí. Tôi ngồi trước mộ thở dài: “Chồng à, đã chết tám trăm năm rồi, sao vẫn chưa buông bỏ được vậy?”

Ly Hôn Với Chồng Già Khi tôi nói muốn ly hôn, vợ tôi đang nấu cơm trong bếp. Tay bà ấy khẽ run lên, rồi nhẹ nhàng đáp lại: “Được.” Đây là lần thứ 10 tôi đề nghị ly hôn. Chín lần trước, bà ấy như phát điên, vừa khóc vừa gào, nói tôi ép bà ấy ch .t khi bắt một người sắp xuống mồ phải ly hôn. Tôi đã quá chán cái mùi già nua trên người bà ấy, không như tình nhân của tôi, lúc nào cũng tràn đầy sức sống. Không ngờ lần này bà ấy lại đồng ý. Đồng ý nhẹ hẫng như thể tôi chỉ hỏi “hôm nay ăn gì.” Tôi nhìn bóng lưng tất bật trong bếp của bà ấy, trong lòng mừng rỡ… mà cũng bất an kỳ lạ.

Mẹ Chồng Sững Sờ Khi Tôi Gọi Bà Là Dì Mẹ chồng đứng chờ trước cổng khu chung cư. Tôi bước ra hỏi: “Bác tìm cháu có việc gì vậy ạ?” Bà ấy sững người: “Con gọi ta là gì? Con là con dâu ta mà lại gọi ta là bác à?” Tôi lạnh nhạt nói: “Bác có bằng chứng gì cho thấy cháu là con dâu bác?” Bà ấy ngơ ngác: “Con dâu tôi tên là Dư Anh, chẳng phải con là Dư Anh sao?” Người xung quanh bắt đầu quay đầu nhìn.

Vả Mặt Thiên Kim Giả Trà Xanh Làng tôi gặp thiên tai, mất điện mất nước, đường sá bị cắt đứt. Vậy mà cô tiểu thư giả đến thăm lại nhất quyết đổi một trăm vạn mà tập đoàn quyên góp thành đầy xe hạc giấy sặc sỡ. Khi tôi tiếp nhận vật tư cứu trợ, đã thẳng tay vứt đống rác chiếm chỗ sống còn ấy đi. Cô ta khóc lóc tủi thân trên livestream: “Hạc giấy tượng trưng cho lời chúc phúc và tình cảm, là thứ quý giá nhất với tôi. Sao chị có thể vứt nó đi? Chị thật lạnh lùng!” Về sau, tôi được gia đình ruột nhận lại. Khi cô ta đòi một ngàn vạn tiền bồi thường để rời đi, tôi liền phản đòn, cho người chở đến hai toa tàu hạc giấy. “Ha, tặng cô nè, thứ quý giá nhất của cô đấy!”

Ngày Tàn Của Các Người Vừa mới chuẩn bị ăn cơm, hàng xóm mới kế bên đã gõ cửa nhà tôi. “Nhà tôi có người thân mất, phải đi đám tang, có thể nhờ nhà chăm giúp Tiểu Hạo vài ngày không?” Mẹ tôi theo phản xạ định mở cửa, nhưng tôi kéo bà lại. “Chỉ là chăm một đứa trẻ vài hôm thôi mà? Có gì đâu?” Đối mặt với ánh mắt nghi ngờ, tôi chậm rãi nói: “Đứa nhóc đó bị rối loạn tâm thần siêu nam!”

Giấc Mộng Phồn Hoa Tôi mặc váy hai dây, lảo đảo bước vào phòng làm việc của chồng. Ngồi lên đùi anh, tôi ôm lấy cổ anh, làm nũng vì anh dậy quá sớm. Tôi không biết anh đang dạy học cho sinh viên. Anh lập tức gập laptop lại, bế tôi ra ngoài. Lớp học nhốn nháo, cả group lớp nổ tung. Anh bình tĩnh giải thích: “Cô ấy còn nhỏ tuổi, thích làm nũng, vừa ngủ dậy nên hơi bám người.” “Mọi người đừng trêu vợ tôi, cô bé dễ ngại lắm.” “Bọn tôi kết hôn được 1 năm rồi.”

Năm thứ tư làm chim hoàng yến, tôi mang thai.Lúc đang định báo tin này cho Cố Dịch Thanh, tôi vô tình nhìn thấy một bản báo cáo tài chính trong văn phòng anh ấy Trên đó ghi, anh ta vay tiền ở rất nhiều ngân hàng, nợ nần chồng chất.Chắc chắn là sắp phá sản rồi!Tôi sợ quá, liền đổi tờ giấy khám thai thành phiếu xét nghiệm ung thư, sau đó xách túi bỏ trốn.Mãi đến sáu năm sau Con gái đi tham gia trại hè mùa hè.Qua cuộc gọi video, con bé hào hứng hét lên với tôi:“Mẹ ơi!Mẹ sắp phát tài rồi!Mẹ biết không, con mang theo ảnh mẹ đi tham quan, vậy mà có người mua đấy!Mua với giá rất cao luôn!Một tấm ảnh đẹp của mẹ được trả giá năm trăm ngàn!”

Sau Khi Tái Giá, Người Chồng Đã Chết Bảy Năm Bỗng Trở Về Sau khi thủ tiết 7 năm, một quả phụ như tôi chuẩn bị thừa kế tài sản nhà họ Lâm, thì người chồng đã “chết” 7 năm, Lâm Ngôn, đột nhiên quay về. Anh ta không chỉ mất trí nhớ, mà còn lấy vợ và có một đứa con trai 7 tuổi. Anh ta quỳ xuống trước mặt tôi, cầu xin tôi đừng làm khó vợ con anh ta. Người vợ kia cũng quỳ xuống theo, nói rằng sẵn sàng để anh ta quay lại với tôi, bởi vì người anh ta thực sự yêu là tôi. Tôi cứng cả da đầu vì ngượng. Vì ông nội anh ta thương tôi còn trẻ mà đã góa phụ, nên đã quyết định gả tôi cho anh họ của anh ta là Lâm Ý. Chúng tôi đã có một đứa con. Tôi đang định mở miệng từ chối, khuyên họ về sống với nhau cho yên ổn. Thì Lâm Ý bỗng xuất hiện, vòng tay ôm lấy eo tôi: “Em họ, gặp chị dâu thì không cần phải làm đến mức này đâu.” Con trai tôi cũng ôm lấy chân tôi: “Mẹ ơi, chú này là ai vậy? Trông xấu quá.” Lâm Ngôn chết đứng tại chỗ. Anh ta trợn trừng mắt, gào lên: “Tống Nhiễm! Em dám phản bội anh?!”

Truy Thê? Trễ Rồi Tại buổi tiệc tụ họp thương nghiệp của gia tộc, một bác trong nhà họ Giang hỏi tôi: “Bao giờ thì định có con vậy?” Tôi nhẹ nhàng đặt tay lên bụng, mỉm cười: “Tôi có rồi.” Cả đám người ngay lập tức quay sang chúc mừng Giang Ngôn: “Chúc mừng nhé!” Tôi và anh kết hôn đã mười năm, trong mắt người ngoài, điều tiếc nuối duy nhất chính là chưa có con. Bây giờ cuối cùng cũng xem như trọn vẹn rồi. Chỉ tiếc là… Giang Ngôn chỉ hơi nhíu mày, cằm siết chặt, chẳng có lấy chút vui vẻ nào. Tan tiệc, anh chặn tôi lại: “Tống Chân Chân, chúng ta đã ly hôn ba tháng rồi, em còn muốn nói dối để buộc chặt anh nữa à?” Tôi ngẩng đầu, vẻ mặt vô cùng thản nhiên: “Tôi có nói đứa bé là của anh sao?”

Tôi Không Phải Là Lưu Tiện Đệ Vào ngày mừng thọ sáu mươi, ông ấy hỏi tôi có điều ước gì không. Tôi trầm ngâm một lúc, dè dặt nói: “Em muốn đổi tên.” Ngay lập tức, sắc mặt cả nhà sa sầm. Ông ấy nốc cạn một ngụm rượu, rồi đập mạnh chai xuống bàn: “Lưu Tiện Đệ, bà đừng có rảnh rỗi rồi gây chuyện nữa!” “Ngần này tuổi rồi còn đổi tên với chả họ, không thấy mất mặt à?” Con trai tôi cũng bĩu môi phụ họa: “Đúng đấy mẹ, giờ ai còn gọi tên mẹ đâu?” “Không phải ai cũng gọi mẹ là ‘bà nội Phú Quý’ sao?” Con dâu thấy tình hình không ổn, vội vàng nhét thằng bé vào tay tôi: “Mẹ à, thủ tục đổi tên rườm rà lắm, mẹ mà đi rồi thì ai chăm Phú Quý đây?” Nhìn những gương mặt vô cảm trước mắt, tôi bỗng thấy mệt mỏi. Sáu mươi năm sống với cái tên Lưu Tiện Đệ, tôi chưa từng sống vì bản thân. Nhưng từ hôm nay, tôi muốn sống cho chính mình.

Gái Hư Và Cún Si Tình Hồi cấp ba, có một tên bá chủ trường học từng bị tôi phũ thẳng mặt. Hắn ta đến giờ vẫn chưa chịu từ bỏ. Lần này tôi đồng ý quen hắn. Hắn vui tới mức bắn pháo hoa suốt cả đêm, rực sáng cả thành phố. Rồi quay sang khoe khoang với đám bạn: “Con nhỏ năm đó chảnh đến ch.t, giờ không phải cũng ngoan ngoãn gọi tao là chồng đấy à.” “Không nghe lời thì dạy dỗ lại thôi.” Trong phòng bao, ai cũng khen hắn thủ đoạn cao tay. Tôi đẩy cửa bước vào: “Khoe đã chưa?” Hắn cau mày, giơ tay nhìn đồng hồ: “Vợ ơi, năm phút chém gió nhanh thế đã hết à?” “Ừ.” Đám người: “???”

Cậu Chủ Đáng Ghét Mẹ tôi làm giúp việc cho nhà giàu, được chủ quý mến nên cho phép con cái bà theo thiếu gia học cùng để làm bạn học. Em gái nói tôi là chị, không nên tranh giành với nó, thế là như ý nguyện, nó được vào trường quý tộc. Còn tôi thì tiếp tục học ở trường bình thường. Năm năm sau, tôi sắp tốt nghiệp đại học. Em chết ở nước ngoài, trên người toàn vết thương do bị ngược đãi. Trên đường đi nhận xác em, tôi gặp tai nạn giao thông, lúc mở mắt ra đã quay về đúng ngày phải lựa chọn năm đó. Tôi không chút do dự chọn làm bạn học của thiếu gia, em gái chỉ im lặng nhìn, không phản đối. Tôi biết nó cũng quay về rồi, lần này chúng tôi lại đổi vai một lần nữa.