Danh sách truyện mới cập nhật

Nữ sinh được thanh mai trúc mã tài trợ Năm tôi học lớp 10, một nữ sinh nghèo do thanh mai trúc mã của tôi tài trợ chuyển đến trường chúng tôi. Cô ấy bình thường, quê mùa, có chút rụt rè, nhưng trong đôi mắt lại cẩn thận che giấu tình cảm dành cho Tiêu Vân Trạch. Mọi người trong trường đều cười nhạo cô ấy si tâm vọng tưởng, còn nghiêm túc nhắc nhở tôi: “Niệm Sơ, cậu phải cẩn thận đấy, Tiêu Vân Trạch mà dính vào Vệ Tiểu Hoa thì chẳng khác nào dính phải keo con voi, dứt mãi cũng không ra.” “Có một người ngày nào cũng bám theo trúc mã của mình như thế, thật là buồn nôn.” “Đúng vậy, Niệm Sơ, không sợ trộm cắp, chỉ sợ kẻ luôn nhòm ngó. Sớm muộn gì cậu cũng sẽ vấp ngã vì Vệ Tiểu Hoa thôi.” Người nói câu này dường như cũng cảm thấy có chút hoang đường, nên lại bổ sung: “Nhưng mà chuyện đó cũng không thể nào xảy ra, ai lại vì Vệ Tiểu Hoa mà từ bỏ cậu chứ? Trừ khi là điên rồi.” Tôi không nói gì.

Sau khi chia tay với Cố Nam Khâm, tôi mắc phải chứng biếng ăn nghiêm trọng.Không kìm được, tôi nhắn tin cho hắn: “Tôi đã ba ngày rồi không ăn gì rồi.”Tin nhắn mãi lâu sau mới được hồi âm: “Ngầu thật.”Vào trang cá nhân của hắn, tôi ngay lập tức nhìn thấy bức ảnh hắn và bạn gái mới công khai hôn nhau.Đối thủ một mất một còn từ nhỏ của tôi, Nguyên Dã, cũng nhìn thấy.Tôi cứ nghĩ cậu ta sẽ cười nhạo, nhưng không ngờ cậu ấy lại bay xuyên đêm về nước, mất hơn mười tiếng trên máy bay.Vừa về, cậu ấy lao ngay vào bếp, bận rộn chuẩn bị một bàn đồ ăn.Trứng xào tôm cần, há cảo hấp cách thủy, và cả sườn xào chua ngọt.Cậu ấy đặt đồ ăn xuống, nói với tôi:“Vì một thằng tồi mà nhịn ăn à? Cậu cũng giỏi thật đấy.”“Du học sinh đặc biệt xin nghỉ phép chỉ để về nấu cho cậu, nên cậu phải ăn sạch hết đấy.”Sau này, vì muốn tôi quay lại, Cố Nam Khâm cũng nhịn ăn ba ngày.“Hết giận chưa, bảo bối? Tên kia ngoài biết nấu ăn thì còn làm được gì chứ?”Tôi xoa đôi môi sưng vì bị hôn, nghiêm túc đáp lại.“Anh ấy không chỉ rất giỏi nấu ăn, mà còn… cực kỳ giỏi nấu ăn.”

Bài Ca Ly Biệt Vào ngày sinh nhật lần thứ sáu mươi, chồng tôi đưa mối tình đầu của ông ấy là Trần Mạt Vân về nhà, người đã bị con cái bỏ rơi. Ông ấy nói: “Bà ấy đã bị những đứa con bất hiếu làm tổn thương, chẳng lẽ chúng ta không thể cho bà ấy một chút hơi ấm gia đình sao?” “Bà chẳng phải đang buồn vì không có việc gì làm sau khi nghỉ hưu sao? Vậy thì hai người có thể bầu bạn với nhau.” Ngay cả con gái tôi cũng lên tiếng: “Mẹ à, bây giờ đang thịnh hành chị em giúp đỡ lẫn nhau, mẹ cứ xem như giúp đỡ dì Trần đi!” Ngọn nến trên chiếc bánh sinh nhật sắp cháy hết. Tôi nhớ lại điều ước vừa mới cầu – Mong rằng quãng đời còn lại có thể tự do tự tại. Tôi không nói gì, chỉ lặng lẽ vào phòng thu dọn đồ đạc. Sáng hôm sau, tôi rời khỏi nhà. Vì không ai quan tâm đến tôi, vậy thì tôi cũng không cần phải bận tâm đến ai nữa. Tôi sẽ lập tức bắt đầu thực hiện điều ước sinh nhật của mình.

Tiễn Chị Dâu Thiên Vị Em Trai Vào Nhà Giam Anh trai tôi có một cô bạn gái, bề ngoài nhu mì hiền lành nhưng thực chất là một trà xanh thâm sâu khó lường. Chưa cưới xin gì mà đã muốn đuổi tôi ra khỏi nhà để đưa em trai cô ta vào ở. Cô ta ly gián quan hệ giữa tôi và anh trai, nói rằng tôi khinh thường cô ta. Còn bảo tôi sớm muộn gì cũng phải gả đi, làm sao có thể tranh giành tài sản với anh trai được? Nhưng chuyện này vẫn chưa là gì cả. Ban đầu, tôi cứ tưởng cô ta chỉ nhắm vào mình tôi. Không ngờ, cô ta lại muốn nuốt trọn cả gia tộc Giang gia của chúng tôi.

Tôi là đại tiểu thư tỉnh táo nhất của hào môn.Khi một chàng trai nghèo khó trong trường định tiếp cận tôi, tôi thẳng thừng từ chối:“Theo kịch bản tiểu thuyết, nếu bao nuôi một anh chàng thuần khiết, gia đình tôi chắc chắn sẽ lụn bại, sự nghiệp của cậu thì sẽ phất lên, rồi lúc gặp lại, cậu sẽ cho tôi một cú tát đau điếng.”Quả nhiên, sau này anh ta thật sự đã phất lên.Chàng trai nghèo ngày nào hóa ra là công tử thất lạc của một gia tộc quyền quý ở kinh thành, tài sản và địa vị còn vượt xa nhà tôi.Khi đã trở thành tổng tài bá đạo, anh ta lại tiếp cận tôi lần nữa.Tôi nhìn vào cơ bụng sáu múi của anh mà nuốt nước miếng ừng ực, nhưng vẫn khéo léo từ chối:“Tôi không thích kiểu nam cao nữ thấp, làm tôi là đại tiểu thư mà cảm thấy thấp kém chết đi được.”Thái tử gia dường như nghiến răng nghiến lợi:“Vậy nếu gia đình tôi phá sản, em sẽ ở bên tôi chứ?”Tôi nhìn anh với vẻ mặt như thể anh bị điên:“Cái này còn phải hỏi sao? tất nhiên là không rồi, ai mà thích ở bên một gã đàn ông nghèo cơ chứ?”Ngày hôm sau, tôi bị anh nhốt trong biệt thự, hét đến khản cả giọng.Thái tử gia ép tôi vào chiếc giường lớn sang trọng, mỉm cười dịu dàng:“Đại tiểu thư, dịch vụ của tôi khiến em hài lòng chứ?”

Tiểu Hồng Nhan Ta là quả phụ của Yêu vương gia, người đã trận vong nơi sa trường, cũng là tình nhân của đương kim Hoàng thượng. Ta từng cho rằng, vào vương phủ rồi thủ tiết đã là điều bi thảm nhất trong cuộc đời này. Mãi đến khi La Tam Đức, tổng quản thái giám của Ninh Hi cung, nâng khay tiến đến trước mặt ta, trên đó đặt bạch lăng, rượu độc và đoản đao.

Bà Mẹ Chồng Hai Mặt Trên đường tan làm về nhà, tôi mua 5 cân cherry. Mẹ chồng nhìn thấy hóa đơn, chụp liền hơn chục tấm ảnh rồi đăng lên nhóm chat gia đình. “Mọi người nhìn xem, Tiểu Vĩ nhà chúng ta chạy xe buýt, sáng sớm tinh mơ đã phải ra ngoài kiếm tiền. Vậy mà vợ nó giỏi quá, ra tay một cái là mua ngay 300 tệ cherry!” Nhóm chat lập tức bùng nổ. “Không phải tôi nói đâu chị dâu, nhưng chị quá hiền rồi! Nếu là tôi, đừng nói chụp ảnh, tôi kéo thẳng tóc nó về nhà mẹ đẻ hỏi bố mẹ nó xem dạy con kiểu gì!” “Tôi cũng thấy cô ta chẳng phải người biết lo toan. Đợi Tiểu Vĩ về nhà dạy cho một trận, đảm bảo sau này ngoan ngoãn hơn ngay!” Không dừng lại ở đó, mẹ chồng tôi còn quay hẳn một đoạn video, quỳ trên sàn dùng giẻ lau nhà, vừa lau vừa rơm rớm nước mắt. “Tôi chẳng dám nói gì nữa đâu, người ta bảo tôi lau nhà không sạch, bắt tôi phải dùng giẻ lau đây này!” Tối hôm đó, chồng tôi đi làm về, vung tay tát tôi một cái, khiến mũi tôi bật máu. “Trương Thiến, hôm nay cô không quỳ xuống xin lỗi mẹ tôi, ông đây lập tức ly hôn với cô!” Tôi mở nhóm chat ra xem, mới biết mẹ chồng tôi lại diễn trò nữa rồi. Tôi không nói gì, chỉ lẳng lặng gửi một đoạn video lên nhóm. Trong video, mẹ chồng tôi mặc tất lưới đen, tô son đỏ chót, uốn éo lắc hông vô cùng quyến rũ. “Anh trai, em đã tặng anh mười cái tên lửa lớn rồi, anh hôn em một cái đi mà ~”

Xấu Hổ Thầm thích anh hàng xóm nửa năm. Tôi lo lắng đến mức vô tình làm chết ba chậu cây xấu hổ trong nhà. Mỗi lần tình cờ chạm mặt anh ấy ở cầu thang, tôi căng thẳng đến mức chỉ biết cúi đầu nghịch lá cây. Ngay lúc đó, trước mắt tôi bỗng xuất hiện một loạt dòng chữ giống như bình luận trực tiếp: 【Ngoan nào, đừng nghịch lá nữa. Nếu cô còn chạm vào, nam chính sắp không chịu nổi nữa rồi!】 【Hahaha! Khi nào nữ phụ mới biết bản thể của nam chính là cây xấu hổ đây? Cậu ta đã đỏ mặt đến chết ba lần rồi đó!】 【Đúng rồi! Chính là chiếc lá đó! Cứ thoải mái vò nát nó đi!】 Tôi giật mình, tay vô thức đè mạnh lên phiến lá. Khoảnh khắc chiếc lá khép lại, Hàn Tu chân mềm nhũn, đôi tai đỏ bừng nhìn tôi đầy bối rối. 【Ồ hố! Nữ phụ đã sẵn sàng chưa? Nam chính sắp không nhịn được nữa rồi!】

Sau 5 năm kết hôn, chồng tôi ngày càng lạnh nhạt với tôi.Chỉ sau một đêm, anh ấy như biến thành một người khác.Không còn ôm, cũng chẳng còn hôn, thậm chí còn bắt đầu ngủ riêng phòng.Anh ấy lạnh lùng với tôi như thể tôi là người xa lạ.Đúng là đàn ông, luôn chỉ thích những điều mới mẻ.Thời gian trôi qua, cuối cùng cũng chán ngấy.Tôi không thể chịu đựng sự lạnh nhạt của anh ấy thêm nữa, ném thẳng giấy ly hôn trước mặt anh.“Ký đi.”Không ngờ anh lập tức đỏ hoe mắt, như thể chịu uất ức lớn lao lắm.“Cuối cùng em cũng không diễn nổi nữa rồi đúng không?”Tôi: ?

Không Dễ Dụ Dỗ Tôi nuôi một cậu trai nghèo, do quá cưng chiều nên bây giờ cậu ta có chút kiêu ngạo. Cậu ta ngang nhiên trốn học để đi dự sinh nhật thanh mai trúc mã, còn vênh váo tuyên bố: “Thẩm Thanh Hà là con gái hội đồng quản trị, ai dám để tôi rớt môn?” Có người trêu chọc: “Bạn gái cậu ngoài chuyện lớn tuổi ra, thì đúng là tiêu chuẩn cao cấp đấy.” Cậu ta lại cười khẩy: “Bạn gái cái gì? Chỉ là con chó trung thành thôi. “Mấy người không biết à? Cô ta còn chưa chạm được tay tôi mà đã tặng tôi xe với nhà rồi.” Tôi chỉ cười nhạt, thoải mái thanh toán hóa đơn cho bọn họ. Đến ngày hôm sau, cậu ta hoảng hốt chạy đến tìm tôi, giọng điệu vừa đáng thương vừa lấy lòng: “Chị, Cố Nghiễn Thâm thế mà lại đánh trượt em!” “Chị giúp em đi mà, chị cũng ghét hắn ta cơ mà?” Nhưng cậu ta không biết rằng, mục tiêu của tôi từ trước đến giờ vẫn luôn là vị giáo sư cao ngạo ấy. Còn cậu ta, chẳng qua chỉ là một món hàng thay thế mà thôi.

Đêm Giao Thừa, Tôi Đã Bỏ Đứa Con Của Tổng Giám Đốc Đêm Giao Thừa, tôi ôm bụng bầu, cùng người làm chuẩn bị bữa cơm tất niên. Trong ngôi nhà tràn ngập tiếng cười nói vui vẻ, bầu không khí bỗng chốc lặng ngắt khi Cố Cảnh Chi dắt theo một người phụ nữ mang thai bước vào cửa. Anh ta phớt lờ ánh mắt ngỡ ngàng của đám người làm, bảo họ về nhà ăn Tết, sau đó hãy quay lại làm việc sau năm mới. Vốn dĩ họ cũng chỉ định nấu xong bữa cơm tất niên rồi mới rời đi. Nhưng bây giờ, mọi thứ mới chỉ làm được một nửa. Sau khi tất cả rời đi, Cố Cảnh Chi lấy ra một tờ thỏa thuận ly hôn, đặt trước mặt tôi. “Như Yên đã có thai, tôi không thể để con cô ấy trở thành một đứa con ngoài giá thú không danh phận. Chúng ta ly hôn trước, chờ sau khi đứa trẻ được nhận danh phận, chúng ta sẽ tái hôn.” Tôi nhìn chằm chằm vào mấy chữ tôi ra đi tay trắng trên tờ thỏa thuận, toàn thân lạnh toát.