Trang chủ Truyện mới

Danh sách truyện mới cập nhật

GIẢ LÀM SHIPER ĐỂ GẶP NGƯỜI YÊU QUA MẠNG

Để gặp người yêu qua mạng, tôi đã đặc biệt đặt trà sữa cho anh, giả làm shipper tự mình mang đến.Đứng trước cửa nhà anh, tôi hồi hộp nhắn tin:[Anh yêu à, em đặt trà sữa cho anh rồi đó! Em chu đáo vậy, anh có thể thưởng cho em bằng cách gặp mặt rồi ăn sạch em luôn được không?]Cạch — cửa mở ra.Tôi sững người nhìn thấy anh đứng đó, áo vest phẳng phiu, khí chất nghiêm nghị.Anh khẽ nhíu mày, giọng lạnh nhạt:“Cô Nguyễn, cô đi làm shipper à?”Tôi cố giữ bình tĩnh, khẽ cười đáp:“Vâng, tôi đang thiếu tiền nên tranh thủ làm thêm chút thôi ạ.”Anh không nói gì, chỉ rút một xấp tiền nhét thẳng vào túi tôi.“Nhận đơn này giúp tôi.”“Tôi vừa mua cho bạn gái một ký vàng. Cô đem qua cho cô ấy, tiện thể xem luôn mặt mũi thế nào.”Tôi:“???”

Anh Nghĩ Anh Là Ai?

Anh Nghĩ Anh Là Ai? Trên máy bay, tôi giúp trông một đứa bé giùm người khác, tình cờ gặp lại người từng bao nuôi tôi. Đứa bé cứ gọi tôi là mẹ không ngừng. Lúc tôi vừa đi vệ sinh quay lại thì thấy hắn đang chơi với đứa trẻ, còn dạy bé gọi: “Gọi ba đi.” “Hoa Anh, gan em to thật đấy, sinh con cho tôi mà dám giấu à?” Tôi còn chưa kịp phản bác thì ba ruột của đứa nhỏ đã xuất hiện.

Ăn Miếng Trả Miếng, Chơi Khăm Trả Khốn Nạn

Ăn Miếng Trả Miếng, Chơi Khăm Trả Khốn Nạn Đăng ảnh bữa ăn lên vòng bạn bè, không cẩn thận để lộ mã đặt món ở góc bàn. Ăn gần xong, nhân viên phục vụ bất ngờ bưng ra thêm cả chục món. Nói là bàn chúng tôi gọi thêm, toàn là những món đắt nhất trong quán, gần như gọi hết một lượt. Tổng cộng phải trả thêm 12.000 tệ. Ông chủ tra số điện thoại đặt đơn, phát hiện đơn thứ hai là do một số lạ đặt. Tôi bừng tỉnh ngộ — có người đã lợi dụng mã đặt món trong vòng bạn bè của tôi để chơi khăm! Tôi chụp lại số đó, rồi đem đăng ký nó lên nền tảng bán xe cũ, trung tâm điều trị vô sinh, và ứng dụng gọi mát-xa tận nhà. Đến đây đi, đôi bên tổn thương, ai sợ ai nào! —

Hậu Cung Và Ánh Trăng

Hậu Cung Và Ánh Trăng Trước khi ta chết, ánh trăng sáng của Hoàng thượng trở về. Hắn ngầm cho phép nàng ta giương oai trong cung của ta, dung túng nàng ta hại chết đứa con duy nhất của ta. Ta tan nát cõi lòng, đứt ruột đứt gan. Nhưng hắn không hề mảy may thương xót ta, mà lại bảo vệ ánh trăng sáng chặt chẽ, sợ ta nổi điên lên tổn thương nàng ta. Cuối cùng, ta vẫn tìm được một cơ hội, ám sát ánh trăng trong lòng hắn. Hắn tức giận tột độ, tống ta vào lãnh cung. Hắn nói, năm xưa khổ cực, nhờ vào bánh ngọt mà ánh trăng sáng mang đến mới có thể sống sót. Nhưng những món đồ ngọt ta đem đến những năm này, nếu hắn chỉ cần nếm qua một chút thôi, tức khắc sẽ nhận ra, người năm đó giúp đỡ hắn trong cơn hoạn nạn, chính là ta. Nhưng ta đã bị hắn hại đến bệnh tật vô phương cứu chữa, sắp chết rồi.

Cắt Đứt Quan Hệ Mười Năm, Mẹ Chồng Muốn Tôi Dưỡng Già

Cắt Đứt Quan Hệ Mười Năm, Mẹ Chồng Muốn Tôi Dưỡng Già Tôi đã chờ suốt 10 năm, cuối cùng mẹ chồng cũng đổ bệnh. Lúc này, tất cả mọi người đều thi nhau dùng “đạo đức” để ràng buộc tôi, ép tôi phải chăm sóc bà ta lúc về già. Em chồng tôi là người lên tiếng trước: “Chị dâu, chuyện ân oán mấy năm trước chúng ta đừng nhắc lại nữa. Mẹ giờ đã lớn tuổi rồi, cần người chăm sóc. Anh cả là con trưởng, chắc chắn phải có thái độ rõ ràng.” Em gái chồng thì dí thẳng điện thoại vào mặt tôi, đe dọa: “Chị dâu, em đang livestream đấy. Nếu chị không chịu chăm mẹ, đừng nói em không đồng ý, cư dân mạng cũng không tha cho chị đâu.” Mẹ chồng tôi là Vương Tú Phân thì nhìn tôi với dáng vẻ đương nhiên, cứ tưởng tôi sẽ nhún nhường. Tôi không nói nhiều, quay người mở tủ lôi ra một chiếc hộp sắt cũ kỹ phủ đầy bụi. Từ trong đó, tôi lấy ra một chiếc máy ghi âm cũ, ấn nút phát. Ngay lập tức, giọng mắng chửi của bà ta từ mười năm trước vang lên chói tai: “Vương Tú Phân tôi có con trai con gái đầy đủ, già rồi thì chẳng đời nào trông cậy vào Triệu Chi Mai cô nuôi dưỡng tôi cả! Mà cô cũng đừng hòng trông mong tôi giúp gì cô. Tay chân lành lặn như cô mà còn muốn lấy đạo đức ra ép một bà già như tôi? Hứ, đúng là không biết xấu hổ!”

Em Gái Tâm Cơ

Em Gái Tâm Cơ Tôi vô tình thấy một bài đăng xin lời khuyên trên mạng, một cô em gái yêu anh rể mình, đang tìm cách để khiến anh ấy chấp nhận tình cảm của cô. Tôi tiện tay đưa bài đó cho chồng mình là Hạ Dương xem. Anh lặng lẽ đọc xong, nhìn tôi một cái rồi nói: “Em không nhận ra à… người đăng bài đó là em gái em đấy.”

ĐẠI CA TRƯỜNG TÔI KHÔNG PHẢI NGƯỜI THƯỜNG

Tôi tận mắt chứng kiến tên đầu gấu mới chuyển đến trường – Khưu Kỳ, bị một con cún nhỏ bằng bàn tay rượt đuổi suốt hai con phố, sợ đến đỏ cả mắt.Sau khi tôi giúp anh đuổi con chó đi và hứa sẽ giữ kín chuyện này, ánh mắt anh nhìn tôi bỗng trở nên đầy phức tạp:“Cậu biết không?”“Đó không phải là chó. Nó là hung thú thời thượng cổ – Tùy Kỳ.”

Phu Quân, Ta Vung Đao Rồi Đấy Nhé

Phu Quân, Ta Vung Đao Rồi Đấy Nhé Ta và phu quân hoán đổi thân thể, mới phát hiện hắn lén lút hạ thuốc tuyệt tử cho ta.Ta không khóc, cũng chẳng làm ầm lên.Chỉ lặng lẽ nhắm thẳng vào hạ thân, vung đao chém xuống.

Người Thắng Cuối Cùng Là Tôi

Người Thắng Cuối Cùng Là Tôi Ba giờ sáng, tôi đăng một bài cầu cứu trên Tiểu Lục Thư. Tiêu đề: 【Phát hiện chồng nạp 100 Vạn trên Douyin, phải làm sao đây?】 Chẳng mấy chốc, bài viết bùng nổ. Có người hỏi: 【Mỗi tháng anh ta cho chị bao nhiêu tiền tiêu vặt? Nếu không nhiều, thì phải nói chuyện cho ra lẽ đấy.】 Tôi trả lời: 【Năm vạn.】 Không ngờ con số này lại khiến phần bình luận đảo chiều hoàn toàn: 【Làm gì ra công việc lương năm vạn mỗi tháng? Việc này nhất định phải giữ!】 【Ngọt ngào một chút, xin thêm tiền. Cứ coi mình là nhân viên ngân hàng, còn anh ta là cây ATM biết đi.】 【Gợi ý mỗi ngày khen chồng mười câu “anh thật tuyệt”. Công việc có lương cả trăm vạn như này tôi nằm mơ cũng muốn có.】

Tội Lỗi Không Thể Biện Minh

Tội Lỗi Không Thể Biện Minh Kỷ niệm năm năm ngày cưới, chồng rủ tôi đi du lịch. Trên đường, anh ta trượt chân ngã xuống vực, nằm ICU suốt một tháng, cuối cùng vẫn không qua khỏi. Vừa đáp xuống sân bay, mẹ chồng đã lao tới như hổ đói vồ mồi, mặt mày hung dữ: “Con đàn bà gi.t người này! Cô gi.t chồng để lừa tiền bảo hiểm!” Tôi thật sự bị oan quá rồi. “Mẹ à, mẹ nói chuyện cũng phải có chứng cứ, chính anh Hải Dương mua bảo hiểm tai nạn với số tiền rất lớn mà.” “Nhưng người ngã xuống là nó đấy!” “Con đã bán sạch gia sản để cứu anh ấy rồi, mẹ không tin thì xem đi.” Tôi mở app ngân hàng ra, số dư chưa nổi bốn chữ số. Trong lúc giằng co, bà ấy xé rách một chiếc túi nilon – bên trong là tro cốt của Đinh Hải Dương. Tôi đau đớn nghẹn ngào: “Mẹ, con trai mẹ bay tứ tung đầy đất rồi kìa.”

LỠ NHẦM BÉ CƯNG LÀ SẾP TỔNG

Tôi vô tình nhầm một tin nhắn của ông tổng nào đó là của chị mình, mở miệng ra đã gọi:“Bé cưng ơi~”Đối phương trả lời:【…Em chắc chắn là muốn gọi tôi như vậy à?】“Tất nhiên rồi! À mà, nên gọi là bé bự hay bé nhỏ đây ta?” Hehe, không biết là chị mình hay thằng cháu đang cầm điện thoại nữa?【…Vậy gọi bé bự đi.】“Ồ, thì ra là bé bự~ Bé bự ơi, anh thấy bộ đồ bơi này của em đẹp không? Phía trước có hơi bị chật quá không?”Chị tôi còn chưa kịp trả lời, thì tôi nghe đồng nghiệp hét lên:“Tổng Lục chảy máu mũi trong văn phòng rồi nè!”

BÀ CHỦ TRẠI GÀ

Năm thứ tư làm chim hoàng yến của Tống Cảnh Uyên. Anh ta chán tôi rồi, đòi chia tay.Tôi vốn định khóc lóc, làm ầm lên, dọa tự tử để níu kéo. Giống như bao lần trước, diễn một màn si tình để anh ta cảm thấy được yêu.Nhưng ngay lúc đó, những dòng bình luận hiện lên trước mắt tôi lại viết rằng:[Lần này Tống Cảnh Uyên nghiêm túc rồi.][ Anh ta đã thích người khác, đây thực sự là lần cuối cùng nam chính và nữ phụ gặp nhau rồi]Tôi sững người, nghẹn lời.Chỉ âm thầm rơi nước mắt, đồng thời dùng ngón út móc lấy những tờ tiền rơi dưới đất, cuộn lại nhét vào lòng bàn tay, rồi giấu sâu vào tay áo.