Danh sách truyện mới cập nhật

Trảm Phong Ký Năm ta vừa cập kê, Nhuyễn quý phi được Hoàng thượng sủng ái nhất băng hà. Trước khi qua đời, nàng để lại di ngôn, muốn ta bồi táng cùng nàng. Nguyên nhân là bởi trước lúc lâm chung, nàng mơ thấy một con bạch điểu mổ vào mắt nàng. Con bạch điểu ấy dưới mắt trái có một vết đỏ. Cả Đại Lương đều biết, trưởng nữ đích tôn của Vân gia vừa tròn cập kê, da trắng như tuyết, dưới mắt trái có một vết bớt đỏ hình đóa hoa. Nhuyễn quý phi vừa mất, Hoàng thượng lập tức hạ thánh chỉ, muốn ta và nàng cùng ngày hạ táng. Phụ thân tham lam quyền thế, mẫu thân thiên vị thứ muội, liền đưa ta tiến cung. Trên đường, ta nhảy khỏi xe ngựa, một mạch chạy tới Tước Tinh Lâu. “Vân gia Văn Cẩn, hôm nay ngộ ra thiên cơ, khẩn cầu Quốc sư thu ta làm đồ đệ!”

Buông Tay Lặng Sóng Chồng tôi vừa khỏi Covid-19, tôi lại sốt cao 39,5 độ. Hộp thuốc Ibuprofen trong nhà đã bị gửi hết cho chị dâu anh ấy. Tôi lập tức lấy lại gói hàng từ bưu điện và chuyển vào ở khách sạn năm sao. Ai nói ở khách sạn thì không tính là đón Tết chứ? Muốn chơi thì chơi, muốn ăn thì ăn, thật sự thoải mái vô cùng!

Trong cuộc họp, tôi nhắn tin cho bạn thân:“Sếp ngầu quá, ngực to thật, đúng chuẩn để nuôi con, làm ‘bố mẹ’ của bọn trẻ.”Không ngờ lại gửi nhầm vào màn hình chiếu mà sếp đang nhìn.Trên bục, sếp cứng đơ mặt.“Lâm Miên, họp xong vào văn phòng tôi kiểm điểm.”“Những gì không nên nhìn thì đừng nhìn.”Cuối cùng, sếp đỏ mặt ôm tôi vào lòng.“Miên Miên, nhẹ thôi.”

Trả Giá Chồng tôi và mẹ chồng có mối quan hệ vô cùng thân thiết, thường xuyên ôm ấp trước mặt tôi. Trong thời gian chuẩn bị mang thai, tôi phát hiện dưới gối của anh ấy có một hộp thuốc. Thuốc tránh thai dành cho nữ giới. Không những vậy, tôi còn tình cờ biết được: anh ấy và mẹ chồng không hề có quan hệ huyết thống.

Sau tai nạn xe, người đầu tiên chạy đến bệnh viện là Tống Kỳ.Tôi nhào vào lòng anh ấy, ấm ức làm nũng.“Chồng ơi, em sợ lắm.”Cơ thể Tống Kỳ khẽ run lên.Anh ôm chặt lấy eo tôi, giọng trầm ấm an ủi.“Không sao, anh ở đây.”Tống Kỳ đưa tôi về nhà.Nhưng dần dần, tôi cảm thấy có gì đó sai sai.Tại sao trong nhà không có quần áo của tôi?Tại sao dì giúp việc không biết tôi thích ăn gì?Tại sao căn phòng không phải phong cách tôi yêu thích?Và quan trọng nhất là… chồng tôi có bụng tám múi, tại sao không cho tôi ngủ chung?

Ánh Sáng Đời Em Tôi và Lăng Tiêu kết hôn chưa đầy nửa năm, thì cô thanh mai trúc mã của anh ta trở thành góa phụ. Lăng Tiêu ngày ngày bên cạnh cô ta, cùng nhau đi sớm về khuya. Vì cô ta và đứa con mà lo trước lo sau, chăm sóc tận tình chu đáo. Còn tôi, người vợ được cưới hỏi đường đường chính chính, lại bị gạt sang một bên, chẳng khác nào người vô hình. Tôi ở lại căn phòng tân hôn trống rỗng, chịu đựng sự dày vò và mỏi mòn chờ đợi. Chờ lâu rồi, cũng mệt mỏi rồi. Tôi không muốn đợi nữa. Đời người chỉ có một lần, không thể lãng phí vào việc chờ đợi một kẻ bạc tình.

Ai Sẽ Thích Một Người Bình Đạm Như Cúc*? (*) Bình đạm như cúc: Câu đầy đủ là 落花无言,人淡如菊 (Lạc hoa vô ngôn, nhân đạm như cúc), ý chỉ người yêu thích sự đơn giản, không danh vọng tiền tài, không có mưu cầu cao đối với cuộc sống, thích sự bình yên lặng lẽ nhưng nội tâm kiên cường bất khuất. Mẹ tôi bình đạm như cúc, còn ba tôi lại tính toán chi li. Kiếp trước lúc họ ly hôn, tôi theo bản năng đi theo mẹ. Kết quả, căn phòng sinh hoạt từ nhỏ đến lớn bị cả nhà cậu tôi chiếm giữ. Tất cả phí nuôi dưỡng hàng tháng ba tôi gửi đến đều trở thành tiền đánh bạc của cậu tôi và khoản tiêu xài vào trò chơi của em họ tôi. Cả quá trình mẹ tôi đều tỏ vẻ thờ ơ. Đến khi mợ từ chối cho tôi vào đại học và muốn bán tôi để hoán đổi thân phận thay em họ, tôi đã tuyệt vọng van xin mẹ giúp đỡ. Nhưng vẻ mặt mẹ tôi lại bình thản: “Đều là người một nhà, đừng học theo thói tính toán chi li của ba con.” Cuối cùng, tôi chết dưới gậy của tên đàn ông bạo lực gia đình bị bại não kia. Khi mở mắt ra lần nữa, tôi quay về thời điểm ba mẹ tôi ly hôn.

Tôi uống say và làm loạn trên mạng xã hội.【Cuối kỳ mà trượt môn, tôi sẽ pha trà khổ qua cho Giáo sư Giang.】Giáo sư Giang bình luận: 【Trà khổ qua của tôi chỉ có vợ tôi mới đụng tới.】Tôi điên cuồng trả lời: 【Thầy chưa kết hôn mà, tôi giúp thầy một chút.】Giáo sư Giang trả lời một chữ: 【Được.】Rồi ai đó chụp màn hình đăng lên confessionTiêu đề là: 【”Vàng thợ mỏ không đào được tinh khiết như cô này pha trà khổ qua cho Giáo sư”】2 nghìn người thích, 【Giang Dự Sơ】 đã thích.Haha.Tôi không muốn sống nữa.

Sau khi trở thành vợ của thiếu gia xã hội đen, để tự bảo vệ mình, tôi giả vờ làm người câm điếc.Kết quả là anh ấy thực sự nghĩ tôi không nghe được, cả ngày cứ than phiền bên tai tôi:“Em làm cái biểu cảm như ăn phải phân khi tôi hôn em là ý gì? Ghét lắm à? Ghét thì lần sau tôi còn hôn nữa, hôn mạnh hơn!”“Hôm qua em lại nói chuyện với thằng Tiểu Triệu ngoài cổng, mai tôi sẽ chuyển nó đi.”“Còn nữa, em có thể cười với tôi nhiều hơn không? Nhìn con chó đất trong nhà còn vui mừng khi gặp tôi hơn em. Tiếp tục thế này là tôi sẽ xử lý em thật đấy.”…Thế là tôi dựa vào việc anh ấy không hiểu ngôn ngữ ký hiệu để phản pháo lại không thương tiếc.Cho đến khi anh ấy âm thầm mời thầy học lén ngôn ngữ ký hiệu, chuyện tôi giả điếc bị lộ tẩy hoàn toàn.Sau bữa tối, anh ấy ngậm điếu thuốc, vẻ mặt âm u chắn trước mặt tôi, tháo chiếc máy trợ thính của tôi ra, cúi sát người cười khẽ:“Dám lừa tôi à? Xong đời em rồi. Lần này tôi xử em thật đây.”

Tôi Là Ai Trong Gia Đình Này? Bố mẹ tôi là những bậc thầy PUA bẩm sinh. Về điểm số, họ bắt tôi phải so với đám sinh viên ở Thanh Hoa và Bắc Đại. Về ăn mặc, họ bảo tôi nên nhìn vào mấy bạn học nghèo mà học tập. Nói năng thì toàn chọn lời khó nghe nhất mà nói. Sau 25 năm bị kiểm soát, cuối cùng tôi cũng “tốt nghiệp” khỏi trường đời này. “Vì sao bố mẹ người ta trợ cấp cho con cái tháng nào cũng sáu nghìn bảy, còn hai người chỉ biết lấy dưa hấu già quét sơn xanh mà tô vẽ thôi hả?” “Tôi sống trên đời này chẳng phải vì hai người sao? Không thể giúp tôi ngẩng mặt lên được à?”

Hoa Tàn Máu Lệ Khi ta tìm thấy tiểu thư ở bãi tha ma, cơ thể của nàng đã bị nữ xuyên không chiếm đoạt. Nữ xuyên không hứa rằng sẽ giúp tiểu thư báo thù, nhưng khi vào được phủ Tể tướng, nàng lại tha thứ cho tất cả những kẻ đã làm hại tiểu thư: “Tể tướng phụ thân trước đây không cố ý hại chết thân mẫu của tiểu thư nhà ngươi, nên tha thứ cho ông ấy đi.” “Chủ mẫu ngày ngày tặng ta cao hương phấn thơm, cho ta ăn sơn hào hải vị, quả thực không giống người cay nghiệt như tiểu thư nhà ngươi từng nói.” “Trương lang đối xử với ta rất tốt, hắn lãng tử quay đầu, cũng thật khó có được. Chắc chắn là do tiểu thư nhà ngươi trước đây hay ghen tuông quá thôi!” Nữ xuyên không được mọi người yêu quý, được cưng chiều, ăn ngon mặc đẹp, nhưng lại bỏ qua mối thù của tiểu thư, đắc ý nói: “Là tiểu thư nhà ngươi đáng ghét, bị mọi người chán ghét nên mới bị hại, cũng là đáng đời! Ngươi xem, ta thay nàng sống, mọi người đều yêu mến ta, đến cả Thái tử điện hạ cũng thích ta! Hiện tại, ta chính là trung tâm của mọi người, là bảo bối được cưng chiều nhất!” Nhưng nàng không biết, công chúa trong cung cách đây không lâu bị bỏng nặng trong một trận hỏa hoạn, cần một làn da hoàn hảo của mỹ nhân để hóa trang. Tiểu thư trước đây chịu cảnh ngược đãi, thân hình gầy gò, làn da khô ráp. Hiện tại, những kẻ đó cưng chiều nàng, chỉ để dưỡng cho làn da trở nên hoàn mỹ, căng mịn. Bây giờ, làn da của nàng đã được chăm sóc rất khá, rất bóng loáng.