Hài Hước

Đám cưới của tôi và trúc mã, kẻ thù không đội trời chung lại diện bộ đồ cao cấp cả trăm vạn để đến gây chú ý.Tôi liếc mắt đá kháy anh ta:“Sao đây, có người mà anh thích trong đám cưới của tôi à? Chi mạnh tay dát vàng lên mặt như vậy là muốn khoe với ai?”Anh ta liếc tôi một cái, nhếch môi nói:“Tiền nhiều nên không biết làm gì cho hết.”Cuối cùng, trúc mã của tôi bỏ trốn, còn kẻ thù lại thế chỗ anh ấy, tổ chức đám cưới với tôi.Đêm tân hôn, nhìn căn hộ sang chảnh đến lóa mắt nhưng chỉ có một chiếc giường duy nhất của anh ta, tôi ngạc nhiên đến độ ngơ ngác:“Lục Hoài, sao phòng khách nhà anh không có giường?”Anh ta bình thản giải thích:“Không đủ tiền, nhà tôi chỉ có điều kiện như thế thôi.”

Tôi xuyên không thành cô vợ cũ độc ác của nam chính.Tôi ép anh ta đi làm việc nặng ở công trường, còn sau khi anh ta bị tai nạn xe, tôi lại cuỗm hết tiền bồi thường rồi bỏ chạy theo người giàu.Sau này, anh ta khôi phục trí nhớ và trở thành thiếu gia của một gia tộc giàu có hàng đầu.Tôi lại lao vào, muốn tái hôn với anh ta.“Chỉ có liệu pháp kích thích mới giúp anh phục hồi trí nhớ, anh yêu, anh có hiểu lòng em không?”

Tôi có một chiếc gối ôm hình cơ bụng, mỗi tối phải vừa sờ vừa ôm thì mới ngủ ngon được.Một đêm nọ, tôi dậy đi vệ sinh, mơ màng đi nhầm vào phòng con trai của chủ nhà.Lên giường theo thói quen vén áo gối ôm lên rồi cứ thế mà xoa đi xoa lại.Đột nhiên, trên đầu vang lên một giọng nói khàn khàn:“Sờ đủ chưa? Tôi sắp có phản ứng rồi đấy.”

Sau Khi Xuyên Sách Ta Thành Tứ Công Chúa Ta xuyên sách rồi bị phụ vương nghe được tiếng lòng. Tỷ tỷ tiện nghi ngã xuống đất, khóc lóc thảm thiết: “Phụ vương, người đừng trách tứ muội, là Lạc Lạc không cẩn thận tự ngã thôi.” “Con chỉ bị trầy xước chút thôi, không sao đâu.” “Tứ muội còn nhỏ, muội… muội ấy không có ý xấu đâu.” Nàng ta câu nào cũng như có vẻ đang nói thay ta nhưng thực chất từng câu thốt ra đều đang đổ nước bẩn lên đầu ta. Ta dựng đôi mày liễu, đôi mắt đẹp như lửa. Vừa định mắng, bỗng nhớ ra thân phận hiện tại của ta là tứ công chúa tính tình trầm tĩnh. Vì vậy, ta chỉ có thể nhẹ giọng nói: “Con không đẩy tỷ ấy.” [Kẻ ti tiện, dám vu khống bổn công chúa!] Phụ vương cau mày, quay đầu nhìn ta. [Phụ vương nhìn ta làm gì? Chẳng lẽ ông ấy lại tin lời ma quỷ của Tang Lạc Lạc sao?] [Không thể nào? Không thể nào? Thế mà lại không tin lời nữ nhi ruột thịt của mình sao?] Tang Lạc Lạc vẫn còn khóc trên mặt đất, thái giám bên cạnh phụ vương thấy vậy, vội vàng đỡ nàng ta dậy. [Thế gian này, kẻ yếu thì có lý… Biết thế, ta cũng nằm lăn ra đất khóc.] Phụ vương đứng ngược sáng, sắc mặt tối tăm không rõ, ông khẽ gọi ta một tiếng: “Khánh Nhi.” [Hay là giả vờ ngất đi, nếu không lại phải bị phạt chép sách.] Cùng với tiếng “Tứ công chúa.” the thé của thái giám, ta trợn trắng mắt, ngã xuống đất.

Có một cô gái kỳ lạ xuất hiện bên cạnh thanh mai trúc mã của tôi, đối với anh ân cần hỏi han và chăm sóc vô cùng chu đáo.Tôi lòng tốt nhắc nhở cô ấy:“Anh ta không bình thường đâu, tin tôi đi, cô dính dáng đến anh ta thì sẽ chẳng có kết cục tốt đẹp gì.”Cô gái ấy tỏa ra ánh hào quang chói mắt, vẻ mặt đầy chính trực, che chắn cho trúc mã phía sau lưng:“Tôi không cho phép cô nói như vậy! Anh Thụy là một người rất tốt! Cô căn bản không hiểu anh ấy.”Tôi không nhịn được đưa tay lên đỡ trán:“Cô là người từ Nhà thờ Đức Bà Paris bước ra đấy à?Cô nói anh ta là người tốt, ngay cả bản thân anh ta còn chẳng tin.”Cô gái ấy tức giận lườm tôi một cái rồi kéo trúc mã đi mất.Ở góc rẽ, trúc mã quay đầu lại, đưa ngón tay lên môi, dùng ánh mắt khiêu khích nhìn tôi.“Đúng là có bệnh.”Tôi chửi thầm.

Sát Thủ Có Đạo Đức Là một sát thủ chuyên nghiệp, luôn tuân thủ đạo đức nghề nghiệp, ta nhận mệnh lệnh của Nhiếp chính vương, mang theo đao lẻn vào hoàng cung, chuẩn bị lấy mạng của cẩu hoàng đế. Ngày đầu tiên trà trộn vào cung với thân phận hoàng hậu, thạch tín ta giấu dưới móng tay liền bị hoàng đế phát hiện. Hắn nhếch môi cười khinh bỉ: “Nhiếp chính vương đã bồi dưỡng ngươi nhiều năm, vậy mà chỉ dạy được vài trò vặt vãnh thế này thôi sao?” Suốt hai năm, ta liên tục tìm cách ám sát hắn, nhưng trận nào cũng thua thảm. Điều duy nhất mà ta chắc chắn là: sớm muộn gì ta cũng sẽ chết mà thôi.

Trước khi kết hôn, anh ấy vẻ mặt đầy khó chịu nói với tôi: “ sau khi cưới, chúng ta sẽ không can thiệp vào cuộc sống của nhau.”Tôi mỉm cười nâng ly: “Nghe cũng ổn đấy.”Kể từ đó, hôn nhân trở thành một cuộc đấu trí, ai nghiêm túc trước thì sẽ thua.Về sau, vào ngày sinh nhật tôi, anh hạ ánh mắt xuống, giọng điệu đầy năn nỉ:“Anh chịu thua rồi, đừng chơi nữa, được không?”

Trong nhà có một ông chồng bá đạo chỉ để ngắm chứ không được chạm vào.Trên WeChat thì có một bé cún con chỉ để trêu đùa chứ không thể hôn tới.Nhà nào có tiểu thư danh giá mà lại thành giống như tôi thế này.Phiền quá đi~Phiền đến nỗi tôi cầm điện thoại lên nhắn tin cho bé cún con.“Em yêu, yêu em nhất, đợi chị trộm được tiền của chồng sẽ nuôi em nhé~”Nhắn xong, tôi đầy tội lỗi liếc nhìn về phía Bạch Xuyên.Anh ấy đang nhìn điện thoại, vẻ mặt xuân tình phơi phới, thậm chí tai còn hơi ửng đỏ.

Việc tôi theo dõi hành tung của “thái tử Bắc Kinh” đã bị mẹ anh ta phát hiện.Bà không chỉ không truy cứu, mà còn bỏ ra năm triệu để thuê tôi giám sát anh ta.Bà yêu cầu tôi phải báo cáo mọi chi tiết về anh ta cho bà.Mỗi ngày tôi đều nhắn tin cho bà ấy:“Con trai bà trưa nay ăn mì xào Tân Cương.”“Con trai bà đang xem SpongeBob trong giờ học.”“Con trai bà tắm xong rồi, đang quấn khăn đứng ngoài ban công hóng gió.”“Con trai bà đã ở trong nhà vệ sinh hơn một tiếng, nghi ngờ bị táo bón, khuyên nên ăn nhiều rau xanh.”……Sau đó “thái tử” phát hiện tôi, cười lạnh một tiếng:“Nhà vệ sinh không chỉ có mỗi công dụng này đâu.Em có muốn biết không?”

Em trai tôi bị lừa tiền, bố nhập viện, đột nhiên có một ông lão tìm tôi nói: “Năm mươi triệu, cưới không”Nhìn vào hợp đồng ghi rõ một tháng năm mươi triệu, tôi đã đồng ý cưới, ai ngờ người tôi cưới là cháu trai trưởng của ông.Vừa bước vào phòng bệnh, tôi nghe thấy một giọng nói kim loại: “Ký chủ, đối tượng nhiệm vụ đã đến, nhiệm vụ đầu tiên là để cô ấy hôn và đánh thức ký chủ dậy.”Tôi: ?Ai đang nói chuyện vậy?Giây tiếp theo, một giọng nói trong trẻo nhưng đầy tức giận vang lên: “Bộ cậu bị điên à, tôi đang hôn mê mà!”Tôi: ???

Chồng Ơi Chồng À Chồng tôi không hài lòng với cuộc hôn nhân liên minh này, ba năm cưới nhau chưa từng gặp mặt tôi lần nào. Hôm đó hắn trúng thuốc kích thích, trợ lý hắn gọi tôi tới giúp. Xong việc. Hắn không nhận ra tôi là vợ hợp pháp, còn chuyển cho tôi năm trăm nghìn tệ coi như bồi thường. Mắt tôi sáng lên, cảm giác như tìm được bí quyết phát tài. Tôi bắt đầu dốc hết tâm sức quyến rũ hắn. Cho đến khi hắn quyết định nuôi tôi như chim hoàng yến trong lồng. Hắn nói: “Đừng bao giờ yêu tôi, tôi sẽ không yêu em, càng không thể cưới em.” Rồi giữ lấy tay tôi đang cởi áo choàng tắm của hắn: “Đợi đã, để tôi đi ly hôn cái đã.” Giây tiếp theo, hắn bấm số gọi vào điện thoại tôi.

Đỉnh lưu ảnh đế và bạn gái thần bí của anh ta đang hôn nhau dưới lầu, tôi vội chạy xuống hóng chuyện.Ngày hôm sau, hot search nổ tung, tôi bị hiểu nhầm thành bạn gái của đỉnh lưu.Bị biến thành bia ngắm, fan của anh ấy đuổi theo chửi tôi suốt ba con phố, suýt nữa thì lôi tôi ra “xử đẹp”.Thái tử gia của giới giải trí tức điên đăng bài đính chính: “Má nó, đó là vợ tôi! Cô ấy chỉ là một bà bầu mê hóng hớt thôi!”Tôi vừa khóc vừa ôm chặt lấy đùi thái tử gia.Hu hu…Mọi người ơi, ai hiểu được không, chỉ hóng hớt thôi mà suýt mất mạng!

Chơi game bị chế giễu, tôi dùng acc phụ bám riết đến khi cưa đổ đối phương.Đến ngày hẹn gặp ngoài đời, tôi cố tình mất liên lạc.Cuối cùng, hắn hoảng loạn nhắn tin:“Sao không trả lời anh vậy, bé con?”Tôi cười lạnh, gõ chữ:“Còn nhớ sáng ngày 12 tháng 11 năm 2023, lúc anh chơi squad PUBG, giết tôi xong còn nhảy nhót bắn vào hộp x/á/c rồi cười nhạo không?”“Đồ hề, thật sự nghĩ có người thích loại vô duyên như anh à?”Phục thù thành công, tôi chặn luôn.Sau này, tôi xem livestream game.Truyền thuyết bất bại V Thần đeo kính râm, không còn kiểu chơi tàn sát nữa.Suốt trận, hắn chỉ đuổi theo kẻ địch, g/iết xong còn xin lỗi lia lịa.Phỏng vấn sau trận, có người hỏi sao đổi phong cách đột ngột vậy.Sau kính râm, hai hàng nước mắt rơi xuống.Giọng hắn nghẹn lại:“Cô ấy nói tôi vô duyên…”

Ba năm sau khi trở thành “chim hoàng yến” của thái tử gia trứ danh ở giới thượng lưu Bắc Kinh, tôi phát hiện mình mang thai.Người ta nói thái tử gia cao ngạo, lạnh lùng, không bao giờ dung túng một “chim hoàng yến” mang theo đứa trẻ.Vì thế, tôi vội vàng thu dọn mọi thứ, ôm bụng bỏ trốn ngay trong đêm.Anh ta điên cuồng lật tung cả kinh thành, nhưng không tìm được tôi.Khi buộc phải quay lại quê hương, thái tử gia bỗng xuất hiện trước mặt tôi.Anh bóp chặt cổ tôi, lạnh giọng hỏi: “Hứa Tri Hạ, cô còn biết đường quay về sao?”Con gái tôi vui vẻ chạy đến ôm chặt lấy chân anh:“Mẹ ơi, đây chính là bố mà con đã tự tìm cho mình!”Con gái ngoan của mẹ, sao con lại mang bố ruột của mình về đây thế này?

Tôi Làm Mẹ Kế Trong Truyện Tổng Tài Bá Đạo Tôi bị ràng buộc với hệ thống nuôi con, nhiệm vụ của hệ thống là phải nuôi một nhóc con âm u, điên điên khùng khùng thành một trai lớn vui vẻ, lạc quan. Chiến lược hoàn thành xong sẽ nhận được ngay 5 trăm vạn (~17,5 tỷ). Tôi vui vẻ nhận lời. Nhưng ai ngờ, sau khi xuyên sách… Nhóc con ngoan ngoãn, hơi điên hơi u ám của tôi, lại biến thành thái tử gia của giới nhà giàu Bắc Kinh?! Mà giờ phút này, thái tử gia ấy đang đè tôi trên nắp quan tài của ba hắn. Đôi mắt đỏ ngầu, giọng khàn khàn: “Mẹ nhỏ, con đói.” Tôi: ??? Hệ thống nuôi con, có chuyện gì vậy hả?? Hệ thống: 【Mẹ nhỏ cũng là mẹ.】 【Cô nói xem, nam chính có đủ âm u, có đủ điên khùng chưa?】

Tôi theo trend lấy ảnh của mình cho AI tạo một bức ảnh mẹ con rồi đăng lên story.Người chồng Tổng tài bí mật của tôi thấy vậy, lập tức đăng Weibo: 【Vợ tôi và người yêu cũ có một đứa con riêng khoảng 2 tuổi, tôi có nên rộng lượng chấp nhận không?】Kết quả, người yêu cũ – tân ảnh đế cũng nhảy vào góp vui: 【Bạn gái cũ sinh cho tôi một cô con gái đáng yêu, tôi chính thức lên chức bố, mọi người để lại bình luận, tôi chọn 10 fan tặng xe ăn mừng.】Cư dân mạng nổ tung:【Hai người này cùng lúc đăng Weibo, đừng nói vợ của tổng tài Lục chính là người yêu cũ của ảnh đế nhé?】【Ủng hộ tổng tài Lục ly hôn.】【Ủng hộ ảnh đế tái hợp với tình cũ.】Tối hôm đó, tổng tài lạnh lùng rơi nước mắt trên livestream, nghẹn ngào nói: “Tôi không ly hôn đâu, cùng lắm đón đứa bé về, ba chúng ta sống tốt với nhau còn hơn tất cả.”

Vị hôn phu Lâm Dương được nhân viên phục vụ buổi tiệc dìu vào phòng.Tôi đột nhiên bừng tỉnh.Hóa ra tôi chỉ là một nhân vật phụ trong một cuốn tiểu thuyết cẩu huyết về chuyện ép cưới, mang thai, và chạy trốn.Hai người vừa bước vào phòng mới là nhân vật chính.Rượu đã bị hạ thuốc, tối nay họ sẽ có một màn cuồng nhiệt trên giường.Sau đó lại vì sai lầm mà lặp lại lần hai, lần ba… Cuối cùng thành thói quen, rồi thành bản năng.Bắt đầu một mối tình tay ba đầy drama: người chạy, người đuổi, còn tôi thì cầm d/ao lao theo như điên.Tất nhiên, tôi thảm bại.Bại không còn mảnh giáp, đến mức không thể cứu vãn.Nghĩ đến cái c/h/ết thảm khốc của mình… lần này tôi quyết định chạy trước!Nhưng chưa kịp thoát khỏi khách sạn, tôi đã bị người ta tóm và ném vào xe.Lâm Dương, người đáng lẽ phải đang cùng nữ chính kia làm chuyện ấy trên lầu, đè lên tôi như một ngọn núi, hơi thở khó nhọc:“Vợ ơi, anh khó chịu quá, giúp anh với.”

Bạn cùng phòng của tôi đang mập mờ với nam thần.Tôi và một “quân sư tình yêu” bên phía đối thủ đang phải căng não suy nghĩ, CPU trong đầu gần như cháy hết.Cho đến khi hai bên bạn bè thân tín quyết định hẹn gặp ăn cơm.Vừa gặp mặt, quân sư của đối phương đã lạnh lùng cười mỉa:“Chính là cậu yêu cầu bạn tôi phải biết ba môn phối hợp?”Tôi cắn răng, cũng không chịu thua:“Vậy cậu dựa vào đâu mà yêu cầu bạn tôi phải biết thêu hoa trên giấy?”