Hào Môn
Thiên Kim Giả Trong Nhà Tôi Con gái của bảo mẫu đến nhà tôi ở nhờ trong kỳ nghỉ hè Bố mẹ tôi vì nể tình bảo mẫu nên đối xử với cô ấy rất tốt, quan tâm hết mực. Cô ấy dần hòa nhập vào gia đình tôi, siêng năng, hiểu chuyện, miệng ngọt, tính tình cởi mở. Cô ấy thường xuyên nhờ tài xế nhà tôi đưa đi gặp bạn bè, bố mẹ tôi cũng vui vẻ đồng ý. Cho đến một ngày, tôi tan làm sớm, vô tình nghe thấy cô ấy ngọt ngào làm nũng với mẹ tôi: “Dì ơi, dù sao chị Băng Băng cũng chọn không sinh con mà.” “Chi bằng dì nhận con làm con gái nuôi đi, sau này con cưới anh họ của con, con của bọn con cũng coi như là người trong nhà, chẳng phải là quá tốt sao? Dì có cháu bế, gia đình càng thêm gắn kết!”
Vở Kịch Của Thiên Kim Thật! Khi người giàu nhất nói rằng tôi mới là thiên kim thật, mẹ nuôi cùng cả nhà đang ác ý đánh đập tôi. Tôi từ chối theo ông ấy về nhà. “Ba mẹ nuôi vì thiên vị em trai nên mới đánh con.” “Nếu các người cũng thiên vị em gái giả của con thì sao?” “Con không muốn bị đánh nữa.” Chỉ ba câu nói, sự áy náy của người giàu nhất đã lên đến đỉnh điểm. Tôi cười, vở kịch mà tôi chuẩn bị bấy lâu cuối cùng cũng sắp bắt đầu.
Thoát Khỏi Cốt Truyện Máu Chó Người giàu nhất tìm đến và nói rằng tôi chính là thiên kim tiểu thư thật sự của gia đình ông, yêu cầu tôi quay về thừa kế gia tài nghìn tỷ. Tôi trả lời: “Không, tôi đã thi đỗ công chức, phải ở nơi tận cùng vũ trụ để phục vụ nhân dân.” Người cha tỷ phú vô cùng cảm động, ngay trong đêm đã đăng ký mười công ty tại huyện của tôi, giúp đơn vị tôi hoàn thành vượt mức chỉ tiêu thu hút đầu tư. Lãnh đạo cười tươi không khép miệng được: “Đồng chí Tiểu Phương có triển vọng đấy, cố gắng làm tốt nhé.”
Bạn Gái Trà Xanh Của Em Trai Em trai dẫn về một cô gái “trà xanh”, vì cô ta mà còn định chuyển nhượng cả căn nhà của ân nhân cứu mạng. Tôi xoay người, rút giấy chứng nhận con nuôi ra, từng chữ từng câu nói rõ với cậu ta: “Lâm Hàng, cậu chẳng qua chỉ là một đứa trẻ được nhận nuôi!” “Nhà họ Lâm không cần một người vong ân bội nghĩa như cậu!”
Bụi Trần Lắng Đọng Vị hôn phu của tôi cầu hôn chị gái tôi. Mọi người đều nghĩ tôi sẽ làm loạn. Ngay cả chị ấy cũng khuyên tôi nên nhường chị em một chút. Nhưng không ai ngờ, tôi bình thản chúc phúc cho họ. Thậm chí còn công bố hôn sự giữa tôi và thái tử giới hào môn, Thẩm Vọng. Xin lỗi nhé. Từ giờ, tôi không diễn phim ngược tâm nữa, mà đổi sang kịch bản nữ chính sảng văn.
Hào Môn Tranh Đấu Kỷ niệm tám năm ngày cưới, tôi tự tay chuẩn bị một bàn đầy thức ăn, từ lúc trời vừa sáng đợi đến khi đêm buông, rồi từ đêm đợi đến sáng. Ngôn Nghiêm vẫn không quay về. Tôi gọi điện chất vấn, anh còn chưa kịp trả lời, con trai đã giành lời nói trước. “Ba ơi, canh của dì đã nấu xong rồi, ba mau qua đây đi.” “Má con ở đâu cũng không bằng dì, ba mau ly hôn với má đi, để dì làm má của con nhé.” Ngôn Nghiêm không nói gì, anh ngầm chấp thuận. Tôi thành toàn cho các người.
Tham Hống Vô tình xuyên không đến bảy năm sau. Tôi phát hiện nam thần trường học, người luôn ghét bỏ tôi, đã trở thành chồng tôi, lại còn mỗi ngày quấn lấy tôi không rời. Vậy nên, sau khi trở về hiện tại, tôi lập tức chạy đến tỏ tình với anh. Tuy nhiên, nam thần khi còn là thiếu niên lại nhìn vết hôn rõ ràng trên cổ tôi, giọng điệu lạnh lùng: “Đã có bạn trai rồi thì đừng đến quấy rầy tôi.” Tôi không thể giải thích nổi, đành quay người định rời đi. Nhưng anh lại nắm lấy tay tôi, ánh mắt đau đớn: “Không phải em muốn tôi làm tình nhân trong bóng tối của em sao?” “Em dỗ dành tôi thêm vài câu, có khi tôi sẽ đồng ý.”
Trò Chơi Cuối [Truyện rấc điêng nhưng cũng cực kỳ thú vị, tam quan của nhân vật không đại diện cho tam quan của editor. Xicamon.] Vào ngày đám cưới của tôi và Cố Tổng, Omega mà anh ta nuôi tìm đến, đôi mắt đẫm lệ cầu xin tôi buông tay. Cậu ấy nói sau này tôi làm vợ, cậu ấy làm thiếp, cậu ấy là khách sạn còn tôi là gia đình. Cậu ấy không cầu danh phận, chỉ cầu được ở bên cạnh Alpha mà cậu ấy yêu thương đã lâu. Tôi lau nước mắt cho cậu ấy, ghé sát tai thì thầm đầy mờ ám: “Cố Hạo Sâm có hơn mười người tình nhỏ.” “Em có muốn cân nhắc đến với tôi không? Tôi cũng là Alpha, hơn nữa chỉ yêu đương một đối một.”
Quỷ Mượn Thọ Anh trai tôi đã cùng chị dâu về quê để dâng hương và mừng thọ cho cụ bà. Cụ bà trăm tuổi đã đưa cho anh tôi một phong bao lì xì. Nhưng khi mở ra, anh phát hiện bên trong là một xấp tiền âm phủ cùng một lọn tóc trắng. Cha mẹ chị dâu vội vàng giải thích rằng cụ bà đã già lú lẫn, nhầm lẫn đặt nhầm tiền thật thành tiền âm phủ. Lọn tóc trắng chỉ mang ý nghĩa chúc “bách niên giai lão”. Thế nhưng, sau khi trở về, anh tôi đột nhiên ngã quỵ và phải nhập viện.
Lỡ Yêu Bố Của Người Yêu Cũ Bạn trai nói ba anh ấy không thích tôi, rồi đột ngột chia tay tôi. Tôi uống say rồi đi cầu xin quay lại. Sáng tỉnh dậy, bên cạnh tôi là ba anh ấy. Dưới sàn còn có một chiếc tất da và vài cái bao bì bị xé nát. Người đàn ông mở mắt, nhìn tôi như đang thẩm vấn phạm nhân. “Nhớ mình nói gì tối qua không?” “Tôi nói gì?” “Em nói: ‘con nợ cha trả là chuyện đương nhiên”.” Trời ơi! Sao tôi lại có thể gây ra chuyện lớn như vậy chứ?
Lời Tỏ Tình Muộn Màng Thời điểm tôi khốn cùng nhất, Hạ Vấn Tân đã cưới tôi. Mọi người đều đồn rằng anh chỉ cưới tôi để làm trái ý em gái tôi. Nhưng sau khi anh qua đời trong một tai nạn xe, anh lại để lại toàn bộ di sản cho tôi. Và một chiếc máy ghi âm. Nhẹ nhàng bật lên, giọng nói khàn khàn của anh vang lên — Anh nói: “Tống Đường Âm, em có thể thích anh một chút được không?” Nhiều năm sau, tôi mới dần hiểu được tình yêu mãnh liệt và vĩ đại mà anh che giấu dưới vẻ lạnh lùng, xa cách. Lần nữa mở mắt ra, tôi đã trùng sinh. Mẹ nuôi nắm tay tôi, dịu dàng nói: “A Âm, con đi thay em gái con ngồi tù có được không?”
Tam Ca Tự Diễn Chồng tôi – người đàn ông lạnh lùng, c ấ m d ục, gần đây có chút kỳ lạ. Ra ngoài cùng tôi thì phải che kín từ đầu đến chân, chuông cửa vừa vang lên đã lập tức chui tọt vào tủ quần áo, ngày nào cũng nghiến răng nghiến lợi nhìn chằm chằm vào chiếc nhẫn cưới trên tay tôi. Cho đến một ngày, tôi vô tình phát hiện trong điện thoại anh ấy có một bản ghi chú được đặt mật khẩu: “Ngủ một giấc tỉnh dậy, tôi từ năm mười tám tuổi xuyên tới năm hai mươi tám tuổi.” “Tin tốt là: tôi thật sự ở bên cô gái mình đã thầm yêu nhiều năm.” “Tin xấu là: trong nhà không có ảnh cưới, tôi không đeo nhẫn cưới, đồ vest trong tủ cũng không phải cỡ của tôi.” “…Xong rồi, tôi là kẻ thứ ba.” Tôi: Hả??
Duyên Ngộ An Ninh Tôi đã làm thư ký cho Lục Tùy suốt bảy năm, và làm người tình trong bóng tối của anh ta chín năm. Đến một ngày nào đó khi tôi 29 tuổi, tỉnh dậy trên giường anh, anh dặn dò tôi: “Tháng Tư, hãy để trống lịch cho anh dùng để kết hôn.” Tôi sững sờ tại chỗ, mắt đỏ hoe. Anh lại bật cười: “Em không nghĩ rằng anh định kết hôn với em chứ?” Tôi hỏi anh: “Vậy… em là gì trong mắt anh?” Anh ôm tôi vào lòng, vỗ về: “Em cũng hiểu Lục gia là hạng người gì rồi, vào nhà anh sẽ không tránh được việc bị làm khó dễ, chịu ấm ức. Giữ em bên ngoài vẫn thoải mái hơn, cũng là để bảo vệ em.” “Nghe lời đi, đây chỉ là một cuộc hôn nhân thương mại, không ảnh hưởng đến chúng ta. Anh vẫn yêu em nhất.” Nhưng chính khoảnh khắc đó, tôi đột nhiên nhận ra rằng mình không còn yêu anh nữa.
Phương Vân Cẩm Ngày đính hôn, em gái kế vì muốn cướp vị hôn phu của tôi, không ngần ngại phát đoạn clip giường chiếu của mình với anh ta lên màn hình lớn, chỉ để ép tôi chia tay. Tôi nhìn cô ta và người đàn ông đứng bên cạnh, khẽ nhếch môi: “Con gái riêng và thiếu gia giả, đúng là trời sinh một cặp.”
Kiếp Này Chẳng Gặp Người Năm thứ hai sau khi ly hôn với Triệu Kinh Tầm, tôi lại một lần nữa gặp anh ta. Anh ta ôm eo tình nhân mới, mỉm cười đưa tôi một tấm thiệp cưới. “Diện Hà, tôi sắp kết hôn lần hai, đứa con mà cô sinh hãy mang đi đi.” “Mẹ tôi không thích một người con dâu như cô, tất nhiên cũng không thích đứa trẻ do cô sinh ra.” Tôi sững sờ rất lâu, sau đó quay lại biệt thự nhà họ Triệu. Nhưng trong góc tối, anh ta lại bắt lấy tôi. “Đã quay về rồi thì tôi sẽ không để em đi nữa đâu, vợ à.” “Một đứa con không giữ chân được em, vậy thì sinh thêm một đứa nữa.”
Thật Giả Tình Thâm Con gái ruột bị bắt cóc suốt 17 năm cuối cùng đã được đưa trở về nhà. Mẹ ôm chặt lấy cô ấy vào lòng, không ngừng gọi: “Tim gan của mẹ ơi, con gái yêu của mẹ ơi.” Thế nhưng ánh mắt cô ta lại dán chặt vào tôi, giả vờ ngây thơ hỏi: “Bây giờ con đã về rồi, vậy chị gái có phải nên trở về nhà mình không?” Cô ta tưởng tôi là kẻ được nhận nuôi, kẻ đã ăn cắp cuộc sống sung túc lẽ ra thuộc về mình. Nhưng lại không hề nhận ra, ngay khi nói ra câu ấy, cả căn nhà lập tức rơi vào im lặng.
Làm Dâu Nhà Hào Môn Trong ngày cưới, chú rể trước mặt toàn thể quan khách bỏ mặc tôi mà rời đi. Tôi chẳng nói một lời, xoay người bước vào phòng thay đồ tháo váy cưới. Mọi người đều tưởng tôi quá đau lòng nên định bỏ đi. Ai ngờ, tôi thay đồ xong lại mỉm cười vui vẻ bước ra mời rượu từng bàn. Một người đàn ông đổi lấy một tỷ, chỉ có kẻ ngốc mới từ bỏ cơ hội này.
Thiên Kim Hàng Thật Giá Thật Khi tôi và bố của “Ngôi sao điện ảnh” bước ra từ cùng một biệt thự, bị paparazzi chụp được, hôm đó, bảng xếp hạng hot search của mạng xã hội đã bị sập. Cư dân mạng liên tục chỉ trích tôi, bảo rằng tôi không thể trèo lên người ngôi sao điện ảnh, nên đã chạy theo bố của anh ta, thật sự không từ thủ đoạn nào để tiến vào cánh cổng hào môn. Bạn gái của ngôi sao điện ảnh trong một cuộc phỏng vấn đã ám chỉ tôi: “Yên tâm đi, Cố gia sẽ không để những người không sạch sẽ bước vào cửa đâu.” Nhưng cô ta không biết rằng, tôi chính là chị gái của ngôi sao điện ảnh, và bố của cậu ta cũng chính là bố của tôi. Quả thật, tôi không thể để người như cô ta bước vào cửa nhà chúng tôi.
Tôi Là Mặt Trời Kiêu Hãnh Ai cũng biết Giang Dịch sẽ cưới tôi. Nhưng ai cũng biết rằng, anh ta không cam tâm chỉ cưới mình tôi. Tôi chỉ là một cô nhi. Dựa vào đâu mà có thể chiếm trọn tình yêu của một thiếu gia nhà giàu? Vậy nên khi cô gái rực rỡ kia ngấm ngầm tuyên chiến với tôi. Tôi không chút do dự mà đăng ký nhập ngũ. Tôi vốn dĩ là ánh mặt trời rực rỡ. Hà cớ gì phải phụ thuộc vào ai khác?