Hào Môn

Bản Giao Hưởng Tội Lỗi

Bản Giao Hưởng Tội Lỗi Tôi bị nhốt trong buồng vệ sinh vào ngày tổ chức tiệc đính hôn, và thứ chờ đón tôi là một xô nước bẩn. Vị hôn phu của tôi dựa vào cạnh cửa, nụ cười đầy ẩn ý. “Thẩm tiểu thư, đời này cô chưa từng nếm trải cảm giác bị dội nước bẩn lên đầu phải không? Cảm giác thế nào?” “Cũng khá sảng khoái.” Tôi cười còn rạng rỡ hơn cả anh ta. “Nhưng khi thấy người trong lòng anh khóc lóc nằm bẹp trên sàn thì tôi lại càng sảng khoái hơn.”

Miêu Nữ Phản Công

Miêu Nữ Phản Công Mẹ tôi là một thiên kim tiểu thư thật, sau khi được ông ngoại – người giàu nhất tìm lại, bà trở về gia đình. Chưa đầy nửa năm, bà qua đời. Tôi đến dự đám tang, chỉ với mục đích lấy trộm một ít tr//o c//ốt của bà để giữ lại làm kỉ niệm. Trong đám tang, “tiểu thư giả” chỉ vào chiếc tay áo rách của tôi, nói rằng tôi thật đáng thương, rồi khóc lóc cầu xin ông ngoại cho tôi nhận tổ quy tông. Ông ngoại mắt đỏ hoe, đồng ý, và đưa tôi trở về nhà. Tối hôm đó, trên đầu giường của tôi có một con chuột bị m//ổ bụng. Bên trong bụng chuột là một tờ giấy. Trên đó có ghi mấy chữ to đẫm m//áu: [Chào mừng đến địa ngục, công chúa bé nhỏ của ta.] Tôi run rẩy khắp người. Không phải vì sợ hãi, mà là vì phấn khích. Tôi bẩm sinh đã là kẻ xấu xa, là cổ nữ duy nhất của Miêu Cương luyện thuật dưỡng cổ bằng chính cơ thể mình.

Hợp Đồng Lăng Xê

Hợp Đồng Lăng Xê Khi dây thép bị đứt trong quá trình quay phim, tôi ngã bị thương, mất trí nhớ. Sau khi tỉnh lại, tôi bấm gọi số có lưu tên “chồng” trong danh bạ. Ảnh đế cười châm chọc: “Lại diễn trò xiếc gì mới à? Vậy thì cô nhớ cho kỹ đây, mối quan hệ giữa chúng ta chỉ có tác dụng lăng xê bản thân cả hai thôi.” Tôi ngạc nhiên trước sự chán ghét hiện rõ qua lời nói của anh ta, đang định đặt câu hỏi lại bị Thương Bắc Ngạn đẩy cửa bước vào cắt ngang. Đại lão tư bản máu lạnh vô tình trong lời đồn ấn điện thoại tôi xuống, nở nụ cười cưng chiều lại ấm ức: “Vợ à, lần sau đừng có hễ cãi nhau với anh là lại tìm người khác để xào cp nhé.” “Anh ghen tị chết mất.”

Sống Lại Tôi Cùng Hệ Thống Tàn Sát Tứ Phương

Sống Lại Tôi Cùng Hệ Thống Tàn Sát Tứ Phương Tôi là thiên kim thật. Trói định với hệ thống ăn dưa. Ngày đầu tiên trở về hào môn, cả nhà đều đọc được suy nghĩ của tôi. [Mẹ bảo dưỡng tốt thật, chẳng trách sau khi ly hôn với ba vẫn có thể làm streamer hở hang.] Mẹ ruột vốn định lập quy củ với tôi sắc mặt trắng bệch. Tôi liếc nhìn thiên kim giả đang khóc lóc. [Ồ, có thai rồi, là của anh cả hay anh hai nhỉ?] Hai anh em liếc nhìn nhau, biểu cảm kỳ quái. Ba ruột khoan thai đến muộn. Tôi “Chậc.” một tiếng. [Thì ra là của ba.] …

Ta Nắm Tay Nhau Giữa Biển Cát Trắng

Ta Nắm Tay Nhau Giữa Biển Cát Trắng [Cực kỳ hay, cảm động và ý nghĩa, highly recommend, khuyến cáo chuẩn bị khăn giấy.] – Sau khi thanh mai trúc mã come out, đối tượng liên hôn của tôi đổi thành anh trai của cậu ấy. Chu Duật cao ráo đẹp trai, tính cách vừa nghiêm túc vừa phúc hắc, từ nhỏ tôi đã sợ anh ấy, căn bản không thể nào ngủ chung nổi. Nghe nói anh ấy cũng có một mối tình đầu khó quên, tôi thở phào nhẹ nhõm, còn khuyến khích anh ấy dũng cảm theo đuổi tình yêu của mình, còn tôi sẽ mãi mãi coi anh ấy như anh trai đáng kính. “Vậy à?” Anh ấy cười nhẹ, tháo cà vạt ra, chậm rãi trói tay tôi ra sau lưng. Hơi thở nguy hiểm phủ lên. “Nhưng anh trai này, e là không đáng để tôn trọng.”

Thiên Kim Thật Giả Câm

Thiên Kim Thật Giả Câm Kiếp trước, sau khi được nhà họ Thẩm đón về, Thẩm Thiên Thiên – tiểu thư giả – liên tục bày trò hãm hại tôi. Cô ta khéo ăn khéo nói, lại có tài nghệ trà đạo, khiến tôi không bao giờ cãi lại được, đến mức tức mà chet. Sau khi trọng sinh, tôi quyết định giả vờ câm luôn. Cô ta nói gì, tôi chỉ đáp lại bằng tiếng “a ba a ba”. Ai mà ngờ từ đó, người bị cả xã hội chỉ trích lại trở thành cô ta. Mọi người đều cho rằng cô ta quá độc ác khi đi ức hiếp một người câm. Kể từ lúc đó, Thẩm Thiên Thiên sống dưới sự phán xét đạo đức của xã hội, làm gì cũng bị lên án. Còn tôi thì thật sự cười muốn chet, “a ba a ba”.  

Giáo sư Mạnh rất kiêu ngạo

Giáo sư Mạnh rất kiêu ngạo Tôi đã thích anh trai của chồng bạn thân, giáo sư đại học Mạnh Quan Hạc. Giữa đêm khuya, tôi nhắn tin cho hắn: [Chồng à, anh thật đẹp trai.] Hắn trả lời tôi hai chữ: [Tự trọng.] Theo đuổi hơn một tháng, bông hoa lạnh lùng không hề lay chuyển. Tháng thứ hai, bạn thân khóc lóc nói muốn ly hôn. Tôi vỗ ngực: “Mình sẽ đi cùng cậu!” Rồi gửi tin nhắn cho Mạnh Quan Hạc: [Đàn ông lớn tuổi, nhìn là biết không ổn!] [Tạm biệt, không gặp lại nữa!] Tối hôm đó, tôi bị Mạnh Quan Hạc nhốt trong phòng, nước mắt rơi xin lỗi: “Tôi sai rồi.” Hắn cười lạnh: “Muộn rồi.”

Hoán Đổi Nhân Sinh

Hoán Đổi Nhân Sinh Kiếp trước, khi bọn buôn người xông tới, tôi đã cứu được anh trai Chu Tuấn Ninh nhưng chính mình lại bị bắt đi. Mười lăm năm sau, tôi được bố mẹ ruột tìm lại. Nhưng chưa bao giờ được hưởng thụ tình yêu thương của người nhà dù chỉ một ngày, còn nhiều lần bị thiên kim giả vu oan hãm hại. Chu Tuấn Ninh luôn kéo tay thiên kim giả, vẻ mặt ghét bỏ nhìn tôi: “Em gái của tôi vĩnh viễn chỉ có một mình Tinh Tinh.” Như anh ta mong muốn, tôi bị thiên kim giả hại chết. Sống lại, trở về ngày gặp phải bọn buôn người. Chu Tuấn Ninh 6 tuổi vẻ mặt hoảng sợ: “Em gái, mau cứu anh với.” Tôi không tiến lên như kiếp trước, chỉ lạnh nhạt trả lời: “Anh trai, mười lăm năm sau gặp lại.”

Lời Nguyền Của Cánh Đồng Lúa Mì

Lời Nguyền Của Cánh Đồng Lúa Mì Tôi luôn biết rằng mình là một “thiên kim” giả. Bởi vì năm đó, mẹ tôi đã cố tình đổi tôi, đứa trẻ vừa mới chào đời, không phải để lấy một thiên kim tiểu thư mà là một cậu con trai. Mưu kế của bà ta thực sự quá tuyệt diệu: Tôi nhận được danh phận của một tiểu thư nhà giàu, còn bà ta cuối cùng cũng có một đứa con trai để dựa vào. Ông bà nội tôi vì thế mà ngẩng cao đầu trước mặt họ hàng, còn ba tôi thì tự hào rằng ông đã thắng người bạn từ thuở nhỏ đang làm lớn ở thành phố. Còn Tĩnh Tử Ngôn, người bị đổi đến sống ở nông thôn, từ nhỏ đã hiếu thảo, từ nhỏ đã xuất sắc, dù bị ba tôi đ//ánh g//ãy cả chân ghế vẫn phải đứng ra che chở cho mẹ ta. Cho đến khi cậu ấy phát hiện ra rằng, người mẹ mà cậu ấy bảo vệ bằng cả m//ạng sống chính là kẻ đã đánh cắp thân phận của mình. Cho đến khi cậu ấy nhận ra rằng, tôi – kẻ tr//ộm này và con cháu của kẻ tr//ộm, đã không biết xấu hổ mà chiếm lấy hạnh phúc vốn dĩ thuộc về cậu ấy  

Tấm Vé Bước Vào Hào Môn

Tấm Vé Bước Vào Hào Môn Mẹ tôi đã đánh đổi cả mạng sống để đổi lấy tấm vé bước chân vào hào môn cho tôi. Trước khi trút hơi thở cuối cùng, bà ép người cha ruột có khối tài sản hàng nghìn tỷ phải nhận lại tôi. Ngay giây đầu tiên bước chân vào nhà họ Lệ, chị gái tôi cầm ly rượu vang, ánh mắt liếc qua tôi như thể quét một lớp bụi bẩn: “Không cần biết mày từ đâu đến, từ nay hãy biết thân biết phận.” Anh trai thì dụi điếu xì gà, giọng trầm hơn: “Đã bước chân vào cửa nhà họ Lệ thì phải tuân thủ quy tắc của nhà họ. Liệu mà sống cho tử tế.” Tôi hiểu, họ không thích tôi. Vậy nên cũng chẳng mấy khi xuất hiện trước mặt họ để làm chướng mắt. Cho đến một ngày, khi hoa khôi trường đổ cả bình mực vào ly nước của tôi, ép tôi phải uống. Chị gái tôi tá/t cho cô ta một cái nảy lửa. Anh trai tôi ra lệnh: “Cô uống hết ly nước đó đi.” Lúc ấy tôi mới hiểu, quy tắc của nhà họ Lệ là: bảo vệ người nhà đến cùng.

Vân Lãm

Vân Lãm Tôi được gia đình đón từ vùng quê Giang Nam trở về, cô em kế chê bai bộ sườn xám tôi đang mặc, mỉa mai rằng tôi có phải vẫn bó chân, sống trong thời nhà Thanh không. Tôi chỉ cười mà không nói, lặng lẽ pha trà, dịu dàng đưa chén trà đã pha sẵn thuốc xổ cho cô ta.

Tra Nam Và Tình Yêu Đích Thực

Tra Nam Và Tình Yêu Đích Thực Năm thứ ba sau khi kết hôn, Tống Luật Thanh thích thư ký của mình. Vì cô ta, anh không tiếc đoạn tuyệt với gia tộc, không tiếc vứt bỏ vợ con. Ngày anh đi, anh đã quỳ trước bài vị tổ tiên một đêm, để lại toàn bộ tiền cho tôi và con gái. “Anh xin lỗi hai mẹ con em, nhưng không còn cách nào khác, anh yêu cô ấy, có thể vì cô ấy mà từ bỏ tất cả.” “Anh sẽ không quay lại nữa, gia thế cùng tiền bạc sẽ chỉ trói buộc anh. “Sống trong gia đình chỉ có tiền mà không có tình yêu như thế này, coi như anh xui xẻo. “Nếu không thể ở bên người mình yêu thì sống còn ý nghĩa gì?” Tôi liếc anh ta một cái, dứt khoát ký vào “Thỏa thuận ly hôn”, nhận hết số tiền. Tình yêu rách nát, trăm ngàn lỗ thủng. Không cần cũng được.

Cố Tiểu Tiểu

Cố Tiểu Tiểu Một ngày trước khi tôi được đón từ trại trẻ mồ côi, cô gái bắt nạt tôi đã lấy đi giấy tờ tùy thân và thay thế thân phận của tôi. Trở thành thiên kim hào môn lưu lạc bên ngoài 15 năm. Còn tôi nằm trên căn gác mái cũ nát, cười và nói lời tạm biệt với kẻ bắt nạt tôi: “Chúc cô thượng lộ bình an, hiến thận suôn sẻ.”

Cứu Rỗi Lẫn Nhau

Cứu Rỗi Lẫn Nhau Tôi cứu được người giàu nhất đang đột phát bệnh tim, ông hứa sẽ đáp ứng một nguyện vọng của tôi. Mọi người đều nghĩ tôi sẽ nói muốn con trai của nhà giàu nhất cưới tôi. Dù sao thì tôi cũng thích anh ta bảy năm rồi. Tôi do dự hồi lâu: “Có thể cho tôi ít cổ phần không? Tôi muốn lấy tiền chia hoa hồng đi tìm người mẫu nam.” Tất cả mọi người đều ngây người. Thấy bọn họ như vậy, tôi tưởng họ không đồng ý, vội vàng đổi giọng: “Nếu không thì ông cho tôi mượn con nuôi chơi, à không, mượn yêu đương hai tháng, sau đó sẽ trả lại ông.” Hiện trường vẫn im lặng như tờ. Một lúc lâu sau, con nuôi lên tiếng: “Tìm người mẫu nam thì trả tiền, tìm tôi liền chơi miễn phí ?”

Thật Giả Tình Thâm

Thật Giả Tình Thâm Con gái ruột bị bắt cóc suốt 17 năm cuối cùng đã được đưa trở về nhà. Mẹ ôm chặt lấy cô ấy vào lòng, không ngừng gọi: “Tim gan của mẹ ơi, con gái yêu của mẹ ơi.” Thế nhưng ánh mắt cô ta lại dán chặt vào tôi, giả vờ ngây thơ hỏi: “Bây giờ con đã về rồi, vậy chị gái có phải nên trở về nhà mình không?” Cô ta tưởng tôi là kẻ được nhận nuôi, kẻ đã ăn cắp cuộc sống sung túc lẽ ra thuộc về mình. Nhưng lại không hề nhận ra, ngay khi nói ra câu ấy, cả căn nhà lập tức rơi vào im lặng.

Sống Lại Đến Bên Anh

Sống Lại Đến Bên Anh Thời điểm tôi khốn cùng nhất, Hạ Vấn Tân đã cưới tôi. Tất cả mọi người đều nói, anh cưới tôi chỉ vì giận dỗi với em gái tôi. Nhưng sau khi anh qua đời vì tai nạn xe cộ, anh lại để lại toàn bộ di sản cho tôi. Cùng với một chiếc máy ghi âm. Nhẹ nhàng mở ra, là giọng nói khàn khàn trầm thấp của anh — Anh nói: “Tống Đường Âm, em có thể thích anh một chút được không?” Nhiều năm sau, cuối cùng tôi cũng nhìn thấu được tình yêu mãnh liệt và vĩ đại của anh ẩn dưới lớp băng giá. Lần nữa mở mắt ra, tôi đã trùng sinh. Mẹ nuôi đang nắm tay tôi nói: “A Âm, con đi thay em gái con ngồi tù có được không?”

Vạch Mặt Kẻ Dối Trá

Vạch Mặt Kẻ Dối Trá Cô học sinh nghèo được mẹ tôi tài trợ đã giả mạo thân phận của tôi ở trường. Ở cổng trường đông người qua lại, cô ta nhanh chóng bước lên xe trước tôi, và lớn tiếng gọi tôi, đủ để mọi người xung quanh nghe thấy: “Chiêu Chiêu, tôi biết chúng ta quan hệ tốt, tính toán mấy chuyện này lại làm tổn thương tình cảm.” “Nhưng, chúng ta không cùng đường, cô không thể lúc nào cũng đi nhờ xe của tôi được, cứ lợi dụng mối quan hệ mà để tài xế nhà tôi đưa cô về.” Lời vừa dứt, xung quanh ai nấy đều ném ánh mắt khinh bỉ về phía tôi. Nếu là trước đây, tôi chắc chắn sẽ đỏ mặt vì xấu hổ, không biết phải đối phó ra sao. Nhưng không may cho cô ta, tôi vừa tái sinh. Vì vậy, trước mặt mọi người, tôi không ngại kéo cô ta ra khỏi xe, leo lên xe, rồi phun một ngụm nước bọt vào mặt cô: “Cho cô sống mấy ngày yên ổn, cô thật sự không biết mình là ai rồi.” “Còn nói là tài xế nhà cô, cô thử gọi một tiếng xem, ông ấy dám trả lời không.”

Bạn Cùng Phòng Hám Danh

Bạn Cùng Phòng Hám Danh Bạn cùng phòng tổ chức tiệc sinh nhật tại khách sạn năm sao thuộc gia đình tôi. Nhưng cô ta chê tôi nghèo, không mời tôi, thậm chí còn công khai mối quan hệ với bạn trai tôi vào đúng ngày đó. Tình cờ gặp cô ta ở khách sạn, cô ta khoác tay bạn trai tôi, nói một cách mỉa mai: “Sao thế, tôi còn chẳng mời ai kia, mà cô ta vẫn dày mặt chạy đến đây?” Không ngờ, người anh giàu có mà cô ta thường hay khoe chạy tới, cung kính nói với tôi: “Sao cô cũng đến đây?” Tình huống bỗng trở nên vô cùng ngượng ngùng.

Lấy Thân Báo Đáp

Lấy Thân Báo Đáp Năm thứ ba yêu đương vụng trộm với Chu Gia Thuật, anh ta đột nhiên tuyên bố kết hôn. Thế nhưng cô dâu của anh ta lại không phải là tôi. Có người biết chuyện nên bất bình thay cho tôi, Chu Gia Thuật lại cười lạnh nhạt: “Nếu cậu thấy đau lòng, vậy thì cậu cưới cô nàng sa cơ lỡ vận đó đi?” Sau đó, ông nội tôi bệnh nặng, công ty gia đình gặp nguy cơ, tôi buộc phải công khai chuyện mang thai để kế thừa gia nghiệp. “Xin hỏi cô Hứa, đứa bé đó có phải là con của ngài Chu không ạ?” Tôi đối diện với phóng viên rồi mỉm cười lịch sự: “Đứa bé này không liên quan gì đến ngài Chu cả.” Nghe nói, hôm đó khi Chu Gia Thuật nhìn thấy tôi bụng bầu vượt mặt trên TV đã tức giận đến mức đập phá hết đồ đạc trong nhà. Sau này, có người chụp được cảnh vị tổ tông thần bí, kín tiếng nhất trong giới thượng lưu ở Bắc Kinh, đang khẽ dỗ dành một người phụ nữ ở giữa con phố tấp nập người qua kẻ lại. “Nhan Nhan, con cũng sắp một tuổi rồi, sắp biết gọi ba rồi, em vẫn không cho anh một danh phận sao?”

Thiên Kim Bá Đạo

Tôi là con gái ruột bị thất lạc của gia đình tỷ phú. Khi bố mẹ đẻ tìm thấy tôi, tôi đang mắng một lũ tóc vàng té tát vì không giải được bài toán khó. Trong lúc bố mẹ còn đang lúng túng, tôi bỗng thấy những dòng bình luận lơ lửng giữa không trung: 【Ôi, ác nữ phụ sắp bị đưa về nhà rồi, lại tranh giành tình cảm với nữ chính giả mạo.】 【Ác nữ phụ hung dữ thật đấy, nghe nói vì tiền còn đánh quyền anh chui nữa, nữ chính từ nhỏ đã yếu ớt, làm sao đấu lại được?】 【Cố lên, đợi khi nữ chính thi đại học đạt 630 điểm, tỷ phú sẽ phải nể phục, lúc đó cuộc đời được cưng chiều của cô ấy mới thực sự bắt đầu!】 Mặt tôi giật liên hồi, cuối cùng không nhịn được, đẩy nhẹ cặp vợ chồng tỷ phú sang một bên, nghiêm túc hỏi cô con gái nuôi đang tỏ vẻ áy náy: “Muốn khỏe như trâu và thi đậu Thanh Bắc không? Chỉ 3999 tệ, tôi nhận đơn này!” Yếu ớt? Thi đại học 630 điểm? Một đứa vừa học giỏi vừa đ//ánh nhau giỏi như tôi, không thể chấp nhận có kẻ yếu đuối như vậy xung quanh!